Thẩm ma ma từ tốn giọng điệu như thể đang tại khống chế trong phòng linh khí, nàng mỗi câu nói xuất ra thì xung quanh linh khí như gợn sóng tiến nhập Tô Thụy đại não. Tô Thụy ngây thơ như một chỉ dê, hắn hào không phát hiện hắn đã bị Thẩm ma ma vận dụng tinh thần thuật ảnh hưởng tinh thần của hắn.
"Thẩm tỷ đừng kích động như thế, bản thiếu gia cũng sẽ không yêu cầu nàng làm chuyện quá phận, dù gì nàng cũng xem như là lão bản nương của Nhạc Hoa viện tại Vọng Lô thành này. Bản thiếu gia còn muốn nhiều thời khắc ăn chơi tại đây, đắc tội Thẩm tỷ cũng không phải là một quyết định sáng suốt. Thế nhưng, bản thiếu gia hôm nay tâm trạng rất lạc hoan, bản thiếu gia rất mong Thẩm tỷ đáp ứng bản thiếu gia thỉnh cầu, bản thiếu gia hứa là sẽ không chạm vào Thẩm tỷ điểm mấu chốt."
"Tiện thϊếp cảm tạ công tử độ lượng, tiện thϊếp hội toàn tâm toàn ý thỏa mãn công tử mong muốn."
Thẩm ma ma mê tâm hoặc chúng âm thanh như cường điệu dẫn dụ Tô Thụy tại chỗ xâm phạm nàng, thế nhưng hắn rất thanh tỉnh, một khi hắn gây ra lỗ mãng sự tình thì sau này hắn tại Nhạc Hoa viện một bước khó tiến.
"Thẩm tỷ đã nói thế thì bản thiếu gia cũng không nói chuyện vô bổ, bản thiếu gia đã nhiều lần gặp Thẩm tỷ nhưng bản thiếu gia ta chưa lần nào được chứng kiến diện mạo chân thực của nàng, không biết Thẩm tỷ có thể lấy xuống của nàng diện sa để thỏa mãn bản thiếu gia lòng hiếu kì."
"Tô công tử nếu quyết phải thấy được tiện thϊếp dung nhan, tiện thϊếp cũng chỉ có thể cung kính không bằng tuân mệnh."
Thẩm ma ma nói xong thì kéo xuống nàng hắc sắc diện sa để cho Tô Thụy vô cùng hứng thú nhìn nàng, hắn có thể thấy được nàng dung mạo nhưng hắn lại mơ hồ không tả được nàng hoàn chỉnh diện mạo. Tô Thụy cảm giác được Thẩm ma ma dung mạo là mị sắc vô song nhưng khi hắn muốn đánh giá nàng dung nhan thì hắn lại phát hiện không được lời nào để miêu tả. Dị thường nhất là Tô Thụy lại không một chút phát giác được trường hợp này lại không có chỗ nào không đúng.
"Thẩm tỷ mỹ mạo không được thế nhân chiêm ngưỡng thật sự là đáng tiếc, bản thiếu gia thấy được Thẩm tỷ chân diện đúng là bản thiếu gia mấy đời tu nhân phúc khí. Bản thiếu gia phải cảm tạ Thẩm tỷ đã để cho bản thiếu gia được mãn nguyện."
"Tô công tử thật biết hoa ngôn xảo ngữ chi thoại, tiện thϊếp tuổi tác đã không còn tại thanh xuân thời kỳ, nhan sắc cũng dần suy thoái, nào xứng được với tán thường chi ngôn của công tử."
Thẩm ma ma ra vẻ như rất hỗ thẹn hòa bất mãn với dung mạo của nàng, nhưng Tô Thụy lại cảm thấy nàng quá e lệ, bất tự tin khi nàng dung nhan hiển nhiên là tối mỹ lệ một trong mà hắn chứng kiến được.
"Thẩm tỷ đừng coi thường bản thân mị lực, theo bản thiếu gia thấy thì nàng không chút nào là già cả, nàng cũng thật sự là quá dè dặt. Bản thiếu gia đã nói nàng đẹp thì nàng tuyệt không xấu, bản thiếu gia cũng không muốn nói lại chuyện này nữa, bản thiếu gia còn muốn tiếp tục hôm nay thống khoái thịnh yến, Dao Nguyệt lại đây cung tửu cho bản thiếu gia."
Dao Nguyệt tam nữ nghe thế thì các nàng đi đến bên người Tô Thụy, Tô Thụy dùng tay ra hiệu cho Tri Tuyết vòng qua lưng hắn xoa bóp vai hắn, một bên khác Dao Nguyệt đang trút rượu cùng hắn đối ẩm, Mộng Liễu thì được Tô Thụy chỉ thị cho hắn uy thực mỹ vị. Tô Thụy rất thư giãn hòa khoan khoái mà ngồi hưởng thụ lấy tam nữ hết lòng phục thị, hắn nghiêng đầu sang hướng Thẩm ma ma ra hiệu muốn cho nàng cũng theo tam nữ như thế phục thị hắn.
"Công tử muốn để cho tiện thϊếp hòa Dao Nguyệt các nàng đồng thời phục thị công tử nhưng xin thứ cho tiện thϊếp không thể tuân theo công tử ý định. Tiện thϊếp tuy là kỹ nữ xuất thân nhưng tiện thϊếp cũng có một chút chủ quyết của mình, tiện thϊếp chuyên môn phục vụ chỉ có thể là đơn độc hành sự."
Tô Thụy nghe được Thẩm ma ma lời nói thì hắn bĩu môi không vui, hắn nhìn chằm chằm Thẩm ma ma rồi lại xoay qua nhìn xem Dao Nguyệt tam nữ, cuối cùng thì hắn nhìn thẳng Thẩm ma ma, tuấn diện mang theo phẫn ý.
"Thẩm tỷ thật biết đùa bỡn bản thiếu gia, nếu như Thẩm tỷ đã kiên quyết không muốn hầu hạ bản thiếu gia ta vậy thì hãy tự mình lăn ra khỏi đây, bản thiếu gia nhìn nàng thì đã cảm thấy mất hết cả hứng thú."
"Nếu như công tử đã không cần tiện thϊếp nữa, tiện thϊếp chỉ có thể xin cáo từ. Tiện thϊếp hi vọng Tô công tử có thể thỏa mãn với Dao Nguyệt các nàng phục thị."
Thẩm ma ma nói xong thì nàng lập tức ra khỏi phòng để lại Tô Thụy cùng chúng nữ tiếp tục bọn hắn khoái hoạt tiết mục.
"Không biết Tô công tử có làm khó sư tỷ."
Khi Thẩm ma ma vừa bước ra khỏi gian phòng thì bên tai nàng có một ôn nhu giọng nói vang lên, nàng quay lại thì đã thấy có một vị thanh trang nữ tử đang đứng chờ cạnh cửa vào.
"Chỉ là một phế vật tiểu nhân vật mà thôi, cho hắn trăm đời thì cũng không đυ.ng được dù chỉ một góc áo của bản nhân. Bản nhân chỉ thi triển tiểu tiểu tinh thần thuật đã để cho hắn không cách kiểm soát bản thân ý nghĩ."
"Sư tỷ nói phải, Tô gia phế vật này chỉ có tài ăn chơi trác táng, bại gia còn có thể, ngay cả Tô gia cũng xem như từ bỏ hắn, cũng không biết mẫu thân hắn nghĩ gì mà luôn bao che nàng phế lại không thể hơn phế nhi tử."
Nữ tử giọng điệu mang theo vẻ trào phúng đối với hiện tại còn trong phòng vui vẻ, nàng tuy tại bề ngoài là kỹ nữ nhưng nói thế nào thì nàng cũng là tu đạo giả. Nhạc Hoa viện này ngoài là thanh lâu, nhưng thực chất nó là các nàng tông môn đỉnh lô tu luyện tràng dành cho bọn họ ngoại tông đệ tử lịch luyện cùng số thiếu nội tông đệ tử khi xuất ngoại sở dụng.
"Sư muội cũng đừng nói xầu Tô công tử như thế, hắn nghe được thì sẽ rất phật lòng. Phế vật đi đâu nữa cũng có phế vật chi dụng, hắn thế nhân mà rất cam nguyện bỏ ra đại lượng tiền tài để được tại đây cao nhất phục vụ, dù là số tiền tài này đối chúng ta sư môn không được xem là hữu dụng, nhưng dùng nó tiêu xài tại các loại phàm tục trân phẩm cũng xem như có chỗ dụng. Sư muội xem, đây không phải là đã rất hữu dụng sao."
"Đa tạ sư tỷ chỉ điểm, sư muội sẽ nhớ kĩ lời nói của sư tỷ. À, sư muội mới nhớ được, tại khi sư tỷ đang chơi đùa Tô gia phế vật sư môn có người đưa tin đến, nói là có sự vụ cần sư tỷ hồi tông giải quyết."
Thẩm ma ma nghe được sư muội nàng báo cáo thì nàng rất hoan hỉ vì mấy năm chờ đợi để nàng tu vi chậm chạp ngừng tiến, nàng cuối cùng cũng có thể hồi tông môn lấy được càng nhiều tài nguyên tu luyện, với lại nhiều năm như vậy xuất ngoại, nàng cũng đã thấy buồn chán với tục giới. Thẩm ma ma cững từ hôm nay biến mất tại Vọng Lô thành thế nhân tầm mắt.
Tô Thụy hào không hay biết dịp này cũng là lần cuối cùng hắn chứng kiến Thẩm ma ma, cũng rất nhiều năm sau hai người mới lại tương ngộ nhưng khi ấy thì hai người tình cảnh đã là một trời một vực. Tô Thụy tại lúc này đang vui vẻ cùng Dao Nguyệt tam nữ, hắn hôm nay quyết phải tận hứng thưởng thức tam nữ mang đến cho hắn kɧoáı ©ảʍ phục vụ.
"Mộng Liễu, qua đây để bản thiếu gia xem nàng kỹ càng một chút."
Mộng Liễu được Tô Thụy ra lệnh thì nàng ngoan ngoãn hướng trước mặt hắn vòng qua, nàng ngước mặt nhìn thẳng Tô Thụy, cố ý tỏ ra nàng đang đánh giá hắn tuấn diện. Một bên khác thì Tô Thụy ánh mắt cũng đang xem xét đánh giá Mộng Liễu yêu lệ khuôn mặt, từ nàng ánh mắt yêu mị đến nàng môi hồng quyến rũ, hắn rất hài lòng gật đầu với Mộng Liễu diễm lệ ngũ quan.
Tô Thụy duỗi ra hắn một bên tay nâng lên Mộng Liễu tiêm tiêm tiểu cằm, ngón tay của hắn xoa xoa nàng mặt đẹp rồi táo bạo hôn lên đôi môi của nàng, Tô Thụy hung hăng mυ'ŧ lấy Mộng Liễu môi dày, hắn đầu lưỡi vừa mạnh bạo vừa ôn nhu điêu luyện xâm chiếm nàng miệng lưỡi. Mộng Liễu kinh nghi khi gặp Tô Thụy bất chợt công kích, nhưng nàng rất nhanh đáp trả lại hắn thế công bằng cách đồng điệu trả kích.
"Chụt...chụt...."
Tô Thụy hòa Mộng Liễu như quên mọi thứ mà say mê hôn nhau, phải sau nửa khắc thì bọn họ mới tách môi kèm theo một tuyến dịch kéo lê từ miệng hai người, cả hắn lẫn nàng đều thở hồng hộc sau một buổi hôn sau vừa mới diễn ra. Sau một hồi cùng Mộng Liễu thân mật cũng để Tô Thụy dục hỏa bị câu dẫu, hắn nhìn Mộng Liễu rồi tay chỉ hướng hắn đũng quần.
"Mộng Liễu mỹ nữ không biết có thể giúp bản thiếu gia hạ một chút hỏa, bản thiếu gia từ khi nhìn thấy nàng cặp môi mọng nước đã rất không tốt khống chế bản thiếu gia trong quần tiểu đệ."
Nhưng trước khi Mộng Liễu muốn giải khai Tô Thụy đũng quần thì hắn ra hiệu cho nàng hơi ngừng lại, Tô Thụy quá chăm chú với Mộng Liễu khiến hắn kém chút thì quên hẳn còn có hai vị tuyệt mỹ nữ tử tại bên cạnh mình, hắn lúc này chú ý đến hai nàng thì thấy nhị nữ đang tại đứng tủm tỉm nhìn hắn như tại chờ hắn tiếp theo chỉ lệnh.
"Hai vị mỹ nữ cũng đừng đứng ngây ra đó, lại đây để bản thiếu gia nhấm nháp thử hai vị mỹ nữ mê người kiều thân có như Mộng Liễu không, đặc biệt là Tri Tuyết mỹ nữ, bản thiếu gia chưa từng được thưởng thức qua nàng đầy ý vị nhục thể."
Tô Thụy đứng dậy một bên ôm lấy Dao Nguyệt còn một bên lại ôm Tri Tuyết miệng đầy tục ngôn, hắn hướng một bên đang ngồi Mộng Liễu đung đưa hắn hông ý bảo nàng có thể bắt đầu làm việc hắn giao cho nàng.
Khi Mộng Liễu đang tháo xuống Tô Thụy cẩm quần móc ra hắn đang cương cứng dương căn thì Tô Thụy cường lực áp nàng xuống đất vì hắn muốn thấy được nàng biểu tình khi Mộng Liễu tại ma sát vuốt ve hắn đằng đằng sát khí dương cụ. Mộng Liễu bị Tô Thụy hành động làm hơi sững sờ nhưng nàng cũng chỉ cười dụ hoặc nhìn hắn rồi ngồi xổm xuống dạng ra hai bên đùi đẹp, xong rồi thì nàng dùng tay tại hắn dương cụ nhẹ nhàng ma sát lên xuống.
"Ư...rất tốt...a..a... Nàng tay kỹ thuật để bản thiếu gia rất hài lòng, nhưng bản thiếu gia còn muốn hơn nữa kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nàng hãy để cho bản thiếu gia thể nghiệm nàng cặp môi mê người đó đi."
Mộng Liễu nghe thế thì nàng liếʍ láp cặp môi dày, một tay ma sát Tô Thụy dương căn, một tay vân vê hắn tinh hoàn, nàng đưa lưỡi điêu luyện tại kề cạnh hắn đỉnh thiên dương trụ nhanh chóng lên xuống. Mộng Liễu cặp môi như chỉ hắc động nuốt trọn Tô Thụy dương căn, nàng theo nhịp nuốt vào nhổ ra bú ɭϊếʍ hắn dương v*t như chỉ mỹ vị thực phẩm, nàng đầu lưỡi uốn lượn tại hắn nhục bổng qυყ đầυ cường điệu kí©ɧ ŧɧí©ɧ Tô Thụy mã nhãn.
"Chụt...chụt..ừm... công tử nhục côn thật sự là hùng tráng, chụt...chụt... nô gia rất ưa thích công tử như thế chỉ nhục côn...chụt..chụt.."
Mộng Liễu một bên ca ngợi Tô Thụy dương căn một bên lại rất chăm chỉ mà lão luyện thi triển nàng khẩu da^ʍ kỹ nghệ, mỗi lần nàng phun ra hắn nhục bông thì thủy dịch nhầy nhụa từ nàng miệng khẩu chảy xuống tưới lên hắn qυყ đầυ bóng lưỡn, nàng cứ việc tại hắn nhục bổng phun ra nuốt vào như chỉ linh xà đang đùa nghịch với nó con mồi. Tại Mộng Liễu bú ɭϊếʍ hắn dương cụ thì Tô Thụy cũng đang tại bận rộn thưởng thức còn lại nhị nữ hương diễm nhục thể.
Lúc Mộng Liễu để cho hắn hạ khố cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ thì Tô Thụy thân thượng đang tìm kiếm nɧu͙© ɖu͙© khoái hoạt từ Dao Nguyệt hòa Tri Tuyết. Dao Nguyệt lúc này đã thoát đi nàng thân thượng hoa y, bại lộ hai quả cự đại nhũ câu, Tô Thụy tuy đã xem qua rất nhiều lần nhưng lần nào hắn cũng sẽ khen ngợi nàng tại sở hữu mỹ lệ tuyết trắng cân đối song phong, hai chỉ hồng phấn sắc tịnh lệ tiểu nhũ đầu mà hắn nhìn mãi không bao giờ chán. Tại Tri Tuyết phương diện thì nàng váy đã bị Tô Thụy bạo lực xé toan để lộ ra thập phần kiều nộn ngọc đồn hòa cặp chân dài tiêm tiêm mà không kém phần dụ hoặc.
Tô Thụy hiện tại như chỉ dã thú bị dục hỏa chi phối, hắn một chỉ sắc thủ đặt tại Dao Nguyệt một bên cao ngất nhũ phong nhào nặn, một chỉ thủ khác thì tại Tri Tuyết vểnh lên phì đồn xoa nắn rồi vỗ xuống chưởng hình lưu thành chỉ hồng sắc thủ ấn. Tô Thụy kế tiếp hành động càng thêm điên cuồng, tại khi xoa nắn Dao Nguyệt một bên nhũ câu rồi lại không ngừng bị hắn vân vê nắm kéo tiểu nhũ đầu, một bên khác tiểu nhũ đầu cũng bị hắn ngậm trong miệng mυ'ŧ chặt để nàng ngâm nga rêи ɾỉ thanh âm.
"Ư...a..a.. công tử... xin nhẹ... nhẹ tay chút... Dao Nguyệt không... không chịu được công tử tiến... tiến công... Ừm...ô..ô.."
Tô Thụy làm ngơ với Dao Nguyệt khẩn cầu, hắn chỉ quan tâm phát tiết hắn du͙© vọиɠ trên nàng song chỉ mê nhân đại bạch cầu. Còn hắn một tay khác cũng không phải đình chỉ trêu chọc Tri Tuyết bên kia, Tô Thụy một chỉ đại sắc thủ đã đặt tại nàng âm thần, hắn song thủ chỉ mãnh liệt xâm nhập nàng âm đ*o mà bắt đầu cương liệt đào móc hoạt động, tại ngoài tai có thể nghe thấy dịch thủy âm thanh lanh lảnh phát ra từ nơi kết hợp giữa Tô Thụy song chỉ hòa Tri Tuyết âm đ*o, từ chỗ giao thoa đó bằng vào mắt thường có thể thấ được Tô Thụy thủ chảy xuống từng đợt d*m thủy nhầy nhụa rõ rệt.
"Òm..ọp..òm..ọp..."
"Á..a..ơ... công tử thật hung mãnh... Tuyết... Tuyết nhi cam nguyện chịu... chịu thua... Tuyết... Tuyết nhi muốn xuất..."
Tri Tuyết ngay tại muốn cao triều thì kɧoáı ©ảʍ bị đánh gảy làm nàng hơi thấy thất vọng, cũng không thể trách Tô Thụy, khi hắn đang hăng say tập trung chú ý lực trên người nhị nữ thì hắn ý thức như bị dời đi, hắn nhanh chóng đẩy hai nữ qua một bên rồi hai tay tập trung vào hắn hạ khố chi khu.
Lúc này tại Tô Thụy dưới háng, Mộng Liễu đang tại ra sức mυ'ŧ vào Tô Thụy nhục bổng, nàng miệng tại ngậm lấy hắn nhục bổng mà đều đặn nuốt vào nhổ ra tiết tấu tạo thành da^ʍ dật tiêu hồn âm điệu, ngay tại nàng còn đang say mê với Tô Thụy dương căn thì nàng phát hiện một đôi đại thủ kìm chặt đầu của nàng rồi bạo lực ép mạnh về hướng nhục côn còn nằm tại nàng miệng.
"Phốc...phốc...phốc..."
Tô Thụy cường điệu đẩy mạnh hắn hạ khố, hắn cố ý dùng lực đẩy mạnh hằn dương cụ, mãnh liệt ra vào Mộng Liễu khoang khẩu.
"Chụt..chụt... công... công tử... chụt..chụt... chậm... chậm... nô... chụt... nô gia không... không thở được..."
Hứng chịu Tô Thụy dồn dập kịch tính vận động để cho Mộng Liễu hô hấp bị cản trở, nàng muốn tách ra Tô Thụy để lấy lại hơi thở nhưng hắn lại không cho nàng được toại nguyện mà ngược lại, Tô Thụy càng thêm tăng tốc hắn đẩy mạnh vận động.
"Phốc...phốc..."
Tô Thụy gắt gao cầm lấy đầu Mộng Liễu để cho nàng không thoát khỏi hắn khống chế, hắn cương cứng dương v*t như chỉ dã thú tại nàng miệng nhỏ ra ra vào vào liên tục không ngừng nghĩ khiến cho Mộng Liễu vô cùng ủy khuất ại không thể làm gì.
"Tiện nhân, miệng ngươi đúng là nhân gian cực phẩm, bản thiếu gia chơi mãi không chán. Đừng như vậy cố gắng giãy giụa, cố nhịn chút nữa đi, bản thiếu gia sắp muốn xuất tinh rồi."
Tô Thụy nói xong thì hắn càng thêm ác liệt chọc phá Mộng Liễu miệng nhỏ, tại lúc này thì có cỗ kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ tập kích hắn đại não, Tô Thụy thân hình hơi run lên. Sau đó, hắn nhục côn tại Mộng Liễu trong miệng không bị khống chế mà bành trướng như muốn lắp đầy nàng miệng nhỏ, một luồng đại lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ như vỡ đê mà ồ ạt bắn vào Mộng Liễu khoang miệng khiến nàng nghẹn họng đến nỗi muốn tắt thở nhưng nàng cũng chỉ có thể nuốt xuống luồng dương tinh đó.
"Khặc...khặc... công tử thật sự là hung, công tử coi nô gia như chỉ đồ chơi vậy, không để cho nô gia làm tốt tinh thần đã xuất hết dương tinh vào nô gia bụng."
"Tiện nhân còn dám nói, bản thiếu gia hôm nay mua nàng là để mua vui cho bản thiếu gia, hiện giờ cả ba người nàng đều là bản thiếu gia đồ chơi, đã làm kỹ nữ thì phải có kỹ nữ giác ngộ, bản thiếu gia muốn làm gì thì đâu cần hỏi han ý kiến của một chỉ đồ chơi. Được rồi, Tri Tuyết mỹ nữ cho bản thiếu gia quỳ xuống tứ chi, để bản thiếu gia xem xét nàng tiểu huyệt có thể chặt đến đâu."
Dao Nguyệt tam nữ nghe được Tô Thụy sỉ nhục ngôn ngữ thì các nàng tỏ ra dáng vẻ vô cùng uất ức phật lòng, nhưng thật chất tam nữ đang tại cười trộm Tô Thụy ngốc bức hình tượng.
Tô Thụy tại qua một lần phát tiết không hiểu thấu được tâm trạng trở nên rất hung hãn, không biết là tại hắn tại say rượu hay là vì lúc nãy bị Thẩm ma ma từ chối ngôn ngữ, cũng có thể hắn tinh thần bị tác động quấy rối mà trở nên bạo lệ. Hiện tại Tô Thụy chỉ biết hắn muốn thao chết trước mặt hắn Tri Tuyết, càng làm hắn mệnh căn đỉnh điểm sinh sinh ngạnh biến là nàng động tác như chỉ mẫu cẩu phe phẩy nàng vểnh lên câu nhân mông mập.
"Chát...chát...chát..."
Tô Thụy nhìn thấy Tri Tuyết cặp phì đồn thì hắn một chỉ đại thủ không nhịn được hạ mấy chưởng liên tục trên đạn tính sung mãn cặp mông.
"Đúng là lẳиɠ ɭơ hàng, kỹ nữ mà cũng muốn câu dẫn bản công tử, không cho ngươi một chút giáo huấn tiện nô ngươi còn tưởng mình là chủ nhân."
Tô Thụy cầm lấy hắn cương mãnh nhục bổng hướng tới Tri Tuyết cấm khu đỉnh đỉnh tại mép ngoài âm đ*o bồi hồi không tiến, hắn một tay xoa nắn Tri Tuyết vểnh lên mông tròn còn hắn dương căn thì lại thỏa thích cọ sát nàng âm thần.
"Công...công tử, đừng đùa nghịch Tuyết nhi nữa, Tuyết nhi muốn lắm rồi."
"Tuyết nhi muốn gì."
"Công...công tử đừng nói nữa, Tuyết...Tuyết nhi muốn công tử đâm vào."
Tri Tuyết khẩn cầu biểu cảm khiến Tô Thụy da^ʍ hứng đại thịnh, hắn điều chỉnh nhục côn hướng Tri Tuyết nhẹ nhàng chà sát kɧıêυ ҡɧí©ɧ nàng âm ẩm ướt âm bộ.
"Tuyết nhi muốn bản thiểu gia cái gì đâm vào."
"Ưʍ...a... Tuyết...Tuyết nhi muốn công tử đại nhục bổng đâm vào Tuyết nhi tiểu da^ʍ huyệt."
Nghe thế thì Tô Thụy cũng nhịn không được nữa, hắn bóp chặt Tri Tuyết mông mập khiến nàng khẽ rên rồi ấn mạnh hắn nhục côn thẳng vào nàng đã sớm lầy lội tiểu huyệt.
"A...a...a...a... công tử... chậm...chậm...chậm lại, a..a.. công tử nhẹ...nhẹ thôi, Tuyết...Tuyết nhi không chịu được."
"Bạch...bạch...bạch..."
"Ưʍ...a...a...a..."
Tô Thụy nhục côn không ngừng ra vào Tri Tuyết nhỏ hẹp âm đ*o tạo thành những đạo da^ʍ uế âm luật tràn ngập căn phòng, hắn như biến thành chỉ hung thú điên cuồng xung kích trước mặt tràn đầy âm đ*o động khẩu khiến càng nhiều dâʍ ɖị©ɧ ồ ạt chảy ra.
"Òm..ọp...òm..ọp..."
Tô Thụy hào không biết được hắn càng điên cuồng như thế thì càng để hắn lọt vào hiểm cảnh, tại hắn bất tri bất giác gắng sức đào móc Tri Tuyết đồng thời thì hắn nguyên dương đang bị nàng nhanh hấp đi.
"Hộc...hộc... tiện nhân hộc...hộc... ngươi có thấy được bản thiếu gia đại nhục bổng uy mãnh, bản thiếu gia muốn thao chết ngươi đồ lằng lơ này hộc...hộc... bản thiếu gia hôm nay sẽ cho ngươi tiện nhân này thấy đỉnh vu sơn."
"A...a...a... công tử uy mãnh a...a... đại nhục bổng ca ca uy mãnh a...a...a... công...công tử mạnh...mạnh lên nữa đi, Tuyết nhi...Tuyết nhi nhanh...nhanh muốn xuất."
Tri Tuyết tại Tô Thụy hung hăng thúc đẩy nhục côn trong nàng chặt hẹp âm đ*o lúc, một bên thì cổ động hắn ra sức một bên thì cười trộm hắn ngu ngốc chỉ biết suy nghĩ bằng hắn nửa thân dưới.
"Hừ...hừ...hừ... tiện nhân mà thôi cũng dám câu dẫn bản thiếu gia hừ...hừ... bản thiếu gia không chơi chết ngươi da^ʍ phụ thề không làm người hừ...hừ..."
"A...a...a...a... muốn phi rồi, Tuyết nhi bị công tử thao muốn chết rồi a...a...a... đại nhục bổng ca ca, hảo nhục bổng ca ca, xuất vào Tuyết nhi tử ©υиɠ đi, Tuyết nhi muốn đại nhục bổng ca ca bỏng chết Tuyết nhi tiểu da^ʍ huyệt a...a...a..."
Một khắc thời gian hậu Tô Thụy như tại cố gắng chạy nước rút hì hục tại Tri Tuyết tiểu huyệt cắm vào nhổ ra, hắn nhục bổng nhanh chóng bành trướng tại nàng âm đ*o rồi mà xuất ra đại lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ như muốn uy no Tri Tuyết nộn huyệt. Tô Thụy tại một khắc này cảm giác cả người đạt được chưa từng có thư sướиɠ, nhưng không đợi được bao lâu thì hắn cảm thấy chung quanh cảnh sắc bỗng nhiên một mảnh hắc ám.