Thần Mộ Chi Huyết Đế

Chương 300: Trước khi đại kiếp đến (1)

- Ngươi đi mời hai người bọn họ vào đây cho ta!

Tuy trong lòng nghi hoặc nhưng bề ngoài Thái Nhất vẫn tỏ ra bình thản vô cùng nhàn nhạt kêu lên một tiếng.

- Vâng!

Tên thị vệ cung kính kêu lên một tiếng sau đó quay đầu bước ra ngoài truyền lệnh.

Không bao lâu sau Độc Cô Bại Thiên cùng với Ma Chủ đã bước vào.

- Hai người các ngươi tới đây tìm ta là vì việc gì?

Thái Nhất nhìn hai người trầm giọng hỏi.

Không giống với Đông Phương Trường Minh mối quan hệ giữa Thái Nhất cùng Độc Cô Bại Thiên, Ma Chủ chỉ thuộc loại bình thường cho nên hắn không cần khách khí với bọn họ.

- Yêu Hoàng, Tà Đế ngày hôm nay bọn ta đến đây tìm các ngươi là có hai chuyện muốn nhờ các ngươi.

Độc Cô Bại Thiên nói.

- Có hai chuyện muốn nhờ bọn ta?

Đông Phương Trường Minh, Thái Nhất nghe vậy đưa mắt nhìn nhau một cái rồi đồng thời nghi hoặc hỏi.

Bọn họ thật sự không hiểu thật ra dựa vào tu vi thực lực của Ma Chủ, Độc Cô Bại Thiên còn có chuyện gì không làm được mà phải nhờ tới bản thân giúp đỡ.

Hơn nữa còn là hai việc.

- Chuyện thứ nhất bọn ta muốn nhờ là hi vọng Yêu Hoàng - Thái Nhất ngươi có thể đem Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận cho ta mượn dùng một thời gian!

Ma Chủ nhìn Thái Nhất ôm quyền nói.

- Đem Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận cho ngươi mượn Độc Cô Bại Thiên ngươi có biết mình đang nói cái gì không?

Thái Nhất vừa nghe những lời của Ma Chủ thì sắc mặt trầm xuống quát nhẹ một tiếng.

Cũng khó trách Thái Nhất lại tỏ ra khó chịu Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận chính là trấn giới đại trận của Yêu Giới do hắn khổ tâm sáng tạo ra không chỉ có lực sát thương cực lớn còn có thể phát ra tinh lực trợ giúp cường giả Yêu Tộc tu luyện hay là luyện khí có thể nói diệu dụng vô cùng đặc biệt là vào lúc Tân Yêu Giới mới được trọng lập như thế này.

Hiện giờ làm sao có thể vì một lời nói của Độc Cô Bại Thiên mà đem nó giao cho hắn được chứ?

- Thái Nhất ta biết bây giờ ngươi đang nổi giận nhưng trước tiên hãy bình tĩnh lại, ta tin rằng khi nghe được lý do ta muốn mượn Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận ngươi chắc chắn sẽ đồng ý đem nó cho ta mượn!

Đối diện với ánh mắt mang theo vẻ giận dữ của Thái Nhất, Ma Chủ vẫn vô cùng bình tĩnh nói.

- Là lý do gì ngươi mau nói ra đi!

Thái Nhất nhíu nhíu mày một chút rồi cố nén sự tức giận trong lòng nói.

- Mục đích ta mượn Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận của ngươi chính là vì muốn tiến vào Thông Thiên Lộ!

Ma Chủ trầm giọng nói.

- Cái gì? Ngươi muốn tiến vào Thông Thiên Lộ?

Không chỉ Thái Nhất ngay cả Đông Phương Trường Minh cũng kinh ngạc kêu lên một tiếng.

- Không sai! Chắc các ngươi cũng đã biết mục đích ta cùng Độc Cô Bại Thiên xây dựng Luân

Hồi Môn ở Đệ Tam Giới không chỉ là đơn giản là muốn thả những Thiên Cấp cường giả ở đây ra ngoài, quan trọng hơn là còn muốn nghênh đón những Thái Cổ Thần năm đó bị Thời Không Đại Thần đưa vào Thời Không Loạn Lưu năm đó trở về.

Ma Chủ trầm giọng nói.

- Hiện nay cuối cùng cũng đã thành công trải qua một phen thương lượng bọn ta quyết định sẽ cùng nhau tiến vào Thông Thiên Lộ trước để giảm bớt những chướng ngại vật khi đại quân sau này tiến lên, mà để làm được chuyện đó không thể thiếu Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận được cho nên vì thiên hạ sinh linh xin Yêu Hoàng hãy thành toàn cho yêu cầu này của ta!

Hơi dừng một chút hắn lại tiếp tục.

Ma Chủ rất ít khi cầu xin người khác vậy mà bây giờ lại hạ thấp mình trước mặt Thái Nhất đủ biết chuyện này đối với hắn quan trọng ra sao.

- Thôi được rồi! Nếu ngươi đã nói như vậy thì ta cũng không làm người xấu nữa, đây là trận đồ của Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận cầm lấy đi!

Thái Nhất nghe vậy trầm tư một lúc rồi vung tay lấy ra một tấm trận đồ màu xanh nhạt ném về phía Ma Chủ.

- Bây giờ các ngươi đã xong chuyện thứ nhất có thể nói chuyện thứ hai rồi chứ?

Đợi sau khi Ma Chủ thu hồi trận đồ Đông Phương Trường Minh lên tiếng hỏi.

- Đương nhiên! Nhưng chuyện thứ hai này là do Độc Cô Bại Thiên nghĩ ra để cho hắn tự mình nói với ngươi thì sẽ tốt hơn!

Ma Chủ trầm giọng nói.

- Độc Cô Bại Thiên ngươi muốn nói chuyện gì với ta?

Đông Phương Trường Minh nghe vậy nhìn Độc Cô Bại Thiên hỏi.

- Khụ! Chuyện là thế này theo ta tính toán thì chỉ có mấy chục năm nữa thì Đại Phá Diệt sẽ xảy ra đến lúc đó Thiên Đạo nhất định sẽ hàng kiếp xuống khắp Lục Giới để hủy diệt sinh linh, các thế giới khác đều đã có Giới Chủ của mình bảo vệ cho nên không cần ta quan tâm chỉ Nhân Gian Giới có số lượng sinh linh đông nhất lại ít đỉnh cấp cường giả bảo vệ nhất là làm cho ta không yên tâm.

Độc Cô Bại Thiên ho nhẹ một tiếng sau đó lên tiếng.

Đúng như lời của hắn đã nói hiện nay Nhân Gian Giới tuy có số lượng sinh linh nhiều nhất trong Lục Giới nhưng lại có rất ít đỉnh cấp cường giả đỉnh cấp trở lên bởi vì những thế lực ở nơi này trừ một số ít Huyền Giới có lai lịch cổ xưa như Thần Phong Huyền Giới, Tụ Bảo Các ra hầu như đều có gốc gác đến từ Thiên Giới một khi Đại Phá Diệt xảy ra bọn họ nhất định sẽ rút hết toàn bộ tinh anh trở về Tổng bộ ở Thiên Giới bỏ mặc Nhân Gian Giới không lo.

- Ý ngươi là muốn ta ra tay bảo vệ Nhân Gian Giới?

Đông Phương Trường Minh vừa nghe được một nửa đã đoán được mục đích của Độc Cô Bại Thiên.

- Đúng vậy! Việc này trước đây ta vốn để Tiểu Bại làm nhưng nó còn có một số chuyện quan trọng cần làm cho nên chỉ có thể làm phiền ngươi. Hi vọng ngươi có thể đồng ý!

Độc Cô Bại Thiên cũng không phủ nhận trực tiếp gật đầu một cái.

- Việc này đương nhiên không thành vấn đề, Nhân Gian Giới vốn là nơi sinh ta ra ta đương nhiên phải có trách nhiệm bảo vệ nó!

Đông Phương Trường Minh cũng không hỏi thật ra Thần Nam đang bận chuyện gì phi thường sảng khoái gật đầu một cái.

- Tốt! Như vậy ra có thể yên tâm rồi!

Độc Cô Bại Thiên gật đầu một cái.

Tiếp theo hắn cùng với Ma Chủ nói thêm một chút chuyện nữa rồi cáo từ rời đi.

Không bao lâu sau Đông Phương Trường Minh cũng rời khỏi Yêu Hoàng Điện hiện tại hắn đã nhận lời Độc Cô Bại Thiên trợ giúp hắn phòng ngự Nhân Gian Giới đương nhiên phải lập tức lên đường trở về nơi đó.

....

Trải qua nửa tháng sau đoàn người Đông Phương Trường Minh đã về tới Cửu Nguyên Sơn ở Đông Phương Trường Minh.

- Đông Phương huynh, Nhược Thủy tiểu thư Nhược Yên tiểu thư các người về rồi!

Vừa mới bước vào Lục Tà Điện bọn họ đã nhìn thấy Nam Cung Ngâm nhìn bản thân cười nói.

Sau khi được Đông Phương Trường Minh chữa trị chất độc trong người hắn ta chuyển sang tu luyện pháp môn của Tà Cực Đạo do Đông Phương Trường Minh truyền thụ gần đây tu vi bạo tăng đã đạt đến cảnh giới Thần Hoàng cả người đã thay đổi rất nhiều chỉ có bản tính phong lưu phóng đãng là vẫn chưa thể sửa được.

- Tiểu sư đệ ta đã nói rồi phải gọi là sư phụ, cùng với hai vị sư nương mới đúng!

Đông Phương Trường Minh thấy vậy xuất hiện một nụ cười nhưng hắn còn chưa kịp lên tiếng thì sau lưng của Nam Cung Ngâm lại vang lên một tiếng nói nhìn kỹ lại thì người lên tiếng chính là Trương Lục Cuồng.

Phía sau hắn là đám người Tề Đằng, Đông Phương Khiếu Thiên, Đông Phương Vũ Thiên cùng với Đông Phương Vân Tiêu vừa từ Đệ Thất Giới trở về.

- Ta biết rồi sư huynh!

Nam Cung Ngâm nghe vậy co đầu rụt cổ lại nói.

- Đệ tử bái kiến sư phụ!

Trương Lục Cuồng bước tới trước mặt Đông Phương Trường Minh cung kính thi lễ.

- Ừm! Ngươi xem ai đã trở về đi!

Đông Phương Trường Minh gật đầu một cái sau đó chỉ vào Đông Phương Chính bên cạnh nói.

- Đệ tử bái kiến sư thúc! Chúc mừng sư thúc sống lại!

Trương Lục Cuồng nhìn Đông Phương Chính thi lễ.

- Tiểu Trương ngươi không cần đa lễ đứng lên đi!

Đông Phương Chính nghe vậy cười nói.

- Ngươi có thể chỉ cho ta biết ở đây ai là Đông Phương Khiếu Thiên cùng với Đông Phương Vân Phi hay không?

Hơi dừng một chút hắn lại đột nhiên chuyển giọng hỏi.

- Chính là hai người bọn họ!

Tuy không biết tại sao Đông Phương Chính lại hỏi như vậy nhưng theo bản năng Trương Lục Cuồng cũng đưa tay chỉ về phía Đông Phương Khiếu Thiên cùng Đông Phương Vân Phi.

Đông Phương Chính lập tức đảo mắt quan sát bọn họ.

Mà Đông Phương Khiếu Thiên cùng Đông Phương Vân Phi đồng dạng cũng đưa mắt quan sát ngược lại Đông Phương Chính.

Trong lòng bọn họ đều vô cùng hồi hộp tuy rằng bọn họ là Tổ Gia gia cùng với Gia gia của Đông Phương Trường Minh theo bối phận thì cũng là trưởng bối của Đông Phương Chính nhưng có ai biết được thật ra vị Tà Tôn đại nhân này có chịu nhận hai người hay không dù sao hắn cũng không giống như Đông Phương Trường Minh có ký ức của kiếp này.

Trong lúc hai người đang suy nghĩ thì Đông Phương Chính lại làm ra một chuyện khiến tất cả mọi người kinh ngạc hắn không ngờ lại chắp tay thi lễ với Đông Phương Khiếu Thiên và Đông Phương Vân Phi.

- Tà Tôn đại nhân sao ngươi lại làm vậy?

Hai người thấy vậy kinh ngạc hỏi.

- Hai vị Gia gia không cần khách sáo cứ gọi con Tiểu Chính thì được rồi. Con sở dĩ thi lễ với hai người là vì muốn cảm tạ hai người trong thời gian đại ca chưa thức tỉnh ký ức kiếp trước đã dạy bảo huynh ấy nhiều chuyện khiến cho tính cách của huynh có sự thay đổi tích cực không còn suốt ngày làm ra bộ dáng ưu sầu giống như lúc trước nữa!

Đông Phương Chính cười nói.

- Ha ha ha....

Những người trong đại sảnh không ai ngờ hắn lại đột nhiên nói đùa vừa nghe lập tức không nhịn được bật cười.

Bầu không khí đang ngưng trọng nhất thời cũng trở nên dễ chịu hơn rất nhiều.

- Tiểu Chính con không cần khách sáo Trường Minh là con cháu của bọn ta dạy dỗ nó là việc bọn ta phải làm!

Đông Phương Khiếu Thiên trầm giọng nói.

- Đúng vậy!

Đông Phương Vân Phi cũng gật đầu một cái.

Đông Phương Trường Minh nhìn thấy ba người hòa hợp với nhau thì trong lòng âm thầm cười một tiếng.

- Tề Đằng ngươi đi mời Sở Nguyệt cùng với Viện trưởng Lý Hoa của Thần Phong Học Viện cùng với Từ Phong ông chủ của Tàng Bảo Các đến đây cho ta!

Tiếp theo hắn lại nhìn Tề Đằng nói.

- Sư phụ tại sao người lại muốn gọi bọn họ?

Tề Đằng nghe vậy nghi hoặc hỏi hai tỷ muội Sở Nguyệt là một trong Thất Đại Chủ Hồn của Thất Tuyệt Thiên Nữ hiện nay đã tìm được Chủ Hồn cuối cùng là Lý Nhược Lan gọi nàng ta đến để thực hiện Thất Tuyệt hợp thể là chuyện rất bình thường.

Nhưng còn hai người Lý Hoa, Từ Phong hình như không liên quan đến việc này thì phải tại sao Đông Phương Trường Minh lại muốn gọi cả bọn họ đến.

- Ngươi cứ làm theo lời ta trước đi, đợi khi bọn họ đến ta sẽ giải thích!

Đông Phương Trường Minh trầm giọng nói.

- Vâng!

Tề Đằng nghe vậy không nghĩ nhiều nữa lập tức đi ra ngoài.