Triệu Thị Quý Nữ

Chương 21: Tranh cãi ầm ĩ

“Nha, ai làm Việt nhi bị ủy khuất, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ hồng này, cùng Tam mợ nói một chút.” Từ thị vui sướиɠ khi người gặp họa nở nụ cười, lại bộ dáng đau lòng mà nói, thực tế trong lòng rất là phiền chán tiểu hài tử.

Tam phòng tính tình từ trước đến nay là người e sợ thiên hạ không loạn, chỗ nào có “náo nhiệt” là người đến đầu tiên, chỉ mong trong phủ này không yên ổn trong lòng mới thoải mái, làm thế mới biểu thị nàng cùng Triệu Hoành Minh có cảm giác tồn tại một ít.

Diệp thị làm sao có thể để cho tam phòng đem nàng mợ lớn so đi xuống, thật tốt chiếm giữ một mình, vì vậy thanh âm cũng mềm nhẹ hỏi “Việt nhi đừng nóng vội, nếu là bị ai trong phủ ức hϊếp, nói cho mợ, nhất định sẽ không để ngươi chịu ủy khuất.”

Lâm Thanh Việt tuổi còn nhỏ, không biết tâm tư dư thừa của các nàng, gặp hai mợ đều yêu thương bản thân, sức mạnh lại kiên cường.

Lâm phu nhân lại gọi đứa con nhà mình đến trước mặt, một phen ôm chặt, nhìn bộ dáng hắn lúc này cũng là nóng nảy, cẩn thận xem xét trên người hắn một phen, không có bị thương chỗ nào mới yên tâm, mới mở miệng nói “Không phải đi xem đại biểu ca sao, đã xảy ra chuyện gì?”

Người sau lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn thành một đoàn, khó chịu nói “Chúng ta tiến vào sân bị Uyển tỷ tỷ ngăn ở bên ngoài, chiếm cứ đại biểu ca không cho chúng ta xem, còn sai gã sai vặt trong viện đại biểu ca đối với chúng ta rất không khách khí, Huyên tỷ tỷ còn bị Uyển tỷ tỷ làm cho khóc.”

Lâm Thanh Việt đùng đùng thuận lại nói, tròng mắt nhìn đĩa nho chín đen trên bàn có chút mong đợi, nhìn tổ mẫu chủ tọa có thể chủ trì công đạo.

“Này..” Lâm phu nhân nghe xong nhất thời có chút đau đầu, lại là Triệu Văn Uyển, hết khi dễ Sương nhi nhà mình, ngay cả Việt nhi cũng khi dễ, Lâm phu nhân nhất thời đã nghĩ xóa bỏ, vẫn cảm thấy đích nữ gia đình thế gia danh môn sẽ được gia đình hết sức ưu ái, nói không gần, gần ngay chính là đại tỷ, gả cho Tây Bình Hầu, có thể nói nở mày nở mặt, mà nàng cũng gả cho môn sinh của phụ thân.

Năm đó Lão Quốc Công gia nói thẳng vị hôn phu lúc đó là nhân tài quốc gia, nhất định tiền đồ vô tận, lão phu nhân Lâm gia lại mất sớm, tuy có hai cái thứ muội, một cái ở Thanh Châu, một cái còn ở trong khuê phòng, trên không phải chăm sóc phụng dướng cha mẹ chồng, dưới lại không phải chị em dâu tranh cãi, chính là thích hợp tính tình Lâm phu nhân được nuông chiều, lão phu nhân cũng là yêu thương con, đối với lão quốc công chọn lựa cửa hôn sự này tự nhiên là vừa lòng, đáng tiếc Lâm phu nhân vẫn không hiểu rõ được dụng tâm lương khổ của cha mẹ.

Nàng lại cảm thấy Triệu Văn Uyển nhất định là nghĩ bác nàng không tốt, mới luôn chọn con nàng khi dễ, sao không thấy nàng khi dễ Tây Bình Hầu phu nhân.

Lâm phu nhân càng nghĩ càng không phục, cùng với oán khí trước đây hiện đầy trên mặt, hết sức khó coi “Mẫu thân, tính tình Văn Uyển cũng nên trông nom, Sương nhi nhà ta, cả Việt nhi nhà ta cũng bị khi dễ cũng không phải chuyện nhỏ. Đồng ý là bác nhỏ ta không có năng lực gì, Văn Uyển nàng cảm thấy đối với ta không nhất thiết phải tôn trọng. Về sau ta cũng không dám mang đứa nhỏ về nhà mẹ đẻ nhìn ngài.”

Dứt lời, nàng lại chuyển hướng Diệp thị nói “Tẩu tử, Văn Uyển là đứa nhỏ của ngài, ngài nói vài câu, cấp cái công đạo.” Lâm phu nhân biết lão phu nhân thiên vị Triệu Văn Uyển, chỉ sợ hiện tại không có ai nói giúp mình.

Diệp thị nâng mắt, quyết định ở lão phu nhân, nguyên là không nghĩ gia nhập vào, chọc mẹ chồng ngờ vực, bị điểm danh chỉ cười cười nói “Nhị cô cô yên tâm, có mẫu thân ở đây, nhất định sẽ không sai sót.”

Tam phòng vừa nghe cùng Triệu Văn Uyển có quan hệ, lại nhìn Lâm phu nhân ôm đứa nhỏ, bộ dáng mẫu thân trong mắt tràn đầy đau lòng, nhất thời nhớ tới chuyện năm đó kích động trong lòng, mơ hồ đau, ánh mắt thản nhiên hung ác, phụ họa “Mẫu thân, ngũ cô cô cũng thật đáng thương, chính xác mà nói, cũng là khách của Quốc Công phủ, lại làm cho tiểu bối khi dễ như vậy.”

Quả nhiên, Từ thị tiếp lời giúp đỡ Lâm phu nhân, lão phu nhân liền liếc xéo một cái, không quá cao hứng. Lập tức Triệu lão phu nhân sai Dương ma ma rót trà chanh một chén, cũng không lên tiếng.

Lúc này, Tây Bình Hầu phu nhân luôn ở ngoài nghe mở miệng “Tiểu hài tử tranh cãi ầm ĩ vốn là chuyện thường, muội muội nghĩ nhiều, ta xem đứa bé Văn Uyển kia tuy rằng nghiêm khắc một chút, cũng là cái thành thật, không có tâm tư gì, Nhị muội muội lúc tuổi trẻ không phải cũng như vậy, mẫu thân vì nguyên nhân này không phải ầm ĩ với ngươi sao?”

Lâm phu nhân tính tình hẹp hòi, miệng không nói một chữ, túm khăn tay bên hông lau nước mắt, “Chúng ta mẹ con ở trong phủ có người không vừa lòng, Việt nhi, đi kêu muội muội của ngươi, chúng ta dọn dẹp về phủ.”

Diệp thị xem xét thời cơ, tiến lên làm người tốt an ủi “Ngũ cô cô đừng bực bội như vây, sẽ làm bị thương tâm tư lão phu nhân.”

Lâm phu nhân thu lại khăn tay, nhìn người trên chủ tọa lông mày nhíu lại, cũng có chút chột dạ, dù sao cũng là mẫu thân chính mình.

Tây Bình Hầu phu nhân thở dài, đối với tính tình muội muội cũng đành chịu, đành nói thêm “Mẫu thân, theo ta thấy ở giữa nhất định có cái gì hiểu lầm, không bằng đem mấy đứa nhỏ gọi tới trước mặt, để hỏi rõ ràng, cũng giải quyết tốt khúc mắc trong lòng Nhị muội. Còn nữa, vài cái tỷ muội trong lúc này ầm ĩ, cũng sợ sinh ra thù ghét, đến nơi này đem lời nói ra, làm cho bọn chúng sai thì nhận sai, có thể bớt lo lắng.”

“Lão phu nhân, đại cô cô nói đúng, con dâu nơi này trước hết thỉnh tội, vô luận đúng sai là ta chiêu đãi không chu đáo” Diệp thị lập tức nói.

“Thôi thôi, Dương ma ma đi gòi mấy đứa nhoe đến Minh Nhứ Uyển đi.”

“Vâng”

Chỉ chốc lát sau Dương ma ma liền đem người đến, Triệu Văn Uyển ở trên đường cũng nghe Dương ma ma nói mấy cái trưởng bối tranh luận, Dương ma ma cũng là thiên vị Triệu Văn Uyển, mới nói cho một mình nàng, Triệu Văn Uyển trong lòng sáng tỏ, bác nhỏ cùng tam phòng, Diệp thị đều ở, thêm vài đứa nhỏ lằng nhằng, sợ lại một hồi “Trận đánh ác liệt.”

Dương ma ma dẫn bọn họ cùng nhau vào phòng, vài cái tỷ muội dựa theo quy củ cấp mấy vị trưởng bối thỉnh an, Hạ Tĩnh Viễn bị Tây Bình Hầu phu nhân gọi đến bên cạnh, ý tứ chính là không để hắn trộn lẫn trong chuyện này. Hắn từ nhỏ đã được Tây Bình Hầu mang đến quân doanh tôi luyện, thời điểm đến trong phủ cũng không nhiều, cùng vài cái tỷ muội đi lại cũng không nhiều lắm, cũng sợ tuổi trẻ quá xúc động.

Văn Huyên, Văn Tuyết, Việt nhi, Sương nhi, cùng Triệu Văn Uyển đứng ở chính giữa, Lâm phu nhân gắt gao nhìn chằm chằm cái đầu cao nhất, đang muốn làm khó dễ, Triệu Văn Uyển trước đã đứng lên, vẻ mặt cùng thái độ nhận sai “Tổ mẫu, ta sai lầm rồi, ta không nên ngăn cản vài cái muội muội, đệ đệ đến nhìn đại ca. Bọn họ cũng là hảo tâm, ta….Lại cất giấu tâm tư. Gần đây thân mình đại ca không tốt, sợ bọn họ quấy rầy đại ca thanh tịnh, thứ hai….Thứ hai, tổ mẫu cũng biết nương ta mất sớm, liền chỉ có một đại ca cùng mẫu thân,sợ…sợ bọn họ đoạt đại ca của ta.”Nói xong Triệu Văn Uyển thanh âm còn có chút nghẹn ngào.

Nghĩ đến hai đứa nhỏ không có mẫu thân ruột, sống nương tựa lẫn nhau, lão phu nhân liền lập tức không thể không mềm lòng “Tâm can bảo bối của ta a, đại ca ngươi người khác đoạt không được, ai”

Tây Bình Hầu phu nhân cũng là sầu não, nghĩ đến đại tẩu khi đó tính tình ôn hòa, nhân duyên vô cùng tốt. Nàng cùng Thẩm thị kém nhau mấy tuổi, tuy là tẩu tử, lại càng giống như là tỷ muội, lại đối với mình rất là quan tâm “Ai, Văn Uyển như vậy cũng là có thể hiểu được, tính tình thẳng thắn cũng không có gì là sai lầm.”

Những người còn lại nhìn thấy tình hình này, khiến Triệu Văn Uyển một người nhận sai, một câu cũng không thể đi ra răn dạy.

Lâm phu nhân không cam lòng “Ngươi làm trưởng nữ, sao có thể ngang ngược làm cho hạ nhân đi đuổi vài tỷ muội, còn đối với Việt nhi nói lời khó nghe.”

“Văn Uyển ngươi dù sao cũng là trưởng nữ, là đích nứ Quốc Công phủ, thế nhưng không có chừng mực.” Từ thị thừa dịp chen miệng vào giáo huấn.

Triệu Văn Uyển trên mặt hiện áy náy, lưng lại thẳng tắp, đối mặt với Lâm phu nhân cùng tam phòng giọng điệu có chút phập phồng “Bác nhỏ nói đúng, ta quả thật không nên. Nhưng ta lúc đó tức giận, mới có thể như vậy, Việt nhi hắn… hắn không biết từ nơi nào nghe được lới nói linh tinh, nói ta cùng đại ca quan hệ không tốt, là muốn hại đại ca. Ta nhất thời tức giận, mới cùng Việt nhi hung dữ. Ta làm sao có thể là muội muội như vậy, thế nhưng nghĩ đi hại đại ca của mình, này tội danh ta đảm nhận không nổi, làm cho đại ca nghe được lại sẽ nghĩ như thế nào.”

“Việt nhi, ai nói cho ngươi nghe lời nói linh tinh như vậy.” Sắc mặt lão phu nhân nghiêm túc, trong phủ lại có lời đồn loại này.

Việt nhi chưa bao giờ gặp tổ mẫu quát lớn với mình như vậy, sợ tới mức nhanh chạy đến tránh trong lòng Lâm phu nhân, Lâm phu nhân trong mắt cũng hiện lên tia bối rối, che chở con.

Tây Bình Hầu phu nhân sắc mặt lạnh lùng, lại điểm đến Lâm Thanh Sương “Sương nhi, ngươi ở cùng Việt nhi thời gian lâu nhất, lời này là ai nói.”

Lâm Thanh Sương bị hù một chút, sợ hãi vội vàng trả lời“Là…là..” như thế nào đều không nói lên lời, ánh mắt lại nhìn về phía Lâm phu nhân, khiếm mọi người sáng tỏ.

Lâm phu nhân xẹt qua một chút xấu hổ, lại kích động “Mẫu thân, ta…ta chỉ thuận miệng nói bừa, không ngờ tiểu hài tử tưởng thật.”

Lão phu nhân cả giận “Ngươi đều là người lớn, thế nhưng nói loại lời nói linh tinh này, nói Uyển nha đầu khi dễ đứa nhỏ của ngươi, ta xem ngươi làm trưởng bối cấp Văn Uyển giải thích mới đúng.”

“Mẫu thân..”Lâm phu nhân hô một câu.

Lão phu nhân nghiêng mình, không muốn nhìn nàng. Diệp thị cùng tam phòng đều giật mình, yên lặng, Triệu Văn Huyên còn muốn lấy lí do nàng đẩy ngã chính mình, thật tốt cắn Triệu Văn Uyển một cái, lúc ấy còn cố ý cọ sát mặt đất để lại vết thương, cũng chỉ có thể buồn đau, xem như tự bên đá đập chân mình, loại cảm giác này thật khó chịu.

“Bác nhỏ, ta biết ngươi luôn luôn không thích ta, trước kia Văn Uyển có chỗ nào chọc ngài không hài lòng, liền ở trong lòng nói lời ‘áy náy’, cũng chỉ ngóng trông ngài bỏ qua, cũng ít làm phiền tổ mẫu quan tâm.”

Lâm phu nhân lời nói nhất thời nghẹn lại, trên mặt cũng là ngượng ngùng không lên tiếng.

Tây Bình Hầu phu nhân giảng hòa, dù sao cũng là muội muội nàng “Ta biết ngươi cũng không phải cố ý, chính là tiểu hài tử lời nói không cố kỵ, không biết lời nói nặng nhẹ, ngươi sau này cũng để tâm một chút, đối tốt với Văn Uyển.”

Lâm phu nhân nhìn đại tỷ cấp cái bậc thang, tâm không cam lòng nói “Tỷ tỷ nói đúng, Văn Uyển, là bác hiểu lầm ngươi.”

Triệu Văn Uyển gật đầu, vòng vo đề tài nói “Tổ mẫu, ta thực sự lo lắng bệnh tình của đại ca, về sau có thể giao chuyện trị bệnh cho đại ca giao cho ta phụ trách, cũng là thay mẫu thân chia sẻ.” Nàng đột nhiên vòng vo đề tài, chỉ quan tâm đại ca, không đề cập ủy khuất, sẽ làm cho người ta cảm thấy Triệu Văn Uyển là người rộng lượng.

Diệp thị cảm thấy cả kinh, vừa định nói ngăn cản, chỉ thấy lão phu nhân gật đầu nói “Được rồi, như vây sáng sớm đã náo loạn, làm tâm tư ta cũng ồn ào, tính tình Uyển nha đầu kém chút, nhưng vì Nguyên Lễ tốt, việc này cũng không phải do các ngươi quá phận, nha đầu kia mới đuổi các ngươi rời đi,chờ thân mình biểu ca các ngươi khỏe lên lại đi thăm.”

“Ngoại tổ mẫu…”Lâm Thanh Việt bĩu môi, còn muốn nói gì, đã bị Lâm phu nhân che miệng kéo đến bên cạnh.

Lão phu nhân tựa hồ có chút mệt mỏi, lưng dựa vào nhuyễn tháp, nhắm mắt “Được rồi, xim mời yên tĩnh, cho lão bà này được thanh tịnh, đều lui đi.”

Mọi người chỉ có thể đồng ý, nối đuôi nhau mà ra về, lưu lại góc bàn mấy cái chén cùng lư hương kì lân, lẳng lặng mà phun ra làn hương khói.