"Oh, đúng rồi, cô biết Thẩm gia là gì không? Ở trong bắc kinh nói tới Thẩm gia, chỉ sợ tất cả mọi người đều biết tới nhà chúng tôi? Thế nào? Người nào có thể mang cho cô được chỗ tốt, cô hẳn là có thể thấy rõ ràng? Đến đây, lựa chọn, đi theo chân tôi, hay tiếp tục đi theo anh ấy?"
Ánh mắt Thẩm Lương Xuyên càng sâu, nổi lên phong ba.
Kiều Luyến trông thấy bộ dạng anh như vậy, vươn tay kéo ống tay áo của anh, chợt giật mình nhìn về phía Thẩm Tử Hào: " thì ra là Thẩm thiếu gia!"
Thẩm Tử Hào lập tức đắc ý: "Xem ra cô cũng biết nhà chúng tôi, đã như vậy, còn do dự cái gì?"
Nói đến đây, đưa tay về phía Kiều Luyến: " Theo tôi đi."
Kiều Luyến chớp mắt, khẽ gật đầu, vươn tay.
Thẩm Tử Hào đắc ý hất cằm, cảm thấy nở mày nở mặt, cái bàn tay nhỏ vốn phải rơi vào trong tay anh ta, chợt kéo cánh tay của anh ta lại!
Tiếp theo, anh ta bị người níu lại, trước mắt quay cuồng, sau đó, bị ném mạnh trên đất!
Kiều Luyến ném cú xinh đẹp qua vai, để mọi người thấy trợn mắt hốc mồm.
Sau đó, cô liền vỗ tay của mình, nhìn chằm chằm người ngã trên đất, mở miệng nói với Thẩm Tử Hào: "Tôi nghĩ, tôi bắt buộc phải giáo dục anh một chút, nói chuyện với anh trai và chị dâu mình, phải khách khí một chút!"
Lời này rơi xuống, liền thay đổi dũng mãnh của mình, lập tức y như chim non nép vào người Thẩm Lương Xuyên: "Ông xã, chúng ta đi thồi ~ "
Một màn kịch này, tất cả mọi người ở đây nhìn thấy đều sợ ngây người.
Chờ đến khi Thẩm Lương Xuyên và Kiều Luyến biến mất tại cuối hành lang, Lục Minh quay đầu thấy Thẩm Tử Hào còn ngồi dưới đất, hiển nhiên vừa ngã không nhẹ.
Anh ta bỗng nhiên rùng mình một cái, thì ra vừa rồi, chị dâu còn đối với mình hạ thủ lưu tình!!
-
Từ "Sáng chói" đi ra, Thẩm Lương Xuyên vẫn bình tĩnh.
Mặc dù toàn bộ thời gian anh đều mặt không biểu tình, nhưng giờ này phút này, Kiều Luyến biết, tâm tình anh thật sự không tốt.
Là bởi vì Thẩm Tử Hào kia sao?
Kiều Luyến còn muốn hỏi cái gì, thế nhưng miệng ngập ngừng, đến cùng vẫn nuốt trở vào.
Kết hôn với Thẩm Lương Xuyên lâu như vậy, kỳ thật cô vẫn là không hiểu rõ thân thế của anh.
Trước kia biết, khẳng định là anh xuất thân không bình thường, thật không nghĩ đến... Anh lại xuất thân Thẩm gia.
Kiều gia đã từng là gia tộc sản nghiệp lớn ở Tô Châu, cho nên khi đó cô biết các đại gia tộc cả nước, đại xí nghiệp. Trong đó Thẩm gia đứng hàng đầu.
Xí nghiệp Thẩm gia, bao gồm quán bar khách sạn, vận chuyển, truyền thông, giải trí các loại và nhiều phương diện, có thể nói là lão đại đầu rồng của giới kinh doanh, người trong thương trường, không ai không biết, không người không hay!
Thì ra, địa vị Thẩm Lương Xuyên lớn như vậy!
Cô bỗng nhiên chợt nghe Thẩm Lương Xuyên mở miệng nói: "Về nhà, đừng nói cho mẹ chúng ta đυ.ng phải Tử Hào."
Kiều Luyến sững sờ, lập tức gật đầu: " Được."
Vừa rồi giằng co giữa Thẩm Tử Hào và Thẩm Lương Xuyên có thể thấy được, có thể liên quan tới mẹ của Thẩm Tử Hào và Thẩm Lương Xuyên, hẳn là không tốt.
Thẩm Lương Xuyên đã không vui, cô cần gì phải để Hạ Diệp Hoa cũng khổ theo?
Mà bây giờ, Thẩm Lương Xuyên không nói, cô cũng sẽ không đến hỏi.
Giống như là quá khứ của cô, Thẩm Lương Xuyên chưa bao giờ hỏi qua.
Hai người cứ trầm mặc một đường về đến nhà, xe vừa tiến vào, liền lại nghe thấy trong phòng khách truyền đến tiếng ồn huyên náo, rất rõ ràng, Hạ Diệp Hoa lại tới.