Quân Hôn Kéo Dài: Cố Thiếu, Sủng Thê Vô Độ

Chương 139: Không thể có việc

Cố Cảo Đình cảm giác được Vi Vũ có chút không thích hợp, lật cô qua.

Hoắc Vi Vũ không cảm giác ngã phía sau.

Cố Cảo Đình ôm bả vai cô, kéo đến trong lòng ngực chính mình.

Hoắc Vi Vũ nhu thuận dựa vào ngực anh, nhắm mắt lại, bất tỉnh.

Cố Cảo Đình nhìn đến mũi cô cùng máu tươi trên cằm, trong lòng hoảng hốt, phát đau trong lòng, như là có thứ dây gắt gao quấn lấy.

Anh chạy nhanh bế cô lên phóng đi bên ngoài.

“Lập tức thông báo Nhan bác sĩ ở phòng cấp cứu chờ!” Cố Cảo Đình ra lệnh, nhìn về phía Hoắc Vi Vũ trong lòng ngực, cau mày, lo lắng, sương mù xẹt qua đôi mắt, “Tiểu Vũ, cô không có việc gì.”

“……”

phòng VIP bệnh viện cao cấp Quân khu

Hoắc Vi Vũ nằm ở trên giường, trên tay treo nước thuốc, sắc mặt tái nhợt.

Trong lúc ngủ mơ, tựa hồ ngủ cũng không an ổn, lông mi run rẩy, hô hấp khi thì nặng, khi thì nhẹ, ngực cũng bất ổn phập phồng.

“Cô thật sự chỉ là không đủ dinh dưỡng thể chất kém sao?” Cố Cảo Đình lo lắng hỏi.

Nhan Diệc Hàm liếc hướng Cố Cảo Đình, “Hút thuốc, uống rượu, chất lượng giấc ngủ kém, nóng tính, tâm tình hậm hực, hơn nữa mấy ngày miệng vết thương cảm nhiễm phát sốt, làm cho tiểu cầu cùng bạch cầu giảm xuống.”

“Cô ấy chảy máu mũi.” Cố Cảo Đình lo lắng sốt ruột nói, đau lòng nhìn Hoắc Vi Vũ, nhíu mày, bỏ thêm một câu, “Vốn dĩ tiểu cầu thấp lại còn chảy máu mũi.”

Nhan Diệc Hàm nhịn xuống xúc động trợn trắng mắt, đối diện Cố Cảo Đình, ghét bỏ nói: “Tiểu cầu thấp sẽ khiến cho chảy máu mũi, cô ấy bị thương đều là nhẹ, trên đùi anh bị thương tương đối nghiêm trọng, cô ấy cắn anh?”

Cố Cảo Đình khóa chặt Hoắc Vi Vũ, nhẹ nhàng bâng quơ giải thích một câu, “Bị mèo nhà mình nuôi cắn một miếng, không phải chuyện lớn, tiểu cầu cùng bạch cầu thấp trị liệu như thế nào?”

“thuốc con nhộng Mỹ An bổ máu,thuốc pha chế sẵn trên thị trường trước mắt đã có thể tăng bạch cầu, có khả năng tăng tiểu cầu."

Cố Cảo Đình nhíu mày, “Có thể hay không không cần thuốc, cô ấy không thích uống thuốc.”

“Tật xấu còn rất nhiều.” Nhan Diệc Hàm bĩu môi lải nhải một câu.

Cố Cảo Đình không vui quét về phía Nhan Diệc Hàm, “ tật xấu anh mới nhiều.”

Nhan Diệc Hàm: “……”

Anh dừng một chút, nhìn Cố Cảo Đình, tư lệnh này cũng quá bênh vực người mình, thôi đi, anh thua.

“Tăng mạnh rèn luyện thân thể, đề cao lực miễn dịch, ăn nhiều lòng trắng trứng, cô thuộc máu nóng, chọn đồ ăn tính lạnh, ví dụ như mã thầy, củ sen, cây tể thái, lê, tiên táo,vân vân.” Nhan Diệc Hàm nói.

“Đừng vân vân, một hồi anh liệt kê cho tôi một cái danh sách, tận lực kỹ càng tỉ mỉ, tôi đến lúc đó kêu đầu bếp làm.” Cố Cảo Đình ra lệnh.

“uh.” Nhan Diệc Hàm đáp, tò mò nhìn về phía Hoắc Vi Vũ trên giường.

ngón tay cô khẽ run, môi khẽ mở, “Lạnh.”

Cố Cảo Đình nhíu mày, phát giận nói: “Túi chườm nóng đâu, còn không có chuẩn bị tốt sao?”

“Hiện tại liền đi chuẩn bị.” Nhan Diệc Hàm vội vàng muốn rớt, phái cái hộ tá tới.

tính tình tư lệnh mưa gió sắp đến, anh làm huynh đệ đều sợ.

“Không cần, các người đi ra ngoài, đem cửa đóng lại, 24 giờ đợi lệnh, có việc tôi sẽ kêu các người.” Cố Cảo Đình nói, đi tới giường bệnh.

Anh nằm ở bên cạnh Hoắc Vi Vũ, để cô dựa vào trong lòng ngực mình, tay nắm tay Hoắc Vi Vũ, đem hơi ấm truyền cho cô.

“Tư lệnh, cô ấy chỉ là suy dinh dưỡng, nghỉ ngơi một hồi thì tốt, không cần khẩn trương như vậy.” Nhan Diệc Hàm nhắc nhở nói.

Cố Cảo Đình ánh mắt lạnh lẽo đảo qua, “Đã hôn mê, vẫn là việc nhỏ sao? Đi ra ngoài.”

“Được rồi.” Nhan Diệc Hàm thanh thoát nói.

Anh vẫn là chạy nhanh đi.