Vợ Bé Nhỏ

Chương 7: Xin chồng

Chương 7: Khẩu giao dưới chân, xin chồng dùng dươиɠ ѵậŧ mài tao huyệt

Đập vào mắt là ánh sáng màu lam nhạt, vách tường phối hợp với bàn học cùng giường, bao quát khắp phòng, đều là màu lam nhạt xen lẫn trắng, làm cho cả không gian hiện ra rất sạch sẽ. Trong phòng không thừa bao nhiêu đồ trang trí, bên trong tủ sách ngoại trừ sách ở ngoài chỉ có một ít mô hình hoạt hình, hơn nữa đều là một ít nhân vật rất mạnh mẽ, Tiêu Tề híp mắt, hắn không thích xem hoạt hình, nhiều lắm nhận ra một vài cầu thù bóng rổ mà thôi.

Trần Quả đang rơi vào giấc ngủ say trong lớp chăn mềm mại, miệng môi mím thật chặt, mi tâm cũng nhăn nhíu. Tiêu Tề tới gần, do dự một chút, không có đánh thức cậu, cởϊ áσ khoác bỏ dép lê, trực tiếp thϊếp đi sát bên nơi cậu ngủ.

Tháng năm, tháng sáu khí trời lúc ngủ trưa đặc biệt thoải mái, bởi vì không đến nỗi quá nóng, cũng sẽ không lạnh, Trần Quả cũng không biết mình ngủ lúc nào, khi tỉnh lại còn có chút mơ màng, sau đó cậu thấy nam nhân nằm ở bên người mình, hô hấp đều đều, mặt mày anh tuấn, một cánh tay còn ôm lấy hông của mình.

Trần Quả để sát mũi vào hắn một chút, có thể ngửi thấy được mùi vị trên người hắn, đó là một loại mùi vị rất thoải mái, hòa lẫn một chút mùi hương sữa tắm, làm cho cậu có chút trầm mê.

Tuy rằng không hiểu hắn khi nào nằm ở bên cạnh mình, nhưng Trần Quả cũng không tính từ bỏ cơ hội lần này. Cậu từng nghĩ, không quan tâm Tiêu Tề bây giờ còn ôm chặt bao nhiêu tình cảm với chị, nếu đã kết hôn với hắn rồi, cậu sẽ không dễ dàng buông tay, coi như Tiêu Tề hối hận đi nữa, cậu cũng phải ăn vạ giữ người này lại ở bên người, phải nghĩ cách làm cho hắn yêu mình.

Trần Quả tính tình rất mềm mỏng, những cũng có lúc bướng bỉnh đến khó mà tin nổi, cha mẹ cũng thường xuyên không hiểu nỗi trong cái đầu ngốc của cậu đang suy nghĩ gì.

Cậu lén lút bò vào trong chăn, đẩy thân thể của nam nhân thành tư thế nằm thẳng, sau đó lục lọi cởi thắt lưng của hắn. Bản thân Trần Quả trên căn bản không cần thứ dây đeo này, đối với chuyện làm sao mở nó ra cũng phí hết tất cả sức lực, trong chăn thiếu khí, cậu không thể không nhấc lên một góc, làm cho không khí lưu thông vào.

Kéo xuống dây kéo, Trần Quả động tác cẩn thận từng li từng tí một, sợ sệt lúc mình còn chưa hoàn thành, Tiêu Tề đã tỉnh lại mất rồi. Cậu chạm tới một đống nổi lên bị qυầи ɭóŧ bao vây, cho dù đang trong trạng thái ngủ say, cũng đủ để cho Trần Quả hoảng hốt với sự cực đại của nó.

Trước tiên cậu giống như một tên biếи ŧɦái ngửi mùi vị nơi đó, một chút mùi lạ đều không có, cậu dùng tay nắm chặt tính khí, há mồm ra ngậm một nửa qυყ đầυ cùng hành thân còn chưa cương vào.

Xúc cảm mềm mại mang đến cho cậu một luồng cảm thụ mới mẻ, thân thể trong nháy mắt nóng lên, chỉ cần nghĩ đến chính mình đang làm gì, đang vì ai làm, hai mắt cậu rất dễ dàng ướŧ áŧ. Đầu lưỡi non mềm một lần lại một lần liếʍ qua da thịt, dùng ngụm nước làm nó ẩm ướt, cảm nhận được nó bắt đầu từ từ bành trướng, cuối cùng khoang miệng căn bản giống như không gói được, bị lấp đầy đến nông nỗi một chút khe hở đều không có.

Trần Quả lại không chịu thua, lui một chút, sau khi hít sâu một hơi lại nuốt sâu trụ thể ngạnh trướng vào một chút, mãi đến khi nó chạm tới cuống họng, mới không thể không dừng lại, phun ra một chút, rồi nuốt xuống.

Trần Quả rất nghi ngờ mình căn bản không có thiên phú khẩu giao, cũng không biết người trong phim nuốt xuống hoàn toàn cả cây tính khí là làm sao làm được, cậu chỉ nuốt gần một nửa căn bản đã nuốt không vào, qυყ đầυ chạm đến cuống họng, làm cho cậu có kích động muốn ói. Cậu không thể không từ bỏ ý định, phun ra tính khí, lại dùng đầu lưỡi một lần một lần liếʍ dọc theo gân xanh tráng kiện, ngay cả bộ rễ cũng liếʍ đến ướt đẫm, cuối cùng chú ý tới hai cái túi nặng trình trịch, do dự một chút, hé miệng hút vào.

Lúc hút một cái đản đản vào, Trần Quả cảm thấy được chơi cực kỳ vui, có chút mê luyến xúc cảm như vậy, không nhịn được thay phiên hút hai viên đản đản, liếʍ da thịt nơi đó tới ẩm ướt cộc cộc, mới thỏa mãn lại trở về trên tính khí tráng kiện.

Vừa nuốt qυყ đầυ vào, trong cổ họng thưởng thức được mùi vị tanh nồng của chất lỏng từ tuyến tiền liệt, chăn bị xốc lên, Tiêu Tề ánh mắt sáng quắc nhìn cậu.

Trần Quả sắc mặt rất nóng, trong đôi mắt hiện ra ánh nước dịu dàng, trong đôi môi đỏ thắm ngậm lấy dương v*t thô to của nam nhân, cả người thoạt nhìn vừa trong sáng vừa phóng đãng. Tiêu Tề uống nhiều rượu, ngủ rất say, nhưng không chống đở nổi loại kɧoáı ©ảʍ kia, sau khi tỉnh lại mới phát hiện đó cũng không phải mình mộng xuân, một cậu trai trẻ tuổi lại lớn mật núp trong ổ chăn, nghịch ngợm khẩu giao cho hắn.

Tiêu Tề sờ sờ hai má Trần Quả, âm thanh có hơi khàn, "Ăn ngon không?"

Trần Quả cảm thấy rất thẹn thùng, hận mình không thể phóng đãng thêm một chút, có thể dụ dỗ nam nhân trước mắt hóa thân thành sói, nhào tới ăn sạch mình đi. Miệng cậu cũng không rời khỏi tính khí, ngậm lấy nó trả lời, lời nói ra mơ hồ khó nghe, "Ăn ngon" sau khi vừa nói ánh mắt nhìn nam nhân, rồi tiếp tục khẩu giao cho hắn.

Mã mắt không ngừng bốc lên mùi vị tanh nồng, Trần Quả lại không có một chút chán ghét nào, trái lại rất thích thú, dùng đầu lưỡi cuốn lấy toàn bộ đưa vào trong miệng, quá nhiều nước bọt trong cổ họng toàn bộ chảy xuống dọc theo tính khí tráng kiện, nhuộm dương v*t thành sáng lấp lánh một tầng. Rõ ràng bên ngoài vẫn là trời sáng choang, tình hình trong phòng hai người lại vô cùng da^ʍ mỹ. Trần Quả muốn một lần nữa thử nuốt sâu xuống cổ họng, lui dương v*t ra chỉ ngậm lấy một chút qυყ đầυ, rồi nhanh chóng nuốt vào trong cổ họng.

"Khụ khụ khục..." Trong nháy mắt muốn nôn mửa đó lại bị sặc nước miếng một chút, cả người Trần Quả chợt đỏ bừng, không thể không phun ra cái tính khí cực nóng kia ho lên khù khụ. Tiêu Tề vội vã giúp cậu vỗ lưng, một hồi lâu Trần Quả mới bình ổn lại, vùi đầu muốn tiếp tục khẩu giao cho hắn, nhưng bị Tiêu Tề ngăn trở.

Tiêu Tề nhìn con mắt đỏ ngầu như thỏ con, bất đắc dĩ nở nụ cười, "Sao lại ngốc như vậy?"

Trần Quả vội vã muốn giải thích, lời nói lại không thốt ra, đã bị Tiêu Tề ngăn lại đôi môi. Mùi vị quen thuộc xâm nhập vòm miệng của cậu, làm cho cậu trầm mê, đầu lưỡi ướŧ áŧ dọc theo kẽ môi duỗi vào, Trần Quả ngoan ngoãn dâng lên đầu lưỡi của mình, chủ động quấn lấy.

Cho dù là hoàn cảnh sáng sủa như vậy, cũng không thể ngăn cản tìиɧ ɖu͙© tràn ngập, Trần Quả cơ hồ là một trạng thái mặc người dày vò, hai tay ôm cổ của nam nhân liều mạng muốn làm sâu sắc kéo dài thêm nụ hôn này, không nỡ lòng để hắn rời đi dù là một giây. Tiêu Tề vẫn còn bận tâm hô hấp của cậu có thể thông thuận hay không, bận tâm nơi này là nơi nào, có tiện vào thời khắc này phát sinh quan hệ hay không. Sau khi hôn môi hắn vốn muốn ngưng hẳn quấn quýt tay chân, nhưng lúc nhìn thấy mắt Trần Quả ánh nước dịu dàng bên trong du͙© vọиɠ khát cầu, cuối cùng vẫn không có quyết tâm.

Hắn một tay mở ra khuy quần Trần Quả, kéo xuống dây kéo, móc ra cái tính khí đã cương, cùng chính mình hợp lại cùng nhau trên dưới tuốt động.

"A..." Kɧoáı ©ảʍ được ma sát khiến Trần Quả không nhịn được thở nhẹ ra tiếng, nghĩ đến lại là Tiêu Tề vì cậu xóc lọ tìиɧ ɖu͙© lại cuộn trào, côn th*t cứng rắn không ngừng tiết ra chất lỏng từ tuyến tiền liệt, làm ướt cả ngón tay thon dài của nam nhân.

Tiêu Tề chạm lên trán của cậu, từng chút từng chút một hôn cậu, "Bảo bối, thoải mái sao?"

Chỉ là hai chữ "Bảo bối", cũng đủ để cho toàn thân Trần Quả run rẩy nổi lên kɧoáı ©ảʍ, côn th*t không hăng hái lúc hắn nói hai chữ thoải mái liền phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, làm ướt cả quần áo của chính mình.

Tiêu Tề cũng không nghĩ tới cậu nhanh như vậy, sửng sốt một chút, nhìn thấy Trần Quả đỏ bừng lỗ tai, khẽ cười cười, hôn lên trên vành tai một cái, "Bảo bối thân thể thật mẫn cảm."

Trần Quả giãy dụa cởϊ qυầи của chính mình, lộ ra toàn bộ hai chân trắng mịn, hoa thịt bao khỏa giữa hai đùi đã ẩm ướt vô cùng, còn có hậu huyệt bởi vì dùng mấy lần vẫn có chút sưng tấy như cũ. Cậu mong đợi nhìn người đàn ông anh tuấn trước mặt, "Chồng ơi, tiến vào."

Ánh mắt Tiêu Tề bị đóa hoa thịt đẹp đẽ hấp dẫn, nơi đó màu sắc phấn nộn, thoạt nhìn cũng giống như chủ nhân của nó hơi e lệ đóng lại, giữa nhụy hoa đã lộ ra lỗ nhỏ, dưới đáy cái khe nhỏ kia đang bất an ngọ nguậy, từ bên trong bốc lên một ít nước trong suốt, làm thịt mềm xung quanh đều bị nhuộm thành một mảnh ướŧ áŧ.

Trần Quả muốn học tiểu thụ trong phim đem phía dưới của mình đẩy ra xin nam nhân thao vào, nhưng đến cùng vẫn quá ngại ngùng, chỉ có thể cắn môi nhìn nam nhân. Tiêu Tề nhìn một phút chốc mới thu hồi ánh mắt, ánh mắt thâm thúy, như là đại dương không nhìn thấy phần cuối. Hắn hôn lên trên đôi môi đỏ thắm của Trần Quả, sau đó đem tính khí tráng kiện của mình cắm ở giữa hai đùi, khép lại hai chân của cậu, bắt đầu trước sau ra vào ma sát.

Lại là chân giao, Trần Quả có chút thất vọng.

Cậu muốn dâng hiến cả thân tâm mình cho nam nhân này, không giữ lại chút nào, dùng cả thân thể dị dạng thuần khiết này.

Tiêu Tề tựa hồ nhìn thấu ý nghĩ của cậu, một bên hôn môi gò má của cậu, một bên tiếp tục dùng dương v*t thô to cực nóng ma sát hai chân trắng mịn, "Bảo bối, bây giờ không phải là thời cơ thích hợp."

Trần Quả thu hồi thất vọng, ôm cổ của nam nhân, khéo hai chân càng chặt, mềm giọng trợ hứng cho nam nhân, "Đại dương v*t của chồng thật thô a, hâm nóng một chút, thật thoải mái."

Tiêu Tề quả nhiên bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ động tác nhanh hơn, hô hấp cũng có chút gấp gáp. Giữa hai đùi không có nước, kỳ thực không đủ trơn, nhưng trong lòng hai người đều cảm thấy sảng khoái. Trần Quả điều chỉnh tư thế một chút, "Chồng, cọ xuống dưới một chút... Muốn mài mài một cái..." Cậu do dự một chút, vẫn xấu hổ nói ra lời thoại trong phim thường nghe được, "Mài mài da^ʍ huyệt..."

Nam nhân hơi sửng sốt, con ngươi tối sầm lại, dời tính khí cực nóng xuống dưới, buông chân Trần Quả ra, trực tiếp mạnh mẽ ma sát dương v*t ngạnh trướng lên trên âm thần non mềm, nhụy hoa phía trước và hậu môn đều nghiền ép lên, "Bảo bối, là thế này phải không?"

Kɧoáı ©ảʍ được mạnh mẽ nghiền ép trong nháy mắt đó khiến Trần Quả thiếu chút nữa hôn mê, cậu chưa hề biết nơi đó của mình có nhiều điểm mẫn cảm như thế, chỉ là bị tính khí nam nhân cọ một chút mà thôi bên trong ánh mắt cậu đã hiện ra lệ quang, Tiêu Tề lại cho là cậu đau, căng thẳng nhìn cậu, "Bảo bối, làm đau em sao?"

Trần Quả lung tung lắc đầu, "Rất thư thái, chồng, còn muốn..."

Tiêu Tề phát hiện mình căn bản không khống chế được bản thân, đặc biệt là khi nghe thấy hai chữ "Còn muốn", vốn là tính khí dữ tợn lại lớn thêm một vòng, hắn khiến Trần Quả ôm chân của mình, làm cho cả người hắn cơ hồ phát điên, thấp giọng nói: "Bảo bối, nhìn cho thật kỹ chồng dùng đại dương v*t mài tao huyệt cho em như thế nào."

Câu nói này của nam nhân truyền vào trong tai Trần Quả, cậu cơ hồ giống như muốn điên rồi, giữa hai đùi co quắp chảy ra rất nhiều chất lỏng trong suốt. Cậu chăm chú nhìn tính khí tráng kiện mạnh mẽ nghiền ép giữa hai chân của mình, đem hai mảnh sò thịt ngượng ngùng mài đến mở ra, mài từ màu sắc phấn hồng thành màu đỏ tươi. Âʍ ѵậŧ mẫn cảm đến cực điểm không ngừng bị ma sát qua lại, sảng khoái làm côn th*t phía trước của Trần Quả cứng rắn, bị Tiêu Tề nắm chặt, theo động tác của chính mình đồng thời tuốt động.

Miệng huyệt mềm mại còn chưa trải qua tình sự không ngừng ồ ồ chảy d*m thủy, nhiễm ướt trong suốt cả cây dương v*t, hai túi do mỗi một lần ma sát đều đánh lên trên miệng huyệt, mang đến kɧoáı ©ảʍ khác lạ.

Trần Quả cơ hồ cũng bị kɧoáı ©ảʍ dằn vặt điên rồi, chân giao như vậy không thua kém tính giao chân chính một chút nào, cậu thấy thích tính khí nam nhân không ngừng ma sát nữ huyệt của mình, hai mảnh thịt môi mở lớn, giống như là muốn bao khỏa hút trụ dương v*t tráng kiện, hô hấp Trần Quả càng ngày càng ồ ồ, khóe miệng cũng không khống chế được chảy nước dãi, "Chồng... Chồng... Thật thoải mái... Đại dương v*t mài da^ʍ huyệt thật thoải mái... A... A..."

Mỗi một lần cậu da^ʍ gọi, đều đổi lấy động tác càng mạnh hơn của nam nhân, d*m thủy thành thuốc bôi trơn, dần dần ma sát ra tiếng nước, trong không khí yên tĩnh nghe càng thêm da^ʍ mỹ khó mà tin nổi. Trần Quả sảng khoái đến không kềm chế được, banh rộng thân thể, "Em... em muốn bắn... chồng..."

Tiêu Tề tăng nhanh tốc độ giúp cậu thủ da^ʍ, sau khi Trần Quả bắn ra, còn chưa có phục hồi tinh thần lại, đã nhìn thấy nam nhân rút tính khí ra, bất quá là nắm ở trên tay nhắm ngay thịt huyệt vô cùng ẩm ướt nhanh chóng tuốt động, sau đó nơi mã mắt mở lớn rất nhanh bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng đậm, một luồng một luồng toàn bộ tưới vào trên đóa hoa non mềm.

hoa huy*t đỏ tươi bị một tầng bạch tương sền sệt bao trùm, hình ảnh thật da^ʍ mỹ, Trần Quả cho dù rất mắc cỡ, cũng không chịu nhắm mắt lại, nhìn cái trán nam nhân hơi thấm mồ hôi mặt mày anh tuấn, tim nhảy lên kịch liệt trước nay chưa từng có, dường như muốn nhảy từ trong l*иg ngực.

Tiêu Tề hôn cậu, hai người trao đổi nụ hôn, Trần Quả chờ hô hấp bình phục lại, nở nụ cười ngọt ngào với nam nhân, "Thật thích tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chồng a."

Một câu nói làm Tiêu Tề lại muốn cứng rồi.