Đêm nay An Hân Phỉ không bị động hưởng thụ nữa, mà chủ động đặt tay bám trên sống lưng rộng lớn của Cao Đạm, nhu thuận đáp lại nụ hôn của anh. Anh giữ chặt đầu cô làm cho nụ hôn càng thêm sâu, hơn nữa đem đầu lưỡi tham nhập vào khoang miệng cô phóng túng đảo lộn, thực tủy biết vị [1] liếʍ mυ'ŧ cái lưỡi thơm tho của cô.
"A ~" tiếng rêи ɾỉ ngọt ngào tràn ra khỏi khóe miệng cô.
Nụ hôn triền miên này khiến cho nước bọt không kịp nuốt xuống của hai người theo khóe miệng chảy ra, hôn xong, An Hân Phỉ có chút thở hổn hển, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn đã phiếm hồng. Cao Đạm hơi thẳng người, dùng ánh mắt mãnh liệt chứa đầy du͙© vọиɠ nhìn cô bé dưới thân, ánh đèn êm dịu làm nổi bật khuôn mặt nhỏ xinh đẹp thanh tú của cô. Anh hôn hôn cái trán của cô, nụ hôn ẩm ướt nóng bỏng kéo xuống phía dưới, tới giữa hai bầu ngực đầy đặn của cô.
Cao Đạm đưa tay đem váy dài của cô cởi đến bên hông, áσ ɭóŧ ren màu đen bao quanh đôi nhũ thịt trắng mềm, anh chui đầu vào ngực cô, chậm rãi cởi áσ ɭóŧ ra, hai khỏa trắng nõn mềm mại nhảy thoát ra, cọ vào sườn mặt anh.
Anh vẫn cảm thấy không tưởng tượng được nổi, dáng người cao gầy, khung xương cân xứng, thậm chí nhìn qua có chút gầy yếu, nhưng là lại có bộ ngực làm đàn ông điên cuồng.
"Cao... Cao Đạm..." An Hân Phỉ hơi hơi cúi đầu, nhìn ai đó đang ngắm ngực mình chăm chú đến mức xuất thần.
"Bé cưng, gọi ông xã" Cao Đạm dùng tay bao lại hai luồng thịt trắng trẻo kia, giống như nhồi bột mà đè ép xoa nắn, ngón cái cùng ngón trỏ xoa bóp đầu v* mềm mại non nớt.
"Ư ~ ông... Ông xã... Nha ~" cô ôm lấy đầu ai đó, muốn chống cự nhưng lại chào đón ưỡn ngực về phía trước, tùy ý để anh ngắt lấy bầu sữa căng đau.
Cao Đạm ngậm nhũ thịt nặng trĩu trong miệng, đầu lưỡi trêu đùa đầu nhũ mẫn cảm, say sưa liếʍ mυ'ŧ như một đứa bé.
"A... Ưm ~"
Đến khi hai vυ' đều bị tẩm ướt bằng nước bọt của mình, Cao Đạm - người hiếm khi nào có lòng tốt - nhả ra nhũ hoa biến to vì bị liếʍ mυ'ŧ.
"Bé con, anh yêu em..."
"......" Đây không phải là lần đầu tiên anh nói câu "anh yêu em"" với cô, trước kia trong đêm đầu tiên anh cũng đã nói ra, chỉ là khi đó suy nghĩ của cô rối loạn, hiện giờ tinh thần lại tỉnh táo, nghe được câu ""anh yêu em"" của Cao Đạm, không phải không kinh ngạc, bạn nhỏ An trực tiếp thể hiện sự kinh ngạc này bằng việc rướn người đem bạn ""lớn"" Cao đè ở dưới thân.
Ánh mắt anh hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng cũng nhanh chóng thả lỏng nằm xuống xem cô muốn làm cái gì.
An Hân Phỉ ngẩng đầu nhìn Cao Đạm một cái, trong tầm mắt nóng cháy của anh chậm rãi cúi xuống nhìn, thẳng tới giữa háng anh.
Cao Đạm tuy rằng mặc quần đùi đi biển, nhưng cô rõ ràng biết nơi đó của anh có bao nhiêu mạnh mẽ to lớn. Mang theo tâm trạng ngượng ngùng, sợ hãi cùng xúc động, cô lui xuống quần anh, nhìn chính khối quần kia, cự long đang ngủ đông đã thức tỉnh - đem qυầи ɭóŧ căng đến phình phình trướng trướng.
Đỏ mặt, cô chậm rãi kéo qυầи ɭóŧ của anh xuống, cự long thô dài hơi rỉ nước liền như vậy trực tiếp xuất hiện trước mặt cô. (=,,=)
"!" Cô chưa bao giờ xem qua nơi đó của nam giới, hiện giờ gần gũi tiếp xúc vật cứng khủng bố như kia, cô có thể cảm giác được tim mình nhảy thình thịch không ngừng nghỉ.
"Bé con... A!" Cao Đạm vừa định đứng dậy, nhưng không ngờ An Hân Phỉ lại cúi người hôn hôn lêи đỉиɦ chóp của mình, cuối cùng thoải mái cả người run lên.
Bạn nhỏ nào đó thật cẩn thận nhìn nhìn phản ứng của chồng mình, thấy anh không ngăn cản liền chậm rãi vươn cái lưỡi liếʍ mυ'ŧ đầu nấm cực đại kia.
"Ừmmm, bé con..." Anh cảm thụ được cô đang ngây ngô mυ'ŧ vào du͙© vọиɠ của anh, sau đó thử ngậm vào trong miệng.
Cao Đạm hơi nhổm dậy, lọt vào trong tầm mắt là khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ của An Hân Phỉ, bộ ngực lõα ɭồ, dáng vẻ khó khăn phun ra nuốt vào chính mình dương v*t. Tính khí kia lại càng thêm trướng to, bạn An bé nhỏ đã vốn ngậm nuốt gian nan liền nức nở chảy nước mắt.
Anh kéo cô lên, bá đạo hôn môi cô "Bé con bé bỏng của anh" anh không ngờ tới cô sẽ khẩu giao cho mình.
An Hân Phỉ được dịu dàng đặt trên tấm đệm mềm mại, Cao Đạm cởϊ qυầи áo hai người, nhẹ nhàng tách hai chân cô ra, giữa đùi đã là một mảnh dính nhớp.
Anh mang du͙© vọиɠ ở cửa huyệt cô mài lên mài xuống, thô cứng dương v*t quen cửa quen nẻo mà phá cửa đi vào, lúc này, anh mới nhớ ra mình không mang cao bôi trơn! Nhưng tên đã tra vào cung, không bắn không được.
"Bé con, nơi này không có cao bôi trơn, sẽ bị đau"
"Không sao... Đi vào... Chồng ơi ~" An Hân Phỉ chủ động vòng chân quanh eo Cao Đạm, vẻ mặt xuân sắc.
Anh không nhẫn nại thêm chút nào nữa, không nói câu nào đâm vào trong cơ thể cô, không đủ trơn ướt, lối đi chật hẹp của cô căn bản không thể thừa nhận to lớn từ anh, mặt không khỏi đổi sắc, kêu lên thành tiếng "Đau quá..."
Nghe thấy cô kêu đau, anh liền nhịn xuống dừng lại không tiến vào, khắc chế du͙© vọиɠ đang dâng trào của bản thân đi an ủi bé yêu nhỏ bé dưới thân. Những cái hôn như mưa ôn nhu rơi trên gương mặt cô, trên môi, mυ'ŧ liếʍ hai cánh môi của cô, tay cũng hết sức phát huy khả năng kɧıêυ ҡɧí©ɧ, xoa bóp đầu nhũ yêu kiều non mềm.
"Ưʍ... Cao Đạm ~"
Cao Đạm nhìn An Hân Phỉ vặn vẹo thân mình, khuôn mặt nhỏ giăng đầy mây hồng, liền biết được cô đã động tình, vì thế, côn th*t dưới háng chậm rãi đâm vào luật động.
"Nha ~ thật lớn"
"Bé con, huyệt nhỏ của em thật nóng thật biết hút, thắt chặt lấy anh, thoải mái cực kỳ"
"A... Lại biến to... Quá sâu..."
Anh nâng mông thịt cô lên làm cô ngồi dậy, bỗng nhiên thay đổi tư thế khiến dương v*t càng thêm tiến sâu vào tử ©υиɠ. Từng cái va chạm mạnh mẽ làm cô giống như diều đứt dây, chỉ có thể đong đưa thân mình theo tiết tấu của người đàn ông, tay nhỏ khó khăn lắm mới bám được ở trên cổ anh.
Cao Đạm chui đầu vào ngực cô, vươn đầu lưỡi miêu tả quầng vυ' màu hồng phấn, rồi sau đó đem nãi tiêm nhỏ xinh liếʍ mυ'ŧ.
"Ư... Căng quá... Bên kia... Hút hút một cái đi mà ~" An Hân Phỉ âm thanh mang theo tiếng khóc rấn rứt, đặt đầu bên gáy anh "Chồng ơi ~"
"Bé con hư hỏng" anh cười vỗ vỗ mông trắng, cô vô thức làm nũng càng làm tim anh ngứa giống như bị mèo cào.
Anh hướng về phía trước mãnh liệt thúc làm, bạn nhỏ An ê ê a a phát ra tiếng ngâm kêu "Nha... Muốn... Ừ... Muốn tới..."
"Chúng ta cùng nhau..." Anh ôm chặt cái eo thon nhỏ, kéo đầu cô xuống tìm khuôn miệng anh đào nho nhỏ hôn thật sâu.
"Ư ~ bắn vào đi... Chồng ơi... Em muốn sinh con cho anh"
"Ô... Bắn cho em... Đều cho em..." Cao Đạm gầm nhẹ đem đặc sệt tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun tiến nơi thật sâu trong tử ©υиɠ của An Hân Phỉ
"Nóng quá ~"
Anh ôm lấy cô ngả nằm xuống đệm, ôn nhu theo mái tóc dài mướt mồ hôi của cô, hôn bên gáy cô "Thật hi vọng em có thể vĩnh viễn thuộc về anh" đáng tiếc, cô bé có thể lực chống đỡ hết nổi đang mơ màng sắp ngủ kia không nghe được lời tỏ tình thân mật khát khao của anh.
[1] thực tuỷ biết vị: giống như theo bản năng vậy đó:v cũng khó giải thích quá