Long Chi Đế Tu

Chương 6: Bờ suối thâu hương

Nơi phát ra tiếng động là ở con suối, Lăng Thiên Hữu cẩn thận tiếng lại gần, khoảng cách ngày càng gần thì cảnh tượng hiện ra ngoài càng rõ, đập vào mắt Lăng Thiên Hữu là thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của một nữ tữ, chính là Tiếu Yên Nhiên.

Nàng không mãnh vãi che thân ngồi bên bờ suối, nhẹ phát nước từ suối lên để tẩy rửa cơ thể, ngọc thể của nàng dưới ánh trăng càng thêm lộng lẫy và cao quý, từng giọt nước chảy xuôi từ cổ xuống tới cặp tuyết lê trằng ngần đồ sộ, xuống eo rồi biến mất ở hán nàng.

Máy tóc đen được nàng buối cao sau đầu, lộ ra cái cổ thon thả trắng ngần, bên dưới là bầu vυ' căng tròn ngạo nhân, so với bình thường càng thêm mê người, có lẽ là do bình thường nàng mặc áσ ɭóŧ, bầu vυ' bị áσ ɭóŧ đè ép nên không được như bây giờ.

Nhìn xuống bên dưới nữa Lăng Thiên Hữu không khỏi tiếc nuối, ánh trăng không đủ sáng để hắn soi rõ khắp cơ thể Tiếu Yên Nhiên nhưng bao nhiêu đó cũng đã làm Lăng Thiên Hữu dục hỏa công tâm, Tiếu Yên Nhiên y như là tiên nữ hạ phàm đang tắm dưới ánh trăng làm cho hắc long thương bên dưới của Lăng Thiên Hữu đã sớm cương lên một cục, đội lên cái tiểu khố làm hắn khó chịu.

Thấy Tiếu Yên Nhiên tắm đã gần xong Lăng Thiên Hữu xoay người chuẩn bị rời đi, thì lại nghe được một tiếng rêи ɾỉ tiêu hồn, Lăng Thiên Hữu nghẹn họng nhìn trăn trối, Tiếu Yên Nhiên không mặc vào y phục lại ngồi dựa vào một tảng đá, một tay đang kịch liệt xoa nắn nhủ phong, một tay lại đưa xuống bên dưới xoa lấy mép âm đ*o.

Ở vị trí của Tiếu Yên Nhiên bây giờ Lăng Thiên Hữu không thể thấy rõ ràng hết cơ thể nàng, nhưng vẫn có thể cảm nhận được từng hành động của Tiếu Yên Nhiên.

Một tay nàng đã rời khỏi bầu vυ', đưa xuống lỗ âm đ*o, một ngón tay chậm rải xuyên qua hai mép âm đ*o tiến sâu vào trong hoa tâm nàng, tay kia lại đưa lên trêu đùa cái lưỡi của mình, trong cổ họng không ngừng phát ra âm thanh:

“Ư....ư....a....ư....a.......ahhh”

Hình như một ngón tay vẫn chưa thỏa mãn được cơn khát tình của Tiếu Yên Nhiên, nàng chụm hai ngón tay lại, bắt đầu tiến vào lỗ âm đ*o, nàng “ A.....” một tiếng thỏa mãn, toàn thân run rẩy không ngừng, sau một lúc lại bắt đầu thụt ra thụt vào, thân thể không ngừng uốn éo theo mỗi lần nàng thụt vào rút ra.

Lăng Thiên Hữu đã sớm lôi con hắc long thương to tướng của mình ra, mỗi khi tay Tiếu Yên Nhiên thụt vào thụt ra hắn lại ra sức sốc lấy, âm thanh rêи ɾỉ của Tiếu Yên Nhiên càng làm hắn thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ con hắc long thương trướng to hơn bao giờ hết, theo một tiếng ‘A...A...ah’ thỏa mãn của Tiếu Yên Nhiên con hắc long thương của Lăng Thiên Hữu cũng giật giật bắn tinh xối xả, hắn dựa vào một thân cây thở dốc, nhắm mắt thưởng thức tư vị tiêu hồn vừa rồi.

Một cảm giác bất an truyền đến làm Lăng Thiên Hữu giật mình mở mắt, hắn chết đứng tại chỗ, trước mặt hắn là Tiếu Yên Nhiên nàng xuất hiện lúc nào hắn cũng không biết, trên người chỉ khoác một kiện áo tơ, mỉm cười nhìn Lăng Thiên Hữu, Lăng Thiên Hữu lúng túng kêu lên:

“Bá mẫu...ngươi khỏe?”

Vừa thốt ra xong Lăng Thiên Hữu lại trách mình ngu ngốc, sau lại thốt ra một câu không đầu không đuôi như vậy.

Tiếu Yên Nhiên mỉm cười làm như không để ý đến câu hỏi ngu ngốc của hắn mà lại để ý đến cách xưng hô của hắn:

“Sao lại gọi là bá mẫu? Lúc không có ai ta thích ngươi gọi là tỉ tỉ hơn”.

“Bá mẫu người đừng đùa giỡn ta nữa a!”

“Sao lại đùa giỡn, ngươi thấy ta già, ta không xinh đẹp hay sao”

Tiếu Yên Nhiên làm mặt hờn giận, nhìn là đã biết là giả vờ nhưng vẫn làm cho Lăng Thiên Hữu bối rối vội đáp:

“Không bá mẫu còn rất trẻ, lại rất xinh đẹp, như là tiên tử vậy”.

“Thật không? Ta chỗ nào đẹp vậy? Phải ở đây không? Hay là nơi khác?”

Tiếu Yên Nhiên vừa nói vừa kéo tay Lăng Thiên Hữu đặt trên cặp tuyết lê đã săn cứng của mình, Lăng Thiên Hữu tay run bần bật cảm nhận được cảm giác mềm mại, mát lạnh từ lòng bàn tay truyền đến làm toàn thân Lăng Thiên Hữu tê dại, hắn vô thức xoa nắn lấy, làm Tiếu Yên Nhiên ngọc thể run lên, da^ʍ khiếu:

“A....thật tốt...Thiên Hữu đệ làm tỉ thật sướиɠ”.

Tiếu Yên Nhiên lúc này hoàn toàn trái ngược với lúc ban ngày, ban ngày nàng đoan chính, hiền thục bấy nhiêu thì bây giờ lại da^ʍ đảng, luân loàn bấy nhiêu.

Hai con mắt ngập nước, mị nhãn như tơ nhìn Lăng Thiên Hữu, kiều thanh vang lên:

“Thiên Hữu thỏa mãn ta, chỉ cần ngươi thỏa mãn tỉ tỉ, tỉ tỉ sẽ đi theo ngươi hầu hạ cho ngươi”.

Lăng Thiên Hữu không thể kiềm chế được nữa rồi, câu nói của Tiếu Yên Nhiên có tính kɧıêυ ҡɧí©ɧ rất cao, nam nhân nếu không thể làm cho nữ nhân thỏa mãn thì còn có thể xem là nam nhân hay sao?

Lăng Thiên Hữu một bàn tay chà xát vuốt ve, đồng thời khẽ cắn hột anh đào. Tiếu Yên Nhiên bộ ngực sữa bị hắn liếʍ cho ẩm ướt không chịu nổi, bị hắn như vậy khuynh bạc kɧıêυ ҡɧí©ɧ, Tiếu Yên Nhiên giống như ở trên mây, miệng liên tục hừ nhẹ:

“A...Thiên Hữu...A....tỉ tỉ.....Ân....a....a.....a”

Nghĩ đến bầu vυ' no đủ của mình đang bị Lăng Thiên Hữu chơi đùa Tiếu Yên Nhiên khuôn mặt hàm xuân, phương tâm rộn ràng. Nàng chỉ cảm thấy đầu lưỡi của Lăng Thiên Hữu ở hạt đậu lượn vòng rồi hút lấy, làm nàng run run liên tục. Âʍ ɦộ không ngừng co rút, ngọc dịch không ngừng chảy ra.

Lăng Thiên Hữu nhìn thân thể hoàn mỹ không tì vết của nàng, hai vυ' cân xứng tinh tế, hạt đậu mềm mại, màu hồng phấn giống như xử nữ, lại nhìn một thân da thịt như ngọc, sáng bóng mê người, làm Lăng Thiên Hữu lại sôi máu, hắn lấy y phục trãi trên thảm cỏ để Tiếu Yên Nhiên nằm trên đó cả người đè lên người nàng. Loại thân thể tiếp xúc này làm Tiếu Yên Nhiên rêи ɾỉ một tiếng, Lăng Thiên Hữu há miệng hôn liếʍ toàn thân nàng, càng hôn càng thấp, hắc long thương ma sát cùng đến hạ thể nàng.

Cảm giác được hành động của hắn nàng chủ động đem hai chân mở ra, Lăng Thiên Hữu hai ngón tay đã mở ra hai cánh bướm của nàng, một tầng thịt non không ngừng mấp máy lập tức hiện ra trước mặt hắn.

Lăng Thiên Hữu thấy môn hộ của nàng nhỏ hẹp, càng xem càng thích, chợt dùng miệng ngậm hộŧ ɭε của nàng, đầu lưỡi đánh qua đánh lại. Tiếu Yên Nhiên đã mấy năm không có bị người chơi đùa âm hạch như vậy, bị hắn làm cho không thể chịu đựng được cả người không ngừng vặn vẹo rêи ɾỉ, run giọng nói:

“A...van cầu đệ không cần giày vò ta....A...đầu lưỡi của đệ......”

Tiếu Yên Nhiên còn chưa nói xong thì đầu lưỡi của Lăng Thiên Hữu như linh xà đã chui vào sâu bên trong lỗ âm đ*o nàng, đi tới đi lui. Tiếu Yên Nhiên chau mày, mật huyệt ngày càng ngứa ngáy, ngọc dịch chảy ra, Lăng Thiên Hữu lại ai đến cũng không sợ đem ngọc dịch tất cả hút vào trong miệng.

Tiếu Yên Nhiên toàn thân rã rời, như hồn phi phách tán, mười ngón tay nắm thật chặt, vòng eo vặn vẹo, mông nâng lên cao để cái lưỡi của Lăng Thiên Hữu càng vào sâu hơn. Lăng Thiên Hữu cảm thấy xuân thủy của nàng có vị ngòn ngọt rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hút gần hết hắn mới vươn người lên, mạnh bạo hôn lấy Tiếu Yên Nhiên, Tiếu Yên Nhiên cũng mạnh bạo đáp trả hai người nhanh chóng quấn thành một đoàn, Lăng Thiên Hữu dùng lưỡi của mình tại bên trong miệng của nàng không ngừng nhả ra nước âm đ*o vừa hút lấy lúc nãy, Tiếu Yên Nhiên cứ ngỡ là nước bọt của Lăng Thiên Hữu nên có đến là hút thật mạnh cả lưỡi và nước vào, Lăng Thiên Hữu lâng lâng bay bổng.

Quấn nhau một lúc Tiếu Yên Nhiên lại đẩy Lăng Thiên Hữu nằm xuống, da^ʍ mị nói:

“Để ta tới....đệ cẩn thận...bắn tinh trước là sẽ thua đó...hihi”.

Tiếu Yên Nhiên hôn khắp thân Lăng Thiên Hữu, đặc biệt là hai đầu ti của hắn được cái lưỡi đinh hương của nàng chăm sóc rất kĩ, liên tục mυ'ŧ lấy, tay của nàng cũng không rãnh rỗi tại trên con hắc long thương của Lăng Thiên Hữu không ngừng sục lên sục xuống, Lăng Thiên Hữu cảm thấy toàn thân thoải mái, những ngón tay bạch ngọc của Tiếu Yên Nhiên không ngừng sục lấy nhục côn của hắn, hắn nhắm mắt hưởng thụ sung sướиɠ nói không nên lời.

Đột nhiên cảm giác tê dại, cực độ kɧoáı ©ảʍ từ hắc long thương truyền tới làm Lăng Thiên Hữu suýt nữa là bắn tinh con mẹ nó rồi, hắc long thương của hắn đang đẩy ra đôi môi anh đào của Tiếu Yên Nhiên, chui sâu vào miệng nàng, nói đúng hơn là Tiếu Yên Nhiên đang chủ động khẩu da^ʍ cho hắn a, Lăng Thiên Hữu không kiềm được phải rêи ɾỉ một tiếng:

“A...A...”

Tiếu Yên Nhiên cái lưỡi điêu luyện tại đầu hắc long thương Lăng Thiên Hữu nhẹ nhàng du động, động tác điêu luyện cực kì, khuôn mặt dâʍ đãиɠ mỉm cười nhìn Lăng Thiên Hữu. Tiếu Yên Nhiên nhấm nháp dương v*t của Lăng Thiên Hữu, nó còn to hơn của phu quân nàng, cái miệng nhỏ nhắn của nàng bị nhét đầy, nàng tận lực mở to miệng cũng không thể đem nhục côn của Lăng Thiên Hữu hoàn toàn ngậm hết. Nàng bú nút con hắc long thương nồng nhiệt, điêu luyện làm Lăng Thiên Hữu kêu thích không ngừng, Tiếu Yên Nhiên thấy hắn sung sướиɠ lại càng ra sức nuốt con hắc long thương của hắn sâu vào trong, chạy đến cổ họng nàng.

Lăng Thiên Hữu hai tay xoa lấy bầu vυ' nảy nở của Tiếu Yên Nhiên, hắc hắc cười dâʍ đãиɠ:

“Yêu Nhiên tỉ, để ta tới an ủi ngươi”

Tiếu Yên Nhiên bị lửa tình thiêu đốt, bỗng cảm thấy ngực vυ' bị xoa bóp mạnh bạo, một cổ kɧoáı ©ảʍ tê dại chạy khắp toàn thân, làm nàng rất hưng phấn, toàn thân vặn vẹo hai mắt nhắm nghiền, miệng duyên dáng gọi to:

“Thiên Hữu...Oan gia...tới đi...chơi ta...mau tới chơi tỉ tỉ đi....chơi chết tỉ tỉ đi....a...hung hăng chơi ta đi...ah”

Một bàn tay Lăng Thiên Hữu ôn nhu trêu đùa nhũ phong nàng, ngón tay Lăng Thiên Hữu chọc sâu vào trong lỗ âm đ*o của nàng, không ngừng quậy phá, ngón tay hắn dính đầy d*m thủy, kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ hai nơi làm Tiếu Yên Nhiên khó có thể thừa nhận, lớn tiếng rêи ɾỉ:

“Mau...mau đâm ta...a....thật tốt...hảo...Thiên Hữu...tướng công nhanh lên chút...a...đừng dùng tay nưã...mau chơi chết ta...a”

Tiếu Yên Nhiên giờ phút này không còn hình tượng thanh diễm rụt rè, đoan trang nữa, môi nàng mở ra, tràn đầy dục hỏa, nàng ngồi trên thân Lăng Thiên Hữu, đùi ngọc thon dài quấn chặt lây hông Lăng Thiên Hữu, bên dưới mật huyệt không ngừng cọ xát với nhục côn của hắn.

Gặp tình hình này, Lăng Thiên Hữu biết thời cơ đã thành thục, hắn xoay người ngồi dậy, hai tay nâng lên cái mông tròn của nàng, tiểu huynh đệ ở nụ hoa của nàng chậm rãi ma xát lấy hai mép âm đ*o, đôi lúc đem qυყ đầυ thăm dò vào nụ hoa rồi nhanh chóng rút ra. Chiêu này làm Tiếu Yên Nhiên rất khó chịu, dục hỏa ngày càng lên cao, miệng dâʍ đãиɠ hô to:“A....Thiên Hữu...Mau đâm vào âm đ*o tỉ đi...A...thật ngứa đệ làm gì vậy....mau đâm nát âm đ*o ta đi...mau đút hắc long thương vào đi...tỉ rất ngứa..ah...”

Lăng Thiên Hữu hắc hắc cười:

“Tỉ rất ngứa sao? Thế nào muốn ta chơi chết tiện nhân như tỉ sao? Muốn tướng công chơi nát cái âm đ*o dâʍ đãиɠ của tỉ sao?”

“A...muốn đệ mau chơi nát cái âm đ*o dâʍ đãиɠ của tỉ a, nhanh...a....đừng chơi đùa nữa”

“Không phải đệ là ai nào?”

“Là...là...a.là tướng công...a...tướng công mau chơi nát cái âm đ*o của thϊếp đi a....cái âm đ*o thϊếp là của ngươi....ngươi muốn chơi....muốn chơi khi nào cũng được”

Lăng Thiên Hữu lúc này hai tay đặt ở hông của nàng, eo đẩy một cái thật mạnh, đem con hắc long thương to dài, gân guốc sau khi sử dụng bí pháp của mình chọc thật sâu vào trong hoa tâm của Tiếu Yên Nhiên. Làm Tiếu Yên Nhiên duyên dáng gọi to một tiếng:

“....AAA............................................... thật to, thật sâu ahhh.”

Con hắc long thương của Lăng Thiên Hữu chui vào bên trong bị mật huyệt của Tiếu Yên Nhiên kẹp chặt lấy, âm đ*o của nàng còn rất khít, ma sát lấy nhục côn của Lăng Thiên Hữu mỗi lần hắn rút ra đẩy vào, Lăng Thiên Hữu cảm thấy từng tầng thịt non ấm áp gắt gao bao lại tiểu huynh đệ hắn, một cổ kɧoáı ©ảʍ xông lên đầu, hông dùng sức đem nhục côn nóng bỏng chậm rải rút ra đút vào, chín cạn một sâu làm Tiếu Yên Nhiên không ngừng da^ʍ khiếu.

Đôi tay vẫn không ngừng trên thân thể Tiếu Yên Nhiên vỗ về chơi đùa, khơi dậy nguyên thủy xuân tình của nàng.

Tiếu Yên Nhiên thực sự là rất thoải mái, dục hỏa làm nụ hoa của nàng rất ngứa ngáy, từng luồn cảm giác tê dại, khoái cảng truyền đến làm nàng toàn thân vặn vèo, sảng khoái đến cực điểm, miệng không ngừng rêи ɾỉ:

“A....con hắc long thương thật bự, nát âm đ*o ta rồi....a...nóng quá....nó nóng quá bổng âm đ*o ta mất Thiên Hữu..a...a..”

“Nhanh tướng công nhanh lên.....ta yêu ngươi chết mất....mau chơi mạnh lên...a..”

“Chơi ta....ngươi thật dũng mãnh a....mau chơi chết ta...chơi nát âm đ*o ta đi â....ta s....ư....ơ..ng”

Lăng Thiên Hữu thấy nàng như vậy biết là nàng sắp lêи đỉиɦ, hông không ngừng ra sức khuấy động, tiếng va chạm ‘bạch....bạch....bạch...’ giữa hán hắn và kiều đồn của Tiếu Yên Nhiên không ngừng truyền ra.

Tiếu Yên Nhiên không thể kiềm chế dục hỏa được nữa, cảm giác sung sướиɠ, dục tiên dục tử như muốn chết đi sống lại này nàng trước giờ chưa bao giờ trải qua, cho dù là lúc chơi nhau với tướng công nàng, con hắc long thương Lăng Thiên Hữu rất to, dài lại còn gân guốc, mỗi lần ma sát với hai bên thành âm đ*o đều làm nàng thần hồn điên đảo, sung sướиɠ như đang bay lượn trên chín tầng mây.

Tiếu Yên Nhiên kêu lên một tiếng thỏa mãn toàn thân cứng đờ, kiều đồn co giật dồn dập, hai mắt vô hồn, từ sâu bên trong âm đ*o một luồn âm tinh như nước lũ xuất ra, nàng xuất tinh mà cứ như là đang đi đái, âm tinh bắn mạnh lên qυყ đầυ của Lăng Thiên Hữu làm hắn phê tới tận óc, chút nữa là bắn tinh.

Tiếu Yên Nhiên đã lâu rồi không quan hệ, lần này thật sự là làm nàng dục hỏa dồn nén bao nhiêu lâu nay đã bị một lần cao trào này gội rửa sạch sẽ, toàn thân vô lực, không nhờ Lăng Thiên Hữu giữ lại thì nàng đã ngã nhào ra đất.

Tiếu Yên Nhiên như vậy xuất tinh nhưng Lăng Thiên Hữu thì vẫn chưa thõa mãn, câu nói của Tiếu Yên Nhiên đã kɧıêυ ҡɧí©ɧ tự tôn của hắn, hắn muốn làm cho nàng hoàn toàn khuất phục, ngừng một chút tiểu huynh đệ lại rút ra đút vào, Tiếu Yên Nhiên lúc này cũng đã thanh tỉnh, hoảng sợ hỏi Lăng Thiên Hữu:

“Ngươi vẫn chưa...chưa....xuất tinh”

Lăng Thiên Hữu cười hắc hắc không trả lời thầm nghĩ ‘ta sẽ cho ngươi biết thế nào là sự lợi hại của nam nhân, đừng có dễ dàng khiêu lòng tự tôn của một đại nam nhân...hắc hắc...’.

Lăng Thiên Hữu lại hẩy mông liên tục đẩy vào nhục côn nóng bỏng của mình làm Tiếu Yên Nhiên rêи ɾỉ thật to, giống như thỏa mãn giống như cầu xin tha thứ, nàng lêи đỉиɦ vài lần nữa mới làm Lăng Thiên Hữu bắn tinh, Tiếu Yên Nhiên thân thể xụi lơ nằm trong lòng Lăng Thiên Hữu thϊếp đi, Lăng Thiên Hữu nhìn cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của nử tử trong lòng vui vẻ mỉm cười, hắn biết Tiếu Yên Nhiên là không thể xa hắn được rồi, Lăng Thiên Hữu thoải mái cũng nhắm lại chìm vào giấc ngủ.