Trọng Sinh Để Quên Anh

Chương 22: Ép buộc (16+)

Thấy anh có vẻ khác thường, cô rón rén đi đến gần cửa. Tay cô đã sắp chạm vào cánh cửa rồi thì có một lực lớn kéo cô quay trở lại.

- Buông tôi ra, tôi phải về nhà.

Cô vừa nói vừa dãy dụa.

- Em định chạy trốn sao, không có cửa đâu.

Anh nói rồi vắc cô lên vai đi về phòng mình.

- Tên khốn kiếp, mau thả tôi ra.....

Cô vẫn vùng vẫy.

- Em đừng mơ thoát khỏi tôi.

Anh nhếch mép cười, một nụ cười khiến cô sởn gai ốc. Cô linh cảm thấy điều gì đó không lành nên càng phản kháng lợi hại hơn.

- Buông tôi ra......

Cô chưa nói hết câu thì anh đã quăng cô lên giường.

- Anh....định làm gì?

Cô run run, đáy lòng cô đã có câu trả lời nhưng vẫn hi vọng không phải như cô đã nghĩ.

- Làm điều mà chúng ta nên làm.

Nói xong không đợi cô phản ứng thì anh đã ép sát đôi môi mình vào môi cô.

- Ưʍ......ưʍ.....

Cô vô thức giãy dụa. Thấy cô vẫn còn giãy dụa, một tay anh cố định hai tay cô lêи đỉиɦ đầu, chiếc lưỡi của anh cố cạy mở miệng cô nhưng không được.

Bỗng dưng có một bàn tay tà ác bóp ngực cô. Kinh hoàng, cô dãy dụa hé miệng ra định hét lên. Nắm chắc cơ hội, chiếc lưỡi của anh luồn vào trong miệng cô, tìm tòi khám phá hết mọi ngóc ngách.

Không dừng lại ở đó, anh quấn lấy chiếc lưỡi đinh hương của cô cùng nhau dây dưa cùng một chỗ. Tiếng nước bọt *chậc... chậc..* vang lên càng làm cho khung cảnh trở nên da^ʍ mĩ. Cô không kịp nuốt nước miếng làm cho sợi chỉ bạc chảy xuống trông hết sức gợi cảm.

Nhìn thấy cảnh ấy, đôi mắt anh càng nhuốm lên ngọn lửa du͙© vọиɠ trần trụi. Miệng của cô ngọt như những gì anh tưởng tượng. Tham lam hút lấy dòng nước ngọt lành trong miệng cô nhưng anh vẫn chưa thấy thỏa mãn.

Đôi tay không ngừng càn rỡ trêu chọc hai con thỏ trắng của cô. Người cô mềm nhũn vì thiếu dưỡng khí, đầu óc cô như là một đống bùng nhùng không biết cái gì đang diễn ra cả.

Cuối cùng anh thấy cô không dãy dụa nữa thì mới nhận ra mặt cô đang đỏ lựng vì hít thở không thông. Anh vội buông cô ra, tâm trạng của anh hiệt giờ rất tốt. Chắc là cô cũng không có kinh nghiệm hôn môi cùng người khác rồi.

- Tiểu hồ đồ, sao em không biết thở bằng mũi hả?

Vừa nói anh vừa nhéo mũi cô. Cô thật là dễ thương mà, đôi má hây hây đỏ, đôi môi đỏ ướŧ áŧ, đôi mắt đong đầy nước mắt ủy khuất. Nhìn cô, anh thật muốn nuốt luôn cô vào bụng mà.

Khi anh buông cô ra, cô đã lấy lại được một ít lý trí:

- Anh...anh....anh dám hôn môi tôi?

- Chúng ta là vợ chồng mà.

Anh mặt dày sán đến bên người cô.

- Ai là vợ anh? Tôi đã bảo là tôi đã có vị hôn phu là Jack rồi cơ mà. Sao anh không nghe hiểu tôi nói gì vậy?

Cô đang nói cũng không nhìn lên mặt anh. Mặt anh lúc này trông đặc biệt âm trầm.

- Được, tôi hôm nay sẽ cho em biết ai mới là người đàn ông của em.

Anh nói rồi cởi chiếc cà vạt ra trói hai tay cô lại.

- Tên khốn...ưʍ...ưʍ...

Cô không nói được lời nào nữa bởi vì môi cô đã bị anh chặn lại. Đôi tay anh lần mò cởi chiếc áo ra khỏi người cô, để lộ ra hai con thỏ trắng trước ngực được bao bọc bởi chiếc bra màu đen, càng làm nỏi bật lên làn da trắng như sữa của cô.

Đè cả người lên người cô, anh không ngừng hút dòng nước ngọt từ miệng cô, chiếc lưỡi điên cuồng càn quét trong khoang miệng cô để lại cảm giác tê dại. Hai tay anh phủ lên hai con thỏ trắng của cô nhào nặn thành đủ hình dạng.

Hai ngón tay anh kẹp vào đầu nhũ hoa đỏ tươi đã run rẩy dựng đứng lên vì lạnh. Tay anh có vết chai mang vân vê đầu nhũ của cô mang lại cảm giác vừa đau vừa tê dại làm cô không biết phải làm sao.

Cho dù lý trí không muốn nhưng cơ thể cô lại nóng lên theo chỗ mà bàn tay anh di chuyển đến. Buông tha cho đôi môi bị mình âu yếm cho sưng đỏ lên, anh ngậm đầu nhũ của cô vào miệng. Khoang miệng ấm nóng, ẩm ướt, chiếc lưỡi không ngừng ma sát đầu nhũ của cô làm cho cô cảm thấy tê dại. Anh còn dùng răng cắn nhẹ đầu nhũ của coi làm cho cô vừa đau vừa sung sướиɠ.

Cơ thể coi cứ ưỡn về phía anh như thể đòi hỏi anh âu yếm nhiều hơn. Một ngón tay khác lần mò vào trong chiếc qυầи иᏂỏ của cô, vuốt ve khắp nơi. Bàn tay anh tà ác tìm lấy viên trân châu trong vùng đào nguyên xinh đẹp mà không ngừng ma sát vuốt ve.

d*m thủy không ngừng từ cánh hia chảy ra, cô cảm thấy vùng dưới của mình ngứa ngáy chống rỗng. Không kìm được, cô ngân lên một tiếng rên yêu kiều.

Nghe thấy tiếng rên của cô, anh càng ra sức đùa bỡn hạt châu. Đến khi d*m thủy ướt nhẹp cả tay anh thì anh mới tà ác giơ tay lên cho cô nhìn.

- Em thấy không, em đã ướt đẫm rồi này.

Cô vừa thẹn, vừa giận, nén lại cảm giác khó chịu ở bụng dưới thì anh đã đưa một ngón tay vào cánh hoa của cô. Cách hoa gặp dị vật đút vào thì ra sức bài xích thắt chặt lại làm cho anh suýt chút nữa không khống chế được mà muốn vào bên trong cô.

Vật to lớn dưới thân của anh đang trướng đau đến khó chịu ma sát vào lớp qυầи ɭóŧ đòi giải phóng anh cũng phải nhẫn nhịn. Bỗng ngón tay anh đυ.ng phải một chỗ nài đó gồ lên làm cho cô run bắn người.

Ngón tay anh lại càng ra sức chèn ép, nghiền chặt điểm nhô lên ấy, cô lại càng cắn chặt răng. Kɧoáı ©ảʍ như một dòng điện chạy dọc sống lưng cô làm cho cô không suy nghĩ được gì, chỉ có thể cắn chặt răng nhẫn nhịn.

Anh dần cho thêm một, hai, ba ngón tay nữa vào trong cô làm cho cô vừa đau vừa sướиɠ. Các ngón tay của anh không ngừng luật động trong hoa huy*t của cô làm cho cô thoải mái hết sức. Kɧoáı ©ảʍ tích lũy dần bỗng từng chút dâng cao làm cho trước mắt cô một mảng màu trắng.

Bên trong cô, một dòng nước ấm chảy ra cọ rửa các ngón tay anh. Người cô không còn sức lực, mềm nhũn nằm trên giường. Rút các ngón tay ở trong cô ra, anh rút vật to lớn ở dưới thân ra, để ở cửa huyệt của cô.

- Em đã thỏa mãn rồi thì phải đến lượt tôi.

Nói rồi, không đợi cô phản ứng kịp, phân thân to lớn đã đi vào trong cô. Một cảm giác đau đớn xé rách làm cho cô tỉnh táo.

- Anh đi ra...hu hu...đau quá.

Cô khóc nức nở. Anh cũng không dám động đậy, hoa huy*t gắt gao mυ'ŧ lấy phân thân của anh lf cho anh vừa đau vừa sướиɠ suýt chút nữa làm cho anh mất lý trí.

Chặn cái miệng nhỏ xinh của cô lại, bàn tay của anh không ngừng kɧıêυ ҡɧí©ɧ những điểm mẫn cảm của cô. Dần dần, cô thả lỏng người, anh đút hết phân thân của mình vào trong cô từ từ luật động.

Bỗng dưng phân thân của anh ma sát với một điểm hơi nổi lên, cô lập tức có cảm giác như điện giật. Anh còn cố ý ma sát vào điểm đí như có như không làm cho cô trống rỗng khó nhịn.

Thấy coi cứ vặn vẹo, tiếng anh trầm thấp khàn khàn lên tiếng:

- Nói là em muốn anh đi vào.

Cô còn xấu hổ không chịu nói nhưng anh cứ cố tình ma sát làm cho lý trí của cô tan rã dần chỉ còn lại du͙© vọиɠ nguyên thủy nhất của con người.

- Van cầu anh tiến vào...hức...hức...

Không đợi cô nói hết câu, anh đã đam một cái mạch mẽ vào cơ thể cô rồi liên tục luật động.

Nếu cô không chịu nói, anh cũng không thể nào chịu nổi nữa rồi. Hung hãn đưa đẩy phân thân vào trong nụ hoa của cô. Cảm nhận từng bối thịt hút thật chặt lấy anh còn tiếng rêи ɾỉ mất hồn của cô nữa, anh ra vào càng thêm mạnh mẽ.

- Em mãi mãi là của tôi, Nguyệt Nhi à.

Tiếng lẩm bẩm của anh vang vọng khắp căn phòng hòa cùng tiếng nước ở nơi hai người kết hợp làm không khí càng trở nên da^ʍ mỹ.

Đêm còn dài, trong căn phòng, đôi nam nữ quấn lấy nhau không rời tựa như kiếp kiếp không xa rời......

- ----------------------------------------------------------

P/s: lần đầu tiên viết H nên mọi người thông cảm nha. Bí từ quá mà 😂😂😂