"Cuối cùng con cũng chịu đến thăm mẹ."
Lúc này, trong một căn biệt thự xa hoa, một người phụ nữ ăn mặc sang trọng đang ngồi uống trà trò chuyện cùng Tần Thụy.
Cậu cười cười, bàn tay vẫn nắm chặt lấy tay Tần Linh, ngước nhìn mẹ mình: "Con muốn giới thiệu cô ấy với mẹ."
Ánh mắt Người phụ nữ trung niên vẫn tràn đầy dịu dàng, bà quay sang nhìn cô: "Tiểu Linh, cô có thể gọi con như thế chứ?"
"Vâng." Tần Linh gật nhẹ đầu.
Miệng người phụ nữ vẫn tươi cười dịu dàng, nhưng sự dịu dàng này luôn mang theo sự xa cách không thể xóa nhòa, "A Thụy từ bé đã không thích thể hiện tình cảm ra bên ngoài. Cô rất lo lắng nó sẽ như vậy đến suốt đời, không thể tìm được hạnh phúc cho mình. Hôm nay, nhìn nó dẫn con đến thăm cô, cô đã biết nó có sự lựa chọn cho chính mình. Làm cha mẹ, niềm vui lớn nhất trong đời không phải là để con mình được hạnh phúc hay sao?"
Bà ngước mắt nhìn chằm chằm cô, "Tiểu Linh, hứa với cô, con sẽ luôn làm A Thụy được hạnh phúc, được chứ?"
Nhìn gương mặt vẫn luôn dịu dàng trước mắt, đáy lòng Tần Linh vừa cảm động vừa vui mừng vì ít ra bà ấy cũng thật lòng yêu thương Tần Thuỵ, chỉ là không thể hiện ra bên ngoài mà thôi. Cô thấy trong ánh mắt bà ấy là sự nghiêm túc cùng mong đợi, biết được đây chính là tình yêu của ba mẹ đối với con của mình. Cô gật nhẹ đầu, cũng vô cùng nghiêm túc trả lời: "Con hứa."
Người phụ nữ dường như thở phào, bà cười dịu dàng nhìn hai người, "Hôm nay hai đứa ở lại đây ăn cơm với mẹ đi. Để mẹ bảo đầu bếp chuẩn bị."
"Dạ." Cả hai người đều gật đầu đồng ý.
...
Sau bữa cơm tối, hai người cùng từ biệt mẹ Tần Thụy rồi trở lại biệt thự. Vừa về tới nhà, Tần Thụy liền ôm cô hôn say đắm. Đầu lưỡi nhanh chóng tiến sâu vào, quấn lấy đầu lưỡi cô, nước miếng ngọt ngào của cô rơi vào trong miệng cậu, không ngừng khuấy động.
"Ưʍ..." Nụ hôn trút xuống quá bất ngờ khiến đầu óc Tần Linh trống rỗng, tay đặt bên người chậm rãi từ hông của cậu vòng lên sau lưng, khiến cho giữa bọn họ không còn một khe hở.
Khi cậu rời khỏi môi của cô, hai người đều đã thở hồng hộc, Tần Thụy cúi người ngậm vành tai của cô, thấp giọng quyến rũ nói: "Bà xã, có thể chứ?"
Tần Linh đỏ mặt, cô nhẹ giọng trả lời: "Đừng ảnh hưởng đến con."
Nhận được đáp án khẳng định, Tần Thụy nhanh chóng thoát đi quần áo của hai người.
Tần Linh cứ đứng như vậy, gương mặt ửng đỏ như quả táo mặc cho cậu cởi đi toàn bộ quần áo trên người cô.
Bầu vυ' no đủ hiện ra trước mắt, một tay cậu vòng ở eo thon, đùi đẹp thon dài cân xứng, cộng thêm làn da trắng noãn nhẵn nhụi, cơ thể hoàn mỹ không tì vết khiến Tần Thụy có xúc động muốn chà đạp, nhưng cậu cố gắng nhịn xuống, đưa tay nắn ngực cô.
Bầu ngực mềm mại sờ trơn nhẵn, dùng sức xoa nắn thế nào thì cũng rất nhanh có thể khôi phục lại nguyên trạng.
"Ưʍ..." Bả vai Tần Thuỵ căng thẳng, vừa nghe tiếng rêи ɾỉ mềm mại khiến toàn thân cậu kích động.
Cậu lại gần hơn, tựa như tư thế quỳ lại phủ xuống toàn thân cô, lòng bàn tay sờ lên da thịt mềm mịn không ngừng run rẩy, cậu ngồi xổm xuống, quỳ gối trước người cô tách ra hai chân.
"A... Ông xã..." Hai chân cô không ngừng phát run, dưới sự trêu đùa của cậu, mật dịch nhanh chóng tuôn ra.
Ngón tay thon dài dò vào trong bụi hoa, đầu ngón tay nhanh chóng mở ra nụ hoa thẹn thùng, chất lỏng ấm nóng chỉ chốc lát liền nhuộm ướt ngón tay.
"Ưʍ... a..." Bụng dưới co rụt lại, cảm giác ngưa ngứa lại càng nhiều hơn.
Tần Thụy tà mị cong môi, cậu cực kỳ thích những phảnh ứng nhỏ đáng yêu này của cô. Cậu ngậm lấy ngón tay dính mật dịch, mùi vị thơm ngọt nhất thời tràn ngập trong miệng cậu, khiến cho cậu muốn nhiều hơn.
Không do dự nữa, tựa đầu chôn vào chân của cô, hé miệng liền hớp nuốt vào cánh hoa của cô, tiếng hút "chậc chậc" không ngừng như muốn hút lấy quỳnh tương ngọc lộ.
"A... a..." Tần Linh cứ như vậy không có chút nào chống đỡ trước cậu, cô hé mở đôi mắt nhìn cậu đang quỳ dưới thân mình. Hình ảnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy khiến hoa huy*t càng thêm co rút, mật dịch càng tiết ra nhiều hơn.
Cánh hoa mềm mại bị môi của cậu liên tục mυ'ŧ vào hơi sưng đỏ, đầu lưỡi bắt đầu công kích khe hở hẹp, nhưng chỉ là nhẹ đâm.
"A... ông xã..." Cậu trêu chọc như vậy sẽ chỉ làm cô càng khó chịu, cô đặt tay chống đỡ trên vai cậu, nếu không cô sẽ không thể đứng vững.
Tần Thụy duỗi lưỡi dài, chợt đâm vào, nghênh đón chính là một cỗ chất lỏng ấm, hoa kính nhạy cảm bao lấy lưỡi mềm mại của cậu.
Cậu cũng không nóng lòng, sau khi mở miệng nuốt vào mật dịch, đầu lưỡi mới lần nữa rút ra đi vào, cũng giống như vật to lớn đầy thấu hiểu kia của cậu, đầu lưỡi có thể linh hoạt khuấy động, thậm chí có thể phác thảo hình dáng của viên thịt nhô ra kia.
"Ông xã... a... thật mỏi..." Tần Linh đặt thẳng tắp trên vai cậu, cô khó chịu giãy dụa đứng dậy, vừa động thoáng một chút cũng là lúc hạ thể của mình rời khỏi miệng của Tần Thụy.
Cô càng không để cho cậu đυ.ng vào nơi đó, cậu càng đâm mãnh liệt, đâm thật sâu vào mấy lần đến lúc cô thở hổn hển cho là lần sau sẽ không còn thì lực đâm mạnh hơn lại tiếp tục.
"A.... a... Em, em không được..." Kích động tiết chất dịch khiến cô liên tiếp run rẩy, hai chân không tự chủ mở rộng ra, cô đứng không vững.
Hai tay Tần Thụy vòng qua phía sau nâng hai mông cô lên, đầu lưỡi không ngừng rút ra đi vào, bởi vì nếp uốn ở bề mặt hang động khác nhau, cậu dùng sức cũng khác. Chạm nếp uốn sâu, cậu sẽ dùng sức đâm thật mạnh, gặp phải cạn, cậu sẽ nhẹ đâm hai cái sau đó tìm kiếm chỗ nếp uốn sâu.
"Ưʍ... a a...." Tần Linh liên tục rêи ɾỉ không ngừng, "A!" Đột nhiên xuất hiện sự kɧoáı ©ảʍ đến cực hạn khiến cho hai chân cô mềm nhũn, cả người ngã xuống trên người Tần Thụy. Cô không nghĩ tới cậu sẽ ra sức kẹp chặt viên trân châu, đồng thời sử dụng hai hàm răng không ngừng ma sát giày vò.
Đâm vào đau đớn lẫn khuây khỏa khiến cô phun ra lượng lớn mật dịch, một phần bị Tần Thụy hút vào bụng, một phần bắn vào trên mặt của cậu còn có trên bả vai, còn dư lại theo bắp đùi của cô chảy xuống phía dưới.
Cậu dùng tay lau mặt, sau đó ôm cô xụi lơ đi tới phòng nghỉ.
Bên trong phòng nghỉ rất rộng, Tần Thụy ôm cô đến một chiếc ghế massage, đang lúc Tần Linh không rõ tình hình, cậu nắm hai chân của cô đặt lên hai bên tay vịn của ghế.
"Ông xã..." Cô vừa hoảng lại xấu hổ. Hai chân bị mở rộng ra, mật dịch vừa mới thoáng ngừng chảy lại bị màn này thúc giục, tiếp tục chảy ra không ít.
So với Tần Linh xấu hổ, Tần Thụy lại muốn hưởng thụ hơn, từ góc này có thể ngắm sướиɠ mắt hình ảnh giữa hai chân cô, hoa môi béo mập đã nở rộ. Một tay cậu chống trên ghế dựa, một tay dán lên mật dịch không ngừng chảy xuống bên trong đùi.
Tất cả của cô đều thuộc về cậu, bây giờ và mãi mãi.
"Nếu không thoải mái, phải nói cho anh, biết không?" Cậu nói nhẹ bên tai cô, cự long đặt ở miệng huyệt cọ sát một hồi bởi vì tư thế này tiện lợi vô cùng dễ dàng đi vào toàn bộ.
"Ừm..." Tần Linh gật nhẹ đầu, đáy lòng tràn đầy cảm động. Cô chủ động vòng hai chân lên eo cậu.
Sự chủ động của cô càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ cậu hơn. Cự long nhanh chóng đưa ra rút vào, bên trong hoa kính trơn trượt càng cho cậu có thể sung sướиɠ luật động, cho dù bị thịt non đè ép nặng nề, cự long cũng có thể ra vào tự nhiên.
Tần Thụy lần mò đến công tắc ghế massage, đè xuống.
"A a... ông xã.... A..." Đây là một chiếc ghế massage, ngay cả chỗ tay vịn cũng có túi khí massage. Thân thể của cô cực kỳ nhạy cảm, phần túi khí phía sau không ngừng đè vào phần lưng giày vò cô, theo tần số, thân thể của cô cũng không ngừng phập phồng.
Tốc độ Tần Thụy rút ra đi vào chậm lại theo tần số của ghế, dựa theo thân thể Tần Linh lúc đâm vào chỗ sâu, kế tiếp lại thối lui ra hơn phân nửa.
"Bà xã, thoải mái không?" Vừa rút ra Tần Thụy vừa quan sát sắc mặt của cô. Thấy ánh mắt tràn đầy say mê cùng gương mặt ửng hồng của cô gái, cậu an tâm.
"Ông xã, a..." Cậu chậm lại không phải không được, nhưng cô lại cảm thấy không đủ, sức lực toàn thân cô đều tập trung ở bụng dưới, mạnh mẽ cắn chặt nơi to lớn của cô, để cho cậu không thể rời khỏi, để cậu cho cô nhiều hơn.
"Ưʍ..." Tần Thụy thở gấp một hơi.
Cậu bị cô kẹp chắt đến mức run rẩy, gầm nhẹ một tiếng nhanh chóng đâm vào, nếu cô cảm thấy không đủ, tất nhiên cậu sẽ cho cô nhiều hơn. Mạnh mà có lực không chút nào thua máy móc, thậm chí còn mãnh liệt hơn. Địa phương mềm mại kia nhanh chóng thích ứng chịu đựng, bị cậu hung hăng tạo ra thành một vòng tròn, sau đó lại không có chút khe hở nào đóng lại.
"A... quá nhanh... Đừng... Nơi đó a...." Toàn thân bị tấn công co rút lại, dáng vẻ Tần Linh rêи ɾỉ và cầu khẩn rất kiều mỵ, Tần Thụy lại lần nữa đâm vào tử ©υиɠ của cô, sức lực dứt khoát mãnh liệt, nhưng chưa từng làm đau cô.
Cậu cười phóng đãng một tiếng, thừa dịp chỉnh tốc độ ghế massage lên tốc độ cao nhất, "Nhanh hơn như vậy có tốt hơn không bà xã?"
"A...a... Đừng..." Trừ thét chói tai, ngay cả một chữ cô cũng nói không hết, tốc độ ghế xoa bóp cũng không quá nhanh, nhưng thân thể cô gần đạt cao trào căn bản không chịu nổi, cô thử để cho mình rời đi lưng ghế dựa, nhưng Tần Thụy dùng sức giữ cô lại, cô lại trở về dựa vào trên ghế dựa