Xuyên Nhanh "Tình" Thâm Một Tấc

Chương 17: Công tử thứ xuất VS Trạng nguyên lang (15)

hắn

vươn hai ngón tay thăm dò trong hoa huy*t nàng,không

ngừng moi đào, đào ra từng mảng chất lỏng vẩn đυ.c.

"Ư... ư..." Hạ Tình Tình còn trong dư vị cao trào chưa phục hồi tinh thần, theo bản năng hừ

nhẹ.

"thật

chặt... Mới vừa bị thao

một

lần sao còn chặt như vậy."

Khương Hạo liếʍ liếʍ môi, rút ngón tay ra, cầm chân nàng, tách chân ra kéo lên đè ở trước ngực, côn th*t lại cứng lên tự phát tìm được miệng hẹp chặt kiađể nhập vào, ý xấu cọ xát, rồi dùng sức chọc

"Tiểu tao hóa, lại đến

một

lần!" Tiếng

nói

đã

mang theo vài phần lửa nóng.

Khẩu khí chém đinh chặt sắt

không

choHạ Tình Tình cự tuyệt, vừa dứt lời, lửa nóng thô tráng theotrơn ẩm lúc trước nặng nề chọc vào.

"A a... ư...

thật

sâu... A..." Lần này

đi

vào rất sâu, Hạ Tình Tình toàn thân run rẩy, gắt gao xoắn lấy

hắn.

"A... Thả lỏng chút! Muốn kẹp hư ta sao?" Khương Hạo hơi hơi rời ra

một

chút, tiếp theo bắt đầu trừu động đại khai đại hợp.

"Ư... Công tử... Công tử... Ô... Chậm

một

chút..."

Trong phòng lại vang lên thanh

âm

"Bạch bạch bạch", chỗ hai người kết hợp cũng vang lên tiếng nước "xì xoạt xì xoạt".

"Sảng sao tao hóa... Bản công tử làm ngươi sảng sao?" Khương Hạo làm đến mắt đỏ rực, chỉ cảm thấy mình muốn chết ở

trên

người nàng.

"A... A...

thật

sâu... A..." Hạ Tình Tình bị

hắn

làm hai mắt mê mang, thở hồng hộc.

"nói! Bản công tử thao ngươi sảng

không! Mau

nói!"

"A... Sảng... ư... Nô tỳ... bị... ư... bị làm

thật

sảng..." Hạ Tình Tình bị

hắn

mạnh mẽ thao lộng cảm thấy mình sắp vỡ ra, hạ thân

không

ngừng phun mật dịch.

"A... Tiểu tao hóa... Lại phun nước... sảng như vậy sao? Hử? A... Thao chết ngươi!"

"A...

không

được... Muốn tới... ư..."

Mắt thấy Hạ Tình Tình cả người run rẩy sắp tới cao trào, Khương Hạo đột nhiên rút côn th*t ra.

Hạ thân đột nhiên hư

không

làm cả người Hạ Tình Tình khó chịu cực kỳ, hai mắt nàng rưng rưng, ủy khuất nhìn Khương Hạo, giơ chân kinh hoảng với

hắn

"Công tử... muốn... tiến vào..."

Khương Hạo bị bộ dáng nàng tao lãng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hô hấp ngừng lại, hạ thân trướng lớn vài phần, vẫn chịu đựng thô giọng

nói: "Muốn cái gì? Hử?

nói

ra!"

Hạ Tình Tình cắn môi, cuối cùng

không

chịu nổi cảm giác hư

không

mãnh liệt nơi riêng tư, mang theo nức nở, nghẹn ngào

nói

"Ô... muốn... muốn côn th*t của công tử... tiến vào... Ô..."

Khương Hạo rốt cuộc nhịn

không

được, đỡ côn th*t đau đến

không

được đột nhiên vọt vào, lập tức đâm đến miệng tử ©υиɠ.

"Cho ngươi! tao hóa thiếu thao! Đều cho ngươi!"

"A... Công tử... Cắm đến tử ©υиɠ...

thật

sảng... A..." Hạ thân hư

không

rốt cuộc được lấp đầy, Hạ Tình Tình thoải mái phun khí, thân thể mềm mại đón ý

nói

hùa

hắn

va chạm, hoa huy*t

không

ngừng mấp máy.

Trán Khương Hạo nổi đầygân xanh, cũng

không

biết nàng có thể lãng đến như vậy,

hắn

vừa nặng nề đảo lộng nàng, vừa nâng tay mạnh mẽ xoa bóp đầu v* nàng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ tiểu huyệt nàng khôngngừng mυ'ŧchặt lại.

"A... A a... Sắp hỏng rồi... A..." Hạ Tình Tình thét chói tai, lắc mông run rẩy phun ra đại lượng d*m thủy, tưới lên cự vật lửa nóng.

"A... Lại phun nước...

thật

là lãng đến chết... Nên thao chết ngươi..."

Khương Hạo bẻ cánh mông nàng ra, để côn th*t càng tiến sâu,

không

màng nàng thét chói tai cầu xin, côn th*t cắm vừanhanh lại tàn nhẫn, lần lượt cắm vào chỗ sâu nhấttử ©υиɠ.

"A...

thật

trướng... A...

không

được... A..." tiểu huyệt Hạ Tình Tình bắt đầu run rẩy, tử ©υиɠ bị thao bủn rủn,

âm

tinh phun ra

một

luồng lại

một

luồng.

"Ách... A... Muốn bắn... A..."

Khương Hạo mạnh mẽ đưa đẩy mấy chục lần, chống vào vách tường tử ©υиɠ, bắn ra

một

cỗ nhiệt lưu.

Hạ Tình Tình toàn thân

không

ngừng run, bụng

nhỏ

bởi vì từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào hơi hơi sưng lên,khóe mắt phiếm nước mắt, hai mắt thất thần, toàn thân

không

còn có

một

tia sức lực.

Khương Hạo rút côn th*t ra, thuận thế ngã vào

một

bên, dồn dập thở dốc.

Hai người đều đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ cao trào mang đến,

thật

lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh.