Edit: Phong Nguyệt
Đường Hoa chính là mẹ của cô.
An Mộc lập tức gật đầu.
Số tiền này, phải đợi cô thành niên mới có thể sử dụng.
Phong gia đang đánh chủ ý lên số tiền này.
Đường lão gia tử cũng không quanh co lòng vòng, “Hừ, ta biết cô thích một người trong nhà Phong gia, cô muốn bắt An gia trợ cấp tài sản cho bọn họ ta không có ý kiến, thế nhưng còn có quỹ ngân sách kia, là Đường Hoa để lại cho cô, trước đó không có quy định phải kết hôn, cô trước đem số tiền kia cho ta, ta bảo quản giúp cho cô!”
Đường lão gia tử nói, tuy rằng không được tự nhiên cho lắm, nhưng khi đó An Mộc vẫn nghe được sự quan tâm.
Hốc mắt của An Mộc nóng lên.
Xem ra, tuy rằng Đường gia không giúp cô, nhưng vẫn chú ý chuyện của cô.
Chính là đem tiền cho Đường lão gia tử?
Lông mi của An Mộc ngưng lại, cô còn chưa nói ra, Đường lão gia tử liền mở miệng, “Như thế nào, cô không tin ta? Sợ ta nuốt tiền của cô?”
An Mộc cúi đầu, “Không có, chỉ là……”
“Tiền kia, cô rốt cuộc có cho hay không?” Đường lão gia tử lần nữa mở miệng.
An Mộc biết, đây là cơ hội duy nhất có thể cùng Đường gia hòa hoãn mối quan hệ, chính là nhờ số tiền này, cô muốn tiến vào đoàn phim《 Đông Hoa công chúa 》.
Cô cắn chặt răng, lựa chọn như cũ lắc đầu, “Lão gia tử, không phải ta không tin người, ta……”
“Được rồi!” Đường lão gia tử vung tay lên, “Hừ, lòng tốt lại trở thành lòng lang dạ thú! Ta liền xem cô như thế nào bị Phong gia lợi dụng triệt để, cuối cùng hai bàn tay trắng, đến lúc đó đừng tới tìm ta, cút đi!”
Đường lão gia tử nói xong, Đường Cảnh liền đứng ở trước mặt cô, thái độ mời phần hung hăn, “Mời.”
An Mộc nhìn lão gia tử, lại nhìn lão phu nhân, xoay người rời đi.
Dọc theo đường đi Đường Cảnh đều không nói lời nào, chỉ là ra tới cửa, rốt cuộc nhịn không được châm biếm lên tiếng, “Gia gia là vì cô, rốt cuộc cô cũng không giao số tiền kia ra?”
An Mộc ngẩng đầu, đối với Đường Cảnh chỉ cười, “Anh, ta biết các người rất tốt với ta, anh yên tâm, ta không ngốc.”
Đường Cảnh nghe nói như thế, mày lại lần nữa nhăn lại, “Ai đối với cô tốt?! Chỉ là không chịu đưa tiền cho Đường gia chúng ta, làm như vậy vô duyên vô cớ bị người khác lừa!”
Lời tuy nói vậy, nhưng thái độ liền kêu ngạo……
Đường Cảnh lại không kiên nhẫn mở miệng, “Hừ, cô thà rằng tin tưởng đám người Phong gia, cũng không tin Đường gia chúng tôi? Nếu như vậy, cô cút đi, cho nên, về sau vĩnh viễn đừng hướng tới nhà chúng tôi!”
An Mộc nhìn anh, muốn giải thích, lại không biết giải thích như thế nào.
Cuối cùng, cô chỉ có thể thật sâu nhìn thoáng qua Đường Trạch.
Tương lai, về sau cô sẽ cùng Phong gia đối địch, lại đến khẩn cầu hai vị lão nhân tha thứ đi.
An Mộc rời khỏi Đường gia, trực tiếp đi tới đoàn phim.
Tới chỗ đoàn phim để thử vai, bên ngoài đám người, đã ngồi kín hết chỗ.
Có một ít, là từ đoàn kịch của các trường đại học hệ chuyên nghiệp tìm đến miếng thịt tươi này, còn có vài tên, là giống như Bạch Ngọc Khiết diễn qua mấy phim truyền hình rồi, tưởng như là minh tinh mười bảy mười tám tuổi vậy.
Nhóm người này, đang trang điểm thì nhìn thấy An Mộc đi tới, một đám lộ ra ánh mắt cảnh giác cùng địch ý.
Không có biện pháp, An Mộc thật sự là quá xinh đẹp.
Nhận số xong, An Mộc mới phát hiện, cô thế nhưng ngồi ở đằng sau Bạch Ngọc Khiết.
Ngồi ở phía sau Bạch Ngọc Khiết, Bạch Ngọc Khiết vẫn luôn dùng một loại thái độ cao cao tại thượng nhìn cô.
Đến khi Bạch Ngọc Khiết vào thử vai, một lúc sau trở ra, trên mặt đầy vui sướиɠ, nhìn An Mộc, trực tiếp há miệng châm chọc: “Đường Hạ, muốn gia nhập vào đoàn phim sao? Cô cho rằng có tiền thì sẽ được mọi người coi trọng sao? A! Một người mới, không có kỹ thuật diễn, muốn vào Đông Hoa, nằm mơ!”
Xem dáng vẻ đắc ý của cô ta, hẳn là thử vai cũng không tệ lắm, khẳng định là nhân viên bên trong, đã ám chỉ qua cái gì.
An Mộc lập tức nắm tay, xem ra lần thử vai này, muốn vượt xa người khác thì phải hết sức phát huy.