"Tiểu thỏ, anh về rồi! Xem anh mua cái gì cho em này?" Lâm Thư Ẩn vừa vào cửa đã cao hứng mà la to, hắn cầm trong tay một bao cà rốt bự thật bự, vừa to mà vừa dài.
Thỏ yêu tuy rằng là yêu tinh, nhưng rốt cuộc vẫn là con thỏ nhỏ, yêu thích ăn cà rốt. Lúc trước, khi vừa nghe thanh âm Lâm Thư Ẩn mở cửa, tiểu thỏ nhất định sẽ bay nhanh ra mà nghênh đón hắn, hôm nay sao lại chẳng có động tĩnh gì?
Lâm Thư Ẩn buông cà rốt trong tay xuống, đi về phía phòng ngủ, vừa mới tiến vào, đã bị tên vưu vật gợi cảm nằm trên giường câu dẫn, hai mắt phun hỏa, chân đứng không vững. Ngay chỗ đũng quần nhanh chóng dựng lên thành một cái lều nhỏ, một dòng máu ấm từ trong lỗ mũi trào ra.
Trước mắt hắn là...
Là...
Cái gì nhaaaa?!
Chỉ thấy tiểu thỏ nằm nghiêng trên giường, mặc một bộ nội y tình thú hình con thỏ, mái tóc xoăn dài tùy ý buông xõa trên vai, sóng lưng trắng nõn gợi cảm, xương sống lõm xuống kéo một đường dài xuống tới phần eo, cùng với kẽ mông sâu hun hút kia, bị nội y che đi một nửa, làm hắn càng thêm mất không chế.
Sau lưng là hình chữ V, kéo dài đến kẽ mông chỉ còn một đường hẹp hẹp, gắt gao bao lấy hai quả đào to bự.
Hai cái dây lưng quấn lấy cần cổ tuyết trắng, trên cổ còn quấn một cái nơ con bướm, xương quai xanh xinh đẹp cùng với bộ ngực sữa no đủ hơn phân nửa lộ ra bên ngoài, phần ngực thắt chặt nâng cao hai cái bánh bao, khe rãnh mê người, làm hắn có những suy nghĩ thật mạnh mẽ. Nửa bộ ngực sữa bị che đi, trên đó còn có một nhúm lông trắng nhỏ, thật là muốn phun máu mà.
Xuống dưới, miếng vải tam giác nhỏ che đi khu rừng tư mật, bên hông căng chặt, phác hoạ ra một hình ảnh làm hắn nhiệt huyết sôi trào, hắn có thể tưởng tượng đến tư vị mê người của u cốc kia.
Làm hắn không thể chịu đựng nổi đó chính là, mái tóc dài xoã tung, hai cái tai nhỏ xù xù rũ xuống, mông nhỏ cong lên, ở giữa còn có một cái đuôi nhỏ, nội y tình thú thật hại người mà.
"..."
"..."
Tiểu thỏ khẩn trương duy trì tư thế kia, nhìn chằm chằm biểu tình của Lâm Thư Ẩn, thấy hắn đầu tiên là ngây người, sau là si mê, tiếp đến là nhè nhẹ điên cuồng, dần dần có chút không hiểu rõ hắn, trong lòng càng thêm bất an.
Ngay khi máu mũi hắn chảy xuống, tiểu thỏ cả kinh nói: "Anh, anh bị chảy máu mũi... "
Lâm Thư Ẩn chạy nhanh ra ngoài, phòng tắm truyền đến tiếng nước ào ào, rất nhanh đã quay lại, như gió mà bay đến trước mặt nàng, lấy tốc độ ánh sáng mà rút hai tờ giấy nhét vào trong mũi. Sau đó hắn đứng yên, hô hấp dồn dập, ngực kịch liệt phập phồng.
"Anh, anh bị em doạ sợ rồi sao? Em... Em thấy trên mạng người ta nói mặc như vầy sẽ rất gợi cảm, cho nên..." Hai chân tiểu thỏ khép lại, ngồi trên giường, ủy khuất mà nhìn Lâm Thư Ẩn. Hai tai xù xù rũ xuống, "Có phải nhìn em rất kì quái phải không? Hai lỗ tai này cứ như thế đó, em không thể làm cho nó đứng thẳng lên được a."
Nàng một bên nói, một bên đưa tay lên tai, đùa đùa nghịch nghịch, cuối cùng chịu thua, cứ thể để nó rũ xuống.
Lâm Thư Ẩn không nói một lời. Động tác nhanh nhẹn mà đem quần áo cởi ra, côn th*t khó nhịn sớm đã đứng thẳng dậy, theo từng bước đi của hắn, trên dưới mà đong đưa.
Tiểu thỏ thấy côn th*t dữ tợn bừng bừng phấn chấn, có chút kinh ngạc: "Thư Ẩn ca ca..."
"Kêu ông xã!" Lâm Thư Ẩn đi tới bên mép giường, thanh âm khàn khàn.
"Ông, ông xã..." Hu hu, sau khi vẫn hôn, vẫn không sửa đổi thói quen.
côn th*t như hưởng ứng mà ở dưới này kêu to, lại bành trướng ra một phần, gân xanh ở rìa bên ngoài, lại càng vô cùng hung hãn. Qυყ đầυ đỏ lên, mã mắt thấm ướt chút dịch trắng đυ.c.
"Bà xã ngoan, liếʍ cho ông xã nào." Lâm Thư Ẩn sờ sờ đầu nàng, ra lệnh nói.
Tiểu thỏ ngoan ngoãn mà quỳ bò xuống, một tay nắm lấy thịt hành thơ to kia, đầu lưỡi linh hoạt vươn ra, nhẹ nhàng mà liếʍ mυ'ŧ. Cứ thế mà cố gắng há miệng to ra, đem qυყ đầυ to bự ngậm lấy, miệng nhỏ bị căng ra, đầu lưỡi cứ vờn quanh, xoa xoa qυყ đầυ đến sung sướиɠ.
"A..." Lâm Thư Ẩn thoải mái kêu lên một tiếng, cúi đầu nhìn tiểu thỏ nhu thuận, nghe lời, hai cái tai xù xù vẫn còn đang rũ xuống, theo động tác của nàng mà lắc lư qua lại. Lâm Thư Ẩn không nhịn được nữa, đưa tay ra cầm lấy, bộ lông trắng mướt lướt qua lòng bàn tay hắn, hai tai hồng nhạt cứ né tránh hắn, chỉ cần hắn dùng sức một tý, là có thể niết đau vật nhỏ đáng yêu này.
Đáy lòng hắn dâng lên một kɧoáı ©ảʍ vi diệu, đang quỳ gối hầu hạ hắn, là một nữ nhân gợi cảm, cũng là một con thỏ nhỏ yếu ớt, cũng là yêu vật có sức mạnh hút bay hồn phách con người. Tuy có thể gây thương tổn cho hắn, nhưng cũng có thể bị hắn đánh bại, giờ phút này lại đang ngậm lấy dương v*t cường tráng của hắn, tận lực giúp hắn giải tỏa du͙© vọиɠ.
Kɧoáı ©ảʍ khi thịt hành được bao bọc trong cái miệng nhỏ của nàng làm hắn thỏa mãn không thôi, cứ tưởng tượng đến bước tiếp theo, du͙© vọиɠ liền sôi sục như chưa từng có.
Lâm Thư Ẩn đột nhiên rút gậy th*t ra, một tay nắm lấy bộ nội y tình thú của tiểu thỏ, dùng sức xé rách ra.
"A..." Nàng đột nhiên bị dọa sợ, kinh hô ra tiếng, thần sắc sợ hãi, nhưng lại làm Lâm Thư Ẩn càng thêm điên cuồng, làm lý trí hắn càng thêm mất khống chế.
Nguyên bản, bộ ngực sữa đang như ẩn như hiện thì giờ phút này lại hoàn toàn bại lộ ra, hắn nhìn muốn đỏ cả mắt, ôm eo tiểu thỏ, động tác thô bạo mà đem nàng lật ngược lại, phần lưng trắng nõn cùng với hai cánh mông vểnh lên như món ngon đưa đến bên miệng, làm hắn thèm khát không thôi.
Đưa tay đến xem xét cửa huyệt, d*m thủy đã tràn lan, hắn nói: "Tiểu thỏ, em càng ngày càng dâʍ đãиɠ, mặc thành như thế câu dẫn anh, vừa mới liếʍ vài cái cho ta, chính mình liền ướt. Có phải, cái miệng phía trên ăn côn th*t của ông xã, thì cái miệng phía dưới cũng thèm khát?"
"Hu hu... Thư Ẩn ca ca, em..."
côn th*t nóng bỏng đã đặt ở cửa huyệt, ở bên ngoài vờn qua vờn lại trêu chọc, nhưng lại không đi vào.
Tiểu thỏ bị hắn nói mấy câu liền đỏ mặt, hơn nữa lỗ nhỏ ướŧ áŧ bị qυყ đầυ cực đại ma xát, cũng rất khó chịu, chỉ cảm thấy phía bên dưới thật trống rỗng, lại ngứa, rất hy vọng cây gậy th*t kia nhanh chóng tiến vào, lấp đầy thể xác và tinh thần hư không.
"Muốn à? d*m thủy của em chảy ướt cả giường rồi." Lâm Thư Ẩn vừa nói, vừa đem ngón tay dính nước, kéo ra thành một sợi chỉ bạc, đưa đến trước mặt tiểu thỏ, "Nếm thử d*m thủy của em đi."
"Không... Không muốn, rất dơ..." Tiểu thỏ lắc lắc đầu, thân mình vặn vẹo, vừa lúc khó khăn lắm mới đem được đỉnh đầu qυყ đầυ nuốt vào.
Lâm Thư Ẩn thuận theo nàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ vài cái, ở cửa huyệt cứ ra ra vào vào, làm nàng càng thêm khó chịu, mông nhỏ càng thêm không an phận, muốn nuốt luôn cả gậy th*t vào.
Lâm Thư Ẩn làm sao có thể thể thỏa mãn nàng, kiên trì nói: "Tự nếm d*m thủy của mình, nói em rất dâʍ đãиɠ, thích bị côn th*t của ông xã cắm vào, anh liền cho em."
Tiểu thỏ khóc không ra nước mắt.
Trước nay đều là ôn nhu săn sóc, yêu thương chiều chuộng nàng, Lâm Thư Ẩn như thế nào đột nhiên trở nên hư như vậy? Đây là chuyện rất xấu hổ... Nhưng mà, tiểu huyệt lại rất ngứa, rất muốn côn th*t của ca ca...
Lý trí cùng du͙© vọиɠ mâu thuẫn nhau, nhưng rất nhanh đã bị đánh bại, tiểu thỏ hé miệng, đem ngón tay hắn ngậm vào trong miệng, ăn d*m thủy chảy ra từ chính u cốc của mình. Có mùi ngọt tanh cùng với mùi du͙© vọиɠ bừng bừng phấn chấn.
Ăn sạch sẽ rồi, tiểu thỏ thấp giọng cầu xin: "Em... Em rất dâʍ đãиɠ... Thích bị côn th*t... côn th*t của ông xã cắm vào..."
Ngày thường lúc cao trào nàng thường hay mất khống chế mà nói ra những câu da^ʍ ngôn, nhưng khi bây giờ nói ra như vậy, thật là xấu hổ muốn chết, nhưng đồng thời cũng có một tia khoái ý mịt mờ, càng làm tăng thêm ngọn lửa du͙© vọиɠ của nàng. "Phụt" một tiếng, tiểu thỏ vẫn còn đang đắm chìm trong da^ʍ ngôn của chính mình, côn th*t bất thình lình mạnh mẽ đi vào, một hơi cắm đến vào chỗ sâu nhất, kí©ɧ ŧɧí©ɧ nàng hét lớn một tiếng, tê dại đau đớn, còn có kɧoáı ©ảʍ nháy mắt bao trùm cả người, tiếng rêи ɾỉ ngâm nha từ trong miệng tràn ra.
Hắn so với nàng giờ phút này càng thêm khó chịu hơn, lúc côn th*t đâm vào nộn huyệt nóng ấm, liền bị mạnh mẽ cắи ʍút̼, làm hắn phát ra tiếng than thở thỏa mãn.
"Tiểu thỏ, tao huyệt của em, có thể làm ông xã sướиɠ đến chết." Hắn một bên nói, một bên chậm rãi luận động.
Hai tay ôm lấy bờ mông to bự, thật đúng là bảo bối gợi cảm, đặc biệt là cái đuôi nhỏ xù xù giữa kẽ mông, phối hợp theo động tác của hắn mà rung lắc, Lâm Thư Ẩn chưa bao giờ trải qua kɧoáı ©ảʍ đồng thời giữa thể xác và tinh thần như thế. Một bên mãnh mẽ thọc vào rút ra, một bên khen ngợi nói: "A... tiểu thỏ, tiểu yêu tinh quyến rũ này."
"A a... Ca ca... Em vốn dĩ chính là yêu quái nha..." Đường đi chật hẹp kẹp lấy côn th*t hắn, vách thịt mềm mại dần dần co rút, côn th*t còn chưa vào hết, cửa huyệt lại hồng hồng nhạt nhạt, làm Lâm Thư Ẩn càng thêm sôi sục, hạ thân không ngừng đong đưa nhanh hơn, làm cho tiểu thỏ phải liên tục rên la.
Lâm Thư Ẩn như một chiến sĩ không biết mệt mỏi mà rong đuổi, cứ một lần đâm vào, mép thịt bên trong lại không ngừng mấp máy, như sóng thủy triều đẩy hai người lên cao. Một cú đâm thật mạnh vào đỉnh hoa tâm, qυყ đầυ thô to nghịch ngợm mà càn quấy ở bên trong, xoay xoay tròn, tiểu thỏ có thể cảm giác được hình dạng của nó trong cơ thể mình, mị thịt bị hung hăng chà đạp, từng trận tê dại từ bụng nhỏ dâng lên, một cổ kɧoáı ©ảʍ, khuây khỏa lan tỏa khắp người: "A... Thư Ẩn ca ca, đừng đâm vào nơi đó... Tiểu thỏ chịu không nổi..."
"Gọi ông xã!" Lâm Thư Ẩn như trừng phạt nàng mà đem thịt hành rút ra, sau đó như gió lốc cuồng phong mà chen chúc đi vào, gắt gao đánh vào điểm G. Mị dịch bất ngờ phun ra, cùng với thanh âm phụt phụt, chảy ra đến cửa huyệt. Nơi hạ thân giao hợp của hai người là một hình ảnh da^ʍ mĩ, khó nhịn.
"A! Hu hu... Ông xã, chịu không nổi..." Tiểu thỏ nức nở, không tự giác mà vặn vẹo mông, cái đuôi trắng bạch run rẩy, lại không tránh thoát khỏi côn th*t hung ác kia. Hắn rút ra thọc vào kịch liệt, du͙© vọиɠ thân thể không biết là dần dần bị phóng thích, hay là bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến càng thêm không biết thỏa mãn.
Tiểu thỏ nắm chặt tay, một cú nhấp một cú nhấp nối tiếp nhau, vành tai rũ xuống giường, lông mềm thỉnh thoảng cọ vào tay nàng, làm nàng ý loạn tình mê, nghĩ đến chính mình vốn là một con thỏ tinh, lại bị côn th*t thô to của nhân loại cắm vào, trong miệng lại không ngừng rêи ɾỉ, thật là đáng xấu hổ mà.
Xấu hổ nhất chính là, mỗi khi côn th*t nóng bỏng cứng rắn đi vào tiểu huyệt chật hẹp của nàng, nàng lại cảm thấy hưng phấn dị thường, tiểu huyệt cắи ʍút̼ lấy nó, thậm chí không tha cho nó rời đi, trong lòng lại hận không thể đều thời thời khắc khắc bị ông xã đè dưới thân mà hung hăng làm nàng.
Bên trong tiểu huyệt như sóng triều dâng lên, điên cuồng mấp máy, vừa kẹp vừa cắn, bám vào gân xanh bạo nộ bên ngoài, cảm nhận động mạch, đem cuốn lấy vào, mạnh mẽ bám sát, mang đến sự thoải mái khuây khỏa như mất hồn.
"A... Thật là một cái tiểu huyệt cực phẩm, hút anh đến sung sướиɠ!" Lâm Thư Ẩn đánh vào cái mông vểnh lên của nàng, mỗi cú nhấp vào, hai cái tinh hoàn lại đánh chụp chụp vào mông nàng, tiếng bạch bạch làm cả hai thở dốc, tiếng rên rĩ dâʍ đãиɠ không ngừng vang lên trong phòng ngủ.
"A... Ông xã, côn th*t thật lớn... Cắm em đến sung sướиɠ, thật thoải mái..."
"Bà xã thích thì tốt rồi."
"Hu hu... mạnh quá, tiểu huyệt muốn... Bị cắm đến hỏng rồi..."
"Tiểu huyệt không phải là dùng để cắm vào sao? Hả?" Lâm Thư Ẩn đột nhiên dừng lại, đem tiểu thỏ lật qua, đầu gối đặt ở phần eo mảnh khảnh của nàng, ôm lấy đùi phải thon dài của nàng, hạ thân tiếp tục đưa đẩy.
"A... Không cần... Sẽ, sẽ bị nhìn thấy hết..."
Mái tóc xoăn bay tán loạn trên giường, hai cái vυ' lớn liên tục lắc lư, phần eo bị nâng lên, hạ thân sạch sẽ trơn bóng bị Lâm Thư ẨN thu hết vào đáy mắt.
Phấn mộc xinh đẹp bị côn th*t thô tráng làm cho căng ra, lỗ nhỏ bên cạnh lại trắng nõn, gian nan mà phun nuốt cự vật. Thủy sắc chập chờn, xuân ý nhộn nhạo.
Lâm Thư Ẩn nào nghe lời nàng nữa, tất nhiên là càng dùng sức. Thay đổi một tư thế khác, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến từng tế bào mẫn cảm của nàng, lại một góc độ khác, làm nàng dục tiên dục tử không thôi.
Thân thể nữ nhân giống như kho báu, chỉ cần tìm được mật mã, có thể mở ra cuộc sống tính phúc vô độ. Lâm Thư Ẩn đang không ngừng thăm dò mật mã của tiểu thỏ, cây côn th*t xoay trái xoay phải, hoặc nhẹ nhàng tinh nghịch trêu chọc bên trong, thao nàng đến điên cuồng, khóe miệng chảy ra một ít nước bọt, thân mình căng chặt, ngón chân cuộn chặt đến trắng bệt, môi anh đào mấp máy, nhịn không được mà kêu lên: "A a... Ông xã... Ông xã thật là nhanh, thật sâu... Làm tiểu thỏ cảm thấy thật thoải mái, a, muốn ra..."
Lâm Thư Ẩn thấy thế càng thêm nhanh chóng mà cắm vào. Mơ hồ có thể chạm đến chỗ sâu nhất, trước mắt ánh sáng lóng lánh, lý trí trống rỗng, sóng gió mênh mông như muốn cả người hắn về phía chân trời, đầu không ngừng nổ tung, dục hỏa thiêu đốt bừng bừng, một mảnh bạch quang che lấp trời đất, hắn khó có thể hình dung cảm giác hạnh phúc đang lưu chuyển trong lòng. Thân thể bị căng chặt đến cực hạn nháy mắt được thả lỏng, kɧoáı ©ảʍ như sóng triều mang theo hai người bọn họ phiêu đang trên chân trời...
hoa huy*t phun ra vài luồng âm tinh nóng bỏng, phun xối xã trên mã mắt côn th*t, bên trong đồng thời mạnh mẽ đè xuống, hung hăng nuốt lấy côn th*t, như hàng ngàn cái miệng nhỏ cắn nuốt. Hơn nữa chỗ sâu nhất trong hoa huy*t truyền đến từng trận co rút, nữ nhân dưới thân kịch liệt rung động, đủ loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ đồng thời đánh úp lại, hắn dường như muốn tước vũ khí đầu hàng. Cũng may sớm đã có chuẩn bị, hắn nhịn xuống cảm giác muốn bắn tinh, thả chậm tốc độ, chậm rãi thọc ra đâm vào.
Bị âm tinh bôi trơn nên càng thuận tiện cho hắn, hạ thân nâng lên, ái dịch không thể chảy ra, tiểu thỏ chỉ cảm thấy tiểu huyệt như ngâm trong nước, côn th*t lại không biết mỏi mệt mà luận động, kɧoáı ©ảʍ ngập đầu từ từ rơi xuống, lâm vào mê say.
"Ông xã... a a, nhanh lên."
"Ông xã làm em sướиɠ hay không sướиɠ?" Người hắn lấm tấm mồ hôi, nhưng tinh lực lại dư thừa, hận không thể làm chết nàng.
"Sướиɠ nha... Ông xã làm tiểu thỏ thật thoải mái..."
Lâm Thư Ẩn nhìn côn th*t của mình đang giao hợp với cái mông vểnh lên của nàng, cùng với cái vυ' trắng mướt làm hai mắt hắn phun lửa: "Tiểu thỏ dâʍ đãиɠ, đâm nát tiểu huyệt em, thao chết em!"
"Hu hu... Đừng mà, ông xã, mạnh quá, sâu quá..."
"Không phải em thích như vậy sao?" Hắn ác ý mà gia tăng tốc độ, nộn huyệt bị hắn làm cho căng trướng ra, toàn thân run rẩ, kɧoáı ©ảʍ cùng đau đớn làm nàng muốn dục tiên dục tử. Sau một lúc, tiểu thỏ nhịn không được lại cao trào, thân mình trắng nõn co rụt lại, côn th*t lần thứ hai bị tắm ướt trong ái dịch, rốt cuộc hút được bảo vật của Lâm Thư Ẩn, một cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng cứ thế phun thẳng vào cổ tử ©υиɠ, làm cho bụng tiểu thỏ trương lên thấy rõ.
Cao trào qua đi, tiểu thỏ ủy khuất nằm trong l*иg ngực hắn: "Ông xã, anh hôm nay thật là xấu xa, phía dưới của em đều sưng lên rồi."
"Còn không phải do em câu dẫn anh?" Lâm Thư Ẩn cười cười, nắm lấy cái tay nhỏ của nàng.
"Nghe nói sau khi nam nhân kết hôn sẽ dễ dàng chán ghét người vợ, em đành phải nghĩ cách... Khụ, câu dẫn anh." Tiểu thỏ có chút thấp thỏm, "Anh có thích không?"
"Thích." Hắn nâng cằm nàng lên, mổ một ngụm vào đôi môi anh đào, đem hạ thân dán lên người nàng, "Thêm một lần nữa."
"Hả?"
Rất nhanh, âm thanh làm người khác mặt đỏ tim đập lại ấm áp vang lên giữa phòng ngủ.
Chương này thật dài ~~~