Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
Tần Hề tăng thế tiến công, gậy th*t dần dần đè nặng, mỗi một lần đâm sâu đều chà xát đóa hoa yêu kiều mềm mại. Nhị hoa bên trong bị trêu chọc, vừa chua xót lại vừa mẫn cảm, mỗi khi bị viên tròn nơi đầu gậy th*t nghiền nát để áp chế sự chống đối, đó là lúc kɧoáı ©ảʍ vô biên tuôn trào. Tứ chi của Dư Sơ xụi lơ, mê hoặc tâm trí cô.
"Được đó nha, sâu ghê à, muốn xuyên qua nữa!" Rêи ɾỉ quyến rũ như hồ yêu, vô thức khiến người đàn ông đang chôn sâu trong cơ thể mình trở nên thất điên bát đảo, không hiểu vì sao...
Tần Hề áp chế thân thể, l*иg ngực rắn chắc đè ép hai bầu ngực đầy đặn, cánh tay to lớn luồn xuống dưới thân cô, khẽ đỡ cô lên. Nơi giao tình càng thêm chặt chẽ, đầu gậy chà mạnh tâm hoa, khám phá hang nhỏ chật hẹp thần bí.
Trong cơn kɧoáı ©ảʍ nồng nhiệt, Dư Sơ cảm thấy mình bị chà xát đến mức sợ hãi. Cô cố hết sức trợn to đôi mắt đẫm lệ, nhìn rõ khuôn mặt người đàn ông hoàn toàn không hợp với hình tượng "nặng nề" và kích động của anh. Anh không chút thương tiếc dùng gậy th*t vĩ đại dữ tợn đâm xuyên suốt cơ thể cô.
"Tần Hề ơi sâu quá, đừng làm thế, em chịu không nổi!"
Người đàn ông đã sa vào cơn mê hồn ngoảnh mặt làm ngơ với những gì cô nói, ngược lại giọng điệu mềm mại yếu ớt càng khiến tìиɧ ɖu͙© trong anh nặng thêm. gậy th*t to lớn bên dưới chống thẳng vào huyệt nhỏ của cô, bên trên thì anh dùng ngực mình đè ép xuống bầu ngực, rõ ràng anh đang dùng thân thể mình để cảm thụ sự mềm mại yêu kiều, non mềm nhuyễn mịn trong cô.
Đầu gậy cứng cáp vẫn không ngừng chọc vào tâm hoa, không sợ phá hỏng cô gái mềm yếu, hung hăng chống thẳng vào miệng tử ©υиɠ, xâm nhập vách tường trơn nhẵn mà chật hẹp.
"Á xuyên vào rồi! Tần Hề đừng vào nữa, sẽ hỏng mất!"
Bàn tay nhỏ bé không còn sức chạm vào ngực anh, muốn đẩy anh ra để giảm bớt độ sâu trong cơ thể, nhưng chút sức lực của cô chẳng khác nào kiến càng lay cổ thụ, không làm nên chuyện gì.
Huyệt nhỏ mẫn cảm càng cảm nhận sâu sắc gậy th*t nóng bỏng cường tráng hung hãn thẳng tiến vào như thế nào, chèn ép thịt mềm bên trong, cảm nhận được nó khó tiến vào tử ©υиɠ ra sau, thế mà mới có một lần đã xâm chiếm được tử ©υиɠ bé bỏng.
"Á!" Dư Sơ điên cuồng lắc đầu, mái tóc xoăn tung bay, nước mắt cuồn cuộn trượt xuống gò má.
Sâu quá, cô rất sợ, sợ mình sẽ bị chà hỏng.
Cô gái nhỏ cảm thấy tủi thân, sao anh dám làm thế chứ, sao anh dám trái lời cô.
"Tần Tần Hề em em cảnh cáo cảnh cáo anh á á á!!!"
Từng câu từng chữ chưa cấu thành một ý hoàn chỉnh đã bị sự chống đối của anh tách rời, cái miệng nhỏ của cô chỉ có thể nũng nịu rêи ɾỉ lên xuống, không tài nào dùng ngôn ngữ để tỏ vẻ chống cự. Cô giơ nắm tay lên, vung về phía anh.
Điều đó càng khiến toàn thân bị động, động tác nho nhỏ yếu ớt của cô đã kéo theo một trận co rút rất nhanh ở huyệt nhỏ, gậy th*t cường tráng đang chứa bên trong bị cửa huyệt hung hăng kẹp chặt, thịt thà như dời sông lấp biển, khởi động từ bốn phương tám hướng, kẹp chặt thân gậy rồi mυ'ŧ vào.
"Ưʍ..." Đầu gậy lọt vào tử ©υиɠ, bị cắи ʍút̼ hết sức, Tần Hề không kìm được mà khẽ rên lên một tiếng, không thể khắc chế và ẩn nhẫn. Giờ phút này đây, vẻ mặt anh đặc biệt sinh động, tìиɧ ɖu͙© sâu nặng đã hắt lên khuôn mặt lạnh nhạt thanh tao, đồng tử màu đen sâu thẳm co rụt lại, dòng chảy tình ái tán loạn càng thúc đẩy anh mạnh hơn, thô bạo rút ra cắm vào.
Bùm bụp.
Bùm bụp.
Anh cúi đầu, chiếc lưỡi ẩm nóng dịu dàng liếʍ lấy những giọt lệ trên hai gò má lẫn khóe mắt Dư Sơ: "Sơ Sơ, Sơ Sơ."
Cô gái nhỏ vẫn còn giận dỗi, hoàn toàn không cảm kích anh. Cô không để ý anh dịu dàng và trân trọng mình, chỉ dùng sức đánh: "Anh anh là chó sao? Đừng liếʍ nữa, tởm chết mà!"