Tối Thượng Đa Tình Giả

Chương 102: Ghen tị

Đại trượng vù vù lao tới đỉnh đầu Vô Minh, tự như trụ trời đánh xuống, hắn lách người một cái liền tránh sang một bên, chỉ thấy đại trượng nện ầm ầm xuống nền gỗ, một trượng kia uy lực là vậy thế nhưng lại chẳng mảy may hề hấn gì đối với cái võ đài bằng gỗ này, không biết là loại gỗ gì lại lợi hại như vậy.

Tên kia đánh hụt một đòn lại tiếp tục kéo lê đại trượng đuổi theo chân Vô Minh, những chiếc vòng trên đầu trượng chạm vào nền đất nghe leng keng, Vô Minh lộn người tránh đi, khi hắn chân vừa chạm đất tay đã nhanh chóng tung ra một chưởng thẳng vào ngực tên kia, hắn l trúng chiêu bất ngờ lảo đảo lùi lại mấy bước đại trượng trong tay cũng bị tuột ra. Vô Minh không để đối thủ có thời gian để thở liền nhanh chóng tiếp cận, tên kia trong lúc hoảng loạn lập tức vung tay lên chống đỡ thế nhưng Vô Minh đã đến quá gần, cánh tay hắn như rắn luồn qua đánh lên ngực tên đó một chưởng trực diện khiến hắn văng khỏi đài đập xuống nền đất.

Đối thủ bị rớt xuống đài đồng nghĩa với việc Vô Minh đã thắng và tiếp tục bước vào vòng trong. Vô Minh đứng trên đài nghe giám khảo tuyên bố rồi từ từ đi xuống đài. Bước tới chỗ chúng nữ hắn soái ca mỉm cười một cái, ba hoa vài câu rồi cùng đi xem các nàng thi đấu. Tiểu Hàn sẽ thi đấu trong lượt tiếp theo dối thủ của nàng là đệ tử Nguyên Tinh Tông thuộc Bắc Linh châu, người này tên Lưu Ba, dáng người bình thường không chút nổi bật nào nhưng khí chất lại cao ngất ngưỡng, hai người sau khi chào hỏi liền xông vào nhau, Lưu Ba sử dụng một cây quạt tạo ra phong ba dữ dội khiến y phục Tiểu Hàn rung lên phần phật, mái tóc đen dài bay múa phiêu dật xuất trần, nàng tay đánh thủy lưu tựa như vòi rồng càn quét đối thủ, nàng mang trong người chính là thần thủy Nhục Thủy lợi hại vô cùng há là một tên bình thường sử dụng phong thuộc tính có thể chống nổi, vì vậy chỉ trong vòng mấy chiêu hắn đã bị nàng quất bay khỏi đài ói máu. Vô Minh đứng nhìn nàng chăm chú không để ý Bích Ngọc đứng kế bên lặng lẽ quan sát hắn nét mặt ủ rũ.

Sau khi Tiểu Hàn xuống đài có không ít nam nhân nhìn nàng trầm trồ xì xào khen ngợi, ngay cả Nghê Thường cũng đến xem nàng thi đấu, tuy vậy nàng chỉ nói qua loa vài câu với hắn rồi bước đến trò chuyện với Vô Minh khiến bọn kia nhìn hắn bằng ánh mắt thù ghét. Thế nhưng hắn nào để ý cùng Tiểu Hàn đi chỗ khác.

Nghê Thường đứng phía xa nét mặt tức giận, nắm tay xiết chặt.

--“ Hừ, các người chờ đó... “.

Hắn nghiến răng thốt ra từng chữ.

........................

Bích Ngọc thi đấu ở nhóm thứ năm, đối thủ của nàng là một tán tu tu vi ngang hàng với nàng, tuy vậy hắn cũng khiến nàng vô cùng chật vật, dù sao thì để vào được vòng này đâu ai yếu kém, cuối cùng Bích Ngọc dựa vào pháp bảo lợi hại của mình mà giành giật được chiến thắng, tuy vậy nàng cũng bị thương trận sau e rằng sẽ bất lợi.

Sau khi tất cả thi đấu xong cũng là lúc kết thúc đợt một của vòng hai, trong đó một trăm sáu mươi người thắng cuộc sẽ tiếp tục bước vào đợt hai, phân nửa số người đã bị loại trong đó không ít người thuộc những môn phái lớn nhỏ và tán tu, Đại Nhật của Vạn Linh Các cũng bị loại, về phần tứ đại môn phái thì vẫn giữ được phong độ không có ai bị loại, đợt tiếp theo thể lệ vẫn là bốc thăm bắt cặp, sau khi bốc thăm xong tất cả lại bước lên đài để thi đấu tiếp. Vô Minh gặp đối thủ của mình ở nhóm thứ ba, người này vóc dáng lãng tử, anh tuấn tiêu soái, là đệ tử của Chính Nhật giáo tên Tiêu Giao, hắn sử dụng pháp bảo Ngọc Ảnh Tiêu dùng âm công khuấy động kháng đài, từng làn sóng âm thanh lan tỏa khắp nơi khiến cho người đứng xem cũng bị ảnh hưởng có người không chịu nổi liền ngã ngang xùi bọt mép, những người còn lại hoảng sợ bịt tai lui ra phía xa. Phía trên đài Vô Minh mới là người hứng chịu âm công nhiều nhất, thứ âm lực này không ngừng khuấy động đầu óc, mặt choáng mắt hoa, khó chịu vô cùng. Cố gắng kìm nén sự nôn nao trong người Vô Minh tay tụ ra hai chưởng mang theo long âm gầm gừ mạnh mẽ xông tới Tiêu Dao, Tiêu Dao nhìn thấy vậy liền tăng cường âm công, sóng âm như sóng biển cuộn trào không ngừng bức lui Vô Minh, Vô Minh bị nguồn lực lượng khổng lồ ép ngược về sau, hàm răng cắn chặt, hắn đem chân khí trong người bộc phát, hai chưởng vỗ mạnh vào nhau, kình lực mạnh mẽ bộc phát như hồng thủy cuồng nộ quét tới Tiêu Dao, hắn thấy vậy liền người thổi tiêu cả người như lông hồng nhẹ nhàng bay bổng tránh khỏi kình khí, Tiêu Dao tiếp tục ở trên không phát động tấn công, hắn thổi ra một đầu bạch hổ âm từ trong thanh tiêu của mình, bạch hổ gầm lên một tiếng rồi nhào tới vồ lấy Vô Minh, đối mặt với bạch hổ khí thế cuồng ngạo kia Vô Minh lập tức đánh ra ba đầu minh long mạnh mẽ đối kháng, long hổ đánh nhau kình lực quét tứ tung, Tiêu Dao nhìn Vô Minh phản công liền nhếch mép cười, lực lượng truyền vào bạch hổ tăng lên gấp bội nhanh chóng đàn áp minh long, Vô Minh bị bức ép tam long sắp không chịu nổi, hắn liền đánh ra thêm năm đầu minh long nữa, tổng cộng là tám đầu cân bằng khí thế giữa hai bên, lúc này Tiêu Dao mới nhíu mày lại, hắn không ngờ đối thủ của mình lại mạnh đến vậy, hắn đã không dám lơ là, không ngừng truyền hồn lực cho bạch hổ quyết tâm đã bại Vô Minh.