Nữ Hoàng Ai Cập Asisư

Chương 100

Đây là nghi thức bắt buộc, Izumin cũng không thể bồng ta mãi, đành phải đặt ta xuống, chân ta có chút run rẩy nhưng vẫn có thể tự đứng vững, trong lòng có chút sợ sệt, nắm chặt lấy áo của Izumin không buông. Izumin nhẹ nhàng nắm tay, dìu ta làm theo lời vị quan tư tế. Ari đang lẩn trong đám tì nữ cũng sững người…

Hôm nay nữ hoàng rất đẹp, dù đôi mắt mờ mịt nhưng trên gương mặt lại rất hạnh phúc.

… Có lẽ Izumin là sự lựa chọn đúng đắn nhất cho nữ hoàng…

Quan tư tế cung kính quỳ lạy những bức tượng được khắc trên vách đá, cùng lúc đó các cung nữ dâng hoa cùng dâng hương làn lượt tiến vào…

- Hỡi chư vị thần linh, thần mặt trời, thần bão táp, thần chiến tranh… Xin các vị thần linh hãy chứng giám lòng thành của chúng tôi, xin hãy chấp nhận cho cuộc hôn nhân của đôi trai tài gái sắc đang đứng trước bàn thờ, hoàng tử Izumin, người sẽ kế thừa vua cha trị vì vương quốc Hitaito và cả vùng Anatonia rộng lớn sánh duyên cùng với nữ hoàng Asisư tài năng xinh đẹp của xứ Ai Cập hùng mạnh…

Từng lời nói được âm vang đi, tạo cảm giác huyền bí. Hôn lễ được tổ chức vô cùng trang trọng theo nghi thức của tiều đình Hitaito tại thần điện dưới lòng đất. Giữa không gian nghi ngút trong khói trầm hương, ta vừa tỉnh táo được một ít lại lâm vào mê mang. Ông tư tế lại tiếp tục:

- Xin hãy nhận lễ vật hèn mọn chúng tôi hiến dâng và nhận lời chấp thuận nghi thức hợp nhất đôi tân hôn đang đứng trước mặt các ngài đây. Hôm nay, hoàng tử Izumin, con trai Đức Kim đế vương Hitaito sẽ chính thức cùng nữ hoàng Asisư đến từ Ai Cập kết hôn với nhau.

- Đại diện triều đình Hitaito, đại diện hội đồng tư tế vương quốc, chúng tôi xin cam đoan trước bàn thờ

rằng hôn lễ được tiến hành hợp pháp, trên cơ sở hai bên tự nguyện đến với nhau.

Izumin dường như chỉ chờ đợi điều này, tay hắn cầm chặt tay ta, ánh mắt ấm áp như nắng mùa xuân, ta thì chớp mắt, lại chớp mắt thêm lần nữa… Khói cay mắt quá…

- Ta là hoàng tử xứ Hitaito đương triều, xin thề với chư vị thần linh, nhận nữ hoàng Asisư làm vợ chính thức từ nay.

- Hỡi nữ hoàng Asisư xứ Ai Cập, trước mặt các vị thần linh, xin hãy xác nhận: cô có ưng thuận lấy hoàng tử Izumin làm chồng hay không?

Chồng?

Ta mơ màng không hiểu, cũng không biết gì, nhưng nhìn thấy ánh mắt trông chờ của Izumin thì vô thức gật đầu. Vị quan tư tế khấu tạ thần linh, sau đó tuyên bố ta chính thức thành vợ thành chồng cùng Izumin… Ta có chút bâng khuâng, tại sao lại thành vợ chồng? Izumin…

Đám cưới phải mặc váy cưới chứ, sao ta lại mặc thế này?

Hoàng hậu bắt đầu nhận ra sự khác thường, nữ hoàng Ai Cập cứ như đang bị bỏ bùa mê, ánh mắt lờ đờ thiếu sức sống, từ lúc tiến hành hôn lễ đến bay giờ cũng chưa hề mở miệng. Nhưng vị quan tư tế phía trên cao đã vui vẻ nở nụ cười, tuyên bố:

- Hoàng tử Izumin và nữ hoàng Asisư đã chính thức nên vợ nên chồng, hôn lễ kết thúc, tiếp theo là lễ tạ ơn

Sau khi kết thúc các nghi thức, ta được Izumin đem về phòng, Ari cùng bà Mura vội vàng chăm sóc thay quần áo cho ta. Ta mệt mỏi, ngủ li bì một giấc đến tối mịt mới mở mắt dậy. Mitamun có đến mấy lần nhưng đều bị bà Mura đuổi khéo đi.

Đến tối khi Izumin trở về thì ta đang nằm thơ thẩn một mình, tay buồn chán nghịch nghịch mớ tóc rối… Hắn trở về, trên người nồng nặc mùi rượu. Izumin cười khổ nhìn ta:

- Hôm nay bọn họ ép ta uống say quá! Nhưng mà… ta rất vui!

Hắn ngã nhoài lên giường, kéo ta chui tọt vào lòng, bà Mura bên ngoài đã thổi tắt đèn, mọi người xung quanh cũng đi hết, chỉ còn lại ta cùng Izumin trong phòng. Ta cảm thấy ngộp thở, vội đẩy hắn ra, không ngờ hắn nặng quá, ta dùng hết sức cũng đẩy không nổi. Hành động vô tình lại khiến kẻ nào đó bứt rứt trong người. Đêm hôm ấy ta bị hắn ăn tươi nuốt sống cả đêm, sáng hôm sau thức dậy cảm thấy cả người mệt lã, chẳng buồn cử động, cứ nằm yên trên giường ngủ. Cả ngày hôm đó Izumin cũng lười nhác nằm luôn trên giường cùng ta, không đi đâu cả, chỉ nằm ôm nhau ngủ như thế thôi.