Hạ Lăng Vân và Tuyết Hoa theo cửa tây rời khỏi kinh thành, bắt đầu tìm nơi có thiên địa linh khí dày đặc.
hiện
tại ngay lúc này, tu sĩ bình thường đơn độc tiến vào nơi thâm sơn
thật
nguy hiểm, hơn nữa bọn họ chỉ có thể cách pháp trận chừng hai ba mươi bước mới phát
hiện
được linh lực chấn động, cho nên việc tìm kiếm pháp trận tinh thần này chỉ có thể để tu sĩ giai "Tiên" tiến hàn.
Mỗi lần dừng lại, Hạ Lăng Vân và Tuyết Hoa
sẽ
phóng thần thức tìm tòi linh lực chấn động xung quanh.
Tu vi linh lực của Hạ Lăng Vân mỗi ngày
một
tăng trưởng,
hiện
tại lấy mình làm trung tâm
hắn
có thể phóng thần thức cảm ứng
sự
vật và động tĩnh hơn bảy mươi dặm. Tuy Tuyết Hoa cùng phẩm giai, nhưng thần thức phóng ra ngoài nhiều lắm năm sáu dặm, so với tu vi của Hạ Lăng Vân lúc mới gặp nàng
không
sai biệt lắm.
Lúc nào nàng mới có thể siêu việt như nam thần? Nàng
không
muốn yếu hơn nam thần quá nhiều!
Thân thể Tuyết Hoa sau khi lớn lên, thành tích học bá càng phai nhạt, nàng muốn mạnh mẽ hơn, cho nên mỗi lần nghỉ ngơi liền cố gắng tu luyện.
Hạ Lăng Vân phát
hiện
ra cảm xúc của nàng, luôn ngồi bên nàng, khiến nàng
không
phải lo lắng chuyên tâm tu luyện.
Lại
một
lần nghỉ chân, gió đêm
nhẹ
thổi, ánh trăng tròn lấp lóe sau cánh rừng, Hạ Lăng Vân bắt hai con cá trắm, rửa sạch ướp gia vị, sau đó để Tuyết Hoa nướng.
Cho đến giờ, pháp thuật hệ hỏa của Tuyết Hoa vận dụng tới mức nhuần nhuyễn rồi.
một
quả cam màu đỏ bao phủ hai con cá trắm lớn, chỉ chốc lát sau, thân cá bắt đầu cháy xem, tỏa ra mùi thơm hấp dẫn.
Sau khi nướng chín, Tuyết Hoa ăn
thật
no. Hạ Lăng Vân
không
giống Tuyết Hoa
không
thịt
không
vui, vẫn chú trọng dưỡng sinh, cho dù lúc này bôn ba cũng chỉ ăn sáu phần no, chờ Tuyết Hoa ăn xong,
hắnkéo nàng
đi
tản bộ, giúp nàng tiêu thực.
"Rốt cuộc
thì
kẻ khốn kiếp kia
đã
bố trí bao nhiêu pháp trận tinh thần, chẳng lẽ chúng ta cứ phải
đi
tìm khắp nơi?" Nhìn bốn phía rừng cây rậm rạp, con đường hoang sơ trước mắt, Tuyết Hoa
không
nhịn được càu nhàu.
Nàng thích cùng
một
chỗ với Hạ Lăng Vân, nhưng mà quanh năm suốt tháng cứ chui vào rừng sâu núi thẳm cũng mệt mỏi. Nàng là người, à, nàng là có linh hồn là người, thi thoảng thí luyện nơi dã ngoại, thưởng thức cảnh đẹp tự nhiên
không
vấn đề gì, nhưng cứ thế mãi nàng cũng thấy
thật
là buồn tẻ.
"không
còn cách nào, cho dù có người tìm được kẻ đứng đằng sau bố trí pháp trận, chúng ta cũng phải xử lí hết pháp trận đầu độc đám
yêu
quái." Hạ Lăng Vân cũng cảm thấy bất đắc dĩ.
Cái này quá bị động, hết lần này tới lần khác lại
không
thể thay đổi.
hắn
lo lắng hơn, đám Tiên Quân bọn họ chân trước phá hủy được
một
pháp trận tinh thần,
thì
chân sau cái tên kia lại thiết kế ra mấy cái. May mắn chính là, bố trí pháp trận tinh thần cần năm loại linh thạch Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ thượng phẩm, người bày trận
không
có loại tài lực bố trí khắp nơi.
"Haizz,
không
còn phải chịu đựng bao lâu." Tuyết Hoa oán thán, nàng chán ngấy rồi, nàng thích cùng Hạ Lăng Vân ngày ngày mặc xiêm y xinh đẹp
đi
dạo
trên
đường phố, tới tửu lâu dùng cơm, thi thoảng bay tới bay lơi, khắp đại lục Ngũ Nguyên ngắm phong cảnh đẹp.
Hạ Lăng Vân nắm eo nàng, dịu dàng trấn an: "Vất vả cho nàng rồi, chờ loạn thế chấm dứt, ta nhất định cùng nàng
đi
dạo chơi." Tuyết Hoa là hồ ly, ham chơi, đáng tiếc vì trách nhiệm của
hắn
nên phải khổ cho nàng.
"Chàng
nói
đó, đến khi ấy chàng phải nghe lời ta, coi như là đền bù tổn thất cho ta." Tuyết Hoa lập tức bắt
hắn
hứa hẹn.
"Được." Hạ Lăng Vân
yêu
chiều nhìn gương mặt
nhỏ
nhắn
yêu
kiều của nàng, nhịn
không
được cúi đầu xuống hôn lên đôi môi hồng nhuận.
Tuyết Hoa lập tức bám lấy cổ
hắn
kiễng mũi chân, nhiệt tình đón nhận.
Dưới ánh trăng, bên con đường sơn dã, hai bóng người mạnh mẽ nồng nhiệt dán sát vào nhau...
Tiếng côn trùng kêu, hòa vào tiếng thở dốc làm bản nhạc đệm cho hai người.
Dưới ánh trăng, Tuyết Hoa đứng dậy mặc y phục, ngồi xếp bằng bên cạnh Hạ Lăng Vân bắt đầu tu luyện. Lấy thần khí ra, linh khí thiên địa ngưng tụ tập trung lại. Hạ Lăng Vân luôn nghĩ Tuyết Hoa
khôngcần mượn pháp trận tụ linh, thậm chí
không
cần ăn linh đan cũng có thể tu luyện là do thể chất của nàng, bởi vì mẫu thân nàng bát phẩm thiên hồ dùng máu thịt cải tạo cho nàng.
Thấy nàng bắt đầu tu luyện, Hạ Lăng Vân đứng dậy mặc y phục, ngồi bên nàng giúp nàng hộ pháp.
Linh khí thiên địa giống như bị hấp thu,
không
ngừng lao về phía Tuyết Hoa, thân thể nàng bao trùm
một
luồng linh quang, theo lỗ chân lông thấm vào bên trong cơ thể. Linh khí thủy hỏa chạy dọc theo kinh mạch vận hành trong cơ thể,
không
ngừng dung nhập.
một
vòng tuần hoàn, hai vòng tuần hòa, nàng hết sức chuyên chú tu luyện, đột nhiên...
Ngươi
không
phải người, ngươi
không
phải người...
yêu
quái! Ngươi là
yêu
quái, ngươi là
yêu
quái!
Ý niềm mạnh mẽ đột ngột dùng khí thế lôi đình vạn quân truyền vào trong đầu Tuyết Hoa, trong đầu nàng gây ra sức ép
thật
lớn.
Tuyết Hoa bị ngoại lực quấy nhiễu, lập tức khí huyết sôi trào,
không
cách nào khống chế linh lực
đangvận hành trong cơ thể. Hai luồng linh khí thủy hỏa vốn
đang
hợp lại bỗng bành trướng.
Hai luồng linh lực chạy toán loạn trong cơ thể nàng, kinh mạch nàng đau nhức giống như muốn nổ tung, toàn thân lúc nóng lúc lạnh, lục phủ ngũ tạng chốc bị lửa thiêu đốt, chốc lại rét lạnh.
"Á, phụt..." nàng phun
một
ngụm máu.
Hạ Lăng Vân phát
hiện
ra nàng bất thường, đợi lúc nàng phun máu ra lập tức đút hai viên linh đan vào trong miệng nàng, vội vàng
nói: "Đây là linh đan điều hòa linh lực thủy hỏa, nàng mau dùng."
Nguyên liệu chủ yếu của Bình thuận đan là hoa cúc bát phẩm. Trước kia
hắn
lo lắng Tuyết Hoa
sẽ
bị hai luồng linh lực đấu phá bạo thể mà chết, sớm vì nàng luyện chế đan dược này. Sau đó, Tuyết Hoa gặp phụ thân nàng lại có
một
lọ Bình thuận đan đỉnh cấp. Nàng vẫn tu luyện thuận lợi, hai luồng linh lực
không
thề đấu phá, đan dược thoáng chốc
không
tác dụng.
Nhìn nàng ăn linh đan, Hạ Lăng Vân ngồi xếp bằng sau lưng nàng
nhẹ
nhàng chỉ dẫn: "Ta giúp nàng khống chế thủy linh lực, nàng khống chế hỏa linh lực, rồi dựa vào công pháp bình thường tu luyện lại bắt đầu lần nữa."
hắn
tu luyện linh lực thủy mộc,
hắn
hiểu
rõ
con đường kinh mạch khi nàng vận công, bọn họ vẫn tiến hành song tu kết hợp,c ho nên
hắn
có thể giúp nàng khai thông thủy linh lực.
Hiệu lực của hai viên linh đan
không
phải đùa, Tuyết Hoa ăn xong cũng cảm giác linh lực thủy hỏa trong cơ thể bắt đầu hòa hãn, cùng lúc Hạ Lăng Vân khống chế thủy linh lực, chậm rãi vận hành, chờ đợi nàng điều khiển hỏa linh lực theo.
Nàng bắt đầu điều khiển hỏa linh lực theo thủy linh lực vận hành rồi hòa vào
một
thể, như vô số lần hai người hợp thể song tu, chỉ là lúc này linh lực tuần hoàn trong cơ thể nàng,
không
chảy vào cơ thể
hắn.
Qua hai nén hương, linh lực thủy hỏa trong cơ thể Tuyết Hoa khai thông, ngoài trừ kinh mạch còn chút đau nhức
thì
không
còn gì khác thường.
Thu tay lại, Hạ Lăng Vân dịu dàng hỏi: "Vừa rồi xảy ra chuyện gì? Sao đột nhiên linh lực thủy hỏa của nàng lại bạo phát?"
Trước khi gặp phụ thân nàng
đã
biết thế nào để khóng chế điều tiết khả năng tương khắc của linh lực thủy hỏa, sau khi được phụ thân chỉ dạy, nàng càng
không
lo linh lực tương khắc
sẽ
bảo thể.
"Lăng Vân, vừa rồi có
một
luồng ý niệm cường đại tấn công ta, làm rối loạn tinh thần của ta, khiến ta
không
kiểm soát được linh lực." Tuyết Hoa hoảng sợ
nói, "Mục đích của
hắn
là tấn công ta."
Hạ Lăng Vân rùng mình, lông mày nhăn lại. Có lẽ kẻ kia dùng tinh thần lực công kích ý thức tinh linh
yêu
quái, trong lúc vụиɠ ŧяộʍ bố trí pháp trận phát
hiện
Tuyết Hoa
không
giống người bình thường, bắt đầu công kích nàng.
hắn
hối hận vì sao muốn người khác tin tưởng Tuyết Hoa cảm ứng được ý niệm tà ác công khai
nói
quá trình tu luyện tinh thần lực của nàng có chút đặc biệt, thi thoảng cảm ứng được
sựvật người khác
không
cảm ứng được.
thật
sự
là họa từ miệng ra!
"Trời
đã
sáng rồi, chúng ta nghỉ ngơi chốc lát." Hạ Lăng Vân
nói
xong, lại lấy kim đan huyết đan đút cho nàng, ngồi xếp bằng, cẩn thận từng chút
một
ôm thân thể
nhỏ
nhắn của nàng vào ngực. Nàng là người
hắn
yêu
thương,
hắn
hi vọng nàng
không
gặp bất cứ nguy hiểm gì.
Tuyết Hoa nằm trong l*иg ngực ấm áp của
hắn, ngửi mùi thơm thanh nhã chỉ
hắn
mới có, cảm thụ
sựấm áp của
hắn, ngọt ngào,
yêu
chiều, hai mắt nhắm lại, bờ môi xinh xắm khẽ cong lên vui vẻ, gương mặt
nhỏ
nhắn trắng nõn tràn ngập hạnh phúc.
Muốn mãi mãi hạnh phúc cùng chàng, vĩnh viễn sánh cùng thiên địa, dù thế giới bị hủy diệt.
Nàng hạnh phúc nghĩ.
Gϊếŧ
hắn
đi, ăn
hắn, hấp thu tinh nguyên và huyết nhục của
hắn, ngươi
sẽ
trở nên mạnh mẽ, ngươi
sẽvĩnh viễn bất tử... gϊếŧ
hắn
đi, ăn
hắn...
một
luồng ý niệm chậm rãi từng câu từng câu truyền vào đầu nàng, giống như muốn gõ vào trong đầu nàng, muốn khống chế linh hồn nàng.
Tuyết Hoa vì trải qua nhiều lần, nên luôn phòng bị. Tuy ngay từ đầu bị ý niệm này đầu độc có chút hoảng hốt nhưng...
"Tuyết Hoa, nàng làm sao vậy, có phải bị ý niệm kia ảnh hưởng? Móng vuốt của nàng dài ra rồi." Hạ Lăng Vân phát
hiện
móng tay nàng bỗng dài ra lo lắng nhìn, lập tức bắt lấy cổ tay nàng,
nhẹ
nhàng hỏi.
Lúc này Hạ Lăng Vân
không
thấy gì hết.
Tuyết Hoa nhanh chóng phục hồi tinh thần, thu hồi móng tay sắc,
nói: "Hình như chủ nhân ý niệm kia
đang
nhìn chằm chằm vào ta, xúi giục ta gϊếŧ chàng, ăn chàng, còn
nói
sau khi ăn chàng ta có thể vĩnh viễn trường sinh bất tử."
Hạ Lăng Vân cảm thấy may mắn ôm nàng khen ngợi: "Tuyết Hoa, ta tin tưởng tình cảm của nàng." Tuyết Hoa
yêu
hắn, cho nên
sẽ
không
tổn thương
hắn.
Tuyết Hoa cảm thấy chán ghét tên chủ nhân của ý niệm này, lông mày cau lại, ngửa mặt lên trời quát: "Ngươi có phiền
không? Có bản lĩnh
hiện
thân cho ta. Lén la lén lút, ngươi có phải là con chuột cống thành tinh trong cống ngầm? Hừ,
không
lên được mặt bàn đồ dơ bẩn!"
Phép khích tướng?
Hạ Lăng Vân nghe, đoán chủ nhân của ý niệm kia sau khi nghe mắng
sẽ
hiện
thân,
âm
thầm cảnh giác