Giao Dịch Không Dứt: Tổng Tài Đại Nhân, Đừng Quá Hư Hỏng

Chương 2: Một đêm tình sai trái (1)

Lương Yên một mạch đi tìm.

1109! Đúng là nơi này rồi!

Cô nhìn con số trên cửa, đưa tay ấn chuông cửa, một lần lại một lần, đợi lâu nhưng không có người mở cửa.

"Mạn Thanh? Cậu không ở đây hả?"

Vẫn không nghe thấy chút động tĩnh nào trong cửa. Lương Yên cảm thấy kỳ lạ, lấy điện thoại cầm tay ra chuẩn bị gọi điện thoại cho Lê Man Thanh, nhưng đúng lúc này, cửa phòng lại chợt bị người ta mở ra từ bên trong.

Lương Yên nghi ngờ ló đầu nhìn.

"Kiều Tề Thiêm, cậu có phiền hay không?!" Tiếng nói oán trách khó chịu truyền tới, đối phương cũng không nhìn người ở ngoài cửa lấy một cái, lập tức xoay người tiến vào phòng ngủ nhào lên giường.

Giọng nói này...

Lương Yên sửng sốt. Là Triển Mộ Nham sao?

Mặc dù uống rượu, trong giọng nói vẫn mang theo một tia khàn khàn tăm tối, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến phán đoán của Lương Yên.

Tiếng nói của Mộ Nham cho tới bây giờ vẫn y như vậy. Rung động, giống như một tiếng đàn đàn vi-ô-lông xen trong đêm khuya, có thể dễ dàng lay động lòng của cô.

Từ nhỏ, Triển gia và Tịch gia là thế gia có quan hệ thân thiết. Không thể nói rõ quan hệ giữa hai anh em nhà Triển gia và hai anh em gái nhà Tịch gia là bạn thuở thơ ấu, nhưng cũng lớn lên từ nhỏ cùng nhau, thỉnh thoảng có chạm mặt.

Lương Yên cũng không biết là bắt đầu từ tuổi nào, có một người đã lặng lẽ tiến vào trong lòng của cô. Thế nhưng, cô cũng rõ ràng, người này và mình hoàn toàn không có khả năng.

Người đó có cô gái mà người đó yêu, Chân Niệm Niệm —— cô gái mà cái gì cũng ưu tú nổi bật hơn cô.

Cửa không bị đóng lại, Lương Yên không ngừng được bước chân đi vào trong.

Ngày mai đã phải gả cho anh của anh, cho nên, bây giờ nhìn anh thêm vài lần nữa, do dù từ biệt, sau này vĩnh viễn loại trừ người này ra khỏi đáy lòng, hẳn là chuyện này cũng không quá mức đâu!

...

Lương Yên bước nhẹ vào. Trong phòng, chỉ còn lại có một chân đèn đầu giường yếu ớt.

Triển Mộ Nham nghiêng mặt nằm úp sấp trên gối đầu, từ từ nhắm hai mắt lại, trông không có sự sắc sảo luôn lộ ra khi trước, ngược lại còn có vẻ có chút trẻ con. Lông mi thật dài, giống như cánh bướm, nhẹ nhàng rủ xuống, tạo thành một cái bóng.

Sợi tóc nhỏ vụn rơi ở một bên, lộ ra cái trán trơn bóng xinh đẹp của anh, mũi cao thẳng, giống như một bức tượng được mài giũa điêu khắc một cách tinh tế tỉ mỉ. Cánh môi mỏng, nhẹ nhàng nhếch lên, có một sự tìиɧ ɖu͙© khó có thể hình dung. Cảm giác này ngấm ra ngoài, không ngừng đánh vào lòng Lương Yên.

Gần như Lương Yên không nhịn được mà chạm mỗi một ngũ quan mê người của anh.

Nhưng rốt cuộc cô vẫn nhịn được. Hai đầu lông mày của anh nhăn chặt lại, chắc là khó chịu. Lương Yên cũng không quan tâm vì sao phòng 1109 không phải là phòng của Man Thanh, chỉ xoay người đi vào trong phòng rửa tay vắt một cái khăn mặt nóng rồi đi ra.

"Mộ Nham, qua đây, anh xoay người qua đây." Vỗ nhẹ vào đầu vai Mộ Nham, tiếng nói của cô mềm nhẹ như sợi bông.

Mày của Triển Mộ Nham buông lỏng.

Anh từ từ nhắm hai mắt lại, ngoan ngoãn xoay người qua.

Nhìn thấy dáng vẻ nghe lời của anh, Lương Yên cười nhẹ, lấy khăn mặt nóng cẩn thận lau mặt cho anh. Đang muốn rút về tay, cái tay nhỏ bé lại bị anh nắm lấy một cách đột ngột.

Lòng bàn tay của Mộ Nham nóng bỏng như lửa, trong cái chớp mắt kia như có nham thạch nóng chảy lướt qua da thịt Lương Yên, thiêu đốt đến mức khiến cả lòng cô cũng nóng lên.

"Mộ Nham, tôi..." Cô lúng ta lúng túng, muốn nói cái gì đó.

Tay của Triển Mộ Nham lại chợt dùng sức một cái, Lương Yên trở tay không kịp, ngã vào trên ngực anh. Cho dù là cách lớp vải áo sơmi, Lương Yên cũng có thể cảm nhận rõ ràng được cơ ngực tràn ngập sức mạnh và đường cong khiến cho toàn bộ mạch máu của phụ nữ phải sôi trào của Mộ Nham.

‘Thình thịch thình thịch—— thình thịch thình thịch —— "

Tiếng tim đập khỏe mạnh đầy sức sống, an ổn nhảy nhót bên tai cô.

Trong phòng rõ ràng có mở điều hòa, nhưng Lương Yên lại cảm thấy cả người trở nên khô nóng một cách khó hiểu, tim đập nhanh đến mức gần như muốn nhảy ra khỏi l*иg ngực mình, không có cách nào tự khống chế được.

Cô liếʍ liếʍ đôi môi khô ráo, cổ tay thử giãy dụa, muốn đứng lên từ trong ngực anh. Bọn họ thân mật như thế thì rất không nên! Ngày mai, chính cô sẽ trở thành chị dâu của anh!