Tuế nguyệt không đợi người, một năm vô sự cứ thế mà đi, Tô Thụy tại dưới sự hỗ trợ của mẫu thân hắn Tào Khuynh Nghiên đã thành công tái tạo hắn phế vật thể chất. Tại một năm này, mẫu tử hai người luôn tại kề vai sát cánh, Tô Thụy lấy cớ là thân thể suy yếu trầm trọng cần tu dưỡng nên không tiện ra ngoài, còn Tào Khuynh Nghiên thì luôn tại bên cạnh hắn truyền chân khí.
Cũng tại một năm này, Tô Thụy hòa Tào Khuynh Nghiên thường ngày sớm tối bên nhau để tình cảm giữa mẫu tử hai người cũng dần dà càng thêm gắn bó.
"Mẫu thân, hài nhi cuối cùng cũng có thể tu luyện rồi."
Tại một buổi đêm tối như mọi thừơng, Tô Thụy đang tại tu bổ đạo cuối cùng kinh mạch thì hắn toàn thân tự nhiên phát ra quang mang chói mắt rồi thoáng hồi phục như thường. Tô Thụy kinh hỉ phát hiện hắn đã có thể cảm nhận được luồng linh khí tuần hoàn trong kinh lạc mà không bị ngăn trở. Tại kinh hỉ đi qua thì Tô Thụy thử vận hành một bộ pháp quyết trong Dục Kinh, tiếp đó đạo này linh khí mỏng manh chậm chạp tại chuyển hóa thành chân khí.
Tô Thụy cảm nhận được như thế tình huống thì hắn đại hỉ vì hắn cuối cùng có thể không là phế vật thiếu gia nữa, hắn bây giờ không thẹn với danh hiệu Tô gia thiếu chủ.
"Mẫu thân biết là tiểu bảo bối sẽ thành công mà, bảo bảo mau lại đây để mẫu thân ôm một chút nào."
Tô Thụy khoan khoái đứng dậy ôm chầm Tào Khuynh Nghiên, hắn lướt nhẹ qua nàng tiêm cổ ngửi thấy hương thơm thoang thoảng từ mái tóc dài đen nhánh của nàng. Tô Thụy bỗng nhiên một tay hướng nàng trên cổ vén ra lọn tóc hiển thị trắng mịn tiêm mỹ cái cổ, thấy thế làm hắn hơi xúc động đưa môi hôn lên nàng tiêm xảo cổ đẹp.
"Ư... Thụy nhi đừng như vậy, chúng ta là không thể nào đâu."
Tô Thụy như không nghe thấy Tào Khuynh Nghiên khuyên nhủ, hắn tiếp tục hướng lên nàng bên tai hôn hít rồi chuyển xuống nàng môi mỏng. Tào Khuynh Nghiên thấy được Tô Thụy muốn xâm chiếm nàng miệng nhỏ liền cảm giác ngượng ngùng khó tả, nhưng nàng ý thức được sự tình nghiêm trọng nên cố ý đẩy ra Tô Thụy, nàng không muốn hắn sẽ làm chuyện quá phận hơn nữa.
"Mẫu thân chắng phải đã hứa với hài nhi sao, chỉ cần hài nhi thành công hậu thì chúng ta quan hệ có thể tiến thêm một bước."
"Mẫu thân chỉ nói thế chỉ là để tiểu bảo bảo có động lực nhanh hơn hoàn thành đề cao thể chất, bảo bảo đừng quá coi trọng lời mẫu thân nói, chúng ta là không thể nào, như bị phát hiện thì sẽ bị thế nhân phỉ nhổ."
Tào Khuynh Nghiên tại thời khắc này hơi sợ Tô Thụy sẽ rất có thể bất chấp mọi thứ, thế là nàng bất đắc dĩ phải ra tay chế phục hắn để hắn đừng làm chuyện lỗ mãng. Tào Khuynh Nghiên chuyển động thân thể xuất ra tay phải điểm mấy chỗ huyệt đạo khiến cho Tô Thụy bất động.
"Mẫu thân ngài tại sao lại làm như thế, hài nhi đã làm sai gì sao. Chính mẫu thân đã thổ lộ rằng ngài cũng rất thích âu yếm cùng hài nhi, hài nhi làm vậy là muốn để mẫu thân hoan hỉ thôi. Hài nhi không làm gì sai cả vì hài nhi thật sự yêu mẫu thân."
Tô Thụy rất kích động nhìn Tao Khuynh Nghiên, hắn không hiểu được tại sao nàng lại làm như vậy. Tô Thụy cảm thấy rằng tình cảm giữa hắn hòa hắn mẫu thân trong khoảng thời gian kề cận gần đây đã thăng hoa siêu việt tình mẫu tử vì thế hắn không rõ tại sao Tào Khuynh Nghiên lại ra vẻ hết sức cự tuyệt.
Tại một năm thời gian này, Tô Thụy luôn tại cố gắng cẩn thận mài dũa kinh mạch để nó thập toàn thập mỹ, mà bên cạnh hắn Tào Khuynh Nghiên thì một bên hộ pháp bên khác thì chăm lo hắn tinh lực không bị suy kiệt. Mẫu tử lưỡng nhân từ mới bắt đầu đã tồn tại không hợp cách tình thân, nhị nhân luôn tại sở hữu nhất chủng dị dạng tình cảm mà theo trường kỳ thời gian càng hiển hiện rõ rệt.
"Tiểu bảo bảo đừng nói nữa, đây là mẫu thân sai lầm, mẫu thân không nên để tiểu bảo bảo phạm sai lầm được. Bảo bả chẳng lẽ không hiểu được sao, quan hệ của chúng ta là trái với nhân luân, chúng ta sẽ bị thế nhân thóa mạ, nếu để lão gia tử biết được thì bảo bảo hào mẫu thân đều sẽ gặp nguy hiểm, Tô gia là sẽ không cho phép như thế vết nhơ dù cho người kia là nó thiếu chủ."
Tào Khuynh Nghiên có chút không nhịn được hơi nức nở đối Tô Thụy giải thích, nàng muốn hắn hiểu được nhân gian luân thường đạo lý tuy rằng nàng cũng rất đau lòng nhìn Tô Thụy ủy khuất hình dáng.
Tào Khuynh Nghiên biết được tại trong một năm này nàng ẩn ẩn đối với Tô Thụy sinh sản dị dạng cấm kỵ chi luyến, nàng rất không muốn thừa nhận sự tình này mà càng để nàng tối hối hận là trong một lúc xúc động muốn động viên Tô Thụy thì nàng đã buông lời ám hứa nàng nhi tử rằng mẫu tử hai người có thể đàm tình luyến ái.
"Mẫu thân không cần quan tâm phàm phu tục tử đàm tiếu nhân luân đạo đức, bây giờ hài nhi đã có thể tu luyện rồi, chỉ cần hài nhi có đầy đủ tu vi thì ai có can đảm đàm tiếu ta sự. Ngay cả là gia gia cũng không thể can thiệp mẫu thân hòa hài nhi luyến sự, chúng ta chỉ cần cẩn thận không để gia gia biết là được, với lại gia gia lúc nào cũng bế quan nghiên cứu võ đạo, hắn sẽ không phát hiện chúng ta. Còn về đám hạ nhân thì cho dù có bị phát hiện, hài nhi nghĩ mẫu thân muốn để họ biến mất cũng không phải khó khăn gì."
Tô Thụy nói xong thì bỗng nhiên di động hướng về phía Tào Khuynh Nghiên không cho nàng phản ứng rồi lộ liễu ôm chặt nàng, hắn không phí thời gian nào hôn lên nàng diễm hồng đôi môi, lưỡi hắn cũng rất điêu luyện luồng qua khẽ răng xâm phạm nàng miệng nhỏ.
Thì ra Tô Thụy tại một năm liên tục cải biến hắn kinh mạch thì hắn đã hoàn toàn nắm giữ các phương huyệt vị cùng cách thao túng chân khí, chỉ cần hắn không bị chân khí khóa chặt thì bình thường điểm huyệt phương pháp sẽ không làm khó hắn.
Tào Khuynh Nghiên bị bất chợt sự tình làm nàng không nắm bặt kịp thời phản ứng, khi nàng bị Tô Thụy áp sát rồi cảm giác được môi nàng có một vật lạ tại xâm nhập thì mới hoàn hồn lại. Tào Khuynh Nghiên đang muốn đẩy Tô Thụy ra nhưng tự nhiên lại cảm giác vô cùng vô lực phản kháng, nàng cả người như tê dại để mặc hắn tùy ý khinh bạc.
Tào Khuynh Nghiên tinh thần rất tỉnh táo, nàng biết việc này là một sai lầm nhưng nàng lại không tìm được sức lực nào để phản kháng lại Tô Thụy khinh bạc hành động, ngược lại nàng cảm giác được chưa từng có kɧoáı ©ảʍ đang tại nhanh trỗi dậy. Tào Khuynh Nghiên tâm dần trở nên mê man trầm luân dưới Tô Thụy kịch liệt xâm phạm, nàng hai mắt nhắm lại tiếp nhận Tô Thụy nhiệt tình theo đó đáp trả hắn cầu ái.
"Chụt...chụt..."
Mẫu tử lưỡng nhân như thể hòa quyện với nhau thành nhất thể, Tô Thụy đầu lưỡi một bên mãnh liệt tấn công hắn mẫu thân miệng nhỏ còn Tào Khuynh Nghiên cũng hưởng ứng theo thế công nhiệt liệt quấn lấy hắn đầu lưỡi. Mẫu tử lưỡng nhân như quên hết mọi việc mà cứ việc tại nồng nhiệt hôn nhau, đầu lưỡi hai người cường liệt quấn quít chặt chẽ như hai chỉ linh xà đang tại khiêu vũ không một chút buông lỏng.
Tô Thụy một song thủ không nhịn được bắt đầu xoa nắn Tào Khuynh Nghiên cao ngất nhũ phong, mặc dù còn cách một tầng vải y nhưng cảm giác lại thập phần nộn nhuyễn.
"Ư...a... tiểu bảo bảo có muốn càng thêm ngoạn mẫu thân nãi nãi sao, mẫu thân rất thích tiểu bảo bảo sờ vào mẫu thân đại nãi ba a...ư..."
Tào Khuynh Nghiên lúc nay như chỉ da^ʍ phụ tại kɧıêυ ҡɧí©ɧ Tô Thụy dục hỏa, nàng đã không kìm được dâʍ ɖu͙© kɧoáı ©ảʍ tại lúc nàng cùng nhi tử cuồng nhiệt thân mật lẫn nhau.
Tào Khuynh Nghiên nhanh chóng thoát đi nàng trên dưới y phục để lộ nhất chỉ lõα ɭồ trắng mịn ngọc thể, cao ngất song phong hào nhũ kết hợp với đường cong hết sức dụ hoặc đến hạ thể âm thần ẩn hiện dưới thần bí đen nhánh tam giác.
Tào Khuynh Nghiên ngọc thể hết thảy bộ vị không một chút che dấu hiển hiện trước mắt Tô Thụy như đang tại kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn tinh thần khiến hắn ngây dại đứng thừ nhìn nàng.
"Tiểu bảo bảo còn đứng đó làm gì, mẫu thân cũng đã thoát trên người y phục rồi, đến lượt tiểu bảo bối đó."
Tô Thụy nghe được mẫu thân hắn nói thế thì nuốt một ngụm nước miếng, hắn gật đầu lia lịa rồi nhanh chóng thoát đi trên người y phục.
Tô Thụy thể hình tại lâu dài hoàn khố sinh hoạt mà không bị tập quán hư hại có thể nói là vạn hạnh, tuy rằng không phải lưng hổ vai gấu hình dáng nhưng cũng không phải phì trư nhất dạng.
Tô Thụy bây giờ chỉ tại 15 tuổi thiếu niên thời kỳ, hắn thân hình cũng chi hơi cao gầy không quá Tào Khuynh Nghiên, hắn hạ thể cứng ngắt mệnh căn đại tiểu so vời bình thường 5 thốn không hơn bao nhiêu.
Tào Khuynh Nghiên lần đầu tiên nhìn thấy nhi tử nàng mệnh căn thì ngọc thể trở nên vô cùng rạo rực, nàng một chỉ thủ nhẹ nhàng hướng Tô Thụy nhục bổng ma sát.
"A... mẫu thân đại nhân đừng đυ.ng, hài nhi một năm này không gần nữ sắc nên nó có chút nhạy cảm."
Tô Thụy nhục côn bị mẫu thân hắn đυ.ng vào thì hơi co giật như tại hân hoan, hắn không muốn bây giờ chưa hành sự đã phóng xuất thì rất là mất mặt, đặc biệt đối diện lại là mẫu thân hắn.
Tô Thụy muốn nhanh chóng đổi thủ thành công, hắn một tay bắt lấy Tào Khuynh Nghiên một bên đại nhũ câu cẩn thận xoa nắn, một bên hắn dùng miệng mυ'ŧ mạnh bên khác nãi ba, hắn đầu lưỡi tham lam liếʍ nàng xinh xắn hồng sắc nhũ đầu.
"A...ưʍ... ăn ngon không tiểu bảo bảo, cứ mυ'ŧ mạnh nữa lên... a...a... mạnh liếʍ lấy mẫu thân nãi ba a...a... mẫu thân thích tiểu bảo bảo ngoạn nghịch mẫu thân nhũ đầu a...a..."
Tào Khuynh Nghiên đã trầm mê không thoát ra được tại nàng nhi tử điệu nghệ miệng lưỡi hòa vuốt ve công phu hạ, nàng khoan khoái ép lấy Tô Thụy đầu vào nhũ phong để hắn thỏa thích ăn nó.
Tô Thụy khác một chỉ thủ lại từ từ hướng xuống Tào Khuynh Nghiên âʍ ɦộ thần bí khu vực, hắn hơi xoa xoa nàng tinh tế âm mao rồi vượt xuống dưới âm thần bắt đầu ma sát.
"Ư...ư...ư...a...a... tiểu bảo bảo đừng giỡn nữa a...a... mẫu thân muôn tiểu bảo bảo ngón tay chọc...chọc vào mẫu thân tiểu da^ʍ huyệt a...a... mau...mau chọc vào đi ưʍ...a...."
Tại Tô Thụy ngón tay qua lại nàng âm đ*o mép ngoài, Tào Khuynh Nghiên có chút đã không chịu được hắn đùa bỡn mà bắt đầu nói năng hỗn loạn lên, nàng eo thon hơi khó chịu mà vặn vẹo trên hắn chỉ thủ.
Tô Thụy đang hăng hái vuốt ve mẫu thân hắn đã hơi có chút lầy lội âm thần thì thấy được nàng ý loạn tình mê biểu cảm, hắn như mở cờ trong bụng cười gằn.
Tô Thụy cố nhiên có ý tưởng đột phát rồi đẩy khẽ Tào Khuynh Nghiên lên mép giường, hắn cầm lấy hắn đã cương lêи đỉиɦ điểm nhục côn hướng nàng âm đ*o trêu chọc ma sát lên xuống tại nàng ướt sũng huyệt khẩu như chuẩn bị đi vào.
"Mẫu thân đại nhân, hài nhi sắp lấy đại nhục bổng thao ngài tiểu da^ʍ huyệt a... Ngài nói xem nếu hài nhi nhục bỏng nằm trong ngài da^ʍ huyệt sẽ là thế nào mỹ diệu tình cảnh a..."
Tào Khuynh Nghiên đang da^ʍ hứng thao thiên tự nhiên bị nàng nhi tử đẩy xuống giường thì vô cùng thích thú, nhưng khi Tô Thụy để hắn mệnh căn ma sát nàng âm đ*o động khẩu rồi buông lơi trêu ghẹo thì nàng hoảng hồn tỉnh táo lại, nàng nhanh chóng ra tay đẩy mạnh hắn ra vài thước.
"Không được, Thụy nhi không được làm thế, hôm nay như thế là được rồi. Chúng ta hôm nay xem như là đã phạm quá nhiều lỗi, Thụy nhi đừng tiếp tục phạm vào càng lớn tội nữa được không."
Tô Thụy bị đột biến sự tình làm hắn hơi bị mất phương hướng, rõ ràng mẫu thân đang tại rất hưởng thụ hắn yêu thương mà lại chớp mắt lúc nãy tình cảnh đã tiêu thất không thấy đâu.
"Mẫu thân ngài làm sao vậy, hài nhi đã để ngài thất vọng sao. Ngài dừng nói như thế, hài nhi sẽ cố gắng để ngài được hoan hỉ tận hứng."
"Không thể được, lúc nã là tại mẫu thân không kiểm soát được hành vi, nhưng bây giờ mẫu thân đã lấy lại tinh thần rồi. Tiểu bảo bảo hãy nghe mẫu thân nói, hôm nay như vậy là được rồi, sau hôm nay chúng ta hãy quên chuyện này đi."
Tào Khuynh Nghiên nhanh chóng tìm lấy nàng y phục rồi mặc vào, sau đó nàng hướng Tô Thụy khuyên nhủ hắn không muốn lại vượt mức. Nàng hơi có vẻ khổ sở, nàng rất muốn cùng nàng ái tử không màng thế nhân đồng sàng cộng chẩm nhưng nàng biết như thế một khi bị phát hiện sẽ để nàng lẫn hắn rơi vào vạn kiếp bất phục.
"Nhưng mà mẫu thân đại nhân ngài xem, hài nhi nơi này còn đang dương cương không hạ xuống được, hài nhi không biết thế nào đẻ cho nó thu lại."
Tô Thụy nghe được Tào Khuynh Nghiên khuyên giải hào hắn nhìn ra nàng biểu tình rất là nghiêm túc thì hắn biết hôm nay hắn không thể ăn nàng được, nhưng hắn sẽ không để bỏ cuộc.
Tào Khuynh Nghiên nghe được nàng ái tử ngôn thoại thì mắt nàng lơ đảng rơi vào hắn hạ khố, nàng đỏ mặt nhìn hắn mệnh căn còn đang tại đỉnh đỉnh căng cứng như hướng nàng nhe răng múa vuốt.
"Được rồi, bảo bảo lại đây để mẫu thân giúp tiểu bảo bảo hạ hỏa."
Tô Thụy mừng rỡ nhanh đi đến trước mặt Tào Khuynh Nghiên, hắn nghĩ tới mẫu thân hắn chuẩn bị vì hắn hạ hỏa mà vô cùng hưng phấn để cho mệnh căn đang bành trướng càng thêm run rẩy như sắp bạo liệt.
Tào Khuynh Nghiên nhìn nàng ái tử đắc ý biểu tình thì cũng không biết nói gì, nàng đưa tay phải hướng Tô Thụy mệnh căn nắm bắt lấy chuẩn bị vuốt nó.
"A...a... mẫu thân tay thật thoải mái... mẫu thân ngài có thể nhanh lên nữa không a...a..."
"Thế này được không, tiểu bảo bảo khi nào muốn tiết thì nói mẫu thân nghe."
Tào Khuynh Nghiên nghe được Tô Thụy da^ʍ ngôn thì mặt hơi đỏ lên, nàng cố không muốn để ý nhìn trong tay nàng đang bành trướng hết cỡ mệnh căn. Bất chợt Tào Khuynh Nghiên nghĩ đến một sự tình nào đó, nàng hơi bạo dạn hướng Tô Thụy mệnh căn hạ xuống miệng nhỏ.
Tào Khuynh Nghiên hôn khẽ lên Tô Thụy bành trướng qυყ đầυ để hắn kɧoáı ©ảʍ đạt đến đỉnh điểm, rồi nàng hơi xoay nhẹ hắn nhục côn lên xuống theo nhịp, cuối cùng thì nàng miệng nhỏ hướng trong tay nhục côn nuốt xuống.
"A...a...a... mẫu thân miệng nhỏ... hài nhi rốt cuộc có thể hưởng thụ mẫu thân đại nhân tinh xảo miệng nhỏ a...a...a..."
Tô Thụy cảm giác được hắn dương v*t như tiến vào một cái hẹp nhỏ ướŧ áŧ huyệt động khiến hắn điên cuồng khoan khoái, hắn nhịn không được nữa ôm lấy đầu của Tào Khuynh Nghiên mạnh bạo kịch liệt đút vào như muốn cuồng bạo gian da^ʍ nàng tiểu da^ʍ khẩu.
"Mẫu thân miệng nhỏ thật là thoải mái... rất thư sướиɠ a...a...a... hài nhi muốn vĩnh viễn thao mẫu thân tiểu da^ʍ khẩu a...a...a... thật thoải mái... sắp xuất...xuất tinh rồi... hài nhi muốn...muốn bắn vào mẫu thân miệng nhỏ... "
Tô Thụy ôm chặt hắn mẫu thân đầu kịch liệt ra vào khiên nàng phản ứng không kịp, tại hắn mệnh căn vô hạn bành trướng rồi không kiểm soát được xạ vô số dương tinh vào Tào Khuynh Nghiên yết hầu kém chút để nàng ăn không tiêu, khi hắn lần nữa rút ra thì có thể thấy một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn đọng lại nàng bên miệng.
"Khặc...khặc... bại hoại Thụy nhi, muôn xuất tinh cũng phải để mẫu thân biết trước lấy ra, phá hư nhi tử thế mà để mẫu than6 kém chút là nghẹn chết rồi."
Tào Khuynh Nghiên mê ly ánh mắt nhìn nàng ái tử mà giả vờ trách mắng, nàng cũng không quá để ý hắn không màng xuất hết dương tinh vào miệng nàng, ngược lại nàng tiểu tiểu cảm giác khoái ý khi ăn hết hắn dương tinh.
"Được rồi, tiểu bảo bảo nhanh chóng ăn mặc lại đàng hoàng rồi nghỉ ngơi, hôm nay sự tình tuyệt đối phải quên đi hòa không để ai biết được. Từ ngày mai mọi việc rồi sẽ như thường lệ, chúng ta vẫn lại là mẫu tử. Bảo bảo ngủ ngon."
Tào Khuynh Nghiên khẽ lau nàng bên miệng còn dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ rồi đứng dậy rời khỏi Tô Thụy biệt viện, trước khi ra khỏi cửa thì nàng khuynh nhủ hắn vài lời rồi vội vã rời đi trong trời đêm để lại còn tại hơi trầm mê Tô Thụy.