Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!

Quyển 3 - Chương 104: Hung ác ép Tề Lăng Phong, ngư ông đắc lợi 3

Anh quả thật có phần không cam lòng, trong lòng có phần đè nén không nói ra được.

Lúc này Kiều Tịch Hoàn cũng không nhiều lời, cô chỉ biểu hiện ra hơi tiếc nuối.

Đột nhiên phòng họp hơi yên tĩnh, chủ nhiệm Dương bỗng nhiên mở miệng nói, “Tôi nghĩ, phương án vẹn toàn đôi bên chân chính là, dùng phương án của Cố thị, Hoàn Vũ tới thi hành.”

Vừa nói, Tề Lăng Phong hình như hơi ngẩn ra, anh quay đầu nhìn Kiều Tịch Hoàn, nhìn cô không thay đổi sắc mặt, khóe miệng hình như lại hơi nhếch lên một độ cong, rất nhạt cực kỳ nhạt, khiến cho người ta cho rằng là ảo giác.

Đây chính là kinh hỉ (vui mừng bất ngờ) mà Kiều Tịch Hoàn cô cho tôi? Kinh sợ?!

Rất tốt!

Cố ý làm khó anh, cố ý để cho thị chính tới kêu anh đi mua phương án của bọn họ?!

Một chiêu này, quả nhiên dùng hay, tuyệt không thể tả.

Khiến cho anh cũng có phần bội phục, bội phục Kiều Tịch Hoàn đã nghĩ tới tình trạng này.

Hiện giờ bởi vì như vậy, cho dù kết quả trúng thầu như thế nào, Cố thị ngược lại thành công ty nắm quyền chủ động.

“Thật ra thì ý nghĩ này tôi đã suy nghĩ trong đầu từ rất lâu rồi, nhưng cảm thấy không đủ thực tế. Nhưng mà bây giờ xem ra, cũng không có chuyện gì sau khi cố gắng mà không thực

hiện được. Tề tổng, không phải cậu cũng đã nói, rất muốn xem phương án của Cố thị sao? Nhân cơ hội này, học tập tốt một phen, như thế nào?” Chủ nhiệm Dương mở miệng lần nữa nói.

Tề Lăng Phong nhìn ông, nói, “Chuyện này phải xem, Cố thị nói như thế nào.”

“Phương án hạng mục của công ty, đều là kết quả công ty dốc hết tâm sức, dĩ nhiên không thể đưa cho công ty khác. Nhưng nếu là hạng mục của thị chính, công ty chúng tôi luôn rất ủng hộ chính phủ, cho nên tôi sẽ trở về xin phép chủ tịch, nếu như ông ấy bằng lòng, Cố thị chúng tôi có thê suy tính bán phương án hạng mục này cho Hoàn Vũ.” Kiều Tịch Hoàn nói không tuyệt đối, nhưng ý tứ đã biểu đạt đến mức rất rõ ràng.

Cố thị có thể suy tính bán.

Nhưng phải nhìn thành ý của Hoàn Vũ.

“Đã như vậy.” Chủ nhiệm Dương vui mừng cười một tiếng, “Lần đàm phán thương vụ này cứ quyết định như vậy. Tê tổng khi nào nhận được phương án của Cố thị, khi nào đáp lời, chúng tôi liền thông báo các cậu trúng thầu hạng mục với bên ngoài, tuyệt đối đừng khiến tôi thất vọng. Tốc độ hai năm gần đây của Hoàn Vũ mặc dù kinh người, nhưng phê duyệt đất bên chỗ thị chính cũng không phải khẩn trương bình thường, nếu lần này đã làm xong, ở trên cũng có thể nhìn đến trả giá của các cậu, về sau trên phương diện quy hoạch thành thị, ít ít nhiều nhiều sẽ cân nhắc đến các cậu. Cố gắng lên.”

Tề Lăng Phong gật đầu cười một tiếng, “Cám ơn chủ nhiệm Dương chỉ điểm, tôi hiểu rồi.”

“Quản lý Kiều, đối với các cô, tôi thật sự vô cùng tiếc nuối. Nhưng giống như Tề tổng nói vậy, về sau chúng ta chính là có nhiều cơ hội, không chừng lần sau sẽ có cơ hội hợp tác. Cho nên lần này đừng quá khó xử tập đoàn Hoàn Vũ bọn họ.”

“Yên tâm đi chủ nhiệm Dương. Chúng tôi luôn ủng hộ kiến thiết của thị chính, sẽ không cố ý làm khó từ bên trong. Nhưng dù sao phương án cũng không phải của một mình tôi, liên quan đến nhiều đồng nghiệp công ty làm thêm giờ ngày đêm như vậy, phải cho bọn họ một câu trả lời hợp lý.” Kiều Tịch Hoàn nói.

“Đó là đương nhiên. Tiếp theo hai người liền bí mật thương lượng cho tốt, hội nghị hôm nay liền kết thúc ở đây.” Chủ nhiệm Dương gật đầu.

Sau đó mang theo thư ký ra cửa.

Bên trong phòng họp, chỉ còn sót lại Tề Lăng Phong và Kiều Tịch Hoàn.

Khóe miệng Kiều Tịch Hoàn mang cười.

Tề Lăng Phong nhìn cô, khi nhìn cô, cũng cười cười, “Em quả nhiên một lần nữa khiến cho tôi lau mắt mà nhìn, khiến cho tôi đáng lẽ đã ăn được con vịt ở bên cạnh miệng, thiếu chút nữa lại bay mất.”

Kiều Tịch Hoàn chậm rãi uống nước trà, thong thả nói, “Hạng mục này, đối với anh mà nói, bản thân chính là thành phần đầu cơ trục lợi, vận số mà thôi. Cần gì so đo nhiều như vậy.”

“Vận số?” Tề Lăng Phong cười lạnh, “Cho dù là vận số, đó cũng là cho người chuẩn bị Em thấy công ty đấu thầu khác có phần vận số này sao?”

“Bây giờ nói những thứ này thì có thể có ích lợi gì, vẫn suy nghĩ thật kỹ, nên lấy được phương án từ trên tay tôi như thế nào đi.”

“Em đây là đang uy hϊếp tôi?” Trong mắt Tề Lăng Phong lạnh lẽo, sắc mặt đột nhiên thay đổi.

Chính là như vậy đi.

Tề Lăng Phong vốn chính là như vậy, cả người tản mát ra hung ác nham hiểm khϊếp người.

Kiều Tịch Hoàn rất bình tĩnh duỗi người, cười một tiếng, “Không thể uy hϊếp anh?”

“Em ra giá.” Tề Lăng Phong khẽ siết ngón tay.

Rất dễ bị người phụ nữ này chọc giận, nhưng rất rõ ràng vào lúc này, không thể hành động theo cảm tính.

Anh vẫn luôn quen chịu đựng, âm thầm chịu đựng, phát triển cho tới trình độ như bây giờ.

“Giá tiền tôi không ra, tôi muốn mười phần trăm nguyên thủy cổ của Hoàn Vũ các anh.” Kiều Tịch Hoàn gằn từng tiếng.

Tề Lăng Phong nhìn cô, hung hăng nhìn, giống như muốn thấy được vẻ mặt không bình thường trên khuôn mặt cô, khóe miệng kéo ra một nụ cười châm chọc không nói ra được, “Em nói, mười phần trăm

nguyên thủy cổ?”

Giống như nghe được câu chuyện cười, cười đến tàn nhẫn như vậy.

Đối với Tề Lăng Phong châm chọc, Kiều Tịch Hoàn giống như bình tĩnh, “Mười phần trăm nguyên thủy cổ, nếu không thì không bàn nữa.”

“Kiều Tịch Hoàn, em có thể có khả năng sư tử há to miệng thêm chút không?!”

“Tôi cảm thấy yêu cầu của tôi không quá phận.”

“Lợi nhuận của hạng mục

này với tôi cũng không đạt tới giá trị mười phần trăm cổ phần của Hoàn Vũ, em không biết tính toán?! Hay là em cảm thấy tôi ngu xuẩn đến, bằng lòng làm vụ làm ăn lỗ vốn này?!”

“Tôi đương nhiên biết lời của hạng mục này không cao, nhưng có đôi lời gọi là, quan cao quyền nặng, đắc tội với thị chính, tôi nghĩ Tề Lăng Phong anh cho dù có bao nhiêu khả năng, muốn lật sóng ở Thượng Hải, còn khó khăn chút đi. Mọi người hiểu lý lẽ không nói tiếng lóng, được đến hạng mục này, đơn giản chính là muốn lôi kéo giữ được quan hệ với chỉnh phủ. Hiện giờ Thượng Hải đã phát triển gần như quốc tế hóa, trở thành công ty chủ yếu của Thượng Hải, cánh cửa đẩy ra nước ngoài dĩ nhiên thấp một chút. Tình hình trong nước chung ta chính là như thế, công ty cần lấy được chính phủ tán thành và nâng đỡ mới có thể chân chính nhận được phát triển, anh thông minh như vậy, nên biết quan hệ lợi hại trong đó rồi!” Kiều Tịch Hoàn nói không chút để ý như vậy.

Càng như vậy, càng khiến Tề Lăng Phong siết chặt ngón tay, cắn răng nghiến lợi.

Người phụ nữ này, luôn ra vẻ cái gì cũng không biết, trong lòng đã có dự tính, làm cho người ta hận đến phát run.

“Tôi cũng không ép buộc anh, anh tốt nhất suy nghĩ một chút.” Nói xong, Kiều Tịch Hoàn liền chuẩn bị đứng dậy.

Tròng mắt Tề Lăng Phong căng thẳng, tay nắm lấy cánh tay của cô, tăng sức.

Kiều Tịch Hoàn liền ngồi tại chỗ bất động.

Kiều Tịch Hoàn hơi bốc lửa nhìn anh ta, “Tề Lăng Phong, quân tử động khẩu không động thủ.”

“Đối với em, tôi thật sự vừa muốn dùng tài hùng biện lại muốn động thủ!” Tề Lăng Phong hung hăng nói.

Kiều Tịch Hoàn cau mày.

“Mười phần trăm nguyên thủy cổ?!” Tề Lăng Phong cười lạnh, lạnh lùng cười, hình như còn canh cánh trong lòng điều kiện này.

“Anh buông tôi ra.” Kiều Tịch Hoàn đè thấp giọng, gầm lên.

Tề Lăng Phong không nhúc nhích.

Kiều Tịch Hoàn cảm thấy tay của mình cũng bị Tề Lăng Phong kéo đứt.

Cô cắn răng, hung hăng nhìn Tề Lăng Phong, “Nói với anh, điều kiện này là Cố Diệu Kỳ đưa ra, ông ta nói đây là ông ta nên có được. Tề Lăng Phong, mười phần trăm nguyên thủy cổ không nhiều lắm, đối với anh có được bảy mươi lăm phần trăm cổ phần Hoàn Vũ mà nói, đây nào tính là nhiều?! Tôi ngược lại thật sự cảm thấy buồn cười, một người không hề có liên quan đến Hoàn Vũ, lại có thể lấy được bảy mươi lăm phần trăm cổ phẩn… Năng lực của anh, thật sự khiến người khác lau mắt mà nhìn! Tôi vẫn luôn nghi hoặc, người một nhà Hoắc Tiểu Khê chết đi vì sao lại không có ai hoài nghi anh, hoài nghi anh mưu tài hại mệnh chứ?!”

Sắc mặt Tề Lăng Phong đột nhiên thay đổi lớn.

Anh mặt lạnh hung hăng nhìn Kiều Tịch Hoàn, tay kéo cánh tay cô dùng thêm sức.

Kiều Tịch Hoàn cắn răng, không rên một tiếng.

Tề Lăng Phong mặt lạnh, “Cô đừng ăn nói bừa bãi.”

“Dĩ nhiên, tôi chỉ suy đoán theo suy nghĩ của người bình thường mà thôi.” Kiều Tịch Hoàn nói, “Không có chứng cứ, tôi cũng không thể nói cái gì. Cho nên, cảm phiền buông tay ra, mất đi hạng mục này, tôi còn phải trở về báo lại cho Cố Diệu Kỳ, anh biết đấy, có lẽ lại bị mắng một trận máu chó đầy đầu.”

Tề Lăng Phong nhìn dáng vẻ vui sướиɠ khi người gặp họa của Kiều Tịch Hoàn.

Anh đột nhiên hất tay Kiều Tịch Hoàn ra, cả người đè nén tức giận đã hiện rõ ràng ở trên mặt.

Lần đầu tiên bị người ép đến mức độ này.

Kiều Tịch Hoàn hình như bắt được nhược điểm của anh, nói mỗi một câu một chữ, nói từng điều kiện cũng làm cho anh hận đến cắn răng nghiến lợi, anh hung hăng nhìn Kiều Tịch Hoàn, nhìn người phụ nữ đối nghịch với anh khắp nơi, thế nhưng anh lại muốn đến gần khắp nơi, đến gần thật chặt.

Cảm giác mâu thuẫn này, khiến cho cả người anh giống như bị cắn xé, tức giận không nói ra được.