Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
Không chỉ Ngưu Ma Vương như thế, đám người Lục Nhĩ Mi Hầu cùng Sa Tăng cũng có loại cảm giác này.
Nguyên bản bọn hắn đều cảm thấy Di Lặc Bồ Tát rất hiền lành, thời thời khắc khắc đều mỉm cười, rất có cảm giác vui vẻ.
Nhưng nghe Trư Cửu Muội xuyên tạc, bọn hắn lại đột nhiên cảm giác, gương mặt kia giống như rất muốn ăn đòn.
Đúng lúc này, bên cạnh vô thanh vô tức xuất hiện một nữ nhân, váy dài xa hoa làm nổi bật lên thân thể mỹ lệ, hai chân thon dài oánh bạch như ngọc.
- Ai?
Tôn Ngộ Không bỗng nhiên nhảy dựng lên, nhìn chằm chặp nữ nhân đột nhiên xuất hiện, hắn vậy mà không có phát hiện nữ nhân này đến gần khi nào.
- Yêu quái?
Đám người Ngưu Ma Vương cũng vội vàng đứng lên, từng cái như lâm đại địch, bởi vì bọn hắn đều cảm giác được trên thân nữ nhân này mơ hồ tản ra uy áp.
- Yêu quái ở đâu ra, nhanh xưng tên!
Tôn Ngộ Không quát.
- Xưng cái đầu ngươi, ngay cả vi sư cũng không nhận ra được sao?
Sắc mặt nữ nhân lạnh lẽo, quát lớn.
Không sai, nữ nhân này chính là Đường Tăng, đoạt xá thân thể Trần Diên Nhi, sau khi trở lại Tam giới, nàng nguyên bản định trực tiếp đến gần Vương Mẫu nương nương, nhưng đột nhiên lại nghĩ đến không lâu sau sẽ mở Bàn Đào thịnh hội, liền quyết định trước chờ một đoạn thời gian.
Tôn Ngộ Không bị quát, lập tức tức giận nói:
- Lão Tôn cần phải nhận biết ngươi sao? Ngươi rất nổi danh sao? Có nổi danh như lão Tôn sao?
- Xú Hầu tử, nữ nhân này tự xưng vi sư, nàng sẽ không phải muốn giống như Lục sư đệ, giả trang sư phụ, sau đó cùng chúng ta đi thỉnh kinh chứ?
Ngưu Ma Vương cười nói.
Những người khác cũng cười.
- Ha ha, ngươi cái yêu quái này, đóng vai ai không tốt, lại muốn đóng vai sư phụ ta, không giống, không giống.
Tôn Ngộ Không cười ha ha.
- Đúng đúng đúng, ngươi cái yêu quái này, giả trang sư phụ còn chưa tính, thậm chí ngay cả bộ dáng cũng không đổi một chút, coi chúng ta mắt mù sao?
Trư Bát Giới cũng cười nói.
Sắc mặt Đường Tăng càng khó coi hơn:
- Các ngươi cái đám nghịch đồ này...
- Giả trang sư phụ, ngứa da a?
Ngưu Ma Vương hét lớn một tiếng, đánh tới một quyền.
- Bành!
Nhưng nắm đấm của Ngưu Ma Vương còn không có rơi xuống, đột nhiên Đường Tăng vỗ qua một chưởng, tổ trứng của hắn nổ tung, uy lực nổ tung kinh khủng trực tiếp nổ bay nửa cái mông của hắn, huyết nhục vẩy ra.
- Ngao, tổ trứng của lão Ngưu ta...
Ngưu Ma Vương kêu thảm.
- Bành!
Đường Tăng một cước đạp bay Ngưu Ma Vương:
- Nghịch đồ, ngươi muốn tạo phản sao?
Trư Bát Giới cùng Tôn Ngộ Không vốn muốn xuất thủ, nhìn thấy một chưởng của Đường Tăng đánh nát tổ trứng của Ngưu Ma Vương, lập tức giật nảy mình, vèo một cái chạy ra xa xa.
- Toái Đản Chưởng?
- Tuyệt chiêu của sư phụ?
- Chẳng lẽ nữ nhân này thật sự là sư phụ?
Sắc mặt mọi người cổ quái, sao sư phụ lại biến thành nữ nhân?
Tôn Ngộ Không có Hỏa Nhãn Kim Tinh, hắn nhìn không sai, cực kỳ khẳng định, nữ nhân trước mắt này tuyệt đối là nữ nhân chân chính, cũng không phải pháp lực biến hóa ra, giới tính là nữ tính.
- Ngươi thật sự là sư phụ của ta?
Tôn Ngộ Không nghi hoặc hỏi, hắn xác thực cảm ứng ra khí tức của nữ nhân này là khí tức của sư phụ.
- Sư phụ, sao ngài biến thành nữ nhân?
Trư Bát Giới cũng hỏi.
- Cút!
Đường Tăng thẹn quá hoá giận, bị đâm trúng vết sẹo, liên tục xuất chưởng.
- Bành bành bành...
Tổ trứng của Tôn Ngộ Không cùng Trư Bát Giới bị đánh nổ.
- Ngao...
- Tha mạng sư phụ...
Trư Bát Giới cùng Tôn Ngộ Không kêu thảm, tè ra cả quần.
Đường Tăng còn không nguôi giận, xoay người vung ra một chưởng, Lục Nhĩ Mi Hầu sắc mặt đang cổ quái, tổ trứng cũng bị đánh nổ, Lục Nhĩ Mi Hầu kêu thảm lăn lộn, nhanh chóng rời xa nơi này.
- Sư phụ tha mạng, đồ nhi sai, ngài đích thật là sư phụ của chúng ta...
Trư Bát Giới rú thảm, bị dọa sợ, trước kia thấy sư phụ đánh nổ tổ trứng của người khác vẫn không cảm giác như thế nào, hiện tại tự thể nghiệm mới biết loại đau đớn này, quả thật không phải người có thể chịu được a.
- Ta biết, người là sư nãi nãi.
Bỗng nhiên thanh âm giòn giả của Trư Cửu Muội kêu lên.
Đường Tăng trừng mắt, lần nữa đánh qua một chưởng.
- Xì...
Trư Cửu Muội sự tình gì cũng không có, ở nơi đó le lưỡi:
- Sư nãi nãi, Cửu Muội là nữ...
- Oanh...
Trư Cửu Muội còn chưa nói xong, bỗng nhiên chỗ đó của nàng phát sinh nổ lớn, đá vụn bắn tung trời, nàng trực tiếp bị tạc bay ra ngoài.
- Ôi, đau quá...
Trư Cửu Muội kêu thảm.
Đường Tăng lần nữa nhìn về phía người khác.
- Sưu sưu sưu...
Tiểu Bạch Long cùng Sa Tăng bằng tốc độ nhanh nhất thoát đi phạm vi này, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Đường Tăng mỹ lệ.
Tất cả mọi người câm như ve mùa đông, không còn dám nói loạn, bọn hắn đều đã nhìn ra, tâm tình của sư phụ thật không tốt, hiện tại nói loạn, là tìm không thoải mái.
Đường Tăng mặt lạnh, nhìn các đồ đệ chạy xa xa, hoảng sợ nhìn nàng, quát lạnh:
- Tới cho vi sư!
Nhưng tất cả mọi người bất vi sở động, nằm ở trên đất, không dám tới gần, Trư Cửu Muội cũng nằm rạp trên mặt đất, nói cái gì cũng không nổi.
- Không nghe vi sư nói sao?
Đường Tăng phẫn nộ nói, lật tay lấy ra Cửu Hoàn Tích Trượng, cắm trên mặt đất.
Lập tức một cỗ gợn sóng kinh khủng khuấy động, để hai chân mọi người như nhũn ra, từng cái đều nằm rạp xuống.
- Bá bá bá...
Đám người Tôn Ngộ Không vội vàng bò qua, từng cái ngoan ngoãn nhanh chóng bò đến trước mặt Đường Tăng, ngẩng đầu nhìn hắn.
- Sư gia gia? Ngài thật sự là sư gia gia sao? Sư gia gia, ngài cuối cùng cũng trở về, Cửu Muội rất nhớ người.
Trư Cửu Muội là cái thứ nhất mở miệng, phá vỡ yên lặng.
- Đúng a sư phụ, chúng ta đều nhớ lão nhân gia ngài.
Trư Bát Giới cũng mở miệng.
- Sư phụ, không phải chúng ta muốn chế giễu ngài.
Sa Tăng cũng nói.
- Sư phụ, lão Tôn sai rồi.
Tôn Ngộ Không ngoan ngoãn nằm rạp trên mặt đất, nhu thuận nói.
- Trong khoảng thời gian này có phát sinh qua chuyện gì không?
Đường Tăng mặt lạnh hỏi.
- Không có việc gì!
Tất cả mọi người trăm miệng một lời nói.
Nhưng rất nhanh bọn hắn lại trăm miệng một lời nói:
- Có việc!
- Chuyện gì?
Đường Tăng hỏi.
- A Di Đà Phật, sư gia gia, đám lừa trọc kia tới qua.
Trư Cửu Muội nói.
- Bọn hắn tới làm gì?
Đường Tăng đã nhìn ra, Trư Cửu Muội biến hóa rất lớn, đầu tiên là chiều cao của nàng, đã cao hơn một mét, tu vi cũng đạt tới Tiên Đế sơ kỳ.
Ngoài ra, Phật quang trên người Trư Cửu Muội nồng đậm, phật ý phát ra, để cho người ta yên tĩnh, thời điểm đối mặt Trư Cửu Muội, tựa như lúc trước đối mặt Như Lai Phật Tổ, chỉ là thiếu đi chút uy thế mà thôi.
- Bọn hắn để Cửu Muội mỗi cách một đoạn thời gian đi Tây Thiên tiếp nhận lực lượng tín ngưỡng.
Tôn Ngộ Không nói.
- Còn có chuyện khác không?
Đường Tăng hỏi.
Tôn Ngộ Không con ngươi đảo một vòng, nói:
- Còn có một việc, hiện tại Nhân giới có rất nhiều yêu quái, tất cả đều là đại yêu, nếu gϊếŧ khẳng định có thể thu hoạch được đại công đức, ta đều giữ lại cho sư phụ.
Trong khoảng thời gian này Tôn Ngộ Không cũng sờ tinh tường yêu thích của Đường Tăng, thích gϊếŧ yêu quái nhất, bây giờ thấy sư phụ tâm tình không tốt, muốn hống lão nhân gia vui vẻ.
- Đúng đúng đúng...
- Thật nhiều yêu quái a, bất quá chúng ta đều không có gϊếŧ, đều giữ lại.
Đám người Ngưu Ma Vương cũng nhanh chóng gật đầu.
- Sư phụ, nếu không chúng ta đi gϊếŧ yêu quái đi, gϊếŧ nấu ăn a.
- Cũng có thể nướng.
- Hấp cũng được.
Các đồ đệ líu ríu nói ra đề nghị của mình.
- Tội lỗi, tội lỗi...
Trư Cửu Muội theo bản năng nói, nhưng phát hiện Đường Tăng nhìn qua, vội vàng ngậm miệng, giả dạng làm bé ngoan.
- Các ngươi chỉ biết ăn, những yêu quái kia cũng là sinh mệnh, các ngươi thật sự là quá tàn nhẫn.
Đường Tăng bất mãn nói.
- Đúng đúng đúng, chúng ta quá tàn nhẫn.
Trư Bát Giới nói.
- Ừm, biết sai liền tốt. Ngộ Không, đi bắt một con Chương Yêu về nướng ăn, vi sư đói bụng. (* con mực)
Đường Tăng gật đầu, ngồi ở trên tảng đá bên cạnh.