"Ngươi... Ngươi rốt cuộc tỉnh?" Khương Hạo ấm ách
nói,
trên
mặt từ trước đến nay bình tĩnh vô tình, lúc này mang theo khẩn trương và vài phần thấp thỏm, mắt
hắn
xanh đen, trong mắt tất cả đều là tơ máu.
Hạ Tình Tình nhìn
hắn
một
cái,
nhẹ
nhàng bỏ ánh mắt sangmột bên,
không
nói
gì.
Thấy vậy,
trên
mặt Khương Hạo
hiện
lên vô thố,
hắn
mím môi,
nhẹ
nhàng hỏi: "Ngươi khát sao? Muốn uống chút nướckhông?"
nói
xong, cũng
không
đợi nàng trả lời, vội rót chén nước, động tác mềm
nhẹ
nâng nàng dậy, đưa nước tới trước mặt nàng.
Yết hầu
thật
sự
khô rát, Hạ Tình Tình rũ mắt xuống, tiếp nhận cốc uống xong nước, sau đó tiếp tục nằm xuống.
"Ngươi... Ngươi có đói bụng
không... Nằm lâu như vậy nhất định là đói bụng... Phòng bếp có canh gà nóng... Ta lập tức phái người bưng lại đây... Muốn uống chút cháo hay
không... Ngươi có đặc biệt muốn ăn gì đều có thể
nói
với ta..." Khương Hạo lải nhải,
trên
mặt mang theo vài phần
thật
cẩn thận
không
dễ phát
hiện.
"Công tử." Hạ Tình Tình cắt lời
hắn
nói, trong lòng có chút khổ sở, có chút mỏi mệt, "Ngài
không
cần như thế, nô tỳ chỉ muốn nghỉ ngơi
một
lúc."
Nghe vậy thần sắc Khương Hạo cứng đờ, trong mắt
hiện
lên
một
tia bị thương, hai tay bên sườn nắmchặt lại buông ra, cuối cùng,
hắn
than
nhẹ
một
tiếng: "Vậy ngươi nghỉ ngơi
đi... Ta... Ta
đi
trước."
Thấy nàng nhắm mắt
không
phản ứng,
hắn
đành phải rời
đi.
Cửa phòng đóng lại trong nháy mắt, Hạ Tình Tình mở bừng mắt, ngơ ngẩn nhìn trần nhà.
sự
tình saolại thành như vậy đây?
"Ký chủ,
cô
có khỏe
không?" Hệ thống có chút vô thố mở miệng.
"Lúc trước sao lại thế?" Hạ Tình Tình nhắm mắt, khôi phục bình tĩnh.
Theo lý thuyết, lúc nàng đến, nên cùng thân thể này hoàn toàn dung hợp, ký ức của thân thể này, cảm xúc tình cảm
đã
từng có nàng đều hẳn là
đã
tiếp thu. Nhưng từ khi nàng
đi
vào nơi này,
không
chỉ
không
tiếp thu được đầy đủ ký ức, hơn nữa mỗt lần nàng đều
không
cảm nhận được cảm xúc dao động của thân thể, đến ngày hôm qua, nàng gặp Lý Tấn. Trong nháy mắt, nàng có ký ức
một
đời củathân thể này, từ làm bạn mười năm, đến Lý Tấn rời
đi, nàng chờ đợi, cảm nhận được tưởng niệm 5 năm trong lòng, chờ đợi và
yêu
say đắm. Nhưng trong nháy mắt mình lại
không
cách nào khống chế thân thể, giống nhưrối gỗ bị dật dây, nhất cử nhất động đều bị người điều khiển. Thực
sự
quá quỷ dị, chẳng lẽ các nàng
không
dung hợp sao?
Biết suy nghĩ trong lòng nàng, hệ thống có chút khó xử mở miệng: "Thân thể bị khống chế ta cũng
không
thể giải thích. Hơn nữa lúc trước, ở
trên
người của
cô,ta phát
hiện
một
cỗ khí vận bị che dấu, bị cái gì áp chế.Ngày hôm qua lúccô nhìn thấy Lý Tấn, thân thể bị khống chế, cỗ khí vận kia đột nhiên bùng nổ. Ta có thể khẳng định côvàthân thể này hoàn toàn dung hợp, nhưng kỳ quái là, cỗ khí vận này
không
thuộc về cônhưng cũng
không
thuộc về thân thể này, nó và khí vận của côhoàn toàn
rõ
ràng là hai loại. Khicô nắm giữ lại thân thể
một
lần nữa, nó lại bị che dấu.
hiện
tại ta chỉ có thể suy đoán, đó đều có quan hệ vớiLý Tấn."
Hạ Tình Tình gật đầu,
không
sai, nàng khác thường xác
thật
là vìLý Tấn mới có. Lúc trước khống chế thân thể, hẳn là Lý Uyển Tình, cỗ khí vận che dấu kia cũng là của nàng ấy, khiLý Tấn nhìn về phía nàng ấy, tình
yêu
trong mắt là tuyệt
không
nhìn lầm. Đây có lẽ cũng là nguyên nhân khí vận che dấu bùng nổ. Nhưng
rõ
ràng nàng vàthân thể này dung hợp, vì cái gì lại dường như
ẩn
ẩn
chia làm hai người, mang theo khí vận cũng chia làm hai loại? Trước khi nàng tới,
trên
thân thể này
đã
xảy ra chuyện gì? Vì cái gì nàng ấy rời Hạnh Hoa Thôn, đây là chưarõ. Còn có, nếu Lý Tấn vàthân thể này lưỡng tình tương duyệt,
một
đời đóxảy ra biến cố gì làm Liễu Vũ Vi thành nữ chủ? Thân thể này kết cục là gì? Từng nghi vấn
không
ngừng nhảy ra, tựa hồ có liên hệ với nhau, tựa hồ lại
không
có.
Quá phức tạp, Hạ Tình Tình nghĩ đến vỡ đầu đều
không
rõ.
"Ký chủ,
cô
cũng đừng quá nóng nảy,
cô
đừng quên, cốt truyện đời trước
sẽ
xuất
hiện
đúng lúc, có lẽ quamột thời gian, chúng ta
sẽ
có đáp án."
"Ừ." Hạ Tình Tình thở ra
một
hơi
thật
sâu.
"Còn có, ký chủ... côvàKhương Hạo..."
Nghe vậy thần sắc Hạ Tình Tình biến đổi, nàng đột nhiên
không
biết nên tiếp tục như thế nào.
Uổng cho nàng tự tin tràn đầy muốn công lược Khương Hạo, còn bồi theo tâm mình, nhưng ở trong lòng
hắn, nàng vẫn chỉ là đồ chơi ấm giường.
hiện
tại nàng, chỉ nghĩ cẩn thận nghỉ ngơi
một
thời gian.
Nàng biết như vậy là
không
đúng, nhưng
hiện
tại nàng
thật
sự
là
không
có cách nào đối mặt, nàng vốn nghĩ rằng, ở trong lòng
hắn, nàng
đã
có
một
chút phân lượng,
thật
là châm chọc...
Chờ
một
chút
đi... Chờ nàng thu thập tốt cảm tình của mình... Chờ thu hồi cảm tình,
sẽ
không
khổ sở như vậy, nàng lại tiếp tục...
Hạ Tình Tình mệt mỏi nhắm mắt lại, nỗ lực
không
để ý tới đau đớnẩn
ẩn
trong lòng.
Mấy ngày kế tiếp, Hạ Tình Tình đều lấy lí do dưỡng thương mà ngốc ở trong phòng.
Thư phòng, Khương Hạo lại đập
một
nghiên mực.
Mấy ngày nay, nàng đối với
hắn
đều bình tĩnh có lễ, lạnh nhạt xa cách, làm
hắn
cực kỳ
không
quen!
hắnrốt cuộc
không
thể bình tĩnh được, trong lòng càng khổ sở và khó chịu.
hắn
tưởng niệm ánh mắt nàng
đã
từng ỷ lại nhìn về phía
hắn, bộ dáng tức giận bĩu môi, còn thẹn thùng đỏ mặt khi
hắn
hôn.
hắn
biết, là
hắn
xúc động làm thương nàng, nhưng nàng
không
sai sao? Là nàng dấu diếm trước, lại lôi lôi kéo kéo vớiLý Tấn, cũng
không
có bất luận giải thích gì.
hắn
đã
phóng thấp tư thái lấy lòng nàng, nàng còn muốn thế nào? Hay là
nói, đây mới là thái độ vốn dĩ của nàng, gặp Lý Tấn rồi nàng
không
muốn lấy lòng
hắn
nữa?
đang
lúc lòng
hắn
tràn đầy phẫn nộ lại bực bội, Hà Minh tới truyền lời: "Công tử, Liễu tiểu thư phủ Tể tướng tới chơi."
"không
gặp!" trong lòng Khương Hạo sinh ra
một
tia phiền chán, nữ nhân này gần đây luôn là
âm
hồn
không
tan như thế,
hắn
cũng
không
phải
thật
sự
ngốc, bây giờ cũng
không
có thời gian bồi nàng ta diễn xiếc. Nhưng đột nhiên,
hắn
như nghĩ tới cái gì, ma xui quỷ khiến gọi Hà Minh
đang
muốn rời
đi: "Từ từ. Đưa nàng ta vào đại sảnh,
một
lúc ta
sẽ
tới."
hắn
dừng
một
chút, "Bảo Lý Uyển Tình cũng
đi
đại sảnh."