Editor: Puck - Diễn đàn
Vào công ty nhiều ngày như vậy cho tới giờ, cô vẫn luôn cố ý đến gần Cố Tử Tuấn, dù thế nào quan hệ giữa bọn họ cũng không giống, nói thế nào trước đó bọn họ đã từng chơi chung, lại không nghĩ rằng, Cố Tử Tuấn vốn một chút cũng không có ý tứ lôi kéo làm quen với cô, thậm chí giống như có phần bài xích cô cố ý thân cận.
Không được.
Tròng mắt cô sâu hơn.
Mặc dù mình chưa từng đi làm, nhưng biết muốn phát triển tốt hơn nữa mà không bị bắt nạt, nhất định phải tìm một núi dựa mới được. Mặc dù Cố Tử Tuấn không có nhiệt tình đi làm, nhưng cho dù như thế nào Cố Tử Tuấn cũng là tam thiếu gia Cố thị, tìm anh ta chính xác không sai.
Hơn nữa tìm Kiều Tịch Hoàn có tác dụng sao?!
Hoàn toàn vô dụng!
Người phụ nữ máu lạnh vô tình đó.
Một ngày nào đó cô ta sẽ bị báo ứng!
Ánh mắt ác độc của Dụ Lạc Vi chợt lóe lên, đi theo bước chân của Cố Tử Tuấn đi ra ngoài.
Kiều Tịch Hoàn ngồi trong phòng làm việc.
Ngoài cửa phòng gõ vang.
“Đi vào.” Kiều Tịch Hoàn nhìn máy vi tính, nhìn biểu đồ trên mạng lưới nội bộ công ty, về tình huống tiến độ bây giờ của hạng mục James giai đoạn trước đàm phán thành công, mặc dù đã giao quyền cho công ty thứ ba và bộ phận khác thực hiện, nhưng nhất định là vụ mình đã đàm phán thành công, dù ít dù nhiều cũng sẽ có chút tình cảm không giống vậy.
Tròng mắt rời khỏi màn hình máy vi tính, chân mày khẽ nâng, nhìn Cố Tử Tuấn đi tới, “Có chuyện gì?”
“Buổi tối cùng đi.” Cố Tử Tuấn nói.
Kiều Tịch Hoàn mí môi, do dự.
“Người nghe có phần, chị cũng có thể đi.” Cố Tử Tuấn nói từng câu từng chữ.
“Khoảng thời gian này tôi rất bận, cần nghỉ ngơi.”
“Chị khiến tôi lãng phí một khoản như vậy, ít nhất để cho tôi dùng để lấy lòng lãnh đạo trực tiếp của tôi có được không?!” Cố Tử Tuấn hơi cắn răng nghiến lợi, “Lãnh đạo Kiều.”
Kiều Tịch Hoàn mím môi nở nụ cười, “Cậu đã yêu cầu mãnh liệt như vậy, tôi đương nhiên không tiện từ chối, yên tâm đi, sau khi tan làm tôi sẽ tới thẳng đó.” di ien n#dang# yuklle e#q quiq on
“Cũng không còn gì nữa.” Khóe miệng Cố Tử Tuấn khẽ nhếch cười cười, mới chậm rãi rời đi.
Kiều Tịch Hoàn nhìn bóng lưng cậu ta.
Đối với Cố Tử Tuấn, việc làm không đóng vai trò quan trọng giống như những nhân viên khác, bây giờ không thể biểu hiện tốt năng lực của mình ra ngoài, làm tốt quan hệ con người có vẻ càng quan trọng hơn.
Điểm này, Cố Tử Tuấn luôn hiểu.
Thật ra thì cậu ta vẫn luôn không ngu ngốc, chỉ có điều, tinh lực không được dùng trên đường chính nghĩa.
Đảo mắt, một lần nữa sắp xếp chút việc trên tay mình, cũng không lâu lắm đã đến lúc tan việc.
Kiều Tịch Hoàn xoa cổ hơi đau của mình, nhấc tay lên cầm giỏ xách tan ca.
Ngồi xe Vũ Đại một đường chạy tới “Đỉnh Hạo Hãn”.
Coi như cô tới sớm, khi tới phòng bao đặt trước, người tới còn không nhiều, có mấy nhân viên mới nhìn Kiều Tịch Hoàn cũng có vẻ tương đối lạnh nhạt. Mới vừa rồi còn khí thế ngất trời nói chuyện phiếm, bây giờ rõ ràng có chút câu nệ.
Kiều Tịch Hoàn cũng không cố ý đi làm hành vi thân mật gì.
Không bao lâu, những nhân viên khác cũng lục tục đi tới.
Milk cũng ở trong nhóm người này.
Cố Tử Tuấn nhìn cô, nhíu mày một cái, “Sao cô cũng tới.”
Milk cố ý tỏ vẻ rất uất ức, “Không phải nói người nghe cũng có phần sao? Lỗ tai tôi lại không điếc!”
Mắt Cố Tử Tuấn trợn trắng.
Tròng mắt Milk chuyển một cái, cười đến vui vẻ, đặt mông ngồi bên cạnh Kiều Tịch Hoàn, tự nhiên nói với Kiều Tịch Hoàn, “Phải ăn nhiều một chút, thật quá đáng.”
Kiều Tịch Hoàn gật đầu cười, “Đối với kiểu người vắt cổ chày ra nước này, chính là phải vậy.”
“Đúng đúng.” Milk luôn miệng nói.
Cố Tử Tuấn ở bên cạnh mắt trợn trắng mãnh liệt.
Anh vắt cổ chày ra nước khi nào, anh đã mời nhiều người ăn bữa tiệc lớn như vậy!
Ăn đến khiến anh đau cả trứng *!
(*) Đau cả trứng: Ngôn ngữ mạng. Nghĩa đen chỉ: Cảm giác đau đớn ở tinh hoàn, khi nhận kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá lớn từ bên ngoài, tính hưng phấn quá lớn liên tục trong thời gian dài sẽ xuất hiện bệnh trạng đau trứng, khi đàn ông tiếp xúc thân mật với bạn tình hoặc tự sướиɠ kí©ɧ ŧɧí©ɧ thần kinh tương đối lớn sẽ xuất hiện đau trứng, chủ yếu xuất hiện vào thời kỳ thanh thiếu niên tương đối mơ hồ, cảm giác đau đớn theo tính hưng phấn sẽ chậm rãi sau đó biến mất. Nghĩa bóng: Chỉ chuyện gì đó khiến cho mình bất đắc dĩ, rối rắm, kích động, khiến cho trên dưới người mình không được thoải mái, cảm giác muốn đánh trái đập phải, khiến người ta nhụt chí, nản lòng.
Những người khác nhìn Milk và Kiều Tịch Hoàn qua lại, cũng đều kinh ngạc.
Khi ở phòng làm việc, Milk rõ ràng cung kính Kiều Tịch Hoàn đến không xong, làm việc cũng bài bản, nào giống như bây giờ, hai người tùy tiện như vậy, hơn nữa trên bữa cơm, không thấy Milk nịnh hót gắp thức ăn cho Kiều Tịch Hoàn, bản thân ăn đến vui vẻ không nói, thỉnh thoảng hai người xung đột khi gắp thức ăn, Kiều Tịch Hoàn còn có thể nhường Milk hay ăn hàng động đũa trước.
Đây rõ ràng quá không giống Kiều Tịch Hoàn nghiêm túc trong ấn tượng của bọn họ.
Đây chính là cái gọi là, công và tư rõ ràng?!
Mỗi người đều mang tâm tư riêng của mình yên lặng ăn cơm, lặng lẽ tự hỏi.
Cố Tử Tuấn gọi rượu tây có nồng độ cồn khá cao, để nhân viên phục vụ rót một ly, “Nào, mặc dù không phải tự nguyện, nhưng uống rượu phải vui vẻ.” di1enda4nle3qu21ydo0n
Những người khác cũng không nhịn được cười cười, nâng ly lên.
Mọi người một hơi cạn sạch.
Kiều Tịch Hoàn cũng không giả bộ, lẫn lộn trong đám người.
Cũng không biết có phải Cố Tử Tuấn cố ý hay không, cả trong bữa tiệc không ngừng tìm cô uống rượu.
Tửu lượng của cô còn Ok, nhưng cũng có phần không chống đỡ được với Cố Tử Tuấn liều chết dây dưa như vậy, hơn nữa không chỉ có một mình Cố Tử Tuấn đến đùa giỡn cô, cậu ta còn kích động những nhân viên khác lần lượt mời rượu, rõ ràng chính là cố ý trả thù.
Vừa mới bắt đầu tất cả mọi người còn chưa thả lỏng, chỉ có điều rượu cồn có khả năng kí©ɧ ŧɧí©ɧ tính nhiệt tình của con người nhất, dần dần bắt đầu đùa giỡn, vẫn như trước không chút kiêng nể gì.
Kiều Tịch Hoàn uống hơi nhiều, tìm một cái cớ đi ra ngoài.
Bị nhiều người quấn lấy như vậy, cô không uống say mới là lạ.
Cô mím môi đi về phía toilet công cộng.
Toilet trong phòng bao không biết bị ai chiếm lấy, hồi lâu đều không ra ngoài.
Đầu óc cô hơi choáng váng đi trong hành lang.
Bước chân đột nhiên khựng lại.
Hình như cô nhìn thấy Cố Tử Tuấn và Dụ Lạc Vi ở cuối hành lang.
Dụ Lạc Vi chôn cả đầu trên người Cố Tử Tuấn, Cố Tử Tuấn dựa vào vách tường, cũng không chống lại.
Đột nhiên, Dụ Lạc Vi ngửa đầu, nhón chân lên hôn Cố Tử Tuấn.
Cố Tử Tuấn loại hoa hoa công tử này, phụ nữ đâm đầu vào trong ngực đếm không hết, ai đến cũng không từ chối cũng thành thái độ thong dong ở hộp đêm của cậu ta, dĩ nhiên đón nhận Dụ Lạc Vi chủ động, thậm chí, còn biến bị động thành chủ động, xoay Dụ Lạc Vi lại dùng sức ấn lên vách tường, hôn nóng hừng hực giữa bọn họ càng thêm xâm nhập kịch liệt, hung hăng dây dưa không ngừng.
Kiều Tịch Hoàn đưa tay sờ đầu.
Cố Tử Tuấn thằng nhãi này, chắc là người phụ nữ nào cũng được đi.
Dụ Lạc Vi cũng không có đầu óc sao? Cho dù lăn lên giường cùng với Cố Tử Tuấn, thì có thể như thế nào?!
Nhà họ Cố vốn không có cách nào tiếp nhận thân phận của cô ta.
Trước kia không thể, bây giờ cha mẹ đã vào ngục rồi, càng thêm không thể!
Cô xoay người, rời đi.
Hình như sau lưng có một tầm mắt, chợt lóe lên.
Cô trở lại trong phòng bao, còn chưa ngồi vững, lại bị mời rượu.
Đúng là biết vậy chẳng làm.
Sớm biết lòng trả thù của Cố Tử Tuấn mạnh như vậy, cô đánh chết cũng không xuất hiện.
Một bữa cơm xong.
Kiều Tịch Hoàn uống say.
Uống đến đầu nặng chân run, cả người choáng váng.
Chỉ có điều Kiều Tịch Hoàn cũng không sợ mình uống say, bởi vì cho dù mình say bao nhiêu, Vũ Đại cũng sẽ ở cửa chờ cô, sau đó đưa cô trở về an toàn.
Cô mơ mơ hồ hồ ngồi vào trong xe con.
Kéo cửa xe chuẩn bị để Vũ Đại lái xe đưa về đại viện nhà họ Cố thì Cố Tử Tuấn lập tức chui vào trong xe con, trên người cũng mang theo
mùi rượu mãnh liệt, hình như hơi say nói, “Em quá giang xe, cùng nhau về.”
Kiều Tịch Hoàn không nói gì, chỉ để cho Vũ Đại lái xe.
Bên trong xe dường như quanh quẩn mùi rượu.
Kiều Tịch Hoàn cũng không dám nhắm mắt lại nghỉ ngơi, bởi vì vừa nhắm mắt lại cả người dễ bị ói. Dieễn ddàn lee quiy đôn
Cố Tử Tuấn ở bên cạnh cũng cực kỳ đàng hoàng.
Xem ra tính cách sau khi uống rượu của người đàn ông này cũng không tệ, uống rượu say sẽ không náo loạn, ngược lại vô cùng yên tĩnh.
Xe một đường yên lặng tới đại viện nhà họ Cố.
Kiều Tịch Hoàn và Cố Tử Tuấn dồn dập xuống xe.
Vũ Đại hỏi thăm tình huống của Kiều Tịch Hoàn, Kiều Tịch Hoàn nói mình có thể tự đi vào, Vũ Đại mới lái xe rời đi.
Tìm được người như Vũ Đại làm tài xế riêng cho mình, quả thật không tệ.
Đảo mắt, chuẩn bị cất bước đi vào.
Cánh tay đột nhiên bị người dùng sức kéo lại.
Kiều Tịch Hoàn vốn choáng váng đầu, bị lắc qua lắc lại như vậy, càng thêm choáng váng rồi, cô không hề có một chút khí lực nào, bị Cố Tử Tuấn ép trên vách tường, mặt của cậu ta rất gần cô, thậm chí còn có thể cảm nhận được mùi rượu cậu ta phun lên mặt cô.
“Kiều Tịch Hoàn.” Cố Tử Tuấn gọi cả họ tên của cô.
Ở dưới ánh đèn u ám, tròng mắt sạch sẽ của Cố Tử Tuấn dính vào một tia tìиɧ ɖu͙©.
Người đàn ông này khi động tình có phải chính là như vậy không, dường như còn có chút gợi cảm.
Nhưng quá đáng tiếc chính là dáng dấp của Cố Tử Tuấn quá không đặc biệt giống như Cố Tử Thần và Cố Tử Hàn, bằng không có lẽ cô có thể từ trên mặt Cố Tử Tuấn mà nhìn thấy được Cố Tử Thần kia khi động tình rốt cuộc có dáng vẻ gì, lại nói chính là một bụng uất ức, làm nhiều cử chỉ thân mật như vậy với Cố Tử Thần, Cố Tử Thần trừ thỉnh thoảng trong mắt có chút gì đó lóe lên ra, chưa từng nhìn thấy cảm xúc kiềm chế nào khác trên mặt anh, nào giống như Cố Tử Tuấn vậy, sắc mặt đỏ thắm, bật hơi dồn dập, trong ánh mắt là khát vọng trắng trợn, trên cả khuôn mặt dường như viết bốn chữ thật to, “Rất muốn lên giường.”
Kiều Tịch Hoàn không có hứng thú gì nói với Cố Tử Tuấn, “Tránh ra.”
Cố Tử Tuấn nhíu nhíu chân mày.
“Tôi không hề có một chút hứng thú nào với cậu.”
“Trước kia không phải như thế.” Cố Tử Tuấn gằn từng tiếng.
“Trước kia cũng thế.” Kiều Tịch Hoàn nói, “Trước kia chỉ không dám chống lại mà thôi, cậu quên sao?”
Cố Tử Tuấn cắn cắn môi.
Cánh môi tràn đầy ngọn lửa màu đỏ, một người đàn ông khi động tình, cũng có thể xinh đẹp hấp dẫn như vậy.
Người đàn ông này không đi quay AV thật sự đáng tiếc.
“Nhưng mà bây giờ, thật muốn cợt nhả em.” Cố Tử Tuấn cảm thán, mặc dù đã đè Kiều Tịch Hoàn ở dưới, nhưng cuối cùng không hề có bất cứ hành động nào.
Giống như chờ đợi cô đồng ý, cũng coi như một tôn trọng.
“Hôn Dụ Lạc Vi không giống vậy sao? Bây giờ cậu gọi một cú điện thoại cho cô ta, cô ta sẽ tắm rửa sạch sẽ chờ cậu.” Kiều Tịch Hoàn có lòng tốt nhắc nhở.
“Không thích mùi của cô ta.”
“Tôi cũng không thích mùi của cậu.” Kiều Tịch Hoàn đẩy Cố Tử Tuấn một cái.
Cố Tử Tuấn thuận thế buông cô ra.
Kiều Tịch Hoàn xiêu xiêu vẹo vẹo đi vào trong biệt thự, vừa đi vừa nói, “Cố Tử Tuấn, cậu đừng muốn lên tôi, không có cơ hội.”
“Tại sao?” Cố Tử Tuấn hỏi cô, cau mày.
“Bởi vì, tôi chỉ để cho anh cả cậu lên…” Kiều Tịch Hoàn nói xong, chính mình cũng nở nụ cười.
Thế giới này thật đúng là quỷ thần xui khiến mâu thuẫn nặng nề.
Đột nhiên cảm thấy rất nhiều người muốn lên trên cô, mà cô lại lựa chọn một người đàn ông không muốn lên trên mình.
Quả nhiên không chỉ đàn ông, phụ nữ cũng thích khiêu chiến.
Khiêu chiến thứ không thể chinh phục, sự vật mới mẻ.
Cố Tử Tuấn nhìn Kiều Tịch Hoàn say lảo đảo rời đi.
Hô hấp của anh hơi nặng nề.
Bởi vì, sâu trong đáy lòng anh phiếm tìиɧ ɖu͙©.
Trước kia anh chưa từng muốn một người phụ nữ như thế này, hôm nay trên hành lang bị Dụ Lạc Vi hôn, vốn vừa mới bắt đầu còn có chút kích động nhỏ, cũng muốn phát triển chút gì đó với Dụ Lạc Vi, nhưng sau đó khi một lần không tập trung nhìn thấy được Kiều Tịch Hoàn, thấy thân thể cô ấy thật ra ăn mặc coi như bảo thủ, đột nhiên một chút cảm giác với Dụ Lạc Vi cũng không có, ngược lại càng lúc càng có cảm giác với người phụ nữ càng ngày càng xa đó.