Phu Nhân! Thiếu Tướng Thỉnh Ngài Về Nhà

Chương 31: Kết hôn? Khoác lác vô ích

Con trai lão ngũ đi công tác nước ngoài, về không được, còn song bào thai của lão thất ở trường học cùng nhau tham gia cuộc thi đấu quan trọng, con gái của lão cửu còn đang ở trường học tiến hành giáo dục bắt buộc không có biện pháp trở về, Thẩm Ly bởi vì ở chi nhánh tây bộ không có biện pháp chạy về trước tiên, những người khác đều có mặt.

Thẩm Lãng biết, giới thiệu Đường Mộ xong, vở kịch quan trọng của hôm nay bắt đầu.

"Báo cáo kiểm tra của bà nội, bác sĩ nói có chút vấn đề, kiến nghị kiểm tra lại." Hắn nói không rõ ràng.

"Lãng tiểu tử, ngươi lúc nào thì học được lời nói không rõ ràng này? Quân nhân thì phải có dáng vẻ của quân nhân, có sao nói vậy, ta sống mấy chục năm, điều nên làm đã làm, tiếc nuối duy nhất chính là các ngươi vẫn chưa có một người kết hôn. Nói đi, trong lòng ta đã biết trước." Lão thái thái thẳng thắng ngoài dự liệu.

Đường Mộ có chút kinh ngạc, không hề gì như vậy hắn ngược lại vẫn chưa từng thấy qua.

"Bà nội..." Thẩm Lãng chắc hẳn biết rõ tính khí bà nội nhà mình.

"Nói đi, không có việc gì, chúng ta trong lòng đã biết trước." Thẩm lão gia tử lên tiếng, thái độ cũng là bình tĩnh.

Thẩm Lãng bất đắc dĩ thở dài, y cũng biết sẽ là tình huống như thế, nhưng y thật sự không có lòng tin, người nhà ở đây y phải nói ra chuyện như vậy, sẽ là một loại tình huống như thế nào?

Đường Mộ thực sự không hiểu, thái độ này của ông bà nội Thẩm Lãng cũng quá không sao đi! Nhưng mà thật sự nghe được kết quả như vậy còn có thể để ý như vậy sao?

"Ta đi hỏi bác sĩ, bác sĩ kiến nghị làm lại một hệ thống cắt lớp bệnh lý, mới có thể có chuẩn đoán chính xác sau cùng."

"Đại ca, làm hệ thống cắt lớp bệnh lý gì?" Thẩm Nhất đại khái là nghe ra không thích hợp.

"U xương." Thẩm Lãng nhàn nhạt nói, thế nhưng người nhà Thẩm gia nghe được trong lòng lộp bộp.

"Là ung thư xương sao!" Lão thái thái Thẩm gia rất là bình tĩnh trả lời.

"Bà nội?!"

"Bà nội?!"

"Mẹ?!"

"Mẹ −−−"

Người Thẩm gia kinh ngạc không thôi!

Bà nội Thẩm gia bình tĩnh cười cười: "Nửa năm trước lần nọ kiểm tra thân thể bác sĩ đã nói cho ta biết, trên xương chậu của ta có u xương, chẳng qua là bác sĩ nói không biết là lành tính hay ác tính, ta lúc đó không có nói với các ngươi, tự mình đi làm kiểm tra, kết quả kiểm tra là lành tính, nhưng mà bác sĩ nói thứ này có thể sẽ chuyển biến thành ác tính bất cứ lúc nào, yêu cầu ta tự mình tùy thời chú ý, nếu như đau thì phải kịp thời chữa bệnh, nhưng vẫn không có đau, ta cũng không có để ý, cho đến gần đây có chút bắt đầu đau, ta chỉ biết đại khái là thứ kia gây nên, ngày hôm qua lúc đi kiểm tra ta đã chuẩn bị tâm lý thật tốt rồi."

Lời của nàng khiến cho tất cả mọi người Thẩm gia sửng sốt!

"Bà nội, ngươi sớm đã biết mình có thể là chuyển biến u xương, có phải hay không?"

"Ừ, ta đại khái đoán được."

Đường Mộ nhìn chằm chằm bà nội Thẩm gia, nàng thản nhiên mỉm cười, một chút cũng không có hỗn loạn, một chút cũng không có lo lắng cho bệnh của mình, bộ dáng kia trấn định đến nỗi hắn khó hiểu.

"Ngày mai đi làm kiểm tra bệnh đi! Mặc kệ nó là cái gì, xem trước một chút hãy nói." Kỳ lạ nhất chính là Thẩm gia lão gia tử cũng rất bình tĩnh.

"Ba?! Ngươi cũng biết?" Lão lục Thẩm gia Thẩm Hạo nhìn cha, cũng biết chỉ có bọn họ chẳng hay biết gì.

"Nửa năm trước là ta cùng với mẹ ngươi đi bệnh viện." Lão gia tử khiêu khiêu mi, lão bà của chính hắn, hắn lại không hề biết quan tâm?

"Nhưng mà hai người các ngươi ai cũng không nói." Thẩm Lãng nhìn hai lão nhân, ánh mắt nhiễm lạnh! Tất cả bọn họ đều không biết, chỉ có chính bọn hắn biết!

"Nói rồi có thể thay đổi gì sao? Nói ra ngoại trừ khiến cho các ngươi lo lắng ra, cũng không có cách gì, cần gì chứ? Như vậy không phải là rất tốt sao?" Thẩm lão gia tử nhìn cháu trai, thản nhiên cười.

"Nhưng các ngươi ít nhất nên cho chúng ta biết, chúng ta là người một nhà, nếu như bà nội mang theo tiếc nuối mà rời đi, chúng ta có ai có thể yên tâm?"

Thẩm nãi nãi vừa nghe lời này, ánh mắt sáng lên, chỉ chờ lời này đấy!

"Ta đời này cái gì cũng có, cái gì cũng đủ rồi, nhưng nếu như nói tiếc nuối thật là có một."

"Bà nội, ngài nói, có tiếc nuối gì, chúng ta thay ngài hoàn thành."

"Ta đời này nuối tiếc lớn nhất chính là, cháu trai cháu gái của ta cả một phòng, chính là không có một người thành gia, nếu như ta thật là ung thư xương, các ngươi ai tới thay ta hoàn thành việc đáng tiếc cuối cùng này?" Bà nộiThẩm gia vô cùng hy vọng lướt qua một vòng, ánh mắt sáng lên.

Trưởng bối Thẩm gia đưa mắt nhìn nhau, tiểu bối Thẩm gia không có lời chống đỡ! Chuyện bà nội tiếc nuối nhất chính là cái này?

Ánh mắt tất cả mọi người chuyển a chuyển, lớn chuyển sang nhỏ, nhỏ chuyển sang lớn, nhiệm vụ khó khăn này cần ai tới hoàn thành? Sau một phút, mọi ánh mắt chuyển tới trên người Thẩm Lãng và Đường Mộ!

Đường Mộ thản nhiên nhìn lại, nhìn hắn làm gì? Chuyện kết hôn này giống như cùng hắn có dính dán sao? Hắn là nam! Hắn với Thẩm Lãng có kết hôn hay không cũng vậy.

"Các ngươi nhìn chúng ta làm gì? Ta và Mộ có kết hôn hay không cũng như vậy. Chúng ta muốn ở cùng với kết hôn không có gì khác biệt." Thẩm Lãng cũng không quá mức để ý nói.

"Thẩm Nhất, còn ngươi? Ngươi không phải là đang có một đối tượng sao?" Ông nội Thẩm gia đích thân ra tay.

"Ông nội, đó là bạn, ta nói ta không có đối tượng, nhị ca, còn ngươi? Ta nghe Trương Dương ca nói, trong đơn vị các ngươi có một cô gái đang theo đuổi ngươi a, tiến triển thế nào? Mang về nhà cho ông bà nội xem xét." Chuyện này một khi tới chỗ mấu chốt, Thẩm Nhất cũng sẽ không đứng không nhìn mình bị nhấn nước, không được yên lòng, tốt lắm, vậy thì cùng nhau đi! Như thế mới coi như là đoàn kết!

Thẩm Mặc cũng biết mình sẽ không có mệnh xem náo nhiệt: "Vậy ta càng không đáng tin cậy, cô gái kia chính là một người không tốt trà trộn ở chợ đêm, ngươi hỏi ba của ta trước xem lão nhân gia hắn có dặn dò gì không!" Hắn cũng không phải là cái gì đèn cạn dầu!

"Còn Thẩm Thành? Một ngày chưa từng thấy ngươi lúc nào an tĩnh ở nhà, ngươi hẳn là có đối tượng đi! Đừng nói là tăng ca, ngươi chút chuyện đó nếu còn phải tăng ca, vậy ngươi liền tự mình trở về quân đội đi!" Lão gia tử Thẩm gia nhìn thẳng về phía Thẩm Thành.

"Ông nội, ta đúng là không có tăng ca a, ta chính là những người không tốt trà trộn ở chợ đêm trong miệng nhị ca, ta như vậy cô gái nào gả cho ta là cô gái đó xui xẻo, ngươi còn dám bảo ta bây giờ đi tìm đối tượng kết hôn?" Thẩm Thành nhún nhún vai, cũng không để ý hình tượng của mình bị hủy hoàn toàn, chỉ cần tránh được bức hôn, hắn chẳng quan tâm!

"Hừ hừ, đừng tưởng rằng như vậy ta cũng sẽ không ép buộc ngươi, nói cho ngươi biết, chậm nhất là sang năm, ngươi nếu không sửa đổi thật tốt, vậy ta không ngại đích thân đem ngươi đá vào quân đội! Dù sao Hà đội trưởng của bộ đội đặc chủng cũng hỏi ta tiểu tử ngươi hiện tại đang làm gì thế, nếu như ngươi còn khăng khăng ở những nơi quỷ quái, vậy thì quay về đại đội đặc chủng từ từ chờ chết được rồi." Hỗn tiểu tử này hỗn đến toàn thân lười nhớt thây, nên tới lúc cho biết tay một chút!

"Ông nội, ngươi đã đáp ứng ta, không quản ta!" Thẩm Thành mở to mắt, gấp đến độ không nói gì!

"Vậy còn Thẩm Tiêu? Hắn suốt ngày không có ở nhà, ngươi tại sao không nói hắn?" Vì sao hắn bị ác chỉnh như vậy.

"Thẩm Tiêu còn đang đi học, hắn còn phải làm việc, hắn không ở nhà là bình thường." Ý tứ chính là ngươi như vậy là không bình thường.

"Hừ hừ, ngươi thật sự khẳng định hắn đang đi học làm việc?"

"Tam ca, ta không có trêu chọc ngươi đi." Thẩm Tiêu cười cười, nhẹ nhàng kéo khóe miệng, ý tứ cảnh cáo trong đó rất là nồng hậu.

Thẩm Thành đột nhiên câm miệng, hắn không trêu chọc lưu manh! Trò chơi này chuyển tới lưu manh của pháp luật quốc gia, hắn càng không thích trêu chọc!

Đường Mộ nhàn nhạt cười nhìn những người này ở đây chó cắn nhau, cắn đến nỗi miệng toàn lông! Thì ra mấy người kia của Đường gia không phải là có thể chơi đùa nhất, Thẩm gia cũng có thể chơi đùa! Vì mình, anh chị em? Coi như cái mốc xì! Bán một tính một! Bán hai tính một cặp!

Thẩm Lãng nhích lại gần Đường Mộ, thoải mái đem tay Đường Mộ cầm ở trong tay, theo hắn cùng nhau xem náo nhiệt!

Cuối cùng bọn họ cắn nhau không sai biệt lắm, Thẩm lão gia tử rút ra một kết luận, Thẩm gia bây giờ có hy vọng kết hôn nhất chính là Thẩm Lãng và Đường Mộ! Trong khi tất cả mọi người ngẩn ngơ trực tiếp tuyên bố: "Khỏi cần tìm, cứ Lãng tiểu tử đi!"

Thẩm Lãng và Đường Mộ trực tiếp hóa đá!

"Ông nội, ngươi nói là để cho chúng ta kết hôn?" Thẩm Lãng hoài nghi là mình nghe nhầm!

"Đúng vậy, kết hôn." Thẩm gia lão gia tử hào phóng gật đầu.

"Ông nội, hai chúng ta đều là nam." Đường Mộ dở khóc dở cười, tư tưởng của lão gia tử này có phần cũng quá cấp tiến đi!

"Nam thì thế nào? Hiện tại ở nước ngoài đều không phải là nam cũng có thể đăng ký hợp pháp sao? Các ngươi có thể tổ chức hôn lễ trước, lại đi nước ngoài nhận giấy nhận."

Đường Mộ lần này thật sự hết chỗ nói rồi, hắn thật đúng là không nhìn ra! Thẩm gia lão gia tử lại có thể có tư tưởng tiên tiến như vậy! Còn biết ở nước ngoài nam cũng có thể nhận giấy chứng nhận hợp pháp! Ít nhất lão gia tử nhà hắn cũng chưa có tiên tiến đến mức này!

Buổi tối Đường Mộ mới bước ra cửa Thẩm gia ở trong ánh mắt lưu luyến không rời của Thẩm nãi nãi, cả đại gia đình Thẩm gia còn đặc biệt lôi nhân toàn thể đem Đường Mộ tiễn tới cổng! Nhân khẩu Thẩm gia vốn là nhiều đi đến chỗ nào bị người ta nhìn tới chỗ đó! Hiện tại một đám người tụ lại ở cổng, tất cả qua lại ở quân khu đại viện ba bước quay đầu một lần! Chỉ muốn biết Thẩm gia hôm nay làm sao thế!

"Ông nội bà nội, thúc thúc a di, các ngươi trở về đi thôi! Bên ngoài trời lạnh!" Hắn thực sự không thể chịu đựng trận chiến lớn như vậy a!

"Không sao, sau này phải thường về, Lãng tiểu tử bận, ngươi có thời gian thì về thăm nhiều một chút, ăn cơm." Lão thái thái nghiễm nhiên đã đem Đường Mộ xem như người của Thẩm gia.

"Ân, được." Hắn không biết hắn hôm nay hắn nói nhiều nhất ngoại trừ "được" còn có cái gì!

"Tốt, nhanh lên xe đi! Trở về đi thôi! Trên đường cẩn thật nha!"

"Trên đường cẩn thận, có thời gian hãy cùng Thẩm Lãng trở lại thăm nhiều một chút." Tiêu Vũ mẹ của Thẩm Lãng ôn nhu cười, bộ dáng kia chính là dặn dò con dâu và con trai hiếm khi về nhà phải về thăm nhà nhiều một chút.

"Đúng vậy, phải trở về qua lại nhiều, kết hôn rồi thì dời đến Thẩm gia ở đi!"

"Đúng vậy, Thẩm gia nhiều người náo nhiệt, kết hôn rồi trở lại ở đi!"

Đường Mộ chân vừa muốn bước lên xe run lên, suýt chút nữa đập đầu lên cửa xe! Bọn họ thật là!

Kết hôn về Thẩm gia ở! Bát tự còn chưa lấy! Kết hôn? Khoác lác vô ích!

***Hết chương 31***