Lúc này bên kia không khí so với bên này tương đối tốt hơn nhiều.
Tuy rằng vừa rồi thoạt nhìn Bạch Hiểu Tình là phi thường khó chịu, thế nhưng cũng không có tức giận nhiều, có thể là một đoạn thời gian ở chung, nàng đã quen với tồn tại của Triệu Tử Tu, cho nên hiện tại đối hắn tuy rằng không tin cũng có chút bài xích, thế nhưng sẽ không thật sự tức giận.
Triệu Tử Tu đem Bạch Hiểu Tình ôm vào phòng sau đó cũng không có làm cái gì, chỉ đem nàng đặt lên giường, sau đó cởϊ áσ khoác, cũng trèo lên giường, đem nàng ôm vào trong ngực chuẩn bị ngủ.
"Triệu Tử Tu, bên ngoài vẫn là ban ngày, ngươi muốn ngủ cái gì?"
Bạch Hiểu Tình chỉ cảm thấy rất bất đắc dĩ, hiện tại đã qua buổi trưa, ngủ trưa hiện tại tựa hồ hơi trễ đi. Hơn nữa cho dù là chợp mắt một chút, có cần cởϊ áσ nàng không?
"Đêm qua không có nàng, cho nên ta ngủ không ngon, hiện tại ta muốn ngủ bù."
Đã quen có Bạch Hiểu Tình bên người, đêm qua một mình Triệu Tử Tu ngủ thật sự không ngon, hơn nữa lo lắng Bạch Hiểu Tình sẽ một mình chạy trốn, càng thêm ngủ không được.
"Tương lai ngươi cưới vợ cũng muốn ta ở cạnh ngươi cùng ngủ sao, chẳng lẽ ngươi không sợ thê tử ngươi ghen ư?"
Bạch Hiểu Tình nhàn nhạt hỏi, trong giọng nói hàm xúc ý đùa. Nàng cũng không cho rằng Triệu Tử Tu thật bởi vì nàng mà ngủ không ngon.
"Tình Nhi, ta nói rồi ta muốn cưới nàng, nàng sẽ là thê tử duy nhất của ta, vì sao nàng cho tới bây giờ đều không tin hứa hẹn của ta."
Triệu Tử Tu thật buồn rầu, hắn không rõ, vì sao lời nói chính mình, Bạch Hiểu Tình lại không chịu tin tưởng. Chẳng lẽ danh dự bản thân thấp như vậy sao, tuy rằng thanh danh hắn không tốt, nhưng hình như cũng không có lật lọng đi!?
Bạch Hiểu Tình không có trả lời, bởi vì nàng không có cách nào tin tưởng, bởi vì thân phận của Triệu Tử Tu nàng liền không có cách nào tin tưởng vào tình yêu duy nhất này, hắn nhất định sẽ là đế vương, nàng thế nào lại đi tin tưởng một đế vương sẽ chỉ có mình nàng là thê tử?
Xem Bạch Hiểu Tình như trước không có trả lời, Triệu Tử Tu hơi nhắm mắt lại, mệt mỏi một đêm, hắn muốn nghỉ ngơi thật tốt, mặc kệ Bạch Hiểu Tình có tin hay không, hiện tại đều không quan trọng.
Hắn tin tưởng đợi đến khi hắn vì nàng làm được điều đó, Bạch Hiểu Tình tự nhiên sẽ tin tưởng, đợi đến khi hắn đăng cơ, hắn nguyện ý vì nàng huỷ bỏ hậu cung, bởi vì trên thế giới này nàng là nữ nhân duy nhất có thể lọt vào mắt của hắn.
Bạch Hiểu Tình mở ra nhìn Triệu Tử Tu, trong mắt khó hiểu, nàng không rõ, bản thân rốt cuộc có chỗ nào hấp dẫn nam nhân này, lại có thể làm cho hắn cho nàng một hứa hẹn không thực tế như vậy.
Hơn nữa...
Quan trọng nhất là, nàng thật sự có thể ở lại thời đại này cả đời sao?
Kỳ thực ở trong lòng Bạch Hiểu Tình nàng cũng có một phần bất an, bởi vì nàng không phải người thuộc về thế giới này, có lẽ sau khi tỉnh ngủ, sẽ phát hiện bản thân trở về hiện đại.
Nếu thật sự ở đây nàng động chân tình, như vậy nàng thật sự sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục!
"Triệu Tử Tu, chúng ta không thích hợp, sớm muộn gì cũng có một ngày ngươi sẽ hiểu." Cuối cùng, Bạch Hiểu Tình cũng nhắm mắt lại chậm rãi ngủ, tựa hồ bị hắn ôm ấp đã thành thói quen, giờ phút này cảm giác được ôm ấp ấm áp kia làm cho nàng bất tri bất giác liền ngủ.
Cho nên, Bạch Hiểu Tình không biết, lúc nàng ngủ say không lâu, người đang ngủ kia chậm rãi mở mắt, trong mắt mang theo một tia sợ hãi cùng kiên định.
"Tình Nhi, dù tất cả người trên đời đều nói chúng ta không thích hợp, nàng cũng sẽ là thê tử của ta, ta tuyệt đối sẽ không cho phép nàng rời đi! Ta vĩnh viễn sẽ không buông tay, mà nàng, vĩnh viễn cũng đừng nghĩ rời đi!"
Thời điểm Triệu Tử Tu còn rối rắm quan hệ của bản thân cùng Bạch Hiểu Tình, động tĩnh nhẹ nhàng ngoài cửa làm Triệu Tử Tu chú ý, từ từ đi ra ngoài, nhìn thấy là Mộc Thanh Thanh.
"Ta muốn nói mấy câu với ngươi, có thể hay không cho ta một chút thời gian."
Mộc Thanh Thanh nghiêm túc nhìn hắn, thần sắc trong mắt không cho cự tuyệt. Tuy rằng nàng cũng biết Triệu Tử Tu không chọc được, nhưng vì tỷ muội của nàng, nàng Mộc Thanh Thanh bất cứ giá nào cũng phải làm!
Gật đầu, sau đó đuổi theo bước chân Mộc Thanh Thanh, tuy rằng không biết nàng tìm hắn có chuyện gì, nhưng hẳn là cùng Bạch Hiểu Tình có liên quan đi, rốt cục đến đình hóng mát, Mộc Thanh Thanh dừng bước, xem trong đình trà bánh đã chuẩn bị tốt, hiển nhiên nàng là có chuẩn bị mà đến.
"Triệu công tử, không, có lẽ ta nên gọi ngươi là Lệ Vương điện hạ."
Mở miệng Mộc Thanh Thanh đã nói một câu như vậy, hiển nhiên là đã biết thân phận của hắn, trực giác nói cho hắn biết, chuyện kế tiếp đối phương nói, tuyệt đối sẽ làm hắn không thoải mái, quả nhiên, kế tiếp điều Mộc Thanh Thanh nói, thật khiến Triệu Tử Tu thay đổi sắc mặt.
"Lệ Vương điện hạ, ta hi vọng ngài về sau sẽ không dây dưa với Hiểu Tình nữa, nàng không thích hợp với ngài."
Ở trong lòng Mộc Thanh Thanh, Bạch Hiểu Tình vẫn là nữ hài tử, tuy rằng võ công cao, thế nhưng rất thiện lương, người như vậy không thích hợp sống trong cung, nàng nhất định sẽ bị nữ nhân như hổ sói trong cung hại chết!
Hơn nữa Mộc Thanh Thanh có thể khẳng định, Bạch Hiểu Tình tuyệt đối sẽ không thích cùng người khác chia xẻ phu quân!
“ Việc của bổn vương còn không tới phiên người khác nhiều lời xen vào!"
Không thích hợp, lại là không thích hợp, chẳng lẽ bởi vì bản thân là Vương gia, cho nên hắn liền không thể yêu người khác sao!? Chẳng lẽ bởi vì một câu không thích hợp liền muốn hắn buông tay hạnh phúc của mình sao!
"Lệ Vương điện hạ, nếu ngươi thật là vì tốt cho Hiểu Tình, ngài nên buông tay, dù sao nàng không thích hợp ở sinh tồn trong cung, ngài nhẫn tâm làm cho nàng cùng nữ nhân khác đấu đến ngươi chết ta sống sao?"
Mộc Thanh Thanh ngữ khí phi thường khẩn thiết, nàng hiện tại có thể cảm nhận được cảm tình của Triệu Tử Tu đối Bạch Hiểu Tình, nhưng phần cảm tình này thật sự có thể lâu dài sao? Hắn thật sự có thể để cho Bạch Hiểu Tình trở thành nữ nhân duy nhất cả đời sao?
Nàng cùng Bạch Hiểu Tình là cùng một loại người, thà làm ngọc vỡ còn hơn ngói lành, nếu không thể có được toàn bộ, như vậy các nàng tình nguyện một chút đều không cần!
"Sẽ không, cho dù có một ngày bổn vương chiếm được ngôi vị hoàng đế, nàng Bạch Hiểu Tình cũng sẽ là toàn bộ hậu cung của bổn vương!" Nói xong, Triệu Tử Tu phẩy tay áo bỏ đi, trên đời này người hắn nhận định là Bạch Hiểu Tình, cũng chỉ nhận định duy nhất Bạch Hiểu Tình.
"Thanh Thanh, như vậy nàng hẳn nên yên tâm thôi, ta có thể cảm giác được, Tử Tu là nghiêm túc." Đâu chỉ là nghiêm túc, ngay cả nếu muốn mạng bản thân hắn đều sẽ không tiếc.
"Yên tâm? Ta muốn thế nào yên tâm, cho dù là cảm tình của Triệu Tử Tu đối với Bạch Hiểu Tình là thật, nhưng một khi hắn trở thành đế vương, hôn sự trong gia tộc hẳn là không thể thiếu, đến lúc đó hắn còn có thể vì Bạch Hiểu Tình huỷ bỏ hậu cung sao?"
Chỉ là Mộc Thanh Thanh không biết, đối với Triệu Tử Tu mà nói, mỗi một câu hắn nói đều là lời thề của hắn, hắn nếu đã nói sẽ vì Bạch Hiểu Tình huỷ bỏ hậu cung, nếu có một ngày hắn thật sự lên ngôi hoàng đế hắn nhất định sẽ làm được.
"Nương tử, đủ rồi, sự tình của bọn họ nàng cũng đừng lo lắng nữa, ta tin tưởng hắn nhất định sẽ có hạnh phúc riêng của mình, cho dù nàng nghĩ nhiều cũng không làm được gì, không bằng ngẫm lại chúng ta khi nào thì thành thân đi."
"Ai muốn gả cho ngươi!"
Liếc trắng Mạc Phong một cái, nam nhân ngu ngốc này bị tính kế còn không biết cùng nàng giải thích, mà lại ngây ngốc để cho mình bị hiểu lầm, nam nhân như này nàng mới không cần gả!
"Đương nhiên là nàng gả cho ta, chẳng lẽ nàng quên hôm nay ta là người thắng luận võ chọn rể sao."
Mạc Phong nói phi thường đắc ý, tuy rằng không phải là chính hắn tham gia luận võ chọn rể, nhưng là Bạch Hiểu Tình thay hắn đánh thắng, kia coi như là thành tích của hắn.
Hừ hừ! Nương tử tuyệt đối trốn không thoát!
"Người thắng là Bạch Hiểu Tình, nếu muốn ta gả cũng hẳn là gả cho Bạch Hiểu Tình, " nói tới đây, Mộc Thanh Thanh chuyển ngữ điệu, mỉm cười nhìn Mạc Phong, "Kỳ thực muốn ta gả cho ngươi cũng không phải cái gì việc khó, chỉ cần Lệ Vương điện hạ cùng Bạch Hiểu Tình thành thân, chờ khi ta nhìn thấy Bạch Hiểu Tình hạnh phúc tự nhiên ta sẽ gả cho ngươi."
Một câu nói, làm Mạc Phong tâm đều khó chịu, dựa vào cái gì hôn sự của hắn lại cùng cái tên Triệu Tử Tu có liên quan a!
"Nếu ngươi không đồng ý, ta cũng không bắt buộc ngươi, ta gả cho người khác cũng giống nhau, chỉ cần đối phương nguyện ý thay ta dưỡng đứa nhỏ là có thể."
Uy hϊếp, đây là trần trụi uy hϊếp, Mộc Thanh Thanh chẳng những gả cho người khác, còn muốn cho đứa nhỏ nhận người khác làm cha, điều này làm cho hắn làm sao có thể chịu được!?
"Ta đồng ý, ta sẽ khiến Bạch Hiểu Tình thành thân, bất quá nàng cũng phải lui một bước, chỉ cần hai người bọn họ thành thân, nàng liền phải chọn một ngày xuất giá, chúng ta cùng nhau thành thân."
Vợ tới tay hắn sẽ không để cho nàng chạy thoát!
"Có thể, nhưng là ngươi trước cho ta một phong hưu thư, nếu quả thật Bạch Hiểu Tình phải chịu thương hại, phong hưu thư kia liền có hiệu lực, ngươi thấy thế nào?"
Ngẩng đầu, Mộc Thanh Thanh nghiêm cẩn nhìn Mạc Phong, đây là nhượng bộ cuối cùng của nàng, nếu còn không được, nàng sẽ không gả, cùng lắm thì chưa cưới sinh con thôi, chỉ cần người trong nhà không quan tâm, liền không có quan hệ gì.
"Nàng! Được, ta đáp ứng nàng!"
Dù sao chỉ cần thành thân, có một số việc sẽ không do Mộc Thanh Thanh định đoạt, thành nương tử của hắn sau còn muốn chạy? Đúng là nằm mơ!
"Một khi đã như vậy, vậy ta thật muốn nhìn ngươi có thủ đoạn gì khiến Bạch Hiểu Tình đáp ứng gả cho Triệu Tử Tu."
Mộc Thanh Thanh trong giọng nói vui sướиɠ khi người gặp, bởi vì theo vừa rồi nói chuyện phiếm, Mộc Thanh Thanh rõ ràng cảm giác được Bạch Hiểu Tình cũng không thích Triệu Tử Tu, tuy rằng không biết vì sao, thế nhưng có thể cảm giác được trong giọng nói của nàng mang theo xa cách cùng bài xích.
Vừa rồi làm bộ như là vợ chồng, Bạch Hiểu Tình còn có khả năng đáp ứng, nhưng thật sự bái đường thành thân, chưa hẳn dễ dàng như vậy.
"Nàng không cần quản nhiều như vậy, Bạch Hiểu Tình nhất định sẽ đồng ý!" Hắn tin tưởng Bạch Hiểu Tình tuyệt đối sẽ không thể thấy chết không cứu.
Bất quá, lần này Mạc Phong đánh giá quá cao địa vị bản thân ở trong lòng Bạch Hiểu Tình rồi, hiển nhiên, chỉ bằng mặt mũi của hắn, muốn khiến Bạch Hiểu Tình thành thân, vẫn là không đủ!