Vô Tận Đan Điền

Chương 2676: Quy tắc (2)

Trải qua chuyện lúc trước, hắn đã biết Vân Phi này quả thực cũng có chút bản lĩnh. Để cho hắn ta đi theo, như vậy cũng có thể nắm chắc tình huống của dược viên hơn, cũng tiện có thể tìm phương hướng giải quyết.

- Được!

Vân Phi vội vàng đi theo. Vừa đi vừa nhìn về phía trước, xem tình huống chung quanh.

Vừa nhìn thấy dược liệu, bộ dáng phóng đãng trước đó của hắn lập tức biến mất, trong ánh mắt vẻ chuyên chú càng ngày càng nồng đậm, hai hàng lông mày không ngừng nhíu lại.

Mặc dù biểu hiện của hắn có chút háo sắc, thế nhưng ở trên phương diện dược lý quả thực là cấp bậc đại sư, có được thành tựu rất sâu. Dọc theo lối đi của dược viên rồi đi về phía trước, nhìn thấy dược liệu quý trọng như vậy lại có bộ dáng này, tâm tình của hắn cũng trở nên nặng nề.

Không để ý tới vẻ mặt của hắn đang biến hóa, Nhϊếp Vân cũng cẩn thận quan sát.

Linh hồn cường đại giống như thủy triều chảy xuôi tới mỗi một xó xỉnh chung quanh. Tình huống của những dược liệu này cũng đã được hắn thu vào trong mắt. Giống như tình hình vừa nhìn thấy bên ngoài như đúc, vô luận từ đất đai, không khí, trình độ ướŧ áŧ... Đều không có chút vấn đề nào. Thế nhưng những dược liệu này lại không có cách nào ngăn cản được khí tức suy bại. Vô luận nhìn như thế nào cũng không nhìn ra được, rốt cuộc là từ nơi nào tản mát ra. Đồng thời tại sao lại xuất hiện tình huống như vậy.

- Khó trách nhiều đại sư như vậy mà cũng không có chút biện pháp nào. Dược viên này quả thực có chút cổ quái!

Linh hồn chậm rãi lan tràn ra, trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ dược viên vào bên trong.

Dưới Cửu Cung Thâu Thiên trận bao phủ, linh hồn lặng lẽ không một tiếng động bao phủ toàn bộ dược viên. Chuyện này cho dù là Bích Dao cung chủ cũng không làm được, Thần Quân Chúa Tể có thể làm được hay không cũng còn khó nói. Bất quá đối với Nhϊếp Vân hiện tại mà nói, vô cùng đơn giản

Bao phủ toàn bộ dược viên thì có thể quan sát toàn bộ tình huống, có thể nắm chắc toàn bộ thế cục nơi này.

- Thiên nhãn!

Linh hồn quét qua một hồi, cũng không có phát hiện ra được bất cức chút dị thường nào. Cũng giống như tình cảnh vừa mới nhìn thấy vậy, Nhϊếp Vân mở ra Thiên nhãn nhìn qua chung quanh.

Có lúc linh hồn quét qua không nhìn ra được cái gì, thế nhưng thiên phú Thiên nhãn lại có thể lập công. Có thể tìm được nơi xảy ra vấn đề.

Ánh mắt lóe lên, trên mỗi một gốc dược liệu đều sinh ra khí tức suy bại. Tất cả khí tức hội tụ ở trên không trung, tạo thành một tầng mây khiến cho người ta sợ hãi.

Tầng mây này bao phủ toàn bộ đỉnh núi, khiến cho tất cả dược liệu không có cách nào trốn thoát, đều không đề được một tia tinh thần lên.

- Kỳ quái...

Thiên nhãn quét trước sau, phải trái một vòng. Cũng không có khác gì lúc linh hồn quét qua, cũng không có phát hiện ra được chỗ đặc thù, Nhϊếp Vân nhíu mày lại, sắc mặt có chút trầm thấp.

Dựa theo đạo lý mà nói. Toàn bộ dược viên trong một đêm đã xuất hiện biến cố như vậy, tất nhiên rất rõ ràng đã xuất hiện vấn đề. Loại vấn đề này, dưới Thiên nhãn chiếu rọi có lẽ sẽ không có chỗ nào ẩn trốn. Thế nhưng sự thật lại vừa vặn ngược lại. Vô luận là linh hồn hay là Thiên nhãn, dù có cẩn thận quan sát thì dược liệu vẫn như vậy. Chẳng biết sinh cơ tại sao lại dần dần bị xói mòn, chuyện này làm cho hắn có chút bất đắc dĩ.

- Vân Phi, ngươi đã phát hiện ra được cái gì chưa?

Đang định tiếp tục đi về phía trước thì đột nhiên nhìn thấy Vân Phi dừng bước, Nhϊếp Vân truyền âm cho hắn.

- Không có phát hiện ra được cái gì, chẳng qua là ta cảm thấy những dược liệu này có chút kỳ quái a!

Sắc mặt Vân Phi có chút nghiêm túc.

- Kỳ quái?

- Đúng vậy, những dược liệu này giống như đã bị thứ gì đó cướp đi linh hồn vậy. Dù có cấp cho nhiều chất dinh dưỡng, điều kiện phì nhiêu hơn nữa cũng không có bất kỳ hiệu quả nào! Cũng không đỡ được khí tức suy bại!

Vân Phi nói.

- Cướp đi linh hồn?

Nhϊếp Vân có chút sửng sốt.

Không sai a, nếu như vẫn đem dược liệu so sánh với người. Tình huống trước mắt giống như là người mất hồn phách vậy. Dù là thân thể có khỏe mạnh hơn nữa thì cũng sẽ tinh thần uể oải, không đề được một chút tinh thần nào. Nếu như không nhanh chóng trị liệu, không cẩn thận cũng sẽ bởi vì sinh cơ không tốt mà trực tiếp tử vong.

Nhưng mà... Sao dược liệu lại có thể có linh hồn được chứ?

Lại vì sao đột nhiên bị thứ gì đó cướp đi linh hồn chứ?

- Ngươi còn có phát hiện gì nữa không?

Nhϊếp Vân hỏi tiếp.

- Không có nữa!

Vân Phi khẽ lắc đầu một cái, trầm tư trong chốc lát rồi nói:

- Ta đang suy nghĩ, linh hồn của con người, trên thực tế chính là tinh khí thần của con người. Nếu như dược liệu đã có tinh khí thần, như vậy có thể cũng có linh hồn. Chỉ bất quá loại linh hồn này còn không có ý thức của mình thôi. Rất có thể chính là một loại quy tắc duy trì sinh mạng kéo dài. Mà bây giờ loại quy tắc này mất đi. Như vậy dược liệu sẽ không có cách nào kiên trì được nữa. Tùy thời sẽ tử vong.

- Một loại quy tắc duy trì kéo dài sinh mạng, cái này...

Trong đầu của Nhϊếp Vân như là nổ tung, vẻ mặt biến sắc:

- Thiên đạo, không phải là một loại quy tắc duy trì thế giới vận chuyển hay sao?

Khi còn ở trong Thiên địa lục đạo, hắn cũng đã biết, thiên đạo là quy tắc duy trì thế giới vận chuyển. Một khi mất đi loại quy tắc này, thế giới sẽ lần nữa rơi vào trạng thái Hỗn Độn, trực tiếp dẫn tới sụp đổ.

Bây giờ nghe nói thực vật có linh hồn, chẳng phải là nói... Cho dù thiên đạo không có sinh ra ý thức thì vẫn tương đương với việc có được linh hồn hay sao?

Chỉ cần có được linh hồn, ngưng tụ thân thể, muốn sống lại sẽ vô cùng đơn giản. Nhưng không có ý thức, cũng không có trí nhớ... Khó trách Nhϊếp Đồng nói, muốn sống lại thì dễ, thế nwhng nếu muốn khôi phục ý thức thì lại rất khó, hóa ra căn

nguyên là ở chỗ này.

Những dược liệu trước mắt này linh hồn trong một đêm đã bị mất đi. Như vậy đã nói rõ, nhất định bọn chúng đã gặp biến cố gì đó, có thể là có một vị cường giả chuyên cướp đoạt linh hồn loại này xuất thủ, cướp đi linh hồn của đám dược liệu này.

Vì vậy, muốn giải quyết vấn đề ở chỗ này, chỉ cần tìm được vị cao thủ này, lấy lại linh hồn mà hắn ta đã cướp đi. Như vậy cho dù không cần các loại trị liệu như là khiêu vũ, ca hát thì những dược vật này cũng có thể khôi phục lại như lúc ban đầu.

Nghĩ thông suốt điểm này, Nhϊếp Vân khẽ thở dài một hơi.