Chuyện thuốc giải độc để sau tính, Gia Lôi an tâm nhắm mắt lại, mang theo lời chúc phúc của đông đảo các fan, được Garfield ôm rời khỏi trận quyết đấu.
Xét thấy thân phận của Gia Lôi không thể bại lộ, Sullivan trực tiếp kêu thủ hạ của Dark Clans lại đây chẩn trị cho Gia Lôi.
Nhìn dụng cụ y tế vây quanh thiếu niên, tâm tình ba người đàn ông đều trầm trọng vô cùng.
" Tít tít tít "
Tiếng chuông vang lên phá vỡ yên tĩnh chết chóc. Sullivan cúi đầu nhìn thiết bị liên lạc.
Anson gọi làm gì? Chẳng lẽ hắn biết Gia Lôi đã xảy ra chuyện?
Sợ Anson có chuyện khác muốn nói, Sullivan xoay người đi ra khỏi phòng y tế.
Trước khi trở thành người một nhà, hắn vĩnh viễn sẽ không tin tưởng bất cứ người nào của Liên Bang.
Chỉ chốc lát, Sullivan với sắc mặt cổ quái đi trở về, yên lặng đứng ở bên cạnh Garfield. Hắn chớp chớp đôi mắt, nói:
"À...... Ta nói Vũ Khan bắt cóc mẹ của Gia Lôi, ngươi tin hay không?"
"Vũ Khan? Người cùng lớn lên với Gia Lôi sao?"
Garfield hồi tưởng lại trong quá khứ khi hắn còn truy bắt Gia Lôi. Đúng là phía sau Gia Lôi luôn có một giống đực cao lớn chạy theo. Trong giọng nói của Garfield không tự giác mang theo một chút ghen tuông.
Không chỉ là hắn, phàm là người yêu thích Gia Lôi, có tên nào không đối với Vũ Khan nghiến răng nghiến lợi? Vũ Khan là người ở bên cạnh Gia Lôi suốt từ nhỏ cho tới nay, cũng hai mươi năm rồi còn gì. Hắn và Gia Lôi cùng trải qua bao khó khăn buồn vui. Bất cứ ai trong bọn họ không thể dùng bất cứ thứ gì đổi được thời gian quý giá đó.
Dù cho Vũ Khan không phải người yêu của Gia Lôi, nhưng bọn họ cũng không thể không thừa nhận, ở trong lòng Gia Lôi, Vũ Khan có vị trí tuyệt đối cao hơn bất luận kẻ nào trong bọn họ. Đây là một việc mà những người theo đuổi canh giữ bên cạnh Gia Lôi hoàn toàn không thể chịu đựng được.
"Đúng vậy, chính là hắn."
Gật đầu, Sullivan nhìn Leopold, kẻ đang gắt gao nhìn chằm chằm Gia Lôi. Người đàn ông kia đã đem toàn bộ tinh thần đặt ở trên người Gia Lôi, cũng không có chú ý nghe cuộc trò chuyện của hắn và Garfield. Nhưng vì bảo đảm bí mật, Sullivan vẫn kéo Garfield tới một chỗ xa phòng cách ly một chút, lại cố tình đem thanh âm đè thấp một ít mới nói:
"Ta nhận được tin tức, Lachlan Brooke từng vận dụng mối quan hệ để điều tra tư liệu về Karen. Ta không biết vì sao mà họ hoài nghi thân phận của Gia Lôi. Không biết ngọai trừ nhà Brooke còn có những người khác nghi ngờ nữa hay không. Bọn ta thật sự không yên lòng, cho nên ta mới chạy tới muốn cùng Gia Lôi thương lượng đối phó, ai mà biết......"
Ai mà biết lại gặp Gia Lôi đang hở hang ở trên lôi đài đánh nhau với một giống đực. Tính chiếm hữu bộc lộ, lúc ấy thần trí hoàn toàn mất kiểm soát, chỉ còn lại có lửa nóng và lòng đố kị...... thịnh nộ bộc phát.
Nghĩ đến thiếu niên như yêu tinh đứng ở trên lôi đài, dường như thu hút hết toàn bộ ánh mắt của những người có mặt tại đấu trường. Tất cả mọi người đều trong bộ dạng si mê không thôi. Giọng nói của Sullivan bị áp xuống, ánh mắt lại nóng bỏng có thể thiêu cháy thiếu niên đang ngủ say trong phòng y tế. Hắn thật sự muốn đem Gia Lôi đè ở dưới thân yêu thương một hồi. Đáng tiếc, hắn có tâm tư lại không có lá gan làm thật.
Gia Lôi là đối tượng đầu tiên làm hắn động tình, cũng sẽ là người duy nhất hắn yêu cho đến chết. Hắn không muốn dùng thủ đoạn cưỡng bách để có được đối phương. Hắn chỉ có thể chậm rãi thu phục lòng người, bám chặt đến khi Gia Lôi mềm lòng mới thôi.
Nhìn tình trạng trước mắt mà xem, đây đúng là quá trình tương đối gian nan.
Kỳ thật mà nói, hắn cùng Gia Lôi xem ra cũng rất có duyên phận. Hai người gặp nhau trong hoàn cảnh khó khăn nhất, còn phát triển tình cảm khi bốn phía ẩu đả kịch liệt.
Khụ khụ, thái độ của hắn khi đó xác thật hơi kém một chút. Nhưng cũng chứng minh hắn là người biết giữ mình trong sạch, một người đàn ông tốt, không phải sao? Bằng không đổi lại là người có phẩm chất thấp hèn hơn, đột nhiên nhìn thấy một giống cái nhỏ tuổi xinh đẹp, còn không phải sớm nhào lên ra tay làm ác?
Đối với sắc đẹp không dao động, một khi đã động tâm thì quyết nhất sinh nhất thế, nghe qua tốt đẹp tới cỡ nào?
Hắn tin tưởng vững chắc rằng sớm muộn gì Gia Lôi cũng sẽ nhìn thấy được ánh hào quang chói lọi tỏa ra từ phẩm chất tốt đẹp trong con người của hắn.
Khiến cho hắn hạnh phúc chính là hắn đã là người đầu tiên nhìn thấy Gia Lôi biến thân, tiếp xúc rất gần với đuôi cá tuyệt mỹ kia. Mặc dù khi bị cái đuôi kia đánh trúng, trong phút chốc sẽ là mắt hoa tai ù, như rơi vào trận pháo hoa lóa mắt.
Trên đời này còn có ai so với ta gần gũi với Gia Lôi như vậy? Đừng quên lúc trước chính Gia Lôi lấy thân phận tiểu tình nhân của ta xuất hiện trước mặt những người Dark Clan. Cái này gọi là ý trời đã định. Vận mệnh sớm đã sắp đặt Gia Lôi là người của ta, chạy trốn tới nơi nào cũng không thoát, ha ha ha!
"Nhà Brooke đang điều tra Gia Lôi?"
Garfield nhíu mày. Vô duyên vô cớ nhà Brooke đi điều tra Gia Lôi làm cái gì? Trừ phi......
"Ngươi xác định bọn họ không có điều tra ra cái gì chứ?"
Nếu thân phận thật sự của Gia Lôi bị bại lộ, vấn đề sinh con sẽ bị truy hỏi.
Phải biết rằng Chính phủ Liên Bang muốn có giống cái quý hiếm sắp phát điên rồi. Nếu một khi biết Gia Lôi là giống cái quý hiếm, trời mới biết họ sẽ phái ra bao nhiêu giống đực đến vây lấy Gia Lôi.
Hắn cũng không sợ hãi có bao nhiêu giống đực trở thành đối thủ, cùng lắm thì đánh cho bọn họ tàn phế. Thân là người ở bên cạnh bảo vệ Gia Lôi, hắn có nghĩa vụ bảo đảm giữ gìn trinh tiết của Gia Lôi.
Hắn chỉ sợ Gia Lôi từ đây sẽ mất đi tự do.
Không thể đem giống cái quý hiếm so sánh với nữ tính. Quả thực sự cám dỗ của giống cái quý hiếm đối với giống đực là không thể tính được. Tới lúc đó, ai còn có lá gan để cho Gia Lôi chạy loạn?
Mà lấy hiểu biết của hắn đối với Gia Lôi mà nói, muốn cho Gia Lôi ngoan ngoãn ở một chỗ sinh con cho nhóm giống đực là không thể. Gia Lôi sẽ rất khó chịu, thà chết còn hơn.
Hắn sao có thể làm được việc biến một thiếu niên sống động thành một cỗ máy sinh con?
Vừa rồi ánh hào quang của thiếu niên tỏa ra khi ở trên lôi đài so với đá quý càng bắt mắt hơn. Đó mới là phong thái riêng, chỉ thuộc về Gia Lôi.
Lạnh lùng mím môi, đôi mắt màu vàng kim như nổi sóng.
Có là ai đi chăng nữa, cũng đừng nghĩ thương tổn Gia Lôi dù một phân một hào, cho dù đó là Chính phủ Liên Bang. Ta thà rằng cởi bỏ quân trang trên người, cũng muốn bảo vệ tốt cho Gia Lôi cả đời!
Sullivan đứng ở bên cạnh Garfield, nhìn tình địch từ kinh ngạc thành lo lắng, rồi đến quả quyết, vừa lòng cười cười. Có thể đem Gia Lôi đặt ở vị trí quan trọng nhất trong lòng, với xuất thân của Garfield mà nói, cũng không phải một chuyện đơn giản.
Thôi được rồi, từ giờ phút này trở đi, hắn sẽ đối đãi với Garfield như người một nhà. Còn Leopold.....
Sullivan bĩu môi.
Người ôn hòa như ngọc gì đó thấy thế nào cũng không vừa mắt. Ta ghét nhất người đi đến chỗ nào cũng được coi như ánh mặt trời. Leopold làm cho ta có loại xúc động muốn đánh vỡ mặt. Đem loại người này trở thành người nhà mà đối đãi thì khác gì đi tìm ngược?
Hắn tin tưởng không chỉ là hắn, cả Anson cũng sẽ tiêu hóa không nỗi.
"Không cần lo lắng, chuyện ngươi nghĩ đến ta cũng đã nghĩ qua. Đây cũng là lý do vì sao trong khi Dark Clan cùng Ám Dực Tộc đang tiến vào giai đoạn đấu đá gay cấn, ta lại quyết định đem gánh nặng ném cho Anson, tự mình chạy tới đây. Ngươi lo lắng sợ Gia Lôi bị ức hϊếp. Ta cũng lo lắng như thế. Cho dù gia tộc Brooke có quỷ kế gì, dám khiến cho Gia Lôi rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm, cũng đừng trách ta không nói tình cảm."
Trên mặt Sullivan mang theo nụ cười ôn nhu như là một người lịch sự nhã nhặn. Nhưng cặp mắt kia lại ẩn chứa ý tứ thâm sâu khó lường, nhìn một cái là có thể làm người ta tim đập nhanh, dựng tóc gáy.
"Là do người nhà Brooke sơ sẩy làm cho tuổi thơ của Gia Lôi tràn ngập thống khổ. Hiện giờ Gia Lôi trưởng thành rồi, sớm đã không còn hy vọng xa vời gì về thân tình, bọn họ lại nhảy ra khuấy đảo hô gió gọi mưa. Garfield, ngươi tin tưởng bọn họ xuất phát từ tình yêu thương sao? Ngốc cũng thấy rõ một khi chứng thực Gia Lôi là giống cái quý hiếm, vậy ích lợi mang đến cho gia tộc Brooke sẽ là vô cùng lớn. Chuyện mua bán một vốn bốn lời này ai không muốn làm?"
Đôi mắt tím lạnh lùng, Sullivan thu hồi ôn nhu giả dối trên mặt, dùng ánh mắt trào phúng nhìn Garfield.
"Người nhặt Gia Lôi về nuôi dưỡng là Ertan kia cũng đã nuôi dưỡng rất nhiều cô nhi. Nói là nuôi dưỡng nhưng không khác gì nhặt một món đồ chơi. Khi nhớ tới thì cho chút cơm thừa, không nhớ ra thì bỏ mặt mấy tháng chẳng quan tâm là chuyện thường. Hắn không quan tâm những đứa bé có sinh bệnh hay không, lạnh hay không. Chỉ khi hắn no đủ, bảo đảm mình áo cơm không lo mới có thể bố thí chút chăm sóc cho những đứa trẻ không hề có năng lực sinh tồn. Qua nhiều năm như vậy, mấy đứa trẻ may mắn sống sót chỉ còn có Gia Lôi cùng Vũ Khan. Ta căn bản không tưởng tượng nổi, vì để sống sót Gia Lôi đã phải trải qua bao nhiêu cực khổ, chịu bao nhiêu uất ức. Mà hết thảy chuyện này đều bởi vì vợ Ninh Vi và Lachlan Brooke. Bọn họ sinh ra Gia Lôi, vì cái gì không bảo vệ tốt cho con mình? Cả đứa con sống hay chết cũng không xác định được. Bọn họ lại yên tâm thoải mái từ bỏ tìm kiếm. Những người như vậy dựa vào cái gì được làm cha làm mẹ?!"
Ý thức được chính mình quá kích động, Sullivan nhắm mắt lại. Hắn hận, hận những bậc cha mẹ không yêu quý con cái của mình. Nếu một đứa trẻ có người nhà yêu thương thì làm sao đến nỗi phải sống trong địa ngục nhiều năm như vậy?
Hít sâu một hơi, chậm rãi khống chế cảm xúc, sau một lúc lâu, Sullivan đột nhiên mở mắt cười nói:
"Muốn biết Vũ Khan vì cái gì lại bắt cóc mẹ Gia Lôi không?"
"Không phải cái tên đần độn kia lại làm việc ngu ngốc chứ?"
Không phải Garfield cố ý hạ thấp chỉ số thông minh của Vũ Khan. Nhớ tới trước đây thời điểm hắn đuổi bắt Gia Lôi khắp thiên hạ, không chỉ một lần chỉ số thông minh thấp của Vũ Khan kéo chân Gia Lôi. Nếu không phải Vũ Khan, Garfield cũng không có khả năng lấy được gien mẫu của Gia Lôi, do đó mới biết được Gia Lôi là người Xà Tộc.
Trong thế giới đạo tặc thì không có ai không có kẻ thù? Đặc biệt là đạo tặc độc hành, không có đội nhóm hỗ trợ. Họ tận lực đem thân phận của mình giấu kín, đặc biệt là về chủng tộc của mình, hận không thể giấu cả đời. Ngày thường tác nghiệp sẽ thay đổi bộ dạng, khi không phải nguy hiểm sắp chết cũng đừng hòng bắt được bọn họ.
"Ngươi thật sự hiểu rõ về hắn."
Sullivan dựa vào vách tường cười không ngừng.
Lúc này Lâm Ân dẫn Tây Ân vào phòng xem Gia Lôi. Tây Ân là bác sĩ giỏi nhất của Dark Clan, bị gọi đến đây chẩn trị cho Gia Lôi. Bác sĩ nói Gia Lôi mọi thứ đều tốt, cũng không có bị thương nặng. Tâm tình của Sullivan cũng thoải mái, có thể vui vẻ một chút.
"Vốn dĩ Vũ Khan nghe nói Gia Lôi không chết tính toán lập tức chạy tới tìm người. Ai biết ở trên đường ngẫu nhiên gặp được tiếng sét ái tình. Tên ngốc kia lì lợm bám lấy con người ta. Khó khăn lắm hắn mới có thể tìm thấy cơ hội tỏ tình. Không ngờ máy bay Ninh Vi điều khiển đã bị gì đó đâm xuống phá hỏng khung cảnh lãng mạn kia. Vị nữ thần kia của Vũ Khan cũng bị cánh quạt chạm vào gây ra chút thương tích. Vũ Khan tức giận liền bắt Ninh Vi trói lại."
Nhớ lại cảnh tượng trong đoạn video do Anson gởi tới, Vũ Khan đứng ở giữa một đống lung tung rối loạn kêu gào, Sullivan lại có một trận cười ra tiếng.
Trói rất hay, nếu không phải Vũ Khan trói Ninh Vi lại, nói không chừng Ninh Vi đã sớm chạy tới trước mặt Gia Lôi nhận thân nhân. Gia Lôi không cần biết những người thân chỉ biết đem thêm phiền toái này. Không ai biết thân phận giống cái quý hiếm, Gia Lôi sẽ sống càng vui vẻ càng thoải mái.
Garfield nghe được tin tức này cũng bị làm cho dở khóc dở cười. Nhưng mà Vũ Khan tìm được người yêu đúng là một sự kiện đáng để chúc mừng. Ít nhất hắn sẽ không bám riết bên người Gia Lôi gây chướng mắt.
"Phái người đem phu nhân Brooke "thỉnh" lại đây, miễn cho phát sinh phiền phức."
Hiển nhiên, Garfield cũng không mấy ưa thích phu nhân Brooke này, lãnh đạm nói một chữ "thỉnh", làm Sullivan càng tăng vài phần tán thưởng hắn.
"Yên tâm, Anson đã sớm phái người đi thỉnh."
Vỗ vỗ bả vai Garfield, Sullivan kéo đối phương cùng nhau ngồi xuống ghế, dựa tường nghỉ ngơi.
"Vậy là tốt rồi, nếu có cái gì không tiện, ta phái vài thuộc hạ hỗ trợ cho người......"
Lẩm nhẩm thì thầm, Sullivan không để ý đem tay khoát qua vai người anh em kề vai sát cánh Garfield. Hai người ghé sát vào nhau cùng bàn luận vấn đề có khả năng phát sinh tiếp theo, lại thương thảo biện pháp làm như thế nào để giải quyết.
Hai người thảo luận thực nhập tâm. Garfield mặc kệ là bởi vì cái gì mà Sullivan thay đổi thái độ đối với hắn. Nếu đối phương tín nhiệm, hắn cũng sẽ không bủn xỉn.
Mọi người đều không phải loại xấu xa bủn xỉn. Sau khi cho nhau sự tín nhiệm thì tất cả những tính toán ngầm đều kéo ra đặt lên mặt bàn thảo luận. Hiệu suất làm việc lập tức tăng lên không chỉ một bậc.
Mà chờ đến khi rốt cuộc Leopold cũng lấy lại tâm trí, lúc này hắn mới chú ý hai tình địch đang làm cái gì đó. Hắn cũng không biết hai người kia tụm lại nói nhỏ đã bao lâu rồi.
(⊙o⊙)
Nghẹn họng nhìn trân trối, Leopold nhìn lại nhìn hai người đàn ông đang ngồi dựa sát vào nhau. Tròng mắt thiếu chút rơi ra.
Sao Garfield lại nắm lấy cổ tay Sullivan? (Đó là bởi vì cùng nhau xem nội dung thông tin nhận được của thuộc hạ gởi tới).
Sao môi Garfield còn... chạm vào gương mặt Sullivan?! (Mắt bị mù sao? Rõ ràng là Garfield kề miệng nói nhỏ vào tai Sullivan. Hôn đâu mà hôn?).
Đầu óc mơ hồ, chóng mặt lắc lắc cổ, Leopold dụi dụi mắt nhìn cho kỹ. Hai người kia vẫn tình ý tràn đầy như cũ.
Thật kinh khủng, Jia Paer Garfield đừng nói với ta là ngươi mới vừa phát hiện Sullivan Elvis mới là chân ái của ngươi nha!?
Còn nữa Sullivan, ngươi đem cánh tay để ở trên vai Garfield làm chi? Thỉnh thoảng lại vỗ vỗ, thật sự không phải là đang ăn đậu hủ đó chứ?
Khi linh hồn Leopold còn đang bay ở chín tầng mây, bên tai đột nhiên vang lên tiếng cười vang.
Khó có khi được nhìn thấy hình ảnh quá buồn cười như vậy!
Leopold đột nhiên quay đầu, vừa vặn thấy được đôi mắt đẫm lệ của Lâm Ân. (Cười chảy nước mắt)
Hai nhân vật có tầm ảnh hưởng lớn của hai bên chiến tuyến, luôn đối đầu với nhau cũng không phải xa lạ.
Vừa rồi lúc cùng bác sĩ đi vào làm kiểm tra cho Gia Lôi, Lâm Ân cũng như cố ý vô tình nhìn hai người kia một chút. Hắn muốn làm ngơ nhưng cũng không làm ngơ được.
"Ngài Thống Đốc sức tưởng tượng cũng thật phong phú nha."
Vẻ mặt kia vừa ngượng ngùng không dám nhìn thẳng, lại không khác gì bắt gian trên giường. Ai không biết còn tưởng rằng Leopold là tình nhân của Garfield hoặc là Thủ lĩnh!
Hình ảnh quá khôi hài, Lâm Ân nhịn cười không được.
Biểu tình của Leopold vặn vẹo. Bị tướng lãnh quân địch thấy được vẻ mặt ngu xuẩn của mình quả thực là đen đến không thể đen hơn.
Rốt cuộc ta bị thần kinh gì đây? Chẳng lẽ bị Karen đả kích liên tục nên thành không bình thường sao? Hay là nói, ở trong tiềm thức đang rất hy vọng Garfield cùng Sullivan đi bò tường? Do đó mới nhìn hành động thân thiết của hai người kia thành ái muội, rồi hưng phấn đến tư duy tán loạn cầm lòng không đậu?
Thật là không còn mặt mũi gặp người?
Leopold cúi đầu, nói một câu có việc muốn đi ra ngoài một chút, liền vội vã chạy ra khỏi khu cách ly. Vẫn loáng thoáng nghe được tiếng cười không dứt của Lâm Ân truyền đến từ phía sau, bước chân của Leopold nhanh hơn. Từ trước đến nay hắn chưa quá mất mặt như vậy.