Sảng khoái! Nhìn hai nữ tử xinh đẹp một trước một sau quỳ trên mặt đất, giống như nữ nô hầu hạ mình, Biên Bất Phụ cảm thấy tinh thần của mình đang bay bổng.
Phía trước thì có hồng phấn bang chủ dùng cái miệng nhỏ nhắn ngậm chặt côn th*t, vừa phát ra tiếng ô ô khó chịu, vừa cố gắng lay động phần đầu, dùng hết sức nuốt vào nhả ra, kèm theo đó là tóc đen tán loạn liên tục đong đưa, tỏa ra mị lực hoang dã. Cái trán trơn bóng tức thì tràn đầy mồ hôi, có vẻ rất vất vả.
Phía sau thì có tiểu thϊếp dùng cái lưỡi đinh hương liên tục liếʍ xung quanh lỗ hậu, đôi khi nàng không sợ bẩn liếʍ tới lỗ hậu, cái đầu nhỏ cố gắng đẩy về phía trước, mưu đồ để cho đầu lưỡi càng xâm nhập sâu hơn, toàn tâm toàn ý hầu hạ hắn.
Tiền hậu giáp kích tiêu hồn như vậy, nam tử bình thường chỉ sợ qua một lát liền không ngừng xuất tinh. Tinh quan của Biên Bất Phụ vững chắc, hưởng thụ một hồi lâu, mới nói: "Vậy là được rồi, giờ hai ngươi đều leo lên giường đi."
Hai nàng nghe vậy nhưng chưa leo lên giường mà quay sang nhìn nhau. Bởi vì đây là lần đầu tiên mà hai nàng cùng hoan hảo với nam nhân mà có nữ tử khác đứng trước mặt, lẫn nhau lại không có quen biết, đến cùng là ai trước ai sau, hoặc là làm tư thế gì, người ta có muốn phối hợp với mình hay không đều là vấn đề khó có thể mở miệng hỏi, không biết làm như thế nào cho đúng.
Biên Bất Phụ thấy hai nữ nhân ngốc đỏ mặt ngơ ngác nhìn nhau, con ác thú trong nội tâm bỗng hiện ra, liền cười da^ʍ nói: "Làm theo lời ta, Trinh Trinh ngươi lên trước ngửa mặt nằm dài trên giường, sau đó thì Ngọc Chân ngươi ở phía trên, cái mông đưa về phía đầu Trinh Trinh. Hai người các ngươi giúp đối phương liếʍ liếʍ hạ thân, để ta ngồi một bên thưởng thức."
Tiểu nữ tử Vệ Trinh Trinh nhẫn nhục chịu đựng này nghe vậy, tuy rằng trong nội tâm ai oán nhưng cũng nghe lời nằm ở trên giường, hai chân khẽ mở ra, hai tay che khuôn mặt đang đỏ bừng của mình, thân thể đẹp hoàn toàn lộ ra.
Còn Vân Ngọc Chân thì mặt trướng đến đỏ bừng, toàn thân tức giận đến phát run, nàng tự hỏi mình chính là mỹ nhân tuyệt sắc nổi danh trên giang hồ, khống chế một thế lực mấy trăm người nổi danh, nói đến hồng phấn bang chủ Vân Ngọc Chân thì ai cũng biết ai cũng hiểu, vừa rồi đã không để ý thể diện hết sức hầu hạ tên hỗn đản này, bây giờ lại còn muốn nàng vui đùa cùng nhau với một nô thϊếp ti tiện để mua vui cho hắn!
Đang muốn phát tác, lại nghe thanh âm lạnh lùng truyền đến bên tai: "Nếu như bang chủ ngay cả tiểu thϊếp của ta cũng không bằng, vậy ta lưu ngươi lại còn có tác dụng gì, bang chủ Cự Kình Bang cũng không nhất thiết phải là họ Vân."
Thân thể mềm mại của nàng nghe vậy lập tức run lên, liền đè xuống lửa giận, vẻ mặt u oán liếc về phía Biên Bất Phụ, ngoan ngoãn nói: "Lão gia, thϊếp thân đã hiểu rõ." Lời nói này tức là đem nàng đặt ở vị trí thị thϊếp của hắn, quả thực là co được dãn được.
Dứt lời, nàng lắc lắc cặp mông, dạng chân ra ở trên đầu của Trinh Trinh, sau đó toàn thân nằm xuống, hai tay đẩy hai chân của Trinh Trinh ra, đôi môi đỏ mọng gợi cảm liền tiến tới âm đ*o của Trinh Trinh.
Vệ Trinh Trinh chưa từng trải qua bị người cùng giới tính đυ.ng vào âm đ*o, cảm giác được một đầu lưỡi linh hoạt liếʍ xung quanh Ngọc Môn của mình, lập tức phát ra một tiếng kêu sợ hãi, không tự chủ được mở mắt. Lại phát hiện trước mặt mình là âm đ*o của một nữ tử khác, kiều diễm ướŧ áŧ, không khỏi nghĩ đến: "Không biết hạ thân của vị tỷ tỷ này với ta ai đẹp hơn, lão gia yêu thích cái nào."
Vì vậy nàng duỗi ra bàn tay nhỏ bé của mình đưa lên bên trên cặp mông trắng của Vân Ngọc Chân, nhẹ nhàng ép xuống, sau đó cũng lè lưỡi, dựa theo phân phó của lão gia liếʍ láp nhẹ nhàng.
Nữ nhân luôn biết rõ nhất điểm hưng phấn của nữ nhân, hai nữ nhân chẳng qua là dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếʍ láp liếʍ láp, tuy nhiên cũng khiến đối phương hưng phấn lên, đồng thời hai nàng cũng xuất hiện ý niệm không chịu thua trong đầu, còn dùng tới hai tay, vừa liếʍ vừa sờ, có những lúc lại dùng ngón tay chọc vào trong âm đ*o của đối phương, khiến cho d*m thủy bắn tung tóe. Tiếng rêи ɾỉ hưng phấn vang lên liên tục, y y a a đan vào nhau tạo thành một bức tranh da^ʍ mỹ hoàn mỹ.
Ở một bên, Biên Bất Phụ nhìn thấy vậy cũng không nhịn được nữa, liền vận khinh công thoáng cái nhảy đến trên giường, hai tay bắt lấy eo nhỏ của Vân Ngọc Chân, đại bổng sớm đã cương cứng rất muốn cắm vào bên trong âm đ*o.
Lúc này, Vệ Trinh Trinh còn trong mơ hồ trông thấy côn th*t quen thuộc kia xuất hiện ở trước mắt, nàng nhu thuận nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi ẩm ướt liếʍ nhẹ côn th*t, sau đó một tay nắm lấy đại bổng giúp lão gia nhắm thẳng đến vị trí, hai ngón tay của cái tay còn lại vốn là cắm ở trong âm đ*o của Vân Ngọc Chân liền lập tức rút ra, còn nhẹ nhàng đẩy hai bên mép âm đ*o ra, khiến côn th*t càng dễ tiến vào.