Tuy rằng không biết nguyên nhân, thế nhưng Tô Bạch phát hiện Lâm Tiêu cả ngày hôm nay đều phụng phịu.
Trước giờ tự học buổi chiều, Tô Bạch dè dặt cẩn thận hỏi:
Lâm Tiêu, hôm nay cậu không vui phải không?
Lâm Tiêu lườm cậu một cái, lạnh lùng:
ừ.
Tô Bạch ý vị sâu xa khuyên bảo:
tuy rằng kết quả kiểm tra hôm nay của cậu không tốt, thế nhưng cũng không nên sa sút như vậy, còn rất lâu mới tới kì thi đại học, chỉ cần cậu nỗ lực, không có gì là không thể làm được…
Lâm Tiêu tàn bạo trừng mắt nhìn tên bệnh thần kinh trước mắt:
tôi con mẹ nó bây giờ cảm thấy có một số việc thật sự không thể làm được.
Tô Bạch cho hắn một cái mỉm cười đầy sức sống:
đừng nghĩ như vậy, cậu thực ra rất thông minh, chỉ là không đủ nỗ lực.
Lâm Tiêu: …
Tô Bạch điềm tĩnh lấy ra một cái hộp lớn từ trong ngăn bàn:
kỳ thực tớ cũng chuẩn bị lễ vật cho cậu, định chờ đến tan học rồi mới đưa.
Lâm Tiêu vui mừng khôn xiết được ba giây đồng hồ, sau đó nháy mắt liền tỉnh táo trở lại:
không phải lại là 《 Bộ đề thi đại học năm năm gần nhất 》nữa chứ? Cậu dám đưa cho tôi thứ đó tôi sẽ vứt đi đấy, tôi nói cho cậu biết trước.
Tô Bạch bất đắc dĩ:
làm gì có chuyện đó, tớ biết cậu không thích quyển sách kia.
Lâm Tiêu thở phào nhẹ nhõm, tâm lý của thiếu niên đã bị Tô Bạch huấn luyện đến không thể lay động lần này lại bắt đầu dập dờn, thành thạo mở hộp quà.
–《Hướng dẫn đầy đủ tài liệu giảng dạy môn sinh vật 》, trọn bộ.
— Vương Hậu Hùng chủ biên.
Lâm Tiêu suýt chút nữa ngã ngửa.
Tô Bạch nở nụ cười:
ha ha, giờ thì vui rồi đi!
Lâm Tiêu: …
Tô Bạch đẩy đẩy kính mắt, giải thích:
lần trước tặng cậu 《 Bộ đề thi đại học năm năm gần nhất 》, tớ thấy cậu không làm, chắc là do cậu không thích, cái này tớ hiểu được. Dù sao kiến thức cơ bản của cậu không vững, làm quá nhiều bài tập có khả năng sẽ không thích hợp với cậu, cậu xem, đề cơ bản như buổi sáng cậu còn kêu khó, vì thế cậu trước tiên đọc quyển 《Hướng dẫn đầy đủ tài liệu giảng dạy môn sinh vật 》 này đi, thực ra tất cả các đề bài chúng ta đang ôn thi đều có thể tìm được cách làm từ tài liệu giảng dạy, tuyệt đối không nên coi thường một quyển tài liệu giảng dạy mỏng manh như thế này…
Lâm Tiêu tan nát cõi lòng rống lên một tiếng:
Tô Bạch—!!!!!
Tô Bạch ân cần trả lời: ai, tớ ở ngay đây, cậu có nghe tử tế không vậy? Không cần phải la to như thế.
Lâm Tiêu vô cùng phẫn nộ, đập bàn vài cái, lần thứ hai lao nhanh ra khỏi lớp học.
Mk, bệnh thần kinh!
Thần kinh thần kinh thần kinh!!!