Phu Nhân! Thiếu Tướng Thỉnh Ngài Về Nhà

Chương 3: Thẩm gia khổng lồ

Mấy chị em dâu này của Đường gia hòa thuận làm cho kẻ khác da đầu ngứa ngáy, ngươi có từng thấy qua gia đình hào môn đại hộ (nhà giàu) nào giữa các chị em dâu thân thiết giống như khuê trung mật hữu (bạn thân) không? Các bà ấy chính là trường hợp đặc biệt, các bà ấy cùng nhau dạo phố, cùng nhau chơi bài, cùng nhau hãm hại con trai, cùng nhau thảo luận về ông xã. Mặc kệ là đối ngoại hay là đối nội, đoàn kết hơn bao giờ hết, bốn vị quý phụ này lại là một kỳ quan của Đường gia ở xã hội thượng lưu.

Mấy anh chị em đã bị hãm hại kia của Đường gia ở một bên yên lặng nghe, coi như là ôn chuyện bọn họ trước kia.

Đều là đối mặt như thế, huynh đệ, ngươi tự mình cầu nhiều phúc đi! Hơn nữa ngươi chính là hậu duệ ngoan cố nhất Đường gia! Xem ngươi làm sao lật đổ! Huynh đệ nha, đương nhiên là có phúc cùng hưởng có nạn cùng chia, bọn họ hiện tại đều đã kết hôn, không có đạo lý một mình ngươi đi tắt?

"Con trai, ngươi nhìn xem nhà của chúng ta cũng chỉ có một mình ngươi lẻ loi, ngươi cũng kết hôn đi, đừng kéo dài nữa, hôn nhân của ngươi cũng là tâm sự của mẹ, ngươi xem ngươi nhẫn tâm nhìn bá mẫu các nàng đều đã là mẹ chồng chỉ có một mình mẹ thì chưa?" Nói trắng ra, Lâm Mạt Tuyết chính là hâm mộ người ta đều có con dâu, chỉ có mình là không có.

Đường Mộ không nói một lời, chỉ nhìn mấy thẩm thẩm của hắn liên thủ mà lên, ngươi một câu, ta một lời, không bày tỏ bất cứ ý kiến gì, thỉnh thoảng còn nhấp một ngụm trà nhỏ, nghe đến chỗ nào đó còn gật gật đầu phụ họa, một bộ dáng bảo bảo ngoan ngoãn.

"Tiểu Mộ, kết hôn đi, đến lúc đó đại bá mẫu chuẩn bị hôn lễ cho ngươi, ngươi xem ngươi thích kiểu Trung hay kiểu Tây, đại bá mẫu cũng chuẩn bị tốt nhất cho ngươi."

"Vậy nhị bá mẫu sẽ chuẩn bị tân phòng cho ngươi, gia cụ đồ điện, lắp đặt thiết bị bá mẫu cũng một tay giải quyết."

"Vậy tam bá mẫu sẽ chuẩn bị lễ phục cho ngươi, mọi thứ đều có thể, chỉ cần ngươi mở miệng."

"Vậy mẹ sẽ chuẩn bị hậu tục (chuyện phía sau), có cái gì các bá mẫu chưa có lo tới nơi, mẹ bổ sung."

"Xem gia cảnh của đối tượng thế nào, xem tình huống mà quyết định đi!"

"Ân, như vậy cũng tốt, đỡ phải làm sai."

"Vậy thân gia không tốt làm thế nào?"

"Ai nha, không có quan hệ, chúng ta chỉ là cưới con gái người ta, cũng không phải là sống cùng thân gia."

"Ân, như thế..."

...

Đường gia bốn lão công tử đối với loại tràng diện này đã quen rồi, vợ của bọn họ đều là kẻ dở hơi.

Đường gia bốn tiểu công tử choáng váng, đây tuyệt đối là chưa từng có, bọn họ kết hôn cũng có bóng người, các bà ấy mới bắt đầu lên kế hoạch, đâu giống lần này, đối tượng của tên này cái bóng cũng không có, các bà ấy đã bắt đầu rồi.

Trong tất cả mọi người chỉ có đương sự không có phản ứng.

Hoàn toàn bình tĩnh.

"Bàn bạc xong chưa?" Cuối cùng hắn đứng dậy, nhàn nhạt hỏi một câu.

Tất cả mọi người sững sờ, sau đó tập thể gật đầu.

"Ta đây đi ngủ, ta sai múi giờ còn chưa điều chỉnh được." Đặt tách trà xuống, xoay người lên lầu.

Sau khi nhìn ba giây, mọi người tiếp tục thảo luận. Giống như lão gia tử nói, mặc kệ hắn đi tìm chết! Dù sao chỉ cần hắn dẫn người về nhà là tốt rồi.

Đường Mộ về phòng ngủ, hắn không biết một gia đình khác ở thành phố này, cũng diễn ra tiết mục giống như đúc nhà hắn, người đàn ông kia chính là kiếp nạn cả đời của hắn.

Quân khu đại viện đều là từng hộ nhà độc lập, thông thường ở đều là chức nghiệp quân nhân cả đời vì quân nhân vì chức nghiệp, rất nhiều bọn họ đều là lão bối hai thế hệ đều là làm cái này, tiểu bối sao, tiếp tục làm. Có ngoại lệ gì đó cũng chỉ là thiểu số.

Thẩm Lãng dừng xe trên đất trống trước cửa nhà, hắn chậm rãi xuống xe, khóa cửa, một chút cũng không vội về nhà.

"Thẩm Lãng đã trở về." Người quen đi ngang qua trông thấy, cười hì hì chào hỏi.

"Vương thúc, ngài cũng ở nhà à." Quân khu đại viện hắn ở hơn hai mươi năm, cúi đầu ngẩng đầu đều là người quen.

"Ân, vai bị viêm, ở nhà tịnh dưỡng mấy ngày. Ta thật là muốn nhìn thấy lão gia tử nhà ngươi trở lại, gặp hắn, thay ta hỏi thăm một tiếng." Lão gia tử Thẩm gia cũng là ở quân đội làm quân nhân chức nghiệp một đời. Trong đại viện quân khu này cũng sẽ không có ai không biết lão thủ trưởng này. Trông thấy hắn đều phải đứng nghiêm cung cung kính kính hô một tiếng lão thủ trưởng.

Thẩm Lãng bưng đầu đau nhức. "Ân, được." Hăn thật sự không biết hóa ra ngay cả ông nội cũng trở về, xem ra lần này là gặng hỏi rõ ràng.

"Vậy ngươi bận, ta đi ra ngoài trước!"

"Được, Vương thúc đi thong thả." Hắn thật là có thể đoán được chiến trận lúc này của nhà hắn. Ông trời a hắn là thật sự không muốn về nhà, điều kiện tiên quyết là lãnh đạo trực tiếp của hắn nếu không phải là bộ hạ đáng tin cậy của ông nội hắn, lấy chuyện công làm việc tư ép buộc hắn, hắn thật là không muốn trở về.

Rề rà trì hoãn hồi lâu, hắn cuối cùng lấy dũng khí đẩy cửa nhà.

"Chào thủ trưởng." Cảnh vệ viên cửa viện trong thấy người vào cửa, lập tức cao giọng chào hỏi.

Thẩm Lãng khoát khoát tay. "Ta nói rồi trong nhà không cần." Cảnh vệ viên của nhị thúc, xem ra là hầu như đến đông đủ, nhị thúc ở xa cũng trở về.

Cảnh vệ viên khó xử vò đầu, thế nhưng ngài thật sự là thủ trưởng nha! Nhánh tùng xanh biếc cũng không nói, nhưng mà ngài nhìn xem trên vai ngài một nhánh tùng một vì sao vàng óng ánh kia, dám gọi ngài cái khác sao?

Thẩm Lãng lắc lắc đầu không muốn lại xoắn xuýt vấn đề này nữa. Hiện tại hắn còn phải giữ lại tinh lực đi ứng đối đám người trong nhà, đúng vậy, không có nghe lầm, ở trong đó thật sự là một đám người. Không phải là năm ba người mà là một đám.

Trong sân dựng giàn trồng hoa, trồng rau quả, bởi vì sân này quá lớn, để trống cũng phí, không bằng dùng làm chút chuyện tốt, đây là lời của bà nội hắn.

Trong sân yên tĩnh, ngoại trừ cảnh vệ viên, cũng không có bóng dáng của người khác. Thẩm Lãng sửa sang quân trang một chút, hít sâu một hơi, hướng nhà chính bước đi, vào cửa đã nhìn thấy trong phòng đông nghẹt một vùng, hắn vừa vào cửa tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía hắn, ông bà nội, nhị thúc nhị thẩm, tam thúc tam thẩm, tứ thúc tứ thẩm, ngũ cô cô ngũ cô phu, ngay cả lục thúc và lục thẩm bận rộn nhất đều trở về, về phần cha mẹ hắn lại càng không nên vắng mặt! Hắn cũng biết sẽ thế này!

"Thẩm Lãng đã về." Sau lưng đột nhiên vang lên giọng nói, Thẩm Lãng vừa quay đầu lại, tròng mắt thiếu chút nữa đã rớt xuống.

"Thất thúc!?"

Thất thúc không phải là ở Anh quốc tiến tu (bồi dưỡng, tu nghiệp) sao? Sao cũng ở trong nhà?

"Trông thấy ta rất giật mình sao?" Lão thất Thẩm gia khiêu mi cười cười.

"Ngài không phải là đang tiến tu sao? Còn có thời gian nghỉ về nhà?" Ông trời a, hắn hôm nay còn có thể sống sót rời khỏi sao?

"Nga, ta trở về ăn tết thôi, mười ngày nữa thì qua năm mới, cố ý xin nghỉ, thất thẩm ngươi bận, lên máy bay trễ, có lẽ một chút tới. Tiểu cô cô và tiểu cô phu của ngươi khoảng một tiếng nữa sẽ đến, bọn họ cũng là về ăn tết." Thẩm Thương khanh khách cười nói cho cháu biết, qua ngày mai cả nhà đến đông đủ.

Hiện tại Thẩm Lãng có xúc động muốn đem mình đập cho choáng váng, cả nhà đến đông đủ không thiếu một người! Hắn năm nay không phạm thái tuế a!

Nhân khẩu nhà hắn thịnh vượng, ông nội hắn khi đó ái quốc, vì báo quốc mà tăng sản, sinh chín người con, ngoại trừ đứa con gái thứ tám không có nuôi sống, những người khác hiện tại đều đến đông đủ. Không tính ông bà nội, trưởng bối trực hệ đúng mười sáu người! Cộng thêm tiểu bối nhà hắn có mười ba người, còn chưa tính tiểu bảo bảo trong bụng lục thẩm, em gái nhỏ nhất năm nay mười một tuổi, lớn nhất chính là bản thân hắn năm nay ba mươi hai tuổi, cách hai mươi mốt tuổi. Giữa các anh chị em trong nhà ngoại trừ mấy người còn đang đi học, thành niên chưa có một người kết hôn! Lý do là đại ca không vội bọn họ vội cái gì? Cho nên hôm nay mới có màn đại hội gia tộc phê bình này! Cũng có thể gọi là trá hình đại hội bức hôn!

"Cả nhà đến đông đủ a, vậy chơi chút trò hay đi?" Con gái bảo bối của tứ thúc Thẩm Lăng Nhi cười hì hì đề nghị, năm nay thật tốt, cả nhà đông đủ! Năm trước thì không thiếu người này thì thiếu người kia, năm nay thật là tốt!

"Có trò hay a." Năm nay vai chính hay nhất đã tới, còn sợ không có trò hay?

"Là cái gì?"

Ánh mắt của mọi người đều chuyển hướng về phía Thẩm Lãng đang cởϊ áσ khoác, y thấy được sau lưng rét lạnh, trời ạ, không cần trêu người như vậy chứ!

"Đại ca, ngươi lạnh hả?" Thẩm Lâm và Thẩm Bách là một cặp song sinh, hiện tại đang học đại học. Tất cả anh chị em bọn họ, tất cả mọi người đều sùng bái đại ca mới ba mươi hai tuổi đã là thiếu tướng này! Thật là lợi hại có thể gọi là đội lên đầu cúng bái! Không chỉ nhà hắn, ngay cả toàn bộ quân khu đại viện, đại ca hắn cũng là người giỏi nhất! Mười sáu tuổi đầu quân, ở quân đội lăn lê bò trường mười mấy năm, mặc dù không thể không nói cùng trong nhà không liên quan một chút nào. Nhưng hắn xác thực là quân ủy được phá cách bổ nhiệm thiếu tướng, đó là không có khả năng dựa vào quan hệ có thể làm được!

Thẩm Lãng lắc đầu một cái, y không lạnh, một chút cũng không lạnh. Xem ra y chỉ có tự lực cánh sinh.

"Đại ca, năm nay không cần xuống quân đồn trú thăm hỏi quan binh sao?" Mấy năm nay đại ca rất ít có khả năng ở nhà đón năm mới.

"Không cần, năm nay nghỉ định kỳ, bên trên chỉ thị chính ủy (ủy viên chính trị)đi." Y nói có chút thản nhiên, nhưng mà y hiện tại muốn bộc phát! Trước khi y về nhà, tư lệnh bên trên nói, ngươi nên trở về nhà một chút, về thăm hỏi trưởng bối. Y trước đó không có suy nghĩ nhiều, mãi đến khi nhận được điện thoại của mẹ, mới biết trong này còn có nội tình như vậy!

Bình thường y bận rộn, về nhà cũng là vội vội vàng vàng, có rất ít thời gian ngồi xuống cùng người trong nhà nói chuyện, nhưng chính là nội dung một đôi lời như thế đều là: ngươi không còn nhỏ, sự nghiệp đã có, nên thành thân rồi!

Hiện tại bọn họ trực tiếp hạ thủ từ phía trên, làm cho y về nhà cùng người nhà nói, hảo hảo nói chuyện!

***Hết chương 3***