Tuy khoảng cách cường giả Đại Đế còn kém một cấp bậc nhưng là đỉnh cấp trong Hoàng cảnh viên mãn.
Lúc trước Lạc Á đã là như thế.
Không có đạt tới đại đạo hòa minh, tự nhiên là vạn vật sinh hương, sở dĩ Nhϊếp Vân nói không biết là vì hắn tùy tiện diễn tấu nhạc khúc cũng có thể làm được vạn vật sinh hương, tùy tiện sinh ra nhạc hương, thậm chí nói chuyện còn mang theo tiên đạo chi âm, xuất hiện vạn vật sinh hương.
Nói cách khác hắn hiện tại chỉ cần nguyện ý, thế gian vạn vật cũng có thể trở thành nhạc khí, tùy ý đạt tới cảnh giới vạn vật sinh hương.
Điểm ấy khác với Diệu Âm tiên tử.
Thứ hai chỉ có khảy mới có thể làm được điểm này.
- Mặc kệ cảnh giới gì, đạt tới loại thực lực này, cho dù gặp được Hoàng cảnh viên mãn cũng không cần sợ!
Nội tâm Nhϊếp Vân cười khẽ.
Tuy không biết cảnh giới hiện tại là cái gì, hắn biết rõ thực lực của mình có tiến bộ lớn.
Tu luyện tiên âm đại đạo tới cảnh giới này, ngôn xuất pháp tùy, cho dù cường giả Hoàng cảnh viên mãn muốn gϊếŧ hắn, chỉ sợ cũng phải phí công phu rất lớn.
Đương nhiên, Hoàng cảnh viên mãn cũng chia rất nhiều cấp bậc, hắn bây giờ nhiều nhất có thể đối phó người mới đột phá như Viên Cửu mà thôi, gặp được gia hỏa quái dị như Nam Hoa lão tiên cầm chắc không gánh được.
Cho dù không gánh được cũng không chật vật giống lúc trước.
Hiện tại do thực lực của hắn còn thấp, một khi tu vi của hắn đạt tới Hoàng cảnh viên mãn, chỉ bằng vào lý giải tiên âm đại đạo, gặp được Nam Hoa lão tiên, căn bản không phải động thủ, dùng ngôn ngữ vây khốn cũng có thể thoát thân!
Phải lý giải đại đạo đạt tới cảnh giới nhất định mới có thể làm được điểm này.
Nếu như đạt tới cảnh giới đại đạo hòa minh, trừ phi đối phương tu luyện đại đạo còn cao hơn hắn, hơn nữa lĩnh ngộ đến cảnh giới như hắn, nếu không một khi hắn nói chuyện đại đạo tương tùy, đối phương không có cơ hội phản kháng, cũng sẽ bị áp bách tới chết.
- Nếu đã đột phá, đi ra ngoài đi!
Diệu Âm tiên tử cười cười.
Hai người rời khỏi Nhạc giới trở lại hậu điện, lúc này đồng thời bái hai tượng đá.
- Chúc mừng đột phá!
Tượng đá cũng chúc mừng.
Răng rắc!
Lúc này tượng đá xuất hiện vết rách, lúc bọn họ ra khỏi Nhạc giới cũng xuất hiện âm thanh vỡ vụn và triệt để biến mất.
Cho dù là Nhạc giới hay ý niệm của Tiên Âm tử lưu lại thời gian quá dài, lúc này tâm nguyện hoàn thành, lại có người kế thừa rốt cuộc không kiên trì nổi.
- Đi thôi!
Thấy Diệu Âm tiên tử nhìn bức tượng rạn nứt không muốn ly khai, Nhϊếp Vân thúc dục và hai người đi ra ngoài, thời gian không dài đã rời khỏi cung điện dưới mặt đất.
Trước kia tới đây cần diễn tấu nhạc khúc mới có thể đạt được tổ tiên tán thành, buông cấm chế thông hành, mà bây giờ Nhϊếp Vân ngôn xuất pháp tùy, chỉ cần một câu đã làm đại điện vạn vật sinh hương, cấm chế tự nhiên mở ra.
Sau khi trở lại Tiên Âm Tông, Nhϊếp Vân thở ra một hơi, hiện tại hắn có cảm giác như sống qua một đời.
Trước kia tại Nhạc giới hắn phải toàn tâm đầu nhập tiên âm đại đạo, chú ý cao độ không quan tâm thời gian trôi qua, cũng không chú ý tới động tĩnh khác, lúc này vừa ra ngoài cảm thấy ngọc bài đưa tin không ngừng chấn động, lúc này các tin tức truyền vào trong đầu hắn.
- Nguyên Dương Đế Quân đưa thiệp mời? Nguyên Dương Đế Quân ta... Không biết ah?
Nhìn Lưu Trúc truyền tin tức, Nhϊếp Vân cảm thấy khó hiểu,
Nguyên Dương Đế Quân, hắn chưa từng nghe qua, cũng chưa gặp bao giờ, Đại Đế lợi hại như thế không có khả năng vô duyên vô cớ đưa thiệp mời cho hắn.
- Chẳng lẽ lại là Duẫn Duyên huynh muốn giới thiệu ta quen biết Nguyên Dương Đế Quân?
Đột nhiên trong đầu Nhϊếp Vân sinh ra suy nghĩ.
Trong người hắn quen biết, cực kỳ có mặt mũi có lẽ chính là Duẫn Duyên là cường giả Đế cấp.
Chính mình chữa khỏi bệnh cho Dao Sương, đối phương muốn mượn cơ hội dẫn dắt chính mình, muốn Nguyên Dương Đế Quân đưa thiệp mời là chuyện quá đơn giản.
Có thϊếp mời này, chính mình chẳng khác nào chính thức tiếp xúc cao tầng thành Vân Châu, về sau muốn làm gì cũng đơn giản không ít.
- Nhất định là thế!
Nghĩ vậy, Nhϊếp Vân âm thầm gật gật đầu.
Người khác, cho dù là Diệp Đào, Diệp phủ lão gia tử muốn một tấm thiệp mời không phải chuyện đơn giản, cường giả Đế cấp thì khác!
Cường giả Đế cấp bình khởi bình tọa, Nguyên Dương Đế Quân có danh khí quá lớn, thực lực rất mạnh, một Đại Đế khác hỏi một tấm thiệp mời của hắn lại vô cùng đơn giản.
- Xem ra mình phỉa mau chóng quay về thành Vân Châu!
Sau khi xem xong tin tức, hắn truyền tin trả lời, Nhϊếp Vân xoa trán và quyết định.
Thành Vân Châu hỗn loạn, hiện tại hắn biết không thể xảy ra sai lầm, xem ra hắn đi này hơn hai mươi ngày, đám người Lưu Trúc đã thừa nhận không ít áp lực, nếu không quay về sẽ sụp đổ trong gang tấc.
- Ân? Tại sao không có ai? Những sư muội gần đây cãi nhau, không thể an tĩnh như vậy được.
Trong nội tâm ang suy tư, tại sao khi trở ra lại an tĩnh như thế, Diệu Âm tiên tử khó hiểu lẩm bẩm.
Nghe nói như thế, Nhϊếp Vân lại nhìn sang Tiên Âm Tông, sau khi xem xong quả nhiên cảm thấy kỳ quái.
Lúc trước khi tới sơn cốc thỉnh thoảng có thể nghe được tiếng đàn vang lên, hiện tại sơn cốc an tĩnh như bức tranh, hoàn toàn không có chút âm thanh nào.
Chẳng lẽ lại... Gặp chuyện không may?
Hai người nhìn nhau, trong nội tâm đồng thời rùng mình.
- Nhanh đi Vọng Nguyệt Cung!
Sắc mặt Diệu Âm tiên tử trầm xuống, nàng và Nhϊếp Vân bay thẳng về hướng Vọng Nguyệt Cungi.
Vọng Nguyệt Cung là nơi sư phụ nàng tĩnh tu, nếu quả thật có việc khẳng định ở chỗ này!
Trong Vọng Nguyệt Cung.
Mấy chục người áo xanh đứng trong đại điện, trung niên nhân đi đầu có gương mặt như than chì, trên hai hàng lông mi còn mang theo ngạo khí.
Sư phụ Diệu Âm tiên tử là phu nhân cung trang đang đứng trong đại điện, cũng không có rất nhiều đệ tử, mọi người đang đứng sau lưng với vẻ mặt khẩn trương.
- Ám Minh, ngươi muốn làm gì? Nơi này là địa phương của Tiên Âm Tông ta, thỉnh ngươi lập tức rời đi!
Phu nhân cung trang vô cùng tức giận.
- Ta muốn làm gì, chẳng lẽ ngươi không biết?
Trung niên nhân cười nhạt một tiếng, đôi mắt nhắc lên, ánh mắt giống như mang theo vô số quân cờ.
- Ám Tinh Tông và Tiên Âm Tông đều là một trong tứ hữu đại đạo, tứ hữu đại đạo, hợp tác lợi, phân thì tệ, nếu như dung hợp, xuất hiện một vị cường giả Đại Đế cũng không phải là không được... Tông môn xác nhập với nhau, ngươi cũng nên cân nhắc một chút.
- Lần
này chúng ta tới tìm ngươi chính là thương nghị cụ thể công việc xác nhập.