Hoàng Đình

Quyển 1 - Chương 169-1: Tập thơ về các nhân vật trong “Hoàng Đình”

Lời tác giả: Đây là một số lời thơ tả về nhân vật, cách gieo vần và ý cảnh rất gợi hình tượng hệt trong truyện, quá mức đẹp, quá mức ấn tượng.

Ly Trần

Bắc Lô phiêu tuyết tán mãn thiên,

Đãng khí hồi tràng Ly Trần hiện.

Côn Lôn sơn đỉnh kiếm khinh ngâm,

Thùy nhân bất thức Tửu Kiếm tiên.

Dịch thơ:

Lô Châu phương Bắc tuyết phiên nhiên

Ly Trần hiện thế động kinh thiên

Kiếm ngâm nhẹ rít Côn Lôn đỉnh

Nào ai không thấy Tửu Kiếm tiên

(Người dịch: Tiểu Hắc _Bạch Ngọc Sách)

Diệp Thanh tuyết

Kinh lôi hà khởi Thiên La phong,

Đạp biến danh môn tầm đạo thông.

Nại Hà kim tháp sơ hiện thế,

Tiên tử bạch y tại mộng trung.

Dịch thơ:

Kinh lôi từ chốn núi Thiên La

Truy cầu đại đạo khắp sơn hà

Nào hay kim tháp sơ hiện thế

Bạch y tiên tử mộng Nam Kha

(Người dịch: Tiểu Hắc _Bạch Ngọc Sách)

Sấm hồng kinh động xuất Thiên La

Cầu tìm đại đạo, khắp gần xa.

Bỗng đâu tháp vàng hiện trần thế,

Nàng tiên áo trắng, mộng trầm kha.

(Người dịch: thíchtócquăn_Bạch Ngọc Sách)

Sấm nào kinh nổ núi Thiên La

Quét ngang danh phái, đạo đâu là ?

Tháp vàng sơ hiện tung phong ấn

Nữ tiên áo trắng, mộng Nam Kha

(Người dịch: Ly Tử Nam Kha_Bạch Ngọc Sách)

Hư Linh

Cẩm tú Hà Tiền từ đường linh,

Chích thân thụ nhân thiên kiếp tình.

Âm dương chi gian tư đại ân,

Bất thức thủ trung thanh nhan kính.

Dịch thơ:

Hà Tiền tươi đẹp, thờ tổ linh

Một mình chịu đựng vạn kiếp tình

Âm dương tầm đó, luôn hoài niệm

Kính giữ trong tay, chẳng biết mình

(Người dịch: Ly Tử Nam Kha_Bạch Ngọc Sách)

Bạch Nham

Khúc bãi phủ cầm lưu vân gian,

Thập lý mai sát kỷ thập thiên.

Tá đích lộ giả hà lai cầu,

Nhất nặc tiện trị thiên vạn niên.

Dịch thơ:

Khúc dừng đàn khảy giữa mây trôi,

Mười dặm chôn hết vạn kẻ đời

Mượn đường cầu ở nơi nào có

Một vâng liền đáng vạn năm rồi

(Người dịch: Ly Tử Nam Kha_Bạch Ngọc Sách)

Sơn Thần núi Thúy Bình

Thanh u tuấn lại Thúy Bình sơn,

Kỷ thì ngọa hổ lai khiếu thiên.

Trữ đẳng thiên hạ ba lan khởi,

Thực phạ đạo phá nhân quả khiên.

Dịch thơ:

Đẹp và thanh tú núi Thúy Bình

Đôi khi hang hổ tiếng gầm kinh

Đứng lặng chờ khi đời nổi sóng

Nói ra nhân quả lại quấn mình

(Người dịch: Ly Tử Nam Kha_Bạch Ngọc Sách)

-----oo0oo-----