Editor: Puck - Diễn đàn
Không chỉ có như thế, Cố Tử Thần xoay người, sau lưng còn khoa trương hơn trước mặt, gần như không thấy được một chút da thịt hoàn hảo.
Tối hôm qua, rốt cuộc cô đã làm cái gì?!
Cô cảm thấy giờ phút này đầu cô còn đau đớn hơn.
Cô cũng không điên cuồng đến không xong như vậy có được không?!
Sao cô có thể điên cuồng đến như vậy, cô còn cái gì cũng chưa từng trải qua, có được không?!
Chỉ có điều, chẳng lẽ thân thể này, vốn là như vậy, nhiệt tình như lửa?!
Cố Tử Thần thả áo xuống, rất bình tĩnh một lần nữa trở lại bên bàn cơm, ăn cơm.
Kiều Tịch Hoàn có cảm giác không có đất dung thân, cô lặng lẽ buông chén đũa xuống, sau đó thận trọng rời đi.
Cô thật sự không có mặt mũi gặp Giang Đông phụ lão *.
(*) Giang Đông – mượn chỉ quê hương. Không có mặt mũi gặp Giang Đông phụ lão chỉ người làm việc thất bại mà cảm thấy xấu hổ, không có mặt mũi gặp lại người già quê hương.
Cố Tử Thần nhìn theo bóng lưng của cô, khóe miệng không nhịn được kéo ra một đường cong đẹp mắt, giọng cũng rất lạnh lùng nói, “Tôi trở về phải tiêm thuốc phòng chó dại.”
“…” Kiều Tịch Hoàn che miệng đỏ bừng của mình.
Người đàn ông phúc hắc này!
Cố Tử Thần nhìn Kiều Tịch Hoàn đi như chạy trốn, nụ cười nơi khóe miệng càng thêm rõ ràng. di1enda4nle3qu21ydo0n
Cố Tử Hàn ở trên lầu hai chuẩn bị đi xuống lầu, nhìn bóng lưng vội vàng cuống quýt chạy đi trong phòng khách của Kiều Tịch Hoàn, lại đảo mắt nhìn nụ cười nơi khóe miệng kia của Cố Tử Thần, cười nhìn Kiều Tịch Hoàn.
Không tự chủ được nhíu mày một cái.
Giữa Kiều Tịch Hoàn và Cố Tử Thần…
Thật sự đã vượt qua khỏi sự tưởng tượng của anh.
Dường như Cố Tử Thần đã nhận ra điều gì, tròng mắt chuyển một cái, trong nháy mắt sắc mặt khôi phục bình thường nhìn Cố Tử Hàn từ trên lầu hai đi xuống, tròng mắt thâm thúy, thoáng qua một tia sáng lạnh lẽo, thoáng qua rồi biến mất.
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
Kiều Tịch Hoàn ngồi trong xe con với Vũ Đại.
Mới sáng sớm, quả thật không chịu nổi.
Vũ Đại nhìn qua gương chiếu hậu nhìn đủ loại vẻ mặt của Kiều Tịch Hoàn, quả thật vô cùng kỳ quặc, ngũ vị tạp trần *.
(*) ngũ vị tạp trần: ngũ vị chỉ ngọt, chua, cay, đắng, mặn; ngũ vị tạp trần ý chỉ trong lòng rối bời.
“Như thế nào?” Vũ Đại hỏi thăm.
Kiều Tịch Hoàn như bình thường, không tỏ vẻ gì.
Hôm nay lo âu như vậy, gặp phải chuyện lớn gì rồi hả?!
Kiều Tịch Hoàn nhìn Vũ Đại, “Tối hôm qua tôi bạo lực với Cố Tử Thần rồi.”
“Phụt.” Vũ Đại không nhịn được, lập tức cười thật to.
Kiều Tịch Hoàn cau mày, sắc mặt không được tốt, “Cô cười cái gì mà cười?!”
“Cô bạo lực với Cố Tử Thần? Cô chắc chắn?” Vũ Đại khó khăn lắm mới ngừng cười được, hỏi từng câu từng chữ.
“Có vấn đề gì sao?”
“Không có, tôi chỉ cảm thấy, nhìn cánh tay gầy chân gầy của cô, không giống như có thể bạo lực người ta. Hơn nữa, cô bạo lực Cố Tử Thần…” Vũ Đại rất có hứng thú hỏi, “Vậy anh ấy có bị thương không?”
“Bị thương chứ.” Kiều Tịch Hoàn rất nghiêm chỉnh nói, “Trên dưới toàn thân đều là dấu tôi cào trầy và cắn bị thương. Ôi, tôi có thể tưởng tượng tối hôm qua tôi có bao nhiêu điên cuồng đè ép Cố Tử Thần người ta tiến hành bạo lực, anh ấy một người đàn ông tay trói gà không chặt như vậy, tối hôm qua không biết nhịn tôi bao nhiêu, trong lòng cảm thấy thật có cảm giác tội ác…” Dieễn ddàn lee quiy đôn
Tay trói gà không chặt?!
Vũ Đại định nói,
cô lại không nhịn được nở nụ cười.
Cố Tử Thần vốn là tay trói gà không chặt?!
“Cô đừng có vẻ mặt hả hê như vậy có được không, bây giờ trong lòng tôi rất không sảng khoái. Tôi không phải một người phụ nữ thích bạo lực có được không?!” Kiều Tịch Hoàn nhìn dáng vẻ Vũ Đại, trong lòng vốn khó chịu, hiện giờ càng điên hơn.
Vũ Đại khôi phục vẻ nghiêm túc, “Được rồi, tối hôm qua cô bạo, lực với, Cố Tử Thần tay, trói, gà, không, chặt, bây giờ cô rất hối hận,
vậy cô chuẩn bị làm như thế nào?”
Vũ Đại cố ý cường điệu vài chữ.
Cô cảm thấy thật sự rất buồn cười.
Một ngón tay của Cố Tử Thần có thể làm cho Kiều Tịch Hoàn nằm xuống, sau khi nằm xuống, tuyệt đối không nhúc nhích.
“Tôi cũng không biết.” Kiều Tịch Hoàn dựa vào trên ghế ngồi, “Cùng lắm thì tôi sẽ mặt dày mày dạn cũng thừa nhận, dù sao Cố Tử Thần cũng không có cách nào bắt chẹt được tôi.”
“Dù sao da mặt cô dày.”
“…” Mắt Kiều Tịch Hoàn trợn trắng.
Hôm nay Vũ Đại cố ý đối phó với cô sao?!
Bây giờ đầu cô đau nhức, cộng với không nhớ được tối hôm qua đã làm gì Cố Tử Thần người kia, bây giờ cả người cũng không tốt có được không?! Vũ Đại bà cô này lại còn nói mát!
Khó chịu dựa vào trên ghế ngồi, một đường tới tòa nhà Cố thị.
Kiều Tịch Hoàn đi thẳng vào phòng làm việc của mình.
Milk đi theo phía sau cô.
Dáng vẻ của Milk còn tiều tụy hơn cô, cả người cũng ấm ức nói với cô, “Hôm nay không có sắp xếp đặc biệt, buổi chiều có một khảo nghiệm với người mới, bởi vì không phải là kết quả kiểm tra đánh giá cuối cùng, quản lý Kiều có thể lựa chọn tham gia, xem ý của ngài.”
“Vậy thì không tham gia, để mấy trưởng phòng phụ trách.” Kiều Tịch Hoàn khoát tay, hôm nay thân thể của cô không thoải mái như vậy, cô mới không có tâm tư đi để ý chuyện khác, chuyện không quá quan trọng.
“Vâng.” Milk gật đầu, lại hỏi, “Vẫn là cà phê sao?”
“Ừ.”
“Vâng.” Milk chuẩn bị rời đi.
“Milk.” Kiều Tịch Hoàn đột nhiên gọi cô lại.
“Có chuyện gì sao, quản lý Kiều.” Milk nhìn cô.
“Em từng lên giường đi.” Kiều Tịch Hoàn rất nghiêm túc hỏi.
Milk xấu hổ.
Mới tám giờ sáng như vậy, quản lý Kiều có cần đánh bất ngờ như vậy không?
Cô gật đầu, nói, “Dạ, đã từng.”
Người sắp ba mươi tuổi, ở xã hội hiện đại này, chưa từng trải qua, còn có thể làm cho người ta sống tốt sao?! die nd da nl e q uu ydo n
“Em có từng trải qua tình huống, khi uống say đặc biệt điên cuồng không?” Kiều Tịch Hoàn hỏi.
Milk suy tư, “Cũng từng có.”
“Khi uống say không phải nên đi ngủ sao?”
“Mỗi người mỗi khác, em thật sự uống đến nhũn như con chi chi sẽ đi ngủ, nhưng nếu uống hưng phấn, thỉnh thoảng cũng có thể cải thiện chất lượng lên giường một chút, thật ra thì hiệu quả thật tốt…” Milk cười hề hề như trộm nói, tròng mắt chớp chớp hỏi, “Tối hôm qua quản lý Kiều và Cố đại thiếu…”
“Chị cũng không biết, bởi vì không hề có ấn tượng.” Kiều Tịch Hoàn nói, “Nhưng mà sáng hôm nay lúc thức dậy, trên người anh ấy toàn bộ đều là vết cào và vết cắn của chị… Phụ nữ sẽ điên cuồng như vậy sao?”
Kiều Tịch Hoàn thật sự không hiểu.
“Ặc…” Milk cảm thấy nội dung có phần nóng bỏng.
Mặc dù quản lý Kiều tỏ vẻ nghiêm chỉnh.
“Em đã từng điên cuồng như vậy chưa?” Kiều Tịch Hoàn tiếp tục hỏi tới.
“Chưa từng.” Milk nói, “Cũng không hẳn không phải, trong trí nhớ từng gặp một lần. Hì hì, tình một đêm. Buổi tối hôm đó liền uống một chút rượu, sau đó kỹ xảo của đối phương rất tốt, em liền không khống chế được mà rơi vào… Sau đó sáng sớm ngày hôm sau, thân thể hai người gần như thê thảm không nỡ nhìn… Chỉ có điều cũng chỉ có một lần kia, sau này không gặp được người đàn ông nào có thể khiến cho em điên cuồng như vậy! Haizzz, trên thế giới này đàn ông nhiều thật nhiều, nhưng phần lợi hại thật sự này… Chỉ có thể xem ý trời!”
Nói xong, Milk còn vô cùng phiền muộn.
Nhất định có thể lấy lòng phụ nữ ở trên giường, cũng là một bản lĩnh.
Kiều Tịch Hoàn khẽ cắn môi.
Tối hôm qua cô bị trêu đùa sao?!
Cố Tử Thần người kia, nghĩ như thế nào cũng sẽ không thể trêu đùa cô.
Hơn nữa bọn họ từng có một lần, một lần đến thời khắc mấu chốt sau cùng thì kêu ngừng kia.
Một lần kia mặc dù cô cũng rất có cảm giác, nhưng không đến nỗi khiến cho mình có hình dạng, tiết tấu mất khống chế như thế nào đi…
Thật sự đủ phiền.
Tối hôm qua thật sự sẽ trống rỗng sao?!
Kiều Tịch Hoàn túm da đầu mình.
“Em đi ra ngoài đi.”
“Vâng.” Milk rời đi.
Cố đại thiếu trong truyền thuyết không phải không được sao?
Quả nhiên là, tin đồn gì đó không thể tin được nhất.
Milk vừa đi vừa nghĩ, trong lòng cũng không nhịn được nhớ lại một đêm kia của mình, rõ là… Nhìn ý trời!
Về sau cố tình chơi đùa tình một đêm nhiều lần, vẫn không tìm được cảm giác đó, thật đau lòng.
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
Kiều Tịch Hoàn ngồi trong phòng làm việc, sau khi Milk đưa cà phê tới, uống cạn sạch toàn bộ, vẫn ấm ức, vẫn tinh thần không tốt mong đợi tan việc như vậy, khi đến buổi chiều, Milk đột nhiên đi tới, nói, “Quản lý Kiều, mới vừa rồi trong buổi họp khi chấm điểm cho người mới xuất hiện chút tình huống, làm phiền chị đi qua
một chút.”
“Sao vậy?” Tinh thần Kiều Tịch Hoàn không được tốt, tâm tình cũng phiền não.
“Là gặp phải tình huống sao chép.”
“Ai sao chép?”
“Không biết. Là Dụ Lạc Vi và Trương Kiều Ân, chị đi xem đi.” Milk nói.
Mắt Kiều Tịch Hoàn căng thẳng.
Cô chỉ biết, Dụ Lạc Vi tuyệt đối không có khả năng sẽ yên tĩnh được.