Editor: Cà Chua.
U a!
Trong lòng An Mộc tức khắc cảm thấy Lưu Tử Kỳ thực sự quá đáng!
Chỉ dăm ba câu đã viện ra đủ lý do chứng minh cô hãm hại cô ta!
An Mộc nhếch miệng cười, “Đúng vậy, Lưu tiền bối, nguyên nhân chính là vì tôi là cấp dưới của Ngôn tiền bối, hơn nữa doanh thu phòng vé còn vượt qua cô, làm cho cô ảm thấy mất mặt, vậy nên cô mới hãm hại tôi như vậy sao?”
Trực tiếp bỏ qua lí do bồi thường.
Hơn nữa, lí do của An Mộc càng thêm hợp lí vì đó đều là sự thật!
Ít nhất thì những người đang đứng xem bên ngoài đồng loạt hướng ánh mắt về phía An Mộc.
Nhìn bộ dạng của An Mộc, trong nhà chắc chắn cũng không phải dạng thiếu tiền.
Vậy nên dù thế nào cũng không thể bất chấp tất cả vì một cái bánh kem được, ngược lại gần đây, Lưu Tử Kỳ đúng là đang trên đà sự nghiệp có đà giảm sút, việc ghen ghét An Mộc về tình cũng có thể thông cảm được.
Khuôn mặt Lưu Tử Kỳ lập tức trướng lên đỏ bừng, “Tôi làm việc trong giới công tư phân minh, thanh danh ai cũng có thể thấy, không thể vì mấy câu nói của cô mà khuất phục được!”
“Công tư phân minh? Thanh danh?” An Mộc lập tức mở to mắt, “Những thứ đó, cô có sao?”
Lưu Tử Kỳ bị nói như thế sắc mặt càng trở nên khó coi, nắm chặt tay, “Đường Hạ, cô có ý gì?”
An Mộc tủm tỉm cười, “Nếu như cô một hai phải đem thanh danh nói ra như thế, tôi cũng không ngại giúp cô, tới đây, chúng ta cùng làm cho Lưu tiền bối có thanh danh nào.”
“Không nói tới những chuyện ở thời kì trước, chỉ nói đến việc gần đây nhất, đó chính là chuyện gièm pha Ngôn tiền bối.”
An Mộc nhìn về phía mọi người ở đây.
Kỳ thật ở đây Ngôn Phi Thần có sức thuyết phục lớn hơn cô ta, mọi người vô cùng tín nhiệm Ngôn Phi Thần, khoảng thời gian trước khi xuất hiện những lời gièm pha, trong lòng mọi người đều biết rõ anh ta ở trong Hoa Nghị cũng đang đánh cờ chờ kết quả.
Những vụ gièm pha như thế, cũng có đến cả nước theo dõi, ai mà không biết chứ?
“Sau khi có những lời gièm pha về Ngôn tiền bối, Lưu tiền bối đã nói những gì trên Weibo?”
An Mộc theo bản năng bắt chước ngữ khí của Lưu Tử Kỳ, “Về chuyện này, tôi không hề kinh ngạc chút nào, thời điểm tôi hủy hợp đồng với anh ta cũng đã nghĩ đến việc anh ta sẽ có ngày hôm nay. Ngôn Phi Thần thân là một nghệ sĩ cũng như một người đại diện vô cùng tài ba, nhưng về nhân phẩm thì không thể chấp nhận được.”
Những lời này vừa được thốt ra, Lưu Tử Kỳ cảm thấy thể diện của mình như bị tát một cái đau điếng, nóng bỏng rát.
Chuyện này thật là sơ suất của cô.
Lúc đó xem xét tình hình, cảm thấy Ngôn Phi Thần quả là không còn cách nào để xoay chuyển tình hình, nên mới đăng bình luận trên Weibo trách móc anh ta, tiện thể lấy lại luôn thanh danh sau khi hủy hợp đồng.
Nhưng không ngờ….sau đó Ngôn Phi Thần lại lật ngược tình thế!
Kỳ thật những lời nói trên mạng, Ngôn Phi Thần căn bản không thể thay đổi, nếu không phải động chạm đến An Mộc, Phong Kiêu ra tay, Ngôn Phi Thần liền uy hϊếp Đặng Uyên ở Hoa Nghị, chuyện gièm pha cũng được làm cho lắng xuống.
Đương nhiên, nội tình đó, Lưu Tử Kỳ căn bản là không biết.
An Mộc buông tay, “Ngôn tiền bối là người như thế nào tất cả mọi người đều biết rõ, Lưu tiền bối nói nhân phẩm của anh ta không thể chấp nhận được là có ý gì? Lúc trước cô làm ầm chuyện hủy hợp đồng lên, tôi tưởng tất cả mọi người đều không biết rõ, vậy nên tại đây tôi mới không ngại vì Ngôn lão sư mà lên tiếng. Lúc trước là Ngôn lão sư không cần cô ấy, bởi vì người con gái này leo cao không từ bất cứ thủ đoạn nào!”
“Hiện tại, một đứa trẻ mà cô cũng không thể buông tha sao?” An Mộc lại tiến về phía trước một bước, “Bởi vì chuyện này có thể công kích đến tôi sao? Vừa rồi không phải cô đã nhìn thấy tôi ở bên Nghe Âm trong buồng vệ sinh sao? Sau đó ở đây lại giả mù gặp mưa hỏi đây là đứa trẻ nhà ai là có ý gì?”