Còn chưa kịp làm ra phản kháng, kiếm khí liền kích ở trên người, Linh Lung Trân Châu Tháp hiện lên chặn lại công kích, dù vậy, lực phản chấn cường đại còn để cho khí huyết của hắn tích tụ, một hơi thiếu chút nữa không có lên, cả người ở dưới kiếm khí xung kích bay ra ngoài, đập vào sa mạc.
Lúc này, Chiến Long Thú không có bị mọi người vây công, đã sớm trốn chẳng biết đi đâu, mặt đất một mảnh trống trải.
- Trốn!
Bị một kiếm đánh lui về phía sau, không có lực phản kháng chút nào, Nhϊếp Vân biết tiếp tục ở lại chỗ này, chỉ có một mực bị đánh, lúc này không chút do dự, bên ngoài thân thiêu đốt ngọn lửa, thân thể xông ra ngoài.
Minh Hỏa cửu biến bị hắn vận chuyển tới cực hạn, cả người hóa thành một đạo hỏa quang, biến mất ở trước mắt.
- Muốn chạy trốn? Trốn được sao? Hai người các ngươi đuổi theo, gϊếŧ hắn cho ta...
Sắc mặt Lục Huyền dử tợn, lần nữa giơ lên kiếm lệnh, quát to một tiếng!
Hô!
Hai Kiếm Thị thẳng tắp vọt ra ngoài, theo sát phương hướng Nhϊếp Vân biến mất đuổi theo.
Kiếm Thị tổng cộng có bốn cái, sở dĩ hắn chỉ phái hai cái, không tống ra toàn bộ, là kiêng kỵ đám người Lục Bắc Hoang.
Bây giờ bọn hắn đã biết trên người hắn có Luyện Kiếm Thạch, vạn nhất Kiếm Thị rời đi, mấy người này nhân cơ hội đánh lén, liền xui xẻo.
Lại nói, thực lực của Nhϊếp Vân hắn cũng tận mắt thấy, một Kiếm Thị là có thể ung dung gϊếŧ chết, đừng nói hai cái.
- Lục Huyền, ngươi vận dụng Kiếm Thị, vi phạm tổ huấn, sau khi rời khỏi đây ta sẽ cặn kẽ báo cáo chuyện này!
Kiếm Thị truy kích Nhϊếp Vân, những người khác trầm mặc xuống, sau một lúc lâu, Lục Bắc Hoang hừ nói.
Không thể không nói lần này thực để cho người ta biệt khuất.
Đại Tế Ty lấy việc công làm việc tư, thậm chí ngay cả Kiếm Thị cũng lấy ra, làm như vậy, để cho bọn họ chiến thắng như thế nào?
- Lục Bắc Hoang, xem ra ngươi cũng không cần đi, muốn ở lại chỗ này...
Lục Huyền chợt quay đầu nhìn về phía Lục Bắc Hoang, ánh mắt cười lạnh.
Hắn và Lục Bắc Hoang cạnh tranh nhiều năm, một mực không có chiếm được thượng phong, nếu như lần này có thể nhân cơ hội gϊếŧ, đối với hắn mà nói, cũng là một chỗ tốt!
Nghĩ tới đây, trong mắt hiện lên sát cơ.
Thình thịch! Thình thịch!
Hai tiếng muộn hưởng, Nhϊếp Vân giống như quả cầu da bị đánh bay, sống lưng dán trên mặt đất, trợt về phía trước.
Đây đã là hắn không biết bị công kích bao nhiêu lần!
Lục Huyền sử dụng khôi lỗi hắn xoay người bỏ chạy, mặc dù tốc độ của hắn rất nhanh, nhưng khôi lỗi thân là cường giả Thâu Thiên Tá Thọ cảnh, tốc độ nhanh hơn, đi không tới ba nghìn dặm liền bị đuổi theo, nếu không có Linh Lung Trân Châu Tháp bảo vệ thân thể, sợ rằng bây giờ sớm đã thành tử thi.
- Đáng ghét...
Miệng to thở hổn hển, ổn định thân hình, Nhϊếp Vân tiếp tục vọt về phía trước.
Vốn hắn thấy, Hoàng cảnh viên mãn cùng Thâu Thiên Tá Thọ cảnh, chỉ chênh lệch một cấp bậc, sẽ không kém quá lớn, mình ra toàn bộ thủ đoạn mà nói, hẳn có thể ngăn cản một chút. Bây giờ mới biết, loại ý nghĩ này ngây thơ buồn cười cỡ nào.
Ở trước mặt Kiếm Thị, công kích của hắn cơ hồ một chút tác dụng cũng không có, kiếm chiêu của đối phương hắn ngay cả nhìn cũng không thấy rõ, chỉ có bị động bị đánh.
Giữa hai người chênh lệch, tựa như hào rộng.
Khó trách có thể lặng lẽ trộm thọ của Thiên Đạo sống tạm bợ, Hoàng cảnh viên mãn so với, kém quá nhiều.
- Mặc dù hai người kia lợi hại, nhưng so với huyết dịch của Lục Hi Đại Đế biến thành lão giả, còn giống như kém một ít!
Vừa chạy trốn trong lòng vừa tiến hành phân tích thực lực chân chính của cường giả Thâu Thiên Tá Thọ cảnh.
Mặc dù thực lực của Kiếm Thị, cùng lão giả trong Kiếm Trì gặp phải, để cho hắn không cách nào ngăn cản, nhưng lực lượng người sau càng giống như Đại Đạo chèn ép, để cho người ta trốn cũng không trốn thoát, mà Kiếm Thị trước mắt này, chẳng qua là lực lượng vô cùng lớn, tốc độ nhanh, để cho hắn không có biện pháp phòng ngự mà thôi!
Cẩn thận nhắc tới, còn là huyết dịch của Lục Hi Đại Đế biến thành người càng thêm lợi hại.
- Nếu Kiếm Thị là Lục Hi Đại Đế lưu lại, Lục Hi Lệnh có tác dụng hay không?
Nhớ tới huyết dịch biến hóa lão giả, Nhϊếp Vân nhớ lại Lục Hi Lệnh.
Trận đánh lúc trước lão giả kia, hắn cũng là không có biện pháp, chính là Lục Hi Lệnh xuất hiện trấn áp đối phương.
Hô!
Lệnh bài xuất hiện ở trong lòng bàn tay.
Thình thịch! Thình thịch!
Mới giơ lên, liền cảm thấy trước ngực lại ăn hai chiêu nghiêm trọng.
- Không được a...
Người bay trên không trung, Nhϊếp Vân buồn bực phát hiện, Lục Hi Lệnh không chỗ nào bất lợi cũng không có tác dụng.
- Lục Hi Lệnh là bằng chứng thân phận của Lục Hi Đại Đế, tại sao lại không dùng được...
Trong lòng buồn rầu, đồng thời nghi ngờ.
Nếu Lục Hi Lệnh ngay cả huyết dịch của Lục Hi Đại Đế biến hóa lão giả cũng có thể trấn áp, vì sao đối với Kiếm Thị không có hiệu quả gì? Cái này không nên a!
- Có thể là năm đó Lục Hi Đại Đế lưu lại hạn chế...
Nghi ngờ không bao lâu, hắn liền rõ ràng.
Kiếm Thị là một lá bài tẩy trọng yếu nhất nắm trong tay con cháu hắn, pháp khí duy trì Đại Tế Ty uy nghiêm, đã như vậy, tự nhiên chỉ trung thành với hắn, lấy mệnh lệnh của hắn vi tôn. Dù có người tay cầm Lục Hi Lệnh cũng không thể ra lệnh!
Chỉ có hạn chế như thế, mới có thể bảo đảm địa vị của Đại Tế Ty.
- Lục Hi Lệnh không thể dùng, cũng không trốn thoát, bị đánh như vậy cũng không được...
Mặc dù có Linh Lung Trân Châu Tháp hộ thân, hai Kiếm Thị kia không thể nào gϊếŧ hắn, nhưng một mực bị coi là con rùa đen đánh, cũng không phải biện pháp.
Lại nói, cách trời sáng chưa tới một canh giờ, cũng không biết đệ đệ thành công hay không, một khi hắn không gϊếŧ được nhiều Chiến Long Thú như vậy, vẫn không thể thắng được Lục Huyền.
- Đúng rồi, thực không được, có thể mượn lực lượng của Chiến Long Thú đối kháng Kiếm Thị...
Đột nhiên ánh mắt của Nhϊếp Vân sáng lên.
Thực lực của Chiến Long Thú hắn đối kháng không được, Kiếm Thị cũng kháng không được, nếu hai gia hỏa này để cho mình không thể ra sức, vì sao không để cho bọn nó đánh nhau?
Nếu thiết kế tốt, Luyện Kiếm Thạch liền vượt qua Lục Huyền!
Nghĩ đến điểm này, Nhϊếp Vân không do dự nữa, cố nén đau đớn trên người, thẳng tắp bay vυ't về phía Chiến Long Thú chạy trốn.
Hắn dụng hết toàn lực chạy trốn, hơn nữa thỉnh thoảng còn có Kiếm Thị “giúp một tay”, thời gian không lâu, liền đuổi kịp đội ngũ của Chiến Long Thú.
Giờ phút này mười bảy con Chiến Long Thú đang ngừng ở một chỗ, một đạo kiếm mang ở trong đó qua lại.
Chính là Nhϊếp Đồng.