Eo Thon Nhỏ

Chương 49

Editor: Trà Đá.

“Phụt.”

Trong văn phòng có giáo viên đang uống nước, lại nghe thấy câu trả lời cho nên trực tiếp phun ngụm nước trong miệng ra.

To gan như vậy sao?

Câu hỏi của giáo viên vật lý cũng chỉ vô tình lọt vào tai bọn họ thôi mà, ai biết được còn có thể nghe được câu trả lời mạnh bạo như vậy.

Trong lúc nhất thời cũng không biết phải phản ứng ra sao.

Giáo viên vật lý lớp đặc biệt đã kết hôn.

Chồng của cô giáo là tiến sĩ, hai người lại học cùng trường, ở trong trường công khai thắm thiết, hơn nữa mỗi thứ sáu còn làm tóc đẹp để đi hẹn hò.

Bởi vì cô giáo trông nhỏ nhắn xinh xắn, khuôn mặt tròn trịa, lại thích cười cho nên rất được nhiều học sinh yêu thích, có nhiều học sinh suy đoán mỗi thứ sáu cô giáo đều ra ngoài hẹn hò với chồng.

Cho dù là như vậy thì cô giáo cũng khiến học sinh cảm thấy ghen tỵ rồi.

Cô giáo ho khan vài cái, che miệng cười trộm.

Lục Trì nhìn vậy mà lại không sợ, giáo viên chủ nhiệm còn ngồi ở đằng kia vậy mà vẫn quang minh chính đại thừa nhận.

Nhưng cô giáo cảm thấy rất xúc động vì có thể chứng kiến được cuộc sống cao trung kích động đầy màu sắc như vậy của học sinh.

Nhưng dù sao vẫn là giáo viên, phải ra dáng.

Mặt cô giáo không chút biểu cảm, nói: “Đưa hết bài thi đây cho cô, em đi về bàn của giáo viên chủ nhiệm đi.”

Vừa dứt lời, Lục Trì lập tức đứng lên.

Cô giáo nhịn không được cười thầm, đúng là tiểu tử thúi vừa nhắc tới Đường Nhân là đã nháo nhào lên rồi.

Tiếng động phát ra cũng không nhỏ, Chu Thành có thể nghe thấy.

Ông ta ngẩng đầu nhìn Đường Nhân, liếc mắt thấy cô đang cười trộm, nhịn không được vuốt mặt.

Lục Trì thật ra là cố ý nói cho cô nghe.

Cảm thấy hình phạt này chẳng có kết quả gì, Chu Thành cũng phất phất tay: “Thôi được rồi, Đường Nhân về lớp đi. Lần sau không được tái phạm đâu đó.”

“Dạ.” Đường Nhân đáp.

Chu Thành cúi đầu lấy giáo án, mấy giây sau ngẩng đầu, thấy cô còn đứng đó, hỏi: “Sao còn chưa đi, đứng đó làm gì nữa?”

Mới vừa nói xong, thì thấy Lục Trì đi tới.

Chu Thành: “…”

Ông ta nên nói cái gì bây giờ, Đường Nhân và Lục Trì thật sự là trời sinh một đôi mà, không đứa nào sợ giáo viên hết, cứ quang minh chính đại ở chung một chỗ.

Đường Nhân và Lục Trì chạm mắt nhau.

Đường Nhân cười toe toét, thấy hai lỗ tai anh đều ửng đỏ, Lục Trì đi xém chút nữa đυ.ng vào cái bàn.

Chu Thành nói: “Đi đứng vậy đó hả? Nhìn nhau đã chưa.”

Bị thầy giáo trêu ghẹo, Lục Trì lại càng ngượng ngùng hơn.

“Bây giờ hai em cũng không cần thiết phải rõ ràng như vậy, sau này còn rất nhiều cơ hội, hiện tại chuyện quan trọng nhất là tập trung thi đại học, hai em đều là những học sinh được kỳ vọng rất cao, nhất định phải cố gắng, đạt được thành tích xuất sắc mới được.”

Danh sách có hạn, đương nhiên phải đạt được thành tích cao mới được.

Có giáo viên nào mà lại không muốn học trò của mình vào được trường đại học tốt nhất. Chu Thành cũng không ngoại lệ: “Trong khoảng thời gian này không được chểnh mảng, thi đại học xong rồi muốn làm gì thì làm.”

Ông ta nói rất nhiều, cuối cùng Lục Trì gật đầu: “Dạ.”

Anh đương nhiên biết rõ, không được để bất cứ chuyện gì khác ảnh hưởng đến việc học tập, mà cũng không để chuyện học tập làm ảnh hưởng đến chuyện của bọn họ.

Chu Thành gật đầu hài lòng.

So với Đường Nhân, Chu Thành cảm thấy yên tâm với Lục Trì hơn, anh là một người rất có lý trí, có chủ kiến của bản thân, không cần nói nhiều cũng đã hiểu.

“Hai em về lớp đi. Lần sau còn gây ra chuyện nữa thì tôi đổi chỗ ngồi của hai em đó, đừng mong ngồi cùng bàn.” Chu Thành uy hϊếp.

“Dạ.” Lục Trì mím môi, rời khỏi văn phòng.

Thầy giám thị nhanh chóng báo cáo chuyện này cho hiệu trưởng.

Sau khi Đường Vưu Vi nghe thấy tin tức này, ông lập tức đập bàn đứng dậy, hỏi: “Là học sinh nào dám làm vậy?”

Dám hôn con gái của ông, thật sự là chán sống mà.

Thầy giám thị nói: “Là Lục Trì, tôi nghi ngờ Đường Nhân cố ý dẫn dắt, dù sao trước đây Đường Nhân cũng thường xuyên cầm đầu gây chuyện.”

Nghe thấy tên Lục Trì, Đường Vưu Vi lại ngồi xuống.

Lúc ông nghe thấy con gái nói hai từ “Con rể” vào đêm giao thừa, ông thật sự không thích đâu, nhưng về sau quan sát Lục Trì, thì ông cảm thấy nam sinh này có thể tin tưởng được.

Trừ cái tật nói lắp khi nói chuyện của anh.

Tương lai sau này của anh cực kỳ có triển vọng, nếu hiểu rõ về con rể trước cũng không tồi, bây giờ phải nắm chặt lấy Lục Trì, thì sau này con gái ông không sợ ế.

Đường Vưu Vi càng nghĩ càng thấy hợp lý.

Câu nói tiếp theo của thầy giám thị đánh thức ông: “Lần này thật sự ảnh hưởng rất lớn, thầy nên biết điều đó thầy hiệu trưởng.”

Đường Vưu Vi cười tủm tỉm: “Ai da Tiểu Dương, có phải là hiểu lầm không, chắc thầy xem phim truyền hình nhiều quá rồi đó.”

Thầy giám thị lắc đầu: “Toàn bộ học sinh cao trung đều thấy.”

“Vậy thì phạt thôi, thầy phạt như thế nào rồi.”

“Kiểm điểm, không chỉ viết thôi đâu, thứ hai tuần sau còn phải đọc trước toàn trường trong lễ chào cờ.”

Đường Vưu Vi vỗ vai thầy giám thị: “Vậy được rồi.”

Đương Vưu Vi cũng thấy bó tay với con gái, ở nhà hoàn toàn không nghe lời ông, mẹ nào con nấy, được nuông chiều quá hóa hư.

Mẹ của Đường Nhân thì khỏi phải nói, nếu ai động vào con gái bảo bối của bà, thì không xong với bà, chồng bà cũng không ngoại lệ.

Đây cũng phải là lần đầu tiên thầy giám thị đến tìm ông, nhìn thấy thầy giám thị tức giận cũng thở phào nhẹ nhõm.

Dù sao đây cũng là trường học tư nhân.

Con gái của hiệu trưởng thật sự khó quản lý, cứ như con trời.

Vào ngày chủ nhật, thầy giám thị lại cho gọi hai người đến văn phòng một chuyến.

“Viết kiểm điểm xong chưa?”

Đường Nhân nộp bản kiểm điểm dài hai trang lên, câu chữ lưu loát, thoạt nhìn cực kỳ nghiêm túc.

Chỉ có thầy giám thị mới biết, lần trước cô cũng viết rất nghiêm túc, viết hơn trăm chữ, kết quả lên bục phát biểu chỉ nói có ba bốn câu, lại còn những câu như muốn bức chết ông ta.

Lần này có đánh chết cũng không thể để tình huống này xuất hiện nữa.

Lục Trì cũng nộp một trang giấy.

Thầy giám thị đưa mắt nhìn hai người, không phát hiện ra có điểm gì khác thường, cầm lấy bản kiểm điểm lên xem.

Câu mở đầu trên bản kiểm điểm của Đường Nhân chính là “Các bạn học thân mến”, thầy giám thị lập tức cau mày.

Ông ta còn nhớ trong bài phát biểu của Đường Nhân cũng có câu mở đầu này, kết quả là muốn bức chết ông ta.

Đường Nhân nhún vai.

Dù sao bản kiểm điểm này do Lục Trì giúp cô viết, cô chỉ cần sao chép lại, nếu không phải do chữ viết khác nhau, thì cô cũng chẳng cần sao chép lại làm gì.

Lục Trì không cho cô nhờ Tô Tuân viết bản kiểm điểm nữa, nên anh phải giúp cô viết.

Một lát sau, thầy giám thị cũng xem qua hết hai bản kiểm điểm.

Thầy giám thị ho nhẹ vài tiếng, nói: “Thành tích của hai em rất xuất sắc, bây giờ phải đặt việc học lên hàng đầu, chưa đầy hai tháng nữa là thi đại học rồi, không được lãng phí thời gian.”

Đường Nhân nhẹ nhàng đáp: “Dạ.”

Thấy cô ngoan ngoãn như thế, ngược lại thầy giám thị cảm thấy có chút kỳ quái, lại dặn dò: “Lần này không kiểm điểm cho tốt, thì lần sau không chỉ phạt nhẹ như thế này thôi đâu.”

Lục Trì và Đường Nhân gật đầu.

Lúc này thầy giám thị mới thả cho hai người đi.

Thứ hai, thời tiết có chút mưa nhỏ, nhưng đến giờ chào cờ thì trời lại tạnh mưa.

Rất nhiều người biết hôm nay Lục Trì và Đường Nhân phải đọc bản kiểm điểm trước toàn trường, nên dù trời có mưa cũng phải đội mưa đi xem, nếu không thì bỏ qua biết bao nhiêu cảnh hay rồi.

Khối sơ trung không biết rõ chuyện gì.

Từ sau khi khai giảng thì chỉ mới có một lần chào cờ, mà khối sơ trung cũng không tham dự, không biết lần này tại sao lại đến.

Bởi vì lần này là toàn trường, cho nên học sinh đứng có chút chen lấn, cả sân thể thao cũng được sử dụng để học sinh có chỗ đứng.

Toàn bộ khối cao trung cực kỳ hưng phấn.

“Không biết lần này Đường Nhân có nghiêm túc đọc bản kiểm điểm không đây, hay lại giống như lần trước ha ha ha.”

“Nghe đồn thầy giám thị nói nếu như không làm đúng, thì sẽ phạt nặng hơn nữa, nên chắc phải đọc đúng những gì được viết rồi.”

“Lần trước cũng nói vậy, rồi Đường Nhân cũng tự ý làm một nẻo đấy thôi.”

Tối ba tốp năm các nữ sinh xúm lại bàn tán, tay trong tay tiến về vị trí của lớp mình.

Lớp 11 ở bên kia, mấy nữ sinh đang vây quanh một nữ sinh rồi nhỏ giọng bàn tán.

Một người trong đó hỏi: “Nè, lần trước cậu đến lớp đặc biệt đã xảy ra chuyện gì, sao lúc quay về không nói gì hết vậy.”

Một người khác cũng hùa theo: “Đúng đó, cậu không nói gì hết, hay là không gặp đươc người ta?”

Sắc mặt nữ sinh đó nhìn không tốt lắm, cô ta còn nhớ rõ chuyện lần trước, Đường Nhân đúng là không biết xấu hổ dám làm chuyện đó trước mặt cô ta, vậy mà Lục Trì còn hùa theo.

Thịt tươi đã bị hồ ly tinh cướp mất.

Buổi đọc bản kiểm điểm này có thể khiến cô ta xả giận, nghe nói còn có hình phạt, nhưng ít ra phải ghi tội trạng vào học bạ mới là tốt nhất.

Dù sao trong lòng cô ta cũng khó chịu.

Sau màn hát quốc ca, theo thường lệ sẽ là các thầy cô lên nói chuyện.

Thường ngày đều do thầy giám thị nói chuyện, lần này bởi vì có tất cả học sinh toàn trường, cho nên hiệu trưởng đích thân đến.

Đường Vưu Vi nhìn thấy học sinh toàn trường đứng ở dưới, trong lòng rất vui, bắt đầu nói về đại học về tương lai, kết quả là khiến nhiều học sinh buồn ngủ.

Thầy giám thị đứng ở một bên thở dài.

Nửa ngày sau, micro trở về tay thầy giám thị, ông ta liếc mắt về phía Đường Nhân và Lục Trì, hừ lạnh một tiếng.

“Tuần trước, lớp đặc biệt khối cao trung Lục Trì và Đường Nhân đã công khai làm chuyện vi phạm nội quy nhà trường, làm gương xấu cho các bạn học.”

Trong nháy mắt toàn bộ học sinh đều ngẩng đầu lên.

Thầy giám thị nói: “Tất cả học sinh phía dưới chú ý, hôm nay hai bạn vi phạm nội quy nhà trường phải đọc bản kiểm điểm trước toàn trường, các em phải lấy đó làm gương, lấy học tập làm trọng, chuyện không đáng nghĩ thì không nên nghĩ đến, chuyện không được làm thì không làm. Tranh thủ thời gian còn lại để tập trung học tập để đạt thành tích tốt, không uổng công sự cố gắng của bản thân.”

Nói xong, thầy giám thị chuyển micro.

Đường Nhân đưa tay ra nhận, thầy giám thị lại chuyển hướng: “Lục Trì lên trước.”

Trong lòng ông ta bị ám ảnh, nên muốn Lục Trì lên trước cho yên tâm phần nào.

Lục Trì nhận micro, trước khi đi còn đưa mắt nhìn Đường Nhân.

Đường Nhân thấy anh đang nhìn mình, không rõ chuyện gì, há miệng nói thầm: “Cậu nhìn gì tớ?”

Lục Trì không trả lời, đẩy đẩy gọng kính, xoay người đi lên bục phát biểu, khiến Đường Nhân nửa ngày cũng không hiểu rõ chuyện gì.

Ở bên dưới vang lên tiếng vỗ tay rần rần.

Sau vài lần lên phát biểu, mọi người đều biết khi Lục Trì phát biểu thì không bị nói lắp, lý do này cũng khiến cho rất nhiều nữ sinh để ý đến anh, hơn nữa giọng nói của anh cũng rất êm tai.

Lần này mọi người đều nghiêm túc lắng nghe, dù sao thầy hiệu trưởng cũng tham dự hôm nay.

Lục Trì đứng đó nhìn xung quanh mấy giây, sau đó bắt đầu kính cẩn hỏi thăm, cuối cùng là vào vấn đề chính.

Toàn bộ khối sơ trung muốn biết chuyện gì xảy ra.

Còn toàn bộ khối cao trung thì muốn biết nội dung bản kiểm điểm.

Tất cả mọi người đều tập trung lên bục phát biểu, hai tai dựng đứng, không dám lơ là sợ bỏ qua tình tiết quan trọng.

“Tuần trước trong giờ giải lao, trước mặt mọi người, tớ đã làm chuyện không phải với bạn học Đường Nhân. Vi phạm nội quy nhà trường, làm ảnh hưởng đến các bạn học.”

Cả sân trường cực kỳ yên tĩnh.

Tất cả mọi người bị lời nói này làm chấn động đến mức ngây người.

Các giáo viên ngồi phía bên kia, thầy giám thị cũng ngồi trong số đó, trực tiếp đứng lên, ngón tay run rẩy, hồi lâu không nói được tiếng nào.

Tất cả học sinh lớp đặc biệt khí thế hừng hực.

Lộc Dã nghẹn họng trân trối nhìn phía trước, nhịn không được nói: “Cái này không phải đoạn Đường Nhân hôm đó viết chơi thôi sao? Lục Trì học thuộc lòng sao?”

Lần trước viết bản kiểm điểm, Đường Nhân viết xong đọc cho Lục Trì nghe, bọn họ ngồi gần đó nên cũng nghe thấy.

Lời Lục Trì vừa nói ra giống y như đúc những gì Đường Nhân viết trước đó, không sai một từ.

Bản kiểm điểm đó chỉ sợ chọc giận thầy giám thị tức chết.

Trên bục phát biểu.

Lục Trì mím môi, suy nghĩ một chút, lại tiếp tục nói: “Lý do là vì cậu ấy quá đáng yêu, tớ nhịn không được. Bây giờ, tớ muốn xin lỗi, không cẩn thận gây ra chuyện này trong trường học. Hy vọng mọi người không bị ảnh hưởng, đặt việc học tập lên hàng đầu.”

Những lời phía sau chỉ là một ít lời khuyên về học tập, nhưng cả sân trường vẫn cực kỳ yên tĩnh.

Bên dưới có người đột nhiên la lớn: “Tớ cũng đáng yêu nè! Sao cậu không hôn tớ!”

Rốt cuộc mọi người hoàn hồn, cảm xúc trong nháy mắt tăng nhanh.

Toàn bộ khối sơ trung cuối cùng cũng biết chuyện gì xảy ra, hiện tại con nít trưởng thành từ rất sớm, sau khi nghe xong cũng không nhịn được việc tưởng tượng, kích động muốn nhảy dựng lên.

Chưa bao lâu sau, các nam sinh kích động huýt sáo, các nữ sinh cầm lấy tay bạn mình thét chói tai.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ sân trường trở nên náo loạn.