Editor: Cửu Vỹ Hồ
Ngàn Thảo bị Tân Xuyên đỡ ngồi lên, hắn nâng mông nàng, điều chỉnh vị trí nam căn rồi đột nhiên nhấn xuống, xỏ xuyên tiến sâu vào bên trong. Ngàn Thảo cũng không dư thừa khí lực, khối thân thể này thực sự là mẫn cảm. Những lúc như thế này đều dựa vào cánh tay cùng thân thể nhà trai chống đỡ mà thôi, bằng không nàng đã sớm mềm nhũn ngã vào trên giường.
"Ngàn Thảo, Ngàn Thảo......" Tân Xuyên hô tên của nàng, thân thể hữu lực mạnh mẽ luật động, trong miệng nỉ non những lời nói không rõ:"Ngàn Thảo, vĩnh viễn.. vĩnh viễn.. đều không cần rời khỏi ta."
"Ân, chậm một chút...... Ngô......" Thân thể Ngàn Thảo đã trở nên ửng hồng, hai khỏa mềm mại cực lớn trước ngực không ngừng theo động tác đưa đẩy mà nẩy lên, lại gắt gao ma sát với l*иg ngực của Tân Xuyên. Hai bộ phận mẫn cảm cũng chặt chẽ tiếp hợp một chỗ.
Nhưng là Ngàn Thảo càng nói như vậy Tân Xuyên động tác lại càng kịch liệt, nàng đã có chút không chịu nổi, dưới thân bởi vì mẫn cảm mà tiết ra chất dịch rơi xuống đầy ga giường, mỗi một lần Tân Xuyên lên cao trào hắn đều hưng phấn phun đầy trọc dịch vào hoa huy*t của nàng.
Ngay đến cả làʍ t̠ìиɦ cũng có chút khác thường a, hôm nay Ngàn Thảo nhiều lần đều muốn tránh khỏi Tân Xuyên, nói cho hắn bản thân thật không muốn làm nữa, nhưng hắn đều không cho nàng cơ hội mở miệng, ngược lại một lần lại một lần muốn nàng, không cho phép nàng rời đi.
Không biết hắn đã bắn trong cơ thể nàng đến lần thứ bao nhiêu, Ngàn Thảo rốt cục chịu không được hôn mê bất tỉnh. Trước khi chết..=.=... à không trước khi lâm vào hôn mê nàng liền suy nghĩ: hôm nay hắn bị cái gì kí©ɧ ŧɧí©ɧ vậy a!
Tân Viễn ngồi ở trước máy tính ồ ồ thở hổn hển, dưới thân hắn cũng đồng dạng một mảnh lầy lội không khác biệt với hai người trong kia. Không biết là hắn đã bắn ra đến lần thứ mấy, thậm chí có một lần còn bắn tới trên màn hình, lúc ấy lại vừa vặn chiếu đến gương mặt của Ngàn Thảo, loại hình ảnh này lại càng làm cho hắn hưng phấn đi lên.
Thông qua camera, hắn có thể thấy được Ngàn Thảo đã lâm vào hôn mê, trong lòng không khỏi tưởng tượng, nếu như trên người nàng lúc này không phải là anh trai mà là hắn, liệu nàng có phải hay không bị hắn làm đến ngất đi sớm hơn một chút?
Tân Xuyên vuốt ve hai má Ngàn Thảo, cắn cắn vành tai nàng nỉ non "Thể lực thật là kém"
Đáng tiếc lúc này Ngàn Thảo đã nghe không được, Tân Xuyên cúi xuống liếʍ liếʍ bộ ngực sữa, lại dùng sức phía dưới đưa đẩy. Không được, một mình hắn làm thật không hứng trí a, phải để nàng tỉnh lại mới được.
Để cho nàng khắc sâu cảm nhận được chính mình,để cho hắn nghe được thanh âm thân ngâm, hô hấp hỗn loạn của nàng, nghe được nàng lời nói đứt quãng. Mỗi lần như vậy hắn mới khả năng tìm lại được cảm giác an toàn cho mình, mới cảm giác được bản thân không có mất đi nàng, nàng vẫn luôn luôn ở lại bên cạnh hắn.
Không biết từ khi nào cảm giác an toàn của hắn trở nên vô cùng thấp, dường như những thứ tốt đẹp của mình đều sẽ theo thời gian mà bỏ hắn đi, nhất là trong phương diện tình yêu, là thứ khiến hắn không thể khống chế nổi mình nhất.
Từ hắc ám tỉnh lại, Ngàn Thảo toát mồ hôi phát hiện đồ vật gì đó vẫn còn đang miệt mài hoạt động trong thân thể nàng.
Nguyên lai bản thân là bị XX đến tỉnh sao?...... Nghĩ đến đây, Ngàn Thảo không khỏi đối với thế giới này sinh ra thật sâu ác cảm, thế giới AV còn chưa tính, làm cho nàng không ngừng gặp được mấy tên nam chính biếи ŧɦái kia cũng chưa kể, thế nhưng lại còn làm cho lão công tương lai của nàng cũng mang đầy tính chất đặc thù AV a!
Ước chừng một lúc lâu sau, Tân Xuyên rốt cục ngừng lại, hắn ôm nàng nằm ở trên giường, Ngàn Thảo đang nghĩ thở phào cuối cùng cũng được giải thoát, hạ thể đột nhiên lại bị nhét vào đồ vật gì đó, gắt gao nút chặt.
"Tân Xuyên, đây là cái gì......!" Ngàn Thảo nhích nhích cái mông, lại bị Tân Xuyên đè lại bụng, tay còn lại tăng thêm sức ấn đồ vật kia vào càng sâu, giáp chặt không còn một khe hở nào
"Ngươi làm gì a!" Ngàn Thảo nhịn không được ngâm lên một tiếng, cắn cắn đầu ngón tay. Hiện tại nơi đó cảm giác phi thường trướng, vừa chặt chẽ lại cực nóng
Nhắc tới bụng trướng, nàng bèn sờ sờ lên bụng của mình, cảm giác bên trong giống như có rất nhiều thứ gì đó làm cho cái bụng vốn bằng phẳng lại hơi gồ lên.
"Ngàn Thảo, để cho chúng nó ở bên trong, ta muốn ngươi vì ta sinh con..." Tân Xuyên ở bên tai Ngàn Thảo nhẹ nhàng nói. Lúc này nàng rốt cục hiểu thứ trướng lên trong bụng là cái gì, Tân Xuyên cư nhiên bắn vào trong lại không cho chúng nó thoát ra ngoài, còn lấy đồ vật này nọ nút lại giữ chúng ở bên trong.
"Ngàn Thảo, ta rất muốn có con của chúng ta" Tân Xuyên từ phía sau ôm chặt lấy Ngàn Thảo "Như vậy ngươi sẽ vĩnh viễn là của ta"
"Ta thật không thoải mái!" Ngàn Thảo giãy dụa, lại bị Tân Xuyên gắt gao đè lại ôm vào trong ngực:"Đừng nhúc nhích, ta yêu ngươi, Ngàn Thảo, đừng nhúc nhích......"
Chỉ cần có đứa nhỏ, nàng sẽ vĩnh viễn ở lại bên cạnh hắn. Chắc chắn là như thế.....
Tân Xuyên đem Ngàn Thảo giữ càng chặt, hắn nhớ lại lần trước khi đi công tác hắn cùng Ngàn Thảo cãi nhau một trận là bởi vì phát hiện trên người nàng có dấu hôn của nam nhân khác. Dấu hôn này thực sự rõ ràng, có thể thấy được kẻ kia mυ'ŧ vào là dùng bao nhiêu sức, hôm ấy hắn đã quyết định sẽ cưới nàng, còn mang nàng về ra mắt cha mẹ, nhưng là chưa đến thời gian ăn cơm tối Ngàn Thảo liền nháo lên muốn đi. Hắn không đồng ý, nàng liền một người tông cửa chạy về cũng không biết đi chỗ nào.
Lúc về nhà gặp nàng hắn lại phát hiện cái dấu hôn kia, sau đó phẫn nộ chất vẫn nàng, hỏi nàng có phải tối hôm đó đi gặp nam nhân khác hay không, nhưng là nàng lại không đáp một tiếng, không nói chuyện, cũng không giải thích, chỉ là ghé vào trên giường yên lặng khóc.
Sau khi đi công tác trở về, Ngàn Thảo đột nhiên không giận dỗi với hắn nữa, ngược lại biểu hiện như chưa có chuyện gì xảy ra. Hắn cũng chậm rãi mà buông tha sự việc hôm đó. Hắn luyến tiếc nàng vậy nên để cho bọn họ một lần nữa bắt đầu lại đi.
Nhưng là về sau có một hôm nàng về trễ, hắn lại phát hiện trước ngực nàng có dấu răng không phải của hắn.
Tuy rằng hắn lúc đó không nói một tiếng nhưng là trong lòng thật sự khẩn trương. Chẳng lẽ nàng bên ngoài có nam nhân khác sao? Kỳ thực người nàng thích không phải là hắn? Vậy nàng còn ở bên cạnh hắn làm cái gì a?
Cảm giác bị lừa gạt như trong quá khứ lại ập đến lấp đầy trái tim hắn, thậm chí mỗi ngày hắn đều luôn hoài nghi nàng, không tin những gì nàng nói, hắn luôn cảm thấy nàng cùng nam nhân kia có liên hệ không nhỏ, sẽ có một ngày nàng hội bỏ hắn mà đi.
Mỗi ngày đến đón nàng tan tầm, hắn đều nhìn thấy một nam sinh từ phía xa nhìn chăm chú vào nàng, đây khả năng cũng là một trong số những kẻ ái mộ nàng đi.
Cuối cùng hắn chờ được đến khi nàng rốt cục xin từ chức, hắn lập tức đi khóa lại số điện thoại của nàng. Đã không có công việc, vậy số điện thoại kia tự nhiên chẳng để lại làm gì. Nàng chỉ cần liên hệ với một mình hắn là đủ, những người khác hắn không cho phép tiếp cận nàng. Bởi vì trong số những kẻ đó, khả năng sẽ có kẻ đem nàng cướp đi.
Nàng chỉ có thể là của hắn, mặc kệ nàng rốt cục có yêu hay không yêu chính mình, hắn đều sẽ đem nàng giữ lại bên người, bởi vì hắn đã nhận định nàng chính là vật sở hữu của hắn, tuyệt đối không để kẻ khác có cơ hội cướp đi.
Ngàn Thảo giãy giụa thế nào thân thể cũng không mảy may động đậy được, đây là lần đầu tiên nam nhân nàng yêu mang cho nàng cảm giác đáng sợ như vậy. Hạ thể bị vặn chặt, chỉ cần động một chút liền bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nơi mẫn cảm. Nàng đoán thứ Tân Xuyên nhét vào là một chiếc gậy mát xa bằng không cũng sẽ không có độ dài cùng kích thước như vậy.
Trong đầu lướt ra một loại tình tiết AV nhưng cũng không hoàn toàn tương tự. Cho dù vậy cũng đủ khiến nàng cảm giác thật bi thương. Cho tới bây giờ thì ra nàng vẫn không tài nào trốn thoát khỏi quy tắc của cái thế giới này, thậm chí là với người vẫn luôn nói yêu nàng, vẫn thường hay ghé vào bên tai nàng nhỏ giọng nói lời dịu dàng ôn nhu
Tân Xuyên cảm giác dưới cánh tay có chút ẩm nóng, hắn cúi đầu nhìn thấy Ngàn Thảo cư nhiên đang khóc.
"Làm sao vậy?" Tân Xuyên liếʍ sạch sẽ nước mắt trên mặt nàng, rất ấm, lại mang theo chút mặn "Ngươi mệt mỏi sao?"
"Ngươi buông ta ra! Vì sao lại đối với ta như vậy!" Ngàn Thảo trừng mắt nhìn Tân Xuyên, thân thể mệt mỏi làm cho nàng chỉ có thể dùng phương thức này để phản kháng "Nghe ta, ngươi nếu không buông ra ta sẽ không cùng ngươi kết hôn nữa"
Trái tim Tân Xuyên nhẹ run lên một cái.
"Không được!" Hắn trảm đinh tiệt thiết nói,không những không buông ra mà hắn còn đem Ngàn Thảo càng ôm chặt hơn "Không được không cùng ta kết hôn, ta thích ngươi a, ta thích ngươi Ngàn Thảo, đừng nói những lời đùa cợt như vậy"
Tân Xuyên nỉ non, vừa hôn lên vờ vai của nàng, tay kia đưa ra phía sau vỗ vỗ lưng "Ngủ đi Ngàn Thảo, ngươi nhất định đã rất mệt mỏi, cần ta hát ru cho ngươi ngủ hay không?"
Chẳng lẽ đây chính là phương thức yêu của hắn? Ngàn Thảo nhếch nhẹ môi, lại bị Tân Xuyên ngăn chặn, lần này hắn hôn khiến nàng suýt hít thở không thông, vốn thể lực đã không thể chống đỡ, hiện tại càng làm cho nàng thở hổn hển không ra hơi.
"Ngàn Thảo, ta hát cho ngươi ngủ." Tân Xuyên mở miệng nhẹ nhàng hát lên bài hát ru con, bàn tay to vừa ôm chặt nàng vừa vỗ về, tay còn lại thâm nhập xuống giữa hai chân nắm giữ cây mát xa xoay qua lại, cũng cố ý trừu sáp đi lên. Thân thể Ngàn Thảo bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ uốn cong lên, trong đầu chỉ còn một mảnh hỗn loạn, miệng không ngừng ngâm nga.
Tân Xuyên biết thể lực của nàng sắp không chịu được, liền tiếp tục dùng nam căn giả đâm vào hoa huy*t Ngàn Thảo, mỗi một lần di chuyển đều cực nhanh, đẩy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào sâu bên trong không cho thoát ra ngoài. Thân thể Ngàn Thảo ngày càng nóng, đầu cũng ngày càng trầm, cuối cùng tiếng thân ngâm cũng dần nhỏ đi. Rốt cục không chống đỡ được Ngàn Thảo lại run rẩy chìm vào trạng thái hôn mê một lần nữa. Tân Xuyên hôn nhẹ cái trán của nàng "Hảo hảo ngủ đi Ngàn Thảo! Ngủ ngon."
Đây là anh trai hắn đang suy sụp, tự ti không có cảm giác an toàn a. Ngồi đối diện video clip Tân Viễn cười vui vẻ khi việc đã thành. Hắn thật không nghĩ tới bị một cái nữ nhân quăng lại có thể làm cho một nam nhân biến thành cái bộ dạng này đâu.