Ôm chặt thân thể thơm ngào ngạt, nóng bỏng đầy đặn của Lý Sương Nhan, Lý Bát Dạ không nhịn được máu nóng tuôn trào, dâng lên kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt. Hắn vội vàng lột sạch váy áo, qυầи ɭóŧ của nàng.
Lý Bát Dạ chăm chú nhìn thân thể tuyệt mỹ đang bày trước mắt. Da thịt trắng hồng sáng bóng, mềm mại như bông, ngực to, mông vểnh, eo thon.... Tất cả mọi chi tiết hoàn mỹ tới cực điểm, như được điêu khắc mà ra....
Lý Sương Nhan loã thể nằm đó. Khí chất thánh khiết trên thân thể nàng nở rộ, khiến thiên địa ảm đạm thất sắc..... Chỗ riêng tư của Lý Sương Nhan nhẵn nhụi, trong sáng như ngọc, không có một cọng lông, rất mê người.
Tay của Lý Bát Dạ đυ.ng nhẹ nhẹ vào chỗ riêng tư của nàng.
Ư...
Lý Sương Nhan bật lên tiếng rêи ɾỉ nhẹ, hai mắt nàng căm tức nhìn hắn.
Ngửi mùi hương xử nữ từ nơi đó của nàng, Lý Bát Dạ say mê, nói:
-Thật đẹp, ta yêu nàng chết mất thôi.
Lý Sương Nhan chẳng thèm để ý câu nói của hắn. Nàng có gắng uốn éo giãy dụa. Hai tay cố gắng đẩy hắn ra.
Lý Bát Dạ cười gian xảo, bắt đầu cởi hết quần áo trên người mình. Tuy hắn mới có 13 tuổi, nhưng nơi đó rất to, gân xanh cuồn cuộn. Trông rất dữ tợn, doạ người.
Lý Bát Dạ cầm lấy cái vật ở dưới háng, nhẹ nhàng ma sát khe suối của Lý Sương Nhan.
-Huhu.....Không muốn.... không muốn...
Cảm nhận cái thứ nóng hừng hực kia đang cọ sát nơi tư mật của mình, Lý Sương Nhan thất thanh kêu lên.
Cảm giác được cái vật thô tráng của hắn còn chực chờ nơi cửa mình, Lý Sương Nhan sợ khϊếp nói:
-Không...... không được....
Lý Bát Dạ thấy thân thể nàng có vẻ căng cứng, hắn cố gắng dùng tay và miệng kí©ɧ ŧɧí©ɧ các vị trí mẫn cảm trên người Lý Sương Nhan.
Ưm ưʍ.....
Tuy Lý Sương Nhan cực lực phản kháng, nhưng khi ngón tay Lý Bát Dạ vân vê hai mép thịt hồng hồng, hắn đang cố gắng mở hai cánh hoa mềm mại đó ra.
Ư ư.....
Sau những di động của ngón tay hắn trong khe suối, Lý Sương Nhan không tự chủ được bật lên tiếng rêи ɾỉ mê người. Nàng cảm giác được hạ thể nàng đang từ từ ẩm ướt, nhiệt độ trong cơ thể từ từ tăng, hơi thở cũng biến thành gấp gáp. Mặt ngọc nóng rực.
Lý Sương Nhan muốn đẩy Lý Bát Dạ ra nhưng toàn thân bất lực. Rốt cuộc cố gắng kềm chế tiếng rêи ɾỉ xấu hổ từ trong miệng mình phát ra, nàng cắn vào vai hắn.
Cảm nhận thân thể bên dưới mềm oặt, hai mắt mê ly, Lý Bát Dạ thúc hông, đâm thẳng vào cửa mình chật hẹp của Lý Sương Nhan.
Vật thể to dài đột nhiên đâm vào trong người. Đau đớn tê liệt khiến Lý Sương Nhan tỉnh táo dần. Nàng biết trinh trắng mình bị hủy, liền khóc nấc lên:
-Ô... ô... ô... đều tại ngươi.... tại ngươi.....
Lý Bát Dạ từ từ rút ra rổi lại cắm vào, hắn nhìn xuống hạ thể của nàng, một dòng máu nhỏ từ trong đó rỉ ra.
Sau ngàn vạn năm, Lý Bát Dạ cũng đạt được tâm nguyện, hắn âu yếm nhìn Lý Sương Nhan nói:
-Từ giờ nàng chỉ thuộc về ta thôi.
Lý Sương Nhan vừa giận vừa uất ức nói:
-Ta hận ngươi...
Nói xong, nàng lại nhào tới, lại muốn cắn vào vai hắn.
Lý Bát Dạ cười cười, rồi đột nhiên thúc người tới. Cái ấy đâm sâu vào, nhanh chóng chọc vào tận cùng. Lý Bát Dạ thúc vào liên tục.....
-Ai… ai… Xin ngươi…
Sau một hồi liên tục bị nhấp, Lý Sương Nhan hô lên, nàng quay mặt, trừng mắt nhìn Lý Bát Dạ, khóc nói:
-Ngươi không phải là người.… ôh ôh… Ta không muốn. Trinh trắng một đời của ta toàn bị tên tiểu tử da^ʍ tặc nhà ngươi hủy hoại. Ngươi còn chưa đủ sao, vẫn còn muốn khi phụ người ta.
Lý Bát Dạ dừng lại, cự vật lưu lại sâu trong khe suối của nàng, cảm nhận nơi đó nóng ấm, mềm mại, có chút ướŧ áŧ, hắn vô sỉ nói:
-Bảo bối, lại đây, để ta âu yếm nào!
-Không....
Lý Sương Nhan cự tuyệt, quay đầu sang một bên.
Lý Bát Dạ không quan tâm việc nàng cự tuyệt, cương quyết hôn tới.
Hắn áp sát mặt nàng, thấy nàng đang cắn chặt răng, hắn liền chuyên động hạ thể.
-Ah....
Lý Sương Nhan rên lên một tiếng rồi nhả răng ra. Đầu lưỡi của hắn dễ dàng tiến nhập vào trong miệng nàng. Hông hắn cử động mềm mại ra vào nhiều lần, ôn nhu triền miên một trận.
Sau nửa giờ bị Lý Bát Dạ lăn qua lăn lại. Lý Sương Nhan co giật một trận, nàng ưỡn eo thon lên nghênh hợp với hắn. Khiến Lý Bát Dạ hưng phấn thúc tới tận cùng.
-A...
Lý Sương Nhan hét lớn một tiếng, khe suối ẩm ướt giật giật, co rút liên tục, cuối cùng, phun ra một dòng nước ấm.
Lý Bát Dạ cũng giải phóng toàn bộ vào bên trong người nàng.
-Phù phù phù.....
Lý Sương Nhan thỏ hổn hển, bộ ngực sữa nhấp nhô. Da thịt trắng nõn ửng đỏ...
Lý Bát Dạ âu yếm nằm bên, vuốt ve cơ thể trắng mềm của nàng, nói:
-Nàng có thích không?
Lý Sương Nhan không biết đôi tay mình từ khi nào đã ôm chặt eo Lý Bát Dạ. Nghe nói như thế, vội vàng rút hai tay trở lại, nói:
-Đừng hỏi ta.
Lý Bát Dạ vừa vuốt ve, vừa nói:
-Không hỏi nàng, ta hỏi ai?
Lý Sương Nhan giận dữ nói:
-Bỏ bàn tay ghê tởm của ngươi ra!
Lý Bát Dạ cười:
-Nàng thật không muốn ta âu yếm hay sao?
Lý Sương Nhan cảm thấy khúc thịt ở bên trong người nàng lại bắt đầu to lên, tỏ vẻ uy hϊếp chọc vào bụng nàng. Nhưng nàng vẫn kiên quyết nói:
-Không muốn.
Lý Bát Dạ lại hỏi:
-Vĩnh viễn không muốn sao?
-Vĩnh viễn không....
Lý Sương Nhan không chút phân vân đáp.
-Vậy hôm nay ta phải ăn no ah.
Lý Bát Dạ nói dứt lời, bên dưới nhắm chuẩn, lại dũng mãnh chuyển động. Bắt đầu một đợt chinh phạt mới...
......
Sau khi Lý Sương Nhan lêи đỉиɦ hơn mười lần, mềm oặt nằm ngủ. Lý Bát Dạ mới buông tha. Hắn lau sạch dịch nhờn trên cơ thể mịm màng của nàng, mặc quần áo lại giúp nàng, xoá bỏ cấm chế rồi rời đi.
Tận đến hôm sau, Lý Bát Dạ mới về tới căn phòng nhỏ, đợi chờ khảo hạch sắp tới.