Võ Tắc Thiên

Chương 28: Tứ Hôn

Thái Bình cho là thiên y vô phùng, cũng không để ý một màn đều bị Thái tử nhìn thấy hết, ha ha, Thái Bình, ngươi cư nhiên thích nữ nhân ! lại là Nghĩa Dương! Mẫu hậu thống hận nhất là nữ nhi của người này..

Trường kỳ bị mẫu hậu cùng phụ hoàng lãnh lạc, biểu tình thái tử đã trở nên dữ tợn rồi, hắn biết được bí mật này, có thể dùng uy hϊếp, có thể khiến cho tất cả mọi người vì thế mà thống khổ

Hai mắt thái tử tỏa sáng, nảy ra ý hay. Đợi cho Thái Bình giục ngựa đi ra, hắn mới theo ban công xuống dưới, chỉnh lại y quan, đúng là loại đạo đức giả, chỉ có tác phong, vẫn là mặt người dạ thú

"Nghĩa Dương có nghĩ sẽ rời khỏi chổ này không ?" Thái tử nhìn Nghĩa Dương, Nghĩa Dương luôn luôn mỉn cười, tựa hồ không có bất cứ dao động cảm xúc nào, làm cho hắn không tìm ra điểm sơ hở. Thật giống như người mới ở Đại Minh cung giục ngựa cùng Thái Bình ôm hôn không phải là nàng ! Xiêm y vẫn còn ở trên thân kia , hắn sẽ không nhìn lầm!

"Cho dù tỷ không nghĩ cũng phải nghĩ cho Tuyên Thành ngẫm lại đi, Nghĩa Dương tỷ tỷ cùng Tuyên Thành muội muội đều đến tuổi rồi" Lý Hiền tận tình khuyên bảo, thật sự là quá quan tâm chuyện hôn nhân đại sự của tỷ tỷ muội muội cũng là rắp tâm hại người.

"Phụ hoàng hiện giờ đang ở trong cung, không bằng ta tìm cơ hội nói với phụ hoàng, để phụ hoàng làm chủ cho các người, vĩnh viễn ra khỏi cửa cung này thế nào?" Cho ngươi cùng Thái Bình không gặp lại, làm cho Thái Bình cả đời thống khổ! mẫu hậu sủng ái nhất Thái Bình, Thái Bình thống khổ, mẫu hậu cũng sẽ thống khổ. Tất cả mọi người đều thống khổ, Lý Hiền mới vui vẻ.

"Thái tử thật là tốt, suy nghĩ cho tỷ muội, chúng ta lĩnh tâm, không nhọc phiền" khuôn mặt cười của Nghĩa Dương rốt cuộc lãnh đạm. nàng thấy được vẻ dữ tợn qua khuôn mặt tươi cười của thái tử, tựa hồ tính kế gì đó. Tự nhiên không phải là mình cùng Tuyên Thành nhiều năm như vậy nước giếng không phạm nước sông, đột nhiên "hảo tâm" như vậy, ai cũng sẽ hoài nghi

"Không phiền toái, không phiền toái, Nghĩa Dương hoàng tỷ, bản thái tử không đành lòng hoàng tỷ cùng hoàng muội phí hoài thời gian,bỏ lỡ thời gian xuất giá tốt nhất. bản thái tử nhất định sẽ bẩm báo phụ hoàng! làm cho phụ hoàng tứ hôn cho các người!" Lý Hiền hiện tại cực kỳ vui vẻ, hắn tựa hồ có thể tiên đoán Thái Bình nếu biết sẽ thống khổ đến thế nào, nhìn Thái Bình thống khổ liền có thể cho trái tim rỉ máu của hắn bớt đau. Mẫu hậu, người không thể để cho một mình nhi thần thương tâm khổ sở, nhi thần muốn cho nữ nhi yêu thương nhất của người thống khổ cùng nhi thần!

"Chẳng lẽ Nghĩa Dương đã có người trong lòng, bản thái tử sẽ thành toàn cho các ngươi!" Thành toàn các ngươi lên trời không thể dưới đất không đường ! các ngươi nữ nữ tư tình nhất định không được chúc phúc Nếu mẫu hậu biết Thái Bình thích nữ nhân có phải là càng thú vị sao ? Thái tử chưa bao giờ vui vẻ quá như vậy, quả nhiên thấy người khác thống khổ chính là khoái hoạt lớn nhất của hắn!

Thái tử nhìn ánh mắt sáng ngời của Nghĩa Dương, quả nhiên là cùng Thái Bình có tư tình. Đại cục đã định, chỉ còn chờ cơ hội!

Đúng là khi thái tử hỏi nàng thích người nào, nàng liền nghĩ đến cùng Thái Bình hôn nhau, đầu lưỡi tựa hồ vẫn còn ấm như vừa mới, khóe môi tựa hồ cực nóng, nóng bỏng

Tuyên Thành bất an nhìn bóng lưng thái tử rời đi, nàng có chút sợ hãi, nàng từ nhỏ đã ở nơi này cho đến bây giờ cũng không đi ra ngoài. Cuộc sống của nàng cũng chỉ có Nghĩa Dương, nàng tình nguyện chết già trong cung, không nguyện ra ngoài đối mặt với bất cứ người nào.

"Nghĩa Dương hắn muốn gì?"

"Ai , muội nghe hết toàn bộ rồi sao Tuyên Thành ? " Nghĩa Dương nói không nên lời, chỉ cảm thán một hơi. Thái Bình vừa đi thái tử liền theo đuôi mà đến, chẳng lẽ một màn kia đều bị hắn nhìn thấy?

"Tỷ tỷ, ta không muốn rời khỏi tỷ tỷ!?" Tuyên Thành ôm lấy Nghĩa Dương, nàng sợ, nàng chưa từng sợ hãi như vậy, chìa lìa, vĩnh viễn là chướng ngại trí mạng của cảm tình!

"Ngốc, tỷ tỷ khi nào nói rời xa Tuyên Thành? ta vĩnh viễn cùng Tuyên Thành ở cùng một chổ, chỉ có cái chết mới tách rời chúng ta"Nghĩa Dương trấn an Tuyên Thành, chính là ai có thể trấn an tâm bất an xao động của nàng đây? Cho đến bây giờ nàng không muốn rời đi như lúc này, nếu vì báo thù nàng sẵn sàng hy sinh bản thân mình, nhưng tuyệt đối không cho phép bất luận kể nào thương tổn đến Tuyên Thành!

Kết quả bị biến thành vật hy sinh của con trai nàng. Nếu thái tử thành công thuyết phục phụ hoàng làm cho các nàng ly khai nơi này, rời khỏi Đại Minh cung, người đàn bà kia có tức điên lên không ? nếu là như vậy thì cũng không tệ,

Thái tử không ngừng vó ngựa, hắn không đình chỉ được cước bộ, hắn muốn nhìn thấy Đại Minh cung bị màu đỏ của hỷ sự bao lấy bầu không khí.Hắn làm thái tử vì hoàng tỷ hoàng muội bày mưu tính kế, cứu vớt các nàng trong nước lửa, làm hảo sự nhất kiện thiên đại!

Thái tử thấy sắc mặt thần tình thiên hoàng vui mừng, tâm tình tựa hồ rất tốt, liền càng lớn mật: " Phụ hoàng, nhi thần có chuyện muốn bẩm báo với phụ hoàng"

"Nga? Hiền nhi có chuyện gì nói đi" Lý Trì cho lui tả hữu nữ quan, chỉ còn lại phụ tử hai người.

"Phụ hoàng còn nhớ hai nữ nhi của Tiêu Thục Phi không, Nghĩa Dương trưởng công chúa cùng công chúa Tuyên Thành?" Thái tử thật cẩn thận hỏi, thấy phụ hoàng tựa hồ lâm vào trầm tư, hắn biết phụ hoàng nhớ đến người tình cũ, huống chi là trưởng công chúa của phụ hoàng có thể nào không thương tiếc!

"Hiền nhi sao tự nhiên nhắc đến chuyện các nàng, Hiền Nhi biết các nàng thế nào rồi? "Lý Trì nhăn lông mày lại, hắn đang nhớ lại rất nhiều, đứa con lớn của hắn cùng Tiêu Thục Phi là Nghĩa Dương, hắn thương nhất là Nghĩa Dương công chúa, còn có tiểu Tuyên Thành, bao nhiêu năm không gặp, các nàng ắt hẳn xinh đẹp ra cũng giống mẹ của các nàng động lòng người.

Ái phi...là trẫm phụ ngươi....

"Phụ hoàng, Nghĩa Dương trưởng công chúa cùng Tuyên Thành công chúa hiện nay vẫn còn ở tại Dịch Đình Cung, hai người đã quá song thập chính là thời điểm xuất giá. Nhi thần ngày ấy nhìn thấy hoàng tỷ cùng hoàng muội lẻ loi hiu quạnh, tuy rằng đã không còn phong hào công chúa, nhưng dù sao cũng là nữ nhi của phụ hoàng, hoàng tỷ cùng hoàng muội của nhi thần, hy vọng phụ hoàng vì các nàng tìm một gia đình khá giả!" Thái tử vô cùng đau đớn, trong mắt hàm chứa nước mắt, Lý trì cũng bị làm cảm động.

Hắn cuối cùng nhớ ra mình còn có hai nữ nhi, Nghĩa Dương cùng Tuyên Thành, tiểu công chúa của hắn giờ đã đến tuổi , nên tìm cho các nàng một nhà khá giả, là nên tìm cho các nàng một nhà khá giả.

"Hiền Nhi có tâm, phụ hoàng gần như đã quên các nàng, con xem đã chọn được người thích hợp chưa?"

"Nhi thần cảm thấy Thượng dực quân vệ sĩ Quyền Nghị cùng Vương Úc rất thích hợp" Lý Hiền lau khô nước mắt cúi đầu đáp, Lý Trì thương tâm, không nhìn ra đứa con trai này của hắn rắp tâm hại người. Kỳ thật Lý Hiền chẳng qua thuận miệng nói ra tên hai người vừa gặp qua, Nghĩa Dương cùng Tuyên Thành hai vị công chúa như hoa như ngọc ban cho bọn chúng thật tiện nghi cho bọn họ!

"Thương Dực quân vệ sĩ? thân phận có vẻ quá thấp rồi ?" Lý Trì lại cảm thấy đau. không duyên cớ gì xảy ra nhiều chuyện làm hắn thực lo lắng

"Phụ hoàng có điều không biết, Quyền Nghị cùng Vương Úc tuy là Thượng Dực quân vệ sĩ nhưng bọn họ đều là con dòng cháu giống, phụ thân cùng tổ phụ của bọn hắn đều là đại quan địa phương, luận thân phận bọn họ rất xứng đôi với Nghĩa Dương cùng Tuyên Thành" Quyền Nghị củng Vương Úc không biết tích tổ tiên là như vậy.

Quyền Nghị cùng Vương Úc không biết là tổ tiên tích nhiều đức như vậy, thái tử vì bọn họ nói hết lời hay, đến cuối cùng Lý Trì cảm thấy nếu không đem Nghĩa Dương cùng Tuyên Thành gả cho bọn hắn liền không tìm được nhân gia tốt như vậy.

"Phụ hoàng biết mẫu hậu không thích Tiêu Thục Phi, không thích Nghĩa Dương cùng Tuyên Thành, nếu tuyển cho các nàng con cháu đại quan kinh thành, mẫu hậu nhất định sẽ giận chó đánh mèo ! Quyền Nghị cùng Vương Úc tuy rằng thân phận thấp kém, nhưng dù sao cũng là làm công ăn lương, nhi thần sẽ nhớ nghĩ biện pháp cho bọn hắn thăng quan, phụ hoàng tái ban thưởng cho các nàng nhà cửa, Nghĩa Dương cùng Tuyên Thành cũng sẽ không bị người khác khi dễ" Lý Hiền giống như đã thấy ánh rạng đông thắng lợi ở hướng hắn phất tay.

"Hiền Nhi phân tích có lý, cứ dựa theo lời con nói mà lo liệu, Hiền Nhi phác thảo chiếu thư tứ hôn Nghĩa Dương cùng Tuyên Thành" Lý Trì vỗ án, hắn nhất định phải làm chủ, tuyệt không thể nhìn hai nữ nhi của mình chết già trong cung!

"Phụ hoàng, việc này phải càng nhanh càng tốt, đề phòng có biến!" Lý Hiền nắm tay, càng nhanh đem các nàng gả đi, hắn liền sớm có thể nếm vui sướиɠ của thắng lợi. hắn càng nhanh nhìn thấy mọi người thống khổ.

"Hảo, chuyện này toàn quyền giao cho Hiền Nhi, Hiền Nhi, con hãy thay trẫm nghĩ chiếu thư" Lý Trì tìm lấy ngọc tỷ dù sao hắn vẫn còn là hoàng đế, vì con gái của mình tứ hôn, chuyện này hắn vẫn có thể làm được.

"Phụ hoàng thấy ba ngày sau thế nào, thừa dịp lễ mừng năm mới, không khí vui mừng, cũng làm cho Nghĩa Dương cùng Tuyên Thành hưởng long khí của phụ hoàng, phụ hoàng không có thời gian thăm các nàng, các nàng cũng sẽ minh bạch tâm ý của phụ hoàng. Chung quy các nàng ở Dịch Đình Cung nhà cửa lạnh lẽo, để cho các nàng có người làm bạn vô cùng náo nhiệt chính là qua năm tốt hơn!" Lý Hiền tình cảm, thật giống như nếu Lý Trì không đáp ứng hắn, chính là một phụ thân tàn nhẫn.

"Vẫn là Hiền Nhi suy nghĩ chu đáo" Lý Trì cùng Lý Hiền chưa từng nhất trí với nhau như vậy, bọn họ phụ tử đồng tâm, nhất loạt lừa dối tất cả.

Chính là muốn lừa dối, phải chờ gạo nấu thành cơm.

Chiếu thư tứ hôn cùng ngày liền hạ xuống. Lý Trì cùng Lý Hiền phụ tử hai người, tính toán dấu diếm mọi người, đem Nghĩa Dương cùng Tuyên Thành gả đi cho nhanh. Tốt nhất là làm cho Mị Nương vĩnh viễn không biết chuyện này, Mị Nương tất nhiên không biết. Nàng nhất định cũng như hắn đã sớm quên hai nữ nhi của Tiêu Thục Phi còn ở tại Dịch Đình Cung.

Đại hồng giá y rất nhanh chóng đưa đến Dịch Đình Cung, công chúa của hoàng đế Nghĩa Dương cùng Tuyên Thành ba ngày sau sẽ gả cho Thượng Dực quân vệ sĩ Quyền Nghị và Vương Úc.

Cơ hồ khi nhận được thánh chỉ, tâm vài người đều không đồng nhất, Nghĩa Dương không nghĩ tứ hôn lại đến nhanh như vậy. Nàng cũng không nghĩ sẽ dùng cách này để ra ngoài. Thái tử thật sự là nhiệt tâm quá....là Thượng Dực quân vệ sĩ Quyền Nghị cùng Vương Úc sao? Sau trăm năm, tên của bọn họ vĩnh viễn được đặt ở bên tả hữu các nàng. Tất cả sử sách đời sau đều đem tên các nàng cùng bọn họ đặt chung một chổ, Tâm Nghĩa Dương đau đớn.