Phu Nhân! Thiếu Tướng Thỉnh Ngài Về Nhà

Chương 124: Không chết sẽ hảo hảo giáo dục một chút

"Thẩm Lãng! Nhanh tới đây! Mộ đã xảy ra chuyện..."

Thẩm Lãng nhận được điện thoại của Đường Ngạo, chính là trong lòng nóng như lửa đốt chờ Đường Mộ về nhà. Nghe Đường Ngạo nói, trong đầu y "oanh" một tiếng một mảnh mờ mịt!

Đường Ngạo gọi mấy tiếng mới kéo lại ý thức của y, nói Đường Mộ đang ở bệnh viện của Đường thị, bảo y chạy tới!

Thẩm Lãng mơ màng lấy chìa khóa chạy xuống lầu lên xe, lúc khởi động xe tra chìa khóa mấy lần cũng không vào! Cuối cùng cũng cấm vào được, tay Thẩm Lãng nắm vô lăng run lẩy bẩy! Cho dù chính mình vào lúc sinh tử trong lòng cũng không cảm thấy sợ hãi, cái loại sợ hãi vô danh này cơ hồ muốn ăn tươi nuốt sống y vậy!

Tiểu tổ tông của y gặp chuyện không may, bởi vì bọn hắn cãi nhau, hắn xảy ra tai nạn...

Ông trời! Y đã làm cái gì?! Y làm cái gì...

Lúc Thẩm Lãng chạy tới bệnh viện, chỉ có Đường Ngạo và Đường Bác, còn có một nam nhân chưa từng gặp mặt, những người khác của Đường gia vẫn chưa tới.

"Mộ hắn..." Cửa phòng phẩu thuật vẫn đóng, đèn phòng còn sáng, nhìn thấy Thẩm Lãng hoang mang! Ông trời, y thật sự nghĩ đây chỉ là một trò đùa, nếu đây là trò đùa thì tốt quá?!

"Tình huống coi như là lạc quan, Bạch thúc nói hắn mất máu quá nhiều, hơn nữa bị thương nặng, gãy ba cái xương sườn, gãy xương đùi phải, vô số vết thương nhỏ không đáng kể!" Đường Ngạo cười khổ! Hắn tới bây giờ vẫn chưa phục hồi tinh thần lại sau sự cố của tổ tông kia! Đang yên đang lành lại phát sinh chuyện như vậy, hắn lúc đó phản ứng đầu tiên còn tưởng là nói đùa!

Tới lúc này, Thẩm Lãng mới buông ra l*иg ngực muốn đau đến sắp hít thở không thông, yên tâm hô hấp! Chỉ cần không nghiêm trọng là tốt rồi! Không có chuyện gì nghiêm trọng là tốt rồi! Nhưng —

"Hắn bị tai nạn xe?" Thẩm Lãng cơ hồ xác định hỏi! Bị thương như vậy, thời gian nhanh như vậy, hắn phóng xe rời khỏi khách sạn, chuyện có khả năng nhất lúc này, chỉ có tai nạn xe cộ, y cũng không đoán ra được cái thứ hai!

"Ngươi đoán đúng rồi, chính là tai nạn xe!" Bị thương nhiều như vậy bình thường không có nguyên nhân thứ hai, ít nhất không có ai dám ra tay đánh tứ thiếu của Đường gia thành như vậy, hơn nữa cũng không ai có thể làm ra chuyện yêu cầu cao độ này!

"Lão tam sao ngươi biết tin tức nhanh như vậy?" Đường Bác buồn bực! Sao tiểu tử này biết tin tức Mộ xảy ra chuyện không may nhanh như vậy!

"Ngươi biết hắn xảy ra chuyện ở đâu không?!" Nói đến chuyện này Đường Ngạo nghiến răng nghiến lợi! Đại gia! Ba năm trước lúc xảy ra chuyện không may, hắn đã cảnh cáo tổ tông này, bắt hắn không được chơi đua xe nữa! Đáng tiếc có người không tin tà! Bây giờ thì hay rồi đi! Chơi tới xảy ra chuyện, trong lòng thoải mái!

"Thẩm Lãng, giờ nếu hắn không chết, phiền ngươi hảo hảo giáo dục hắn một chút, đừng đem mạng nhỏ của mình ra cược! Muốn đem tiểu xảo của mình ra so sánh với Schumacher, ta nói thế nào cũng không lọt tai hắn! Chuyện này ngươi mới có quyền có khả năng thu phục!" Đường Ngạo đối với tiểu đệ nhà mình, thật sự không biết nên nói cái gì mới tốt! Lúc chưa kết hôn gây sức ép cho hắn, giờ kết hôn rồi, vẫn còn muốn gây sức ép cho bộ xương già của hắn! Thật là kiếp trước thiếu nợ hắn mà!

"Hắn đi câu lạc bộ?!" Đường Bác nhíu nhíu mày.

"Hắn đi câu lạc bộ sao?" Thẩm Lãng thật sự cảm thấy mình chính là thiếu đánh!

"Ngươi hỏi hắn đi! Hắn chính là người phụ trách câu lạc bộ." Đường Ngạo lắc đầu, hắn cảm thấy hắn có thể về hưu, tiểu tổ tông kia bây giờ đã có người tiếp quản, không cần hắn lại tới làm lão mụ tử!

Thẩm Lãng chuyển hướng về nam nhân vẻ mặt chưa hết kinh sợ, nhìn thấy nam nhân kia nuốt nuốt nước miếng, thiếu tướng?! Ông trời, thiếu tướng này cùng tứ thiếu có quan hệ gì a? Vì sao ánh mắt lại khủng bố như vậy a?!

"Xin chào, ta là người phụ trách câu lạc bộ, ta họ Đặng, là như vầy, đại khái khoảng ba giờ tứ thiếu gia tới, đã lâu rồi hắn không có tới câu lạc bộ, ta nghĩ là hắn chỉ tới xem, thuận tiện ghé qua một chút đỡ ghiền, nhưng mà tứ thiếu gia dường như tâm tình rất xấu, vừa vào cửa liền bảo ta chuẩn bị xe cho hắn..." Nam nhân vừa nói vừa nhìn sắc mặt Thẩm Lãng, nói đến khúc sau, hắn đã bị vẻ mặt hung ác của nam nhân dọa tới liên tục lau mồ hôi! Ông trời, nam nhân này nhìn vẻ mặt ai kia bộ dáng như là hắn sẽ bị xử lý ngay lặp tức a!

Chuyện này thực xin lỗi, nhưng mà tính tình của tứ thiếu..." Hắn chọc không nổi a!

"Không có gì, tính tình thối của hắn cũng không phải là bí mật gì, chuyện này cũng không thể trách ngươi, quay về đi! Phí sửa xe trở về ta sẽ cho người đưa tới cho!" Đường Ngạo khoát tay.

"Cái này không cần! Chỉ cần tứ thiếu không có chuyện gì! Chỉ cần tam thiếu không trách cứ ta, đó chính là bồi thường lớn nhất! Cám ơn tam thiếu." Nam nhân kia sửng sốt, không nghĩ tới chủ nhân hỏa bạo kia của Đường gia hôm nay dễ nói chuyện như vậy! Vội nói lời cảm ơn, còn đối với phí sửa xe gì đó vẫn là miễn đi! Tuy rằng xui xẻo, nhưng nói như thế nào, người vẫn là xảy ra chuyện ở chỗ của hắn, hắn cho dù xui xẻo cũng biết, chỉ cần người kia không xảy ra chuyện gì thì tốt rồi! Hơn nữa Đường gia hộ khách như vậy, tổn thất một chiếc xe tính cái gì? Chỉ cần người này đừng không nói đạo lý trách cứ hắn, nhiêu đó đủ rồi!

"Yên tâm đi! Không có ai tới kiếm chuyện ngươi." Đường Ngạo cười cười, chuyện nào không có chút quan hệ nào với người ta, trách người ta, hắn không có mặt dày như vậy!

Chuyện hôm nay nếu xảy ra với những người khác, hắn thật đúng là muốn tìm hiểu một chút, nhưng là xảy ra trên người tiểu tổ tông Đường Mộ này, hắn không cần phải hỏi!

Nam nhân kia cảm kích rời đi!

[Trên đời này! Có tiền chính là đại gia a! Rõ ràng là Đường tổ tông tìm xui xẻo cho người ta, người ta còn phải thật cẩn thận chịu tội! Thật sự là!]

[Ngươi ghen tỵ cái gì mà ghen tỵ! Lão tử cái gì cũng không có, chỉ có nhiều tiền, ngươi không phục a! Không phục thì đừng nhìn a!]

"Tiểu tổ tông này lại phát điên cái gì? Đang yên đang lành, lại chạy đi đua xe! Đây là thiếu đánh mà!" Đường Bác cào cào tóc, đối với tính tình tùy hứng tiểu đệ nhà mình, phẫn hận đến cực điểm!

"Đại ca, chúng ta cãi nhau vài câu, tâm tình hắn mới không tốt!" Thẩm Lãng cảm thấy chuyện này không cần phải giấu diếm! Chuyện hôm nay xảy ra, y phải gánh hơn phân nửa trách nhiệm! Y nghĩ thế nào lại nóng lên tranh chấp với hắn như vậy a! Trước kia đều có thể nói chuyện êm xuôi, nhưng mà hôm nay ma xui quỷ khiến thế nào, nhìn thấy hắn cùng nam nhân kia bên nhau nói nói cười cười, dây đàn trong đầu y căn đứt cái phựt!

"Cái gì?! Ngươi nói hắn chạy đi đua xe là vì ngươi?!" Đường Ngạo cằm cũng muốn rơi xuống đất! Làm như nghe được chuyện kỳ lạ như sao hỏa đυ.ng trái đất!

"Chúng ta vì một việc cãi nhau vài câu, hắn rất tức giận rời đi, nhưng mà ta không biết hắn sẽ đi đua xe!" Nếu biết, chính là bán mạng đuổi theo, y cũng sẽ không mặc kệ hắn một mình rời đi! Nếu khi đó, y đuổi theo, chuyện này vốn không xảy ra!

"Ha ha, hắn rốt cuộc giống một người bình thường!!" Đường Ngạo phi thường không để ý hình tượng, không biết nên khóc hay cười cười to nói.

Ngay cả Đường Bác cũng khó được buông mày ra, khóe miệng cũng mơ hồ mang tiếu ý!

Thẩm Lãng cũng không biết là nên cười theo hay là nên thế nào? Hai người kia hình như là tuyệt không lo lắng, tâm tư lại hiện rõ trên mặt!

"Đại ca! Tam ca! Chúng ta bây giờ có thể đừng thảo luận vấn đề này hay không?" Y lo lắng đến sắp phát điên! Nhưng hai người này cư nhiên còn có tâm tình đứng ở đây trò chuyện vui vẻ!

"Ngại quá! Ngại quá! Bất quá Thẩm Lãng, ta cảm thấy ngươi cũng nên cười đi! Ha ha!" Đường Ngạo không ngừng được cười! Không phải là mừng một chút!

"Tam ca! Ngươi đừng nói là, đây là đùa giỡn ta!" Thẩm Lãng cảm thấy hắn thật sự muốn phát cuồng!

"Không có! Không có! Ngươi nghĩ nhiều, tiểu tử kia thật sự xảy ra sự cố, tuy là bị thương nghiêm trọng, nhưng Bạch thúc nói, hẳn là không nguy hiểm đến tính mạng! Ta muốn nói là, ngươi biết không? Tiểu tử kia lớn như vậy, vẫn chưa có ai làm cho tức giận phát điên đến tình trạng này! Càng đừng nói là biểu hiện rõ trên mặt như vậy, cho tới bây giờ toàn là hắn làm cho người ra tức giận đến phát điên, hắn còn lão thần khắp nơi uống trà, tức chết người không đền mạng! Ha ha, ta gọi ngươi là ca ca, nói một chút, ngươi làm thế nào khiến cho tổ tông nhà chúng ta mở lòng?" Đường Ngạo cười đến vui vẻ!

Ôi! Thật tốt a! Thần tiên nhà hắn cũng biến trở về phàm nhân! Thật tốt a! Cũng biết tức giận phát điên! Thật tốt! Trên dưới toàn Đường gia đều thắp cho Thẩm Lãng ba nén nhang! Ha ha! Tứ thúc tứ thẩm, chắc là mừng rỡ mấy ngày không ngủ được đi!

"Thẩm Lãng! Thực sự! Nói nghe một chút!" Đường Bác cũng khiêu mi tham gia chiến cuộc ba phải!

Thẩm Lãng hơn nửa ngày vẫn chưa phục hồi lại tinh thần, hai người kia vì sao nói một câu y cũng nghe không hiểu a?! Này quả thực là nước đổ đầu vịt mà!

"Nói cái gì?"

"Cái gì nói cái gì? Bảo ngươi nói nghe một chút ngươi làm thế nào đem tổ tông sống nhà chúng ta từ thần tiên biến trở về phàm nhân a!" Kỳ thật nếu có thể, hắn thật đúng là muốn tận mắt chứng kiến hai người sống chung bộ dáng như thế nào nữa? Nhất định phấn khích!

"Tam ca?!" Thẩm Lãng hình như là bắt được một chút đầu mối! Nhưng y lắc đầu, cự tuyệt ý tưởng vớ vẩn trong đầu kia!

"Sao? Chẳng lẽ ngươi còn thẹn thùng a? Nam nhân có cái gì mà xấu hổ a?!"

"Lão tam! Đừng đùa!" Nếu đem nam nhân đang trong tình trạng mơ hồ này đùa đến tạc mao, vậy hậu quả có thể nghiêm trọng!

"Ta đùa chỗ nào? Đại ca! Chẳng lẽ ngươi cũng nhận ra chuyện này nói không nên lời? Này có cái gì, tình yêu này đã muốn treo ngoài cửa miệng a! Ngươi buồn ở trong lòng, quỷ mới biết ngươi nghĩ cái gì? Tiểu tử này của chúng ta chính là cái hủ nút, yêu cũng buồn không mở miệng! Thẩm Lãng, có phải cho tới bây giờ ngươi cũng chưa từng nghe tổ tông kia nói yêu ngươi hay không?"

Lời nói của Đường Ngạo giống như là sấm sét, hung hăng đem Thẩm Lãng đánh bên ngoài cháy bên trong mềm nhũng!

***Hết chương 124***