Rút ngón tay ra, Cao Đạm lấy một cái gối mềm lót dưới eo An Hân Phỉ, bàn tay to cầm bắp đùi cô mở rộng để lộ ra tiểu huyệt nhi phiếm nước xuân. Anh nhìn chằm chằm vào chỗ tư mật trần trụi, ánh mắt thẫm lại, vươn đầu lưỡi liếʍ lên môi âʍ ɦộ xinh xắn.
"A... Không... Cao, Cao Đạm... Không cần liếʍ.... Rất bẩn" An Hân Phỉ da^ʍ thanh khẽ gọi, muốn né tránh môi lưỡi của người đàn ông kia lại không ngăn chặn được cao trào đột kích, chỉ có thể tuỳ ý anh dâʍ ɭσạи chơi đùa nơi riêng tư của cô.
Anh chưa từng làm vậy với người phụ nữ nào, thậm chí ngay cả người vợ trước đã mất cũng vậy, chẳng qua khi đối mặt với cô bé ngây thơ e thẹn này, anh liên tục mất khống chế. Đầu lưỡi chen vào nơi thịt huyệt non hồng, cẩn thận liếʍ hôn cửa huyệt da^ʍ mẫn cảm, đầu lưỡi đảo qua âm đế sung huyết, vừa lòng nghe được tiếng rêи ɾỉ sắc tình của thiếu nữ.
Anh đứng dậy, cởϊ áσ tắm dài trên người ra, thân thể tráng kiện đẹp đẽ màu đồng chiếu vào đôi mắt sũng nước của An Hân Phỉ, anh kéo ngăn tủ lấy ra thuốc cao bôi trơn bên trong rồi thoa lên du͙© vọиɠ đang bừng bừng muốn phun trào của mình.
Anh sắp xếp thân thể của cô, nâng cao đôi chân thon, bàn tay to thương tiếc vuốt ve khuôn mặt ửng đỏ "Tiểu Phỉ, trong chốc lát em sẽ hơi đau một chút...."
"Không.... Không sao...." Cô có thể cảm nhận được rõ ràng dương v*t thô cứng nóng cháy của người kia đặt trên bụng nhỏ của mình.
Cao Đạm cúi xuống, trong miệng hàm chứa môi cô quấn quýt, tay lại vòng xuống cầm đỉnh đầu nhọn dưới háng mở ra khe hở chặt hẹp, thẳng tới khi đυ.ng tới màиɠ ŧяiиɧ mỏng kia.
"Phỉ Phỉ, anh yêu em" rồi sau đó, anh liền đem dương v*t cứng rắn như thép bá đạo chen lách tiến vào, phá tan tầng chắn mỏng, hoàn hoàn chỉnh chỉnh có được cô.
"A.... Đau... Thật sự đau quá.... Xin, xin anh..... Đi ra ngoài a..." An Hân Phỉ bị phá thân, trong đầu chỉ có một chữ, đó chính là đau! Cô chống cự, tay nhỏ yếu ớt đấm đánh l*иg ngực anh, mắt đẹp rơi lệ.
"Bé con, đừng khóc, ngoan, một chút nữa liền hết đau" anh nhẫn nại cũng đến nỗi cực kì vất vả, biết đây là lần đầu của cô, thấy cô đau đớn liền lui ra ngoài, trên cây gậy tím thô cứng trướng to dính vết máu, trong nháy mắt rút ra lại nhiễm đỏ tấm chăn mỏng dưới thân.
Cao Đạm cúi đầu hôn cô, bàn tay to xoa nẵn bộ ngực cao ngất của cô, ngón tay chơi đùa nhũ tiêm sưng đỏ.
Dần dần cô lại động tình, anh nắm bắt thời cơ chuẩn xác, dương v*t lần nữa thong thả tiến vào, lần này cô không còn cảm thấy quá mức đau đớn. Anh chậm rãi cử động.
"Ô a~ thật... kỳ quái.... ừ"
"Bé con của anh, em rất giỏi" Cao Đạm âu yếm nhìn thân mình cô, dưới háng tiến về phía trước, dần dần tăng tốc, dương v*t cực đại xuyên thấu, va chạm thật mạnh cổ tử ©υиɠ mẫn cảm.
"Nha~" cô cảm giác thân thể mình ngày càng nóng, cả người tê dại, lại thấy cực kì thoải mái.
Anh đem cô ôm vào trong ngực, liếʍ hôn thuỳ tai cô "Bé con, gọi anh ông xã"
"Ông xã~ ư ~"
"Thật ngoan" anh khen thưởng hôn hôn miệng nhỏ của cô "Ông xã thao em sướиɠ hay không, hửm?"
Trầm mê trong lốc xoáy tìиɧ ɖu͙© không thể thoát ra được, An Hân Phỉ nghe theo khát vọng nội tâm của chính mình "Sướиɠ, chồng thao em, rất sướиɠ.... Nha.... Muốn tới rồi...."
"Ừm... Chờ anh.... Cùng nhau...." đồng thời trong lúc cô thất thanh da^ʍ kêu tới cao trào, anh cũng đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào sâu trong tử ©υиɠ cô.
"A nha~"
"Bé con, em đã là của anh rồi" anh quấn lấy cái lưỡi của cô, nuốt lẫn nhau nước bọt.
"Em nên mang thai sớm chút nữa" anh nói - đoạn, dương v*t chưa mềm xuống hẳn lại cương cứng, ngay tức khắc thọc vào rút ra.
"A~"
Hầy, ban đêm vừa mới bắt đầu.
Tác giả có lời muốn nói: rốt cuộc.... rốt cuộc đem cái gì thô dài kia phát sóng rồi, cuối tuần, hi vọng các bạn nhỏ xem truyện vui vẻ ~~ xuân tới, tốt nhất cùng bạn bè ra ngoài chơi thôi ~~~ MOAH