Lam Sắc Vi

Chương 22

Edit +Beta: Tojikachan

Nguồn: mongthuycungs2.wordpress.com

Sau khi Kimura Kiyoshi hoàn toàn thanh tỉnh, đứng dậy khỏi ghế sa lon đơn được điêu khắc tinh sảo, mê mang nhìn căn phòng “Thế này là thế nào? Mình vừa rồi…” từ yến hội ra ngoài… Đi ở ven đường… Sau đó, nơi này?

“Ngài đã tỉnh, Hiou sama.”

Dưới ánh trăng, người đàn ông mặc trang phục màu trắng tựa lưng bên cửa sổ, hai tròng mắt sáng như ngọc bình tĩnh nhìn Kimura Kiyoshi, tựa hồ như đã sớm xem thấu lòng của cô.

“Ông…” Kimura Heiji? Kimura Kiyoshi từ lúc nghe thấy tiếng ‘Hiou sama’ đã không biết đáp lại như thế nào. Cướp thân phận cháu gái nhà người ta đã có chút không đạo đức, mình lại còn ở bách hóa Thiên Kỳ chiếm không ít tiện nghi.

“Fukuda nói kể từ lần ngài té xỉu đã trở nên khác đi. Quả thật như thế!” Kimura Heiji bước đến bên ghế sa lon ngồi xuống.

“Ông biết Fukuda?” quả tim đang treo lơ lửng của Kimura Kiyoshi liền buông xuống một chút, nhìn Kimura Heiji tựa hồ không tức giận.

Kimura Heiji bắt chéo hai tay, cười nhẹ nói: “Thật ra thì chúng ta đã gặp mặt, chẳng qua là cô không nhớ rõ tôi. Khi đó chúng ta mới năm, sáu tuổi, một độ tuổi thiên chân khả ái.” Kimura Heiji thả tay xuống, tiếc hận nói. “Nhưng đáng tiếc, cô không nhớ rõ.”

“Không nhớ rõ?” Kimura Kiyoshi hơi nghi ngờ, toàn lực tìm tòi chuyện về Kimura Heiji trong đầu, nhưng một chút trí nhớ cũng không có.

“Hiou, khi đó mặc dù cô còn rất nhỏ, nhưng đã là một công chúa cực kỳ cao ngạo. Cô ghét chơi đùa đùa bỡn cùng với bọn trẻ quý tộc, kỳ quái là chúng ta lại rất hợp.” Kimura Heiji hồi tưởng những chuyện hồi trước, trên gương mặt vẫn treo vẻ hạnh phúc.

“Vậy —— ông có biết vì sao tôi lại mất trí nhớ không?”

“Cô ăn phải Tường Vi xanh…” Kimura Heiji ánh mắt ảm đạm xuống “Nhà Shizuka cảm thấy chuyện này sẽ không tốt cho cuộc đính hôn giữa cô cùng Kuran Rido sama, cho nên che giấu. Mà tôi lại không có tư cách gặp cô.”

Kimura Kiyoshi suy nghĩ sâu xa, không nghĩ tới khi Shizuka Hiou còn bé lại rất có ‘ lịch sử ’.

“Hiou, mấy ngàn năm nay, những tin đồn không tốt có liên quan đến cô không ngừng tới. Nhưng tôi biết, đó không phải là cô!” Kimura Heiji nói tới đây bỗng có chút kích động, liền bình phục tâm tình rồi nói tiếp: “Sau khi chuyện của cô xảy ra, lúc bị viện dưỡng lão giam lại. Tôi đã cùng quản gia Fukuda bắt đầu vì cô tạo ra một thân phận mới, thân phận Kimura Kiyoshi là đặc biệt vì cậu mà tạo, yên tâm đi. Cô hoàn toàn không cần hốt hoảng như thế.”

“Hm? Có chuyện như vậy?” Kimura Kiyoshi trợn to hai mắt, Fukuda đáng chết, không nói rõ ràng gì cả.

“Thật ra thì người bình thường sẽ không hoài nghi thân phận của cô, chẳng qua là… cô đi học viện Cross. Những người ở đó, cô cũng biết, Kuran Kaname, cháu của Nhất Lão… Khi bọn họ bên cạnh, cô nhất định sẽ bị hoài nghi.” Kimura Heiji nói ra nghi ngờ trong lòng.”Tôi không biết cô đi đến đó có mục đích gì, thật sự là vì hòa bình giữa Huyết tộc và con người sao?”

“Đúng thế” Kimura Kiyoshi chột dạ trả lời.

“Hiou, tôi biết là cô sẽ không buông tha! Cho dù cô mất trí nhớ, nhưng cô vẫn không quên mơ ước hồi nhỏ.” Kimura Heiji kích động đứng dậy ôm lấy Kimura Kiyoshi thật chặt. “Hiou, cô biết không, tôi đã một mình phấn đấu hơn một nghìn năm, hiện tại cô rốt cục đã nhớ đến.”

“Hm?” Kimura Kiyoshi hoàn toàn mê mang, nghi ngờ…

“Hiou, tôi phát triển lớn mạnh gia tộc Kimura để hòa bình chung sống với con người, nhưng vẫn chưa đủ chống lại nguyên lão viện. Nguyên lão viện đã sớm theo dõi gia tộc Kimura, âm thầm áp chế…” Kimura Heiji nghĩ tới đây cũng có chút như đưa đám “Tôi thật vô dụng, chỉ có thể vì Hiou làm chút chuyện như thế.”

“Ông đã rất lợi hại rồi, cám ơn ông vì tôi làm hết thảy, Heiji!” Kimura Kiyoshi không biết tại sao, chỉ cảm thấy từ trong lòng toát ra một dòng nước ấm, bất giác toát ra những lời này.

“Hiou, Hiou, tôi biết là cô còn nhớ rõ tôi mà!” Kimura Heiji kích động nắm tay Kimura Kiyoshi.

“Chúng ta ngồi xuống nói chuyện đi. Vậy lần này ông bị Nhất Lão mời tới chính là vì chứng thật thân phận của tôi?”

Kimura Heiji gật đầu “Đây là mục đích chủ yếu, còn có một chuyện phải nói cho cô. Cẩn thận Yamaguchi Rya!”

“Yamaguchi Rya?” Kimura Kiyoshi đương nhiên biết tên quái nhân kia, chẳng qua là cô chưa lấy thân phận Hiou để gặp hắn, sao lại phải cẩn thận?

“Hai tháng trước, tôi phát hiện trợ thủ đắc lực bên cạnh tôi – Itou Aoi có chút quái dị. Sau khi liên lạc với Fukuda, tôi mới phát hiện Itou hoàn toàn trùng với triệu chứng bị nhập. Đáng tiếc lúc tôi chạy tới chuẩn bị khống chế Itou, thì ‘con quỷ’ nhập vào đã đào thoát. Tôi hồi tưởng trong thời gian ngắn Itou bị nhập vào thân này, những tài liệu cơ mật có liên quan đến thân phận của cô đều được giao cho hắn đi làm.”

“Nói như vậy, con quỷ nhập vào thân đó đã biết thân phận của tôi rồi?” Kimura Kiyoshi kinh ngạc. “Nhưng, sao ông lại cho rằng nhất định là Yamaguchi Rya?”

“Tôi còn chưa quá xác định hắn có biết hay không. Nhưng lấy thực lực của gia tộc Kimura, lại không hề truy xét ra một chút dấu vết nào, nói như vậy con quỷ kia thân nhất định là thuần huyết. Tôi nghe nói Yamaguchi Rya rất thích nhập vào người khác, cho nên cảm thấy vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn.”

Kimura Kiyoshi vội vàng kể lại chuyện Yamaguchi Rya từng nhập vào cảnh sát và gặp cô cho Kimura Heiji nghe.

“Nói như vậy, con quỷ này rất có thể là hắn. Hắn đã bắt đầu hoài nghi thân phận của cô, cho nên… dĩ nhiên cũng không thể loại bỏ là kẻ khác gây nên, thí dụ như nguyên lão viện.” Kimura Heiji phân tích.

“Thật đúng là phiền toái!” Kimura Kiyoshi mệt mỏi tựa vào ghế sa lon.

“Mệt chết phải không? Hôm nay ở đây nghỉ ngơi đi. Ngày mai tôi đưa cô đi học viện Cross.” Kimura Heiji mỉm cười nói.

“Không cần đâu! Ông không cần phiền toái như vậy, tự tôi trở về là được!”

“Không chỉ là đưa cô đi, mà còn phải để cho Nhất Lão nhìn!”

“Hm? Nhất Lão cũng đến?”

Kimura Heiji bất đắc dĩ lắc đầu một cái “Hiou, chỉ số thông minh của cô sẽ không thoái hóa theo bề ngoài ăn mặc trẻ tuổi của cô đấy chứ? Coi như Nhất Lão không đi, thì cũng sẽ có cháu nội ngoan của hắn – Ichijou Takuma báo cáo.”



Ngày thứ hai, Kimura Heiji mang theo Kimura Kiyoshi đi học viện Cross. Hai người làm một cuộc tuồng oanh oanh liệt liệt, đầu tiên là Lão gia Kimura tức giận trách cứ; sau đó là Kimura Kiyoshi chuyên chế cãi cùn; cuối cùng là mọi người khuyên, rồi hai ông cháu vui vẻ hòa hảo. Kimura Kiyoshi cũng thở phào khi biết Nhất Lão bởi vì nguyên lão viện tạm thời có việc nên không tới, không có cái ông già yêu quái đó quan sát. Kimura Kiyoshi diễn có thể nói chuyên nghiệp.

Tiễn Kimura Heiji về, Kimura Kiyoshi cuối cùng thở phào nhẹ nhỏm, cuối cùng cũng qua được cửa này. Mà Kimura Heiji lần này tới học viện Cross cũng cống hiến rất lớn.

Lúc lão gia Kimura cùng học trưởng học viện Cross Kaien đi thăm trường học, phát hiện trường học bộ ban đêm cùng bộ ban ngày thế nhưng dùng chung một tòa nhà dạy học. Ông lập tức vung tay lên chỉ vào một ngọn núi nhỏ cách kí túc xá của bộ ban đêm không xa, nói với trợ thủ bên cạnh: “Nơi đó, nổ, nhanh chóng xây một tòa nhà dạy học tốt nhất! Ngày mai bắt đầu, ba tháng làm xong! Ta sẽ kiểm tra bất chợt!”

Trợ thủ: “Dạ!”

“Học trưởng học viện không ngại chứ?” Kimura Heiji cười nói.

“Dĩ nhiên là không!” Cao hứng nhất đương nhiên phải kể tới Cross Kaien rồi, như vậy thì không cần lo lắng chuyện vì dùng chung tòa nhà dạy học mà đưa đến…

“Thuận tiện nói một chút, học trưởng học viện, Kiyoshi nhà chúng tôi dường như không quá không thích hợp làm chức vị ủy viên kỷ luật! Kiyoshi từ nhỏ đều được người khác phục vụ, lúc nào thì phục vụ người khác!” Kimura Heiji đột nhiên phát uy.

“Chuyện đó… Lão gia Kimura, ủy viên kỷ luật không phải là để phục vụ…”

“Lấy cớ! Tôi hỏi ngài, duy trì kỷ luật có phải cần thể lực hay không? Kiyoshi nhà chúng tôi nếu vì chuyện này mà thân thể có gì không tốt ——” Kimura Heiji đột nhiên im miệng, cảm thấy nói như vậy thì khác gì rủa. Càng phát uy nói: “Tóm lại, ủy viên kỷ luật gì gì đó chớ hòng mơ tưởng! Chính là không được!”

Cross Kaien nhìn ánh mắt hận không thể bóp chết mình của Kimura Heiji, cả người run lên, nghĩ: đều là những người ủng hộ sự hòa bình giữa Huyết tộc và loài người, tại sao ông ta và mình lại chênh lệch lớn như vậy chứ?