Linh Khí Bức Nhân

Chương 108: Ta đang gấp

Dịch: Thông Nhầm Bố Vợ

Sở Ca không nghĩ tới, Hứa Quân gây ra tai họa lớn như thế, hắn vì sao chưa từng nói qua với mình?

"Ngươi nói, hắn bẻ cong côn sắt, dựt đứt xích sắt —— đây đều là ngươi tận mắt nhìn thấy?" Sở Ca truy vấn.

"Không hẳn như vậy."

Lý Gia Bảo nói, " bất quá ta khẳng định hắn đơn thương độc mã đánh cho mười mấy cái tráng hán hoa rơi nước chảy, bởi vì ta tận mắt nhìn thấy những tên lưu manh kia đi vào hẻm nhỏ, không lâu lắm, liền truyền đến quỷ khóc sói gào, tiếng kêu rên liên hồi, những tên này đều bầm dập mặt mũi, hoàn toàn bỏ chạy, giống như là gặp quỷ, cụp đuôi chạy trốn, thân thủ Hứa Quân coi như không tệ, từ nhỏ đã luyện qua rồi a?"

Sở Ca lớn lên cùng Hứa Quân, tự nhiên biết thể trạng của hắn mặc dù cường tráng, tính cách thô hào nóng nảy, nhưng cũng luyện tập võ vẽ gì.

Bình thường ba năm cái tráng hán còn dễ nói, nhưng ba mươi năm mươi tên lại cầm trong tay côn sắt, xích sắt, vậy mà đều bị hắn đánh cho tè ra quần? Làm sao có thể!

Trừ phi ——

Hứa Quân đã thức tỉnh?

Sở Ca càng thêm kỳ quái, nếu như Hứa Quân thật sự đã thức tỉnh năng lực "Lực lớn vô cùng", vì cái gì hắn không nói với mình, không đi xã khu để đăng ký đâu?

Đúng, tên tiểu tử này, ngày bình thường nếu nói đến thức tỉnh và siêu năng lực, đều không tín nhiệm với liên minh cực kỳ, luôn nói giác tỉnh giả bị liên minh khống chế, thực sự mất tự do, thậm chí sẽ bị lợi dụng, nếu như hắn đã thức tỉnh, nhất định phải dùng siêu năng lực để tạo ra một sự nghiệp lẫy lừng, không muốn ngoan ngoãn làm một quân cờ nho nhỏ trong tổ chức của liên minh.

Cái tên này, hơn một tháng nay, đến tột cùng đã đi nơi nào, đã làm những gì a!

"Sau đó, ngươi liên lạc với hắn hay không?" Sở Ca tiếp tục truy vấn.

"Lúc hắn vừa nghỉ việ, ta còn gọi mấy cuộc điện thoại, muốn hỏi thăm một chút tình hình của hắn, hắn trả lời cực kỳ qua loa, càng về sau ngay cả điện thoại đều không trả lời ta, ta cần gì phải tự chuốc nhục nhã, nên không có liên hệ." Lý Gia Bảo nói.

Manh mối tựa hồ biến mất.

"Được, ta đã biết, cám ơn ngươi, Lý ca, ngươi chờ trong khách sạn một lúc, ta đến tìm ngươi, ngươi dẫn ta đến chỗ bọn hắn đánh nhau để ta nhìn một chút, có được hay không?" Sở Ca hỏi.

Đối phương sảng khoái đáp ứng, chỉ nói muốn chờ thời gian bữa trưa qua đi, Sở Ca hãy đến.

Tắt điện thoại đi, Sở Ca nhìn Lôi Tam Pháo và Vân Tòng Hổ, tâm sự nặng nề.

Do dự nửa ngày, hắn vẫn là không thể bỏ mặc việc của Hứa Quân, chỉ có thể nói: "Thực sự thật xin lỗi, tổng huấn luyện viên Lôi, Hổ ca, ta đột nhiên có chút việc gấp, hôm khác chúng ta hẹn gặp tiếp, hoặc là sau chung kết quyết chiến vào ngày mai đều được —— các ngươi cứ việc yên tâm, đã ta ước hẹn trước cùng Hổ, chắc chắn sẽ không vì lợi ích mà tùy tiện đáp ứng quân đội."

Vân Tòng Hổ sảng khoái đáp ứng.

"Đúng dịp, ta cũng vừa mới nhận được tin tức, thành nam phát sinh sụp đất, xuất hiện hố tử thần sâu vài chục m, đoán chừng lại có một đầu linh mạch mới, ta lập tức phải tiến đến hiện trường, ngươi nghỉ ngơi dưỡng sức, chuẩn bị cẩn thận."

Vân Tòng Hổ nhìn thần sắc của Sở Ca, lo lắng nói, " Sở Ca, không có vấn đề đi, bây giờ việc quan trọng nhất của ngươi là chuẩn bị cho chung kết quyết chiến, đại sự hàng đầu, nghìn vạn lần không được phép lơ là bất cẩn a!"

"Ta không sao, tạ ơn Hổ ca quan tâm."

Sở Ca chào Lôi Tam Pháo cùng Vân Tòng Hổ, cầm lên ba lô của mình, vội vã chạy tới cửa lớn của căn cứ.

Đi qua một sân huấn luyện số một và số hai, hắn nhìn thấy không ít bạn học trong lớp tinh anh đang ăn mừng, xem ra bọn hắn đều phi thường hài lòng đối với kết quả của khảo hạch.

Sở Ca lại đã mất đi tinh thần đi thi cử, cùng hảo huynh đệ từ thời mặc quần thủng đít để so sánh, vô luận khảo nghiệm của Bộ Đội Mũ Đỏ vẫn là thiên kiêu tranh bá, đều không trọng yếu.

"Hứa Quân, tên không có não này, tuyệt đối đừng làm chuyện ngu xuẩn a!" Sở Ca cắn răng, lòng nóng như lửa đốt.

Nhưng mà, hắn không để ý tới người ta, không có nghĩa là người ta không để ý tới hắn.

Hắn đang muốn tăng tốc đi trụ sở huấn luyện của Mũ Đỏ, mấy thân ảnh to lớn, lại cười hì hì xông tới, dang tay ra ngăn hắn lại.

"Nhìn xem đây là ai, đây không phải thiên kiêu ăn khỏe nhất tại Linh Sơn sao, mấy ngày gần đây vẫn còn phát sinh video ăn uống trực tiếp trên mạng, khiến cho phong sinh thủy khởi, Sở Ca sao?" Dương Siêu vốn đã có chút hục hặc với Sở Ca, không có hảo ý nói.

"Dương Siêu, ta không có thời gian nói nhảm cùng ngươi, tránh ra!" Sở Ca nhíu mày, thanh âm băng lãnh.

"Ô ô u, bản sự không lớn, tính tình cũng không nhỏ, như thế nào, hơn mười ngày không đến huấn luyện, hôm nay đột nhiên xuất hiện làm gì, chẳng lẽ... Ngươi cũng tới khảo nghiệm?"

Dương Siêu "Phốc phốc" cười ra tiếng, "Vậy ngươi nhất định phải bộc lộ tài năng, để tất cả mọi người mở mang tầm mắt!"

" Dương Siêu, ta hôm nay thật sự không có thời gian khoác lác cùng các ngươi, mời ngươi tránh ra có được hay không, ta có việc gấp, tạ ơn!" Sở Ca gấp đến độ con mắt bốc hỏa, lại cũng không muốn làm to chuyện tại trụ sở huấn luyện.

"Khoác lác cái gì, ai cùng ngươi khoác lác, chúng ta là thật ý muốn nhìn ngươi bộc lộ tài năng, ngươi cần gì phải đi vội vã như vậy?"

Dương Siêu cười tủm tỉm nói, "Đúng rồi, quên nói cho ngươi, ta đã đạt được thành tích tốt nhất trong ba năm qua, hơn nữa, thành tích leo tường đeo thêm phụ trọng còn phá vỡ kỷ lục trong mười năm."

"Nha."

Sở Ca mặt không biểu tình, phong mang trong đáy mắt lại càng ngày càng băng lãnh, "Vậy ngươi rất lợi hại."

"Ngươi —— "

Dương Siêu bị bộ dáng thờ ơ của Sở Ca chọc giận, đang muốn phát tác, suy nghĩ một chút, lại cười lạnh, "Còn có chuyện khác, ta cũng tham gia đấu loại của thiên kiêu tranh bá, đạt được mười vạn điểm tích lũy, đã được tư cách tham gia trận chung kết, ngày mai ở trung tâm thể dục, cùng mấy trăm tên thiên kiêu phân cao thấp, ta nhớ ngươi cũng là chuẩn giác tỉnh giả, còn cự tuyệt tư cách tuyển thủ hạt giống, nói muốn bằng vào thực lực của mình tham gia trận chung kết, a, vậy ngươi đạt được bao nhiêu điểm tích lũy a?"

Sở Ca suy nghĩ một chút, lắc đầu nói: "Điểm số quá nhiều, không nhớ được."

"..."

Dương Siêu trừng mắt, "Hảo tiểu tử, ngươi dám đùa ta!"

" Dương Siêu, ta thật sự không có tâm tình đùa nghịch cùng ngươi, cũng không có thời gian ở chỗ này khoác lác cùng các ngươi, mọi người cũng không có mâu thuẫn, đều là va chạm không đáng giá nhắc tới, có thể hay không bỏ qua cho nhau?"

Sở Ca hít sâu một hơi, một lần cuối cùng kiên nhẫn nói, " ngươi được bao nhiêu điểm tích lũy, ngươi thông qua mười hạng Địa Ngục hay không, ngươi diễu võ giương oai trong thiên kiêu tranh bá, những chuyện này đều không liên quan đến ta, ta căn bản không có hứng thú biết, ngươi vì cái gì luôn quấn lấy ta, không thả?"

"Ta và ngươi cũng không có mâu thuẫn gì, ta thật ý muốn nhìn ngươi bộc lộ tài năng mà thôi, ngươi thỏa mãn tâm nguyện nho nhỏ của ta, ta tự nhiên ngoan ngoãn nhường đường a."

Dương Siêu cười một tiếng, bỗng nhiên lớn tiếng nói với học viên lớp tinh ở phía xa xay, " uy uy uy, mọi người mau đến xem, Sở Ca ở chỗ này, hắn nói muốn biểu diễn kỹ xảo của mười hạng Địa Ngục, các ngươi có muốn nhìn không?"

Mấy tên đứng bên cạnh Dương Siêu, cũng là đến từ tỉnh thành, lập tức quái tiếu.

Học viên tinh anh khác cũng ào ào tò mò xông tới.

Tạ Kim Vũ giận không kềm được, nhào lên đẩy Dương Siêu một cái, còn muốn truy đánh, lại bị bạn gái của mình, Hạ Tiểu Tuyết ôm lấy, tình hình lập tức loạn cả một đoàn.

"Tốt a."

Sở Ca thở dài, vuốt vuốt huyệt Thái Dương, "Kim Vũ, ngươi đừng vội động thủ cùng Dương Siêu, đã tất cả mọi người muốn nhìn ta bộc lộ tài năng, vậy liền vô cùng đơn giản, tốc chiến tốc thắng đi!"

"Sở Ca, ngươi đừng làm vậy, cái tên này là muốn nhìn ngươi bị xấu mặt!"

Tạ Kim Vũ trợn mắt nhìn i Dương Siêu, "Lần trước ta cũng đã nói, có cái gì thì gặp ta, Dương Siêu, ngươi có dám hay không lại cùng ta so một trận?"

"So liền —— "

Một cái "So" chữ còn không ra khỏi miệng, âm thanh của Dương Siêu liền im bặt mà dừng.

Bởi vì Sở Ca đã giang rộng ra năm ngón tay, nắm bờ vai của hắn, lực lượng rất lớn, năm ngón tay hoàn toàn lún vào da thịt, chạm đến xương quai xanh, đau đến mức khuôn mặt của Dương Siêu cũng bị biến dạng, đừng nói đến năng lực "Lực lớn vô cùng, ngay cả nói đều không nói được.

"Nhà cao tầng bị cháy, thường xuyên có người hoảng hốt chạy bừa, từ tầng sáu bảy nhảy xuống, nếu như phía dưới không còn đệm, hẳn phải chết không nghi ngờ."

Sở Ca nói, " cho nên, ta sẽ biểu diễn kĩ xảo tay không tiếp được người nhảy lầu!"

Lời còn chưa dứt, hai chân Sở Ca phát lực, trong cơ thể truyền đến liên tiếp tiếng vang "Lốp ba lốp bốp", khí thế như gió bão ầm vang bộc phát, gió thổi mạnh tới mức học viên trong phạm vi 3-5 m không thể mở mắt, sau đó, hắn khẽ chụp, kéo một cái, hất lên, trực tiếp ném mạnh Dương Siêu như ném một cái bao tải rách ra phía ngoài.

"A a a a a!"

Dương Siêu kêu thảm, khoa tay múa chân giữa không trung, vậy mà bị ném bay đến độ cao hai ba mươi mét.

"Mọi người thấy, hiện tại Dương Siêu là một người nhảy lầu, từ giữa không trung rơi xuống, vô luận hắn là bị hoả hoạn vây khốn vẫn là nghĩ quẩn tự sát, tóm lại, chúng ta là người cứu viện, giữa đường phát hiện ra tình huống như vậy, không kịp trải đệm khí, phải làm gì đây?" Sở Ca quay đầu, giảng giải cho các bạn học.

"Này —— "

Đám bạn xấu của Dương Siêu đều trợn tròn mắt, Tạ Kim Vũ cùng Hạ Tiểu Tuyết cũng không dám tin vào hai mắt của mình.

Dương Siêu vẫn còn kêu thảm, tay chân vung loạn, giống như một con cua lớn bị gió lốc cuốn lên không trung, vạch ra một đường vòng cung, rơi xuống mặt đất ở phía xa.

Sở Ca gầm nhẹ một tiếng, thân hình như điện, hai bước nhảy vọt đến điểm rơi của Dương Siêu, tiện tay chụp tới, ngay tại lúc Dương Siêu sắp bị ngã, nát thành thịt vụn, Sở Ca tóm được một cái chân, sau đó lại vung mạnh bảy tám vòng, làm lực trùng kích bị mất đi, năm ngón tay buông lỏng, ném sang bên cạnh.

Dương Siêu lăn mười mấy vòng, sắc mặt trắng bệch, khó khăn lắm mới đứng lên, lại quỳ xuống, tứ chi chạm đất, lớn tiếng nôn mửa, ngay cả mật đều muốn phun ra.

Tất cả mọi người, nhìn xem Dương Siêu, lại nhìn Sở Ca, trong lúc nhất thời, toàn bộ tư duy đều bị đông cứng.

"Tốt, còn bằng hữu nào muốn xem biểu diễn nữa không, bất quá nhanh lên, ta đang gấp!" Sở Ca thản nhiên nói.