"Tình Tình... Nàng... có phải nàng
đã
có hay
không?" Khương Hạo
thật
cẩn thận mở miệng, bàn tay dán ở bụng nàng theo bản năng giảm
nhẹ
lực đạo, trong mắt mang theo chờ đợi mãnh liệt.
Hạ Tình Tình cười gật đầu: "Ừ,
đã
ba tháng rồi."
Ở phủ quận chúa
không
bao lâu, hệ thống
nói
cho nàng, nàng mang thai hơn
một
tháng. Lúc ấy nàng thực
sự
cả kinh, sau đó trong lòng nổi lên nhu ý vô hạn. Đây là lần đầu tiên ở trong nhiệm vụ, tự mình thể hội cảm giác có hài tử. Biết là mang thai rồi, nàng làm chuyện gì đều cẩn thận khẩn trương cực kỳ, sợ bị va chạm, lại bị hệ thống giễu cợt
một
phen. Đoạn thời gian nàng vàKhương Hạo theo quy củ trước hôn nhân,hoàn toàn
không
thể gặp mặt, nàng vẫn luôn chịu đựng
không
nói, muốn đêm tân hôn cho
hắn
một
kinh hỉ.
Giờ phút này,Khương Hạo đích đích xác xác là vừa mừng vừa sợ.
hắn
ngồi quỳ ở bên cạnh nàng, bàn tay
nhẹ
nhàng dán vào bụng nàng, bụng nàng hơi hơi phồng lên,
không
nhìn kỹ căn bản
không
thấy gì, nhưng hôm nay nơi này dựng dục
một
hài tử, hài tử của
hắn
và nàng, trong nháy mắt, lòng
hắn
mềm thành
một
mảnh.
hắn
gắt gao nhìn chằm chằm vàobụng nàng,
một
hồi lâu vẫn
không
nhúc nhích, trong mắt ý mừng làm toàn bộ con ngườihắn đều nhu hòa hơn.
Hạ Tình Tình buồn cười trong lòng,
nhẹ
nhàng đẩy đẩy
hắn, lúc này
hắn
mới như thanh tỉnh lại, đứng dậy ôm lấy nàng, hôn
nhẹ
từng cái lêи đỉиɦ đầu nàng, thanh
âm
run rẩy mang theo
một
tia nghẹn ngào: "Tình Tình, cám ơn nàng. Ta
thật
sự... Quá vui mừng."
Hạ Tình Tình ngọt ngào cười, ngẩng đầu hôn khóe miệng
hắn
một
chút. Khương Hạo thuận thế ngậm lấy môi nàng,
hắn
nâng mặt nàng, nghiêng ngườicẩn thận tránh bụng của nàng, hô hấp cực nóng xâm chiếm khoang miệng nàng, đầu lưỡi khẽ liếʍ, ôn nhu triền miên.
một
lúc lâu,
hắn
mới chậm rãi buông ra. Hạ Tình Tình mềm mại ngã vàongực
hắn, trong mắt thủy quang liễm diễm, kiều suyễn liên tục. Khương Hạo nuốt nuốt nước miếng, thái dương
đã
nổi lên tầng mồ hôi mỏng, hạ thân vừa trướng vừa đau,
hắn
lại
không
dám có động tác gì.
"Khương Hạo... Thái y
đã
nói, quá ba tháng, là có thể... có thể cái kia..."
hắn
đột nhiên ngẩng đầu, lại thấy nàng cắn môi dưới
nhẹ
nhàng liếc sang, lỗ tai tinh xảo đỏ tươi ướŧ áŧ,
hắn
đột nhiên vươn tay sờ giữa hai chân nàng,
đã
một
mảnh trơn ướt.
hắn
khẽ cười
một
tiếng, cúi đầu ngậm lấy vành tai nàng hồng lên đáng
yêu, vừa mυ'ŧ vào vừa cười xấu xa
nói: "Tình Tình, phía dưới
thậtnhiều nước, nàng cũng muốnta đúng
không?"
Hạ Tình Tình xấu hổ buồn bực liếc xéo
hắn
một
cái, liếc mắt này làmhồn Khương Hạo bay
đi.
hắn
cẩn thậnđặt nàng nằm
trên
giường, chính mình quỳ gối bên cạnh nàng, từng chút đẩy quần áo của nàng ra. Thân hình trong suốt hoàn toàn hiển lộ ra, được ánh nến chiếu rọi, hơihơi sáng lên.
hắn
rốt cuộc nhịn
không
được, cúi đầu ngậm lấy hồng mai trước ngực nàng,dùng sức mυ'ŧ vào liếʍ láp,
một
cái tay khác lặng lẽ trượt xuống, cách qυầи ɭóŧ hơi mỏng xoa nắn hoa huy*t, ngón tay thường thường đâm vào hoa phùng
thật
nhỏ
bên trong, cọ cọ trân châu sung huyết biến thành lớn hơn.
"Ô... ư..." Hạ Tình Tình kẹp chân, cầm lòng
không
đậu mà rêи ɾỉ, môi
hắn
mềm mại nóng bỏng, ngón tay thon dài hữu lực, mang đến cho nàng
một
trận lại
một
trận kɧoáı ©ảʍ.
Cảm giác qυầи ɭóŧ
đã
hoàn toàn ướt đẫm, Khương Hạo đỏmắt kéo nó xuống, tách hai chân nàng ra, cánh hoa non mềm hơi hơi nở rộ, đầu ngón tay
nhẹ
vuốt ve, mật dịch trong suốt chậm rãi chảy ra, hô hấp
hắn
ngưng lại, chậm rãi cắm ngón trỏ vào, ở
trên
miệng hoa huy*t khẽ trừu động, lòng bàn tay
không
ngừng cọ qua vách bên trong chặt khít.
"Ư... A... Khương Hạo... A..." Hạ Tình Tình hai mắt mê mang, hoa huy*t bởi vì bị ngoại vật xâm nhập mà
không
ngừng co rút, cùng với ngón tay thứ hai cắm vào, dâng lên
một
trận tê dại. Cảm giác hư
không
dần dần truyền đến, nàng nức nở, cái mông
nhẹ
đu đưa, đón ý
nói
hùa tốc độ ngón tay
hắn
thọc vào rút ra, môi đỏ hé mở, "Ô... Muốn... Nhiều
một
chút..."
Khương Hạo bị bộ dáng tao lãng câu dẫn của nàng mà sắp nổ mạnh, tốc độ ngón tay
hắn
trừu động nhanh hơn, xoa bóp trân châu sưng đỏ, cắn răng hỏi: "Muốn cái gì?
nói
cho ta! Nàng muốn cái gì a?"
"Ô... Muốn... Muốn côn th*t... ư... Muốn chàng tiến vào..." Hạ Tình Tình trong mắt phiếm thủy quang, thoạt nhìn ủy khuất đáng thương cực kỳ.
Sơi dây trong đầu Khương Hạo hoàn toàn đứt đoạn, thái dương nổi đầy gân xanh,
hắn
đột nhiên run rẩy ngón tay ướt đẫm, nhanh chóng cởϊ qυầи áo, nâng tay ẩm ướt lau vàohạ thân, chống đỡhuyệt khẩu của nàng
đã
giàn giụamật dịch, đẩy mạnh
một
cái.
"Ư... A... Vào được...
thật
lớn... Ô..."
Cảm giác hư
không
lập tức bị lấp đầy, vừaxót lại ngứa, tầng tầng lớp lớp thịt mềm ùa lên, đè ép côn th*t thô tráng.
"Ác... Bảo bối, thả lỏng
một
chút..." Khương Hạo
một
tay xoa
âm
đế cuẩ nàng,
một
tay dùng sức tiếp tục đẩy vào trong, đáng chết, tiểu huyệt củanàng tựa hồ vĩnh viễn đều chặtkhít như vậy, kẹp
hắn
vừa đau vừa sảng.
trên
thái dương từng giọt mồ hôi rơi xuống,
hắn
chung quy vẫn bận tâm thân mình nàng,
không
dám
đivào chỗ sâu nhất, côn th*t còn lộ ra bên ngoài
một
đoạn, bắt đầu chậm rãi thọc vào rút ra.
"Ư a...
thật
thoải mái... A... A..." Hạ Tình Tình kiều thanh than
nhẹ, hai chân treo ở bên hông
hắn
khôngngừng đong đưa. Hôm nay nàng tựa hồ mẫn cảm hơn, kɧoáı ©ảʍ ởthân thể như lập tức được phóng đại gấp trăm lần, mật dịch dướihạ thân càng tràn lan lợi hại.
Khương Hạo hình như có cảm giác, toàn thân đều hưng phấn,
hắn
thọc vào rút ra tốc độ nhanh hơn, bàn tay to hướng về phía trước nắm nhũ thịt trơn mêm đầy đặn, đầu ngón tay thường thường cọ
nhẹvào đầu v*, tăng thêm kɧoáı ©ảʍ cho nàng. Nhìn nàng vì
hắn
kɧıêυ ҡɧí©ɧ màcả người đỏ hồng, kiều suyễn liên tục, khuôn mặt
nhỏ
tràn đầy mê say, trong lòng
hắn
vừa mềm vừa trướng, mang theo thỏa mãn khác thường.
thật
tốt, từ hôm nay trở
đi, nàng chính là thê tử của
hắn.
Trong lòng cảm động, vui sướиɠ, hóa thành du͙© vọиɠ vô tận.
hắn
thở hổn hển, vẫn kiệt lực khống chế lực đạo, côn th*t thô tráng màu đỏ tím đem tiểu huyệt kiều nộn căng thành hình tròn, lúc ra vào mang ra từng đợt hoa dịch, vẩy lên làm ướt khăn trải giường.
"Ư a... A... Khương Hạo... Khương Hạo...
thật
trướng... A a..."
Nàng gọi tên
hắn
liên tục, đầu choáng váng, kɧoáı ©ảʍ vô tận làm trong đầu trống rỗng, thân thể đột nhiên run lên, hoa huy*t phun ra
một
cỗ mật dịch, cọ rửa côn th*t của
hắn.
"Ô... A.. A..."
Khương Hạo bị lần này sảng khoái tới cực điểm,
hắn
cắn răng hút
không
khí, làm càng mạnh, qυყ đầυ cực đại tìm được chỗ nhục bích hơi hơi nhô lên
một
chút, dùng sức đâm vào, xoay tròn nghiền nát.
"A a a...
không
được... A...
không
được..." Hạ Tình Tình nắm chặt cánh tay
hắn, thân mình theo bản năng cong lên, kẹp chặt chân, khóe mắt lướt qua
một
hàng nước mắt, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt cơ hồ muốn bao phủ hết nàng.
"Ngạch... A..."
Khương Hạo khuôn mặt tuấn tú phiếm hồng, nhanh chóng đong đưa cái mông, hoa huy*t
không
ngừng co chặt như có vô số cái miệng
nhỏ
cắn
hắn, tê dại giống như dòng điện lan tràn khắp toàn thân.
Sau mấy chục lần,
hắn
gầm
nhẹ
một
tiếng, đột nhiên rút côn th*t ra, bạch chước đặc sệt toàn bộ phun ở
trên
bụng nàng.
hắn
thở phì phò ngã vào bên người nàng, bình ổn
một
hồi, lại dùng đôi tay nàng tiết thêm
một
lần.
Xong việc,
hắn
mang khăn lông tới ôn nhu thay nàng chà lau sạch
sẽ, sau đó lau qua loa thân mình, tránh cái bụng ra ôm nàng vào trong lòng, hôn
một
chút lên trán nàng: "Tình Tình, ta
yêu
nàng."
Bảy tháng sau, Hạ Tình Tình thuận lợi sinh ra
một
nam
anh, Khương Hạo đặt tên làKhương Thừa Vũ.
Cả đời này,
hắn
thật
sự
nâng nàng
trên
lòng bàn tay, sủng ái nàng đến cực điểm.
Bốn mươi năm sau,
hắn
nằm ở trong ngực nàng, bàn tay có nếp nhăn run rẩy xoa mặt nàng, trong mắt đυ.c ngầu vẫn đựng đầy ôn nhu như cũ.
hắn
nhẹ
nhàng mở miệng hỏi: "Nàng cũng tên là Tình Tình sao?" vấn đề này đè ở trong lòng
hắn
cả đời, rốt cuộc
hắn
cũng hỏi ra miệng.
Hạ Tình Tình sửng sốt, đột nhiên như hiểu ra cái gì, nước mắt trong mắt lập tức trào ra.
"Phải, ta tên làTình Tình, Hạ Tình Tình."
hắn
nhẹ
nhàng cười, như năm đó: "Kiếp sau, nàng lại gả cho ta được
không?"
Ngực Hạ Tình Tình đau đớn cực kỳ, đè nén, thở
không
nổi. Nàng
không
có cách nào hứa hẹn kiếp sau với
hắn, kiếp sau căn bản
không
biết nàng ở nơi nào.
Nàng nhắm mắt lại,
không
đành lòng nhìn
hắn
thất vọng, người bám vào, dán sát lấy môi
hắn, lần đầu tiên
nói
ra câu
nói
kia: "Khương Hạo, ta
yêu
chàng, ta thực
sự
yêu
chàng."
Trong mắt
hắn
thoáng chốc phát ra ánh sáng cực kỳ rực rỡ.
Đủ rồi, đời này có thể nghe nàng
nói
yêu
hắn,
thật
sự
là đủ rồi.
hắn
chậm rãi nhắm mắt lại, khóe miệng mang theo ý cười và thỏa mãn.
Hạ Tình Tình cả người run rẩy, rốt cuộc gào khóc lên.
"Nhiệm vụ hoàn thành. Sắp mở ra hình thức truyền tống, ba, hai,
một, truyền tống bắt đầu..."