“Yêu cầu gì?”Mạc Dương tò mò.
Celtic chập hai cổ tay với nhau rồi đưa ra trước mặt cậu:”Trước hết, trói tay tôi lại như vừa nãy đi.”
Mạc Dương dù đầu đầy dấu hỏi nhưng vẫn nghe lời, lấy dây buộc tay y. Không thô lỗ vội vàng như ban nãy, lần này cậu còn tỉ mỉ thắt thêm một cái nơ bướm, trông rất hợp với Celtic.
Y gật đầu hài lòng, ngả người nằm ra, lưng bán dựa vào thành giường, ánh mắt hứng thú dạt dào nhìn cậu:”Nào, đến lượt cậu rồi đấy, mau tiếp tục cái việc cậu vừa định làm lúc nãy đi.”
“Này…”Mạc Dương kinh ngạc, tiếp đó là túng quẫn. Lúc đó, bởi vì Celtic ở thế bị động nên cậu có chút can đảm làm chủ động phương. Nhưng bây giờ nhìn Celtic một bộ mong chờ xem kịch vui, cậu lại thấy chùn bước. Trực giác động vật mách bảo cậu, trước mặt đây là một con sói nguy hiểm, bất kể hành động gì tiếp theo của cậu, đều là đẩy nhanh quá trình bị”ăn thịt” mà thôi.
“Ngoan, đừng sợ, tôi sẽ không can thiệp gì đâu.”Celtic giơ giơ nút trói làm bằng chứng, rồi đặt hai tay lên trên đỉnh đầu, duỗi thẳng thân mình kéo giãn những đường cong cơ bắp ưu nhã, tinh tế tựa như một con báo lười biếng vắt vẻo trên thân cây. Môi nhếch lên một độ cong nguy hiểm, đôi mắt biếc híp lại đầy tà mị:”Đến đây nào, bảo bối, cơ thể này cho cậu tùy ý sử dụng đó.”
Mạc Dương bị một kích chí mạng hạ gục, lí trí quy phục mà cởi ra chiếc quần duy nhất trên người. Hai chân run run mở ra, quỳ ở hai bên eo của y. Từ góc độ này, Celtic có thể nhìn thấy rõ ràng bên dưới của cậu không sót tí gì.
Thân thể cường tráng ở bên trên còn mặc áo phông chỉnh tề, bên dưới lại trần trụi mở rộng hai chân. Tiểu điểu mập hồng bị cái nhìn chằm chằm của y kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà run run ngóc đầu, lộ ra ấn ký hoa sen đỏ thẩm trên làn da đùi non mạch sắc. Khuôn mặt anh tuấn vốn trông trầm ổn, già dặn hơn bạn bè đồng trang lứa, lúc này lại mang một màu đỏ hồng kiều diễm, e lệ giống như một đóa mẫu đơn nhạt sắc chớm nở, phong tình vạn chủng mà lại có chút thẹn thùng ngây thơ. Nhân sinh một khắc thưởng thức cảnh đẹp mỹ lệ như thế này thật đáng giá a, Celtic cảm thán.
Mạc Dương dùng lại hộp sáp vừa nãy, cục sáp còn chưa kịp đưa đến điểm đích, lần thứ hai bị Celtic ngăn lại:”Chờ đã, đổi loại khác đi.”
Cậu khó hiểu nhìn y, mấy loại sáp y mua cậu thấy loại nào cũng tốt mà. Tự nhiên lãng phí làm cậu thấy hơi tiếc, hộp sáp này khá là đắt tiền nhưng hôm nay vét đến gần phân nửa mà không được người mua nó cho cơ hội để sử dụng, quả là hộp sáp đáng thương…
Celtic dường như có thể đọc hiểu suy nghĩ của cậu, thản nhiên nói:”Hết rồi thì mua thêm, chúng ta cũng dùng cũng không phải ít, mỗi một hộp này thì có đáng gì đâu.”
Mạc Dương:”…..” Quả là thế, hộp sáp bé nhỏ này không đáng gì với gia thế khổng lồ của nhà Welfen thật… Bại trận trước lý lẽ hùng hồn của Celtic, cậu buông tha cho nó. Theo chỉ dẫn của y lấy ra một màu hồng nằm sâu trong góc tủ.
Hộp này khác với tất cả những hộp khác mà cậu từng thấy trước đây. Hiếu kỳ đọc nội dung in trên nhãn, biểu cảm của Mạc Dương liền biến đổi vô cùng đặc sắc. Trước mắt cậu là 7 chữ to “Sáp hương sen, có thể dùng ăn”, bên dưới còn chèn thêm lời quảng cáo “Vị sen thơm ngọt tràn ngập đầu lưỡi, cho tình ái thêm trơn tru”….
Có thể dùng ăn? Đầu lưỡi? Tức là liếʍ á, nhưng bôi phía sau thì liếʍ kiểu gì? Sao lại có thứ công năng vô dụng như vậy nhỉ? Mặt cậu đang nhăn nhó, bất ngờ biến thành màu đen, một lúc lại thành đỏ, bởi vì trong đầu cậu đang nảy ra một suy nghĩ đáng sợ.
“C-celtic, n-này là sao?” Cậu nhìn sang Celtic, lắp bắp hỏi.
Mà người kia một mực tựa tiếu phi tiếu nhìn cậu nãy giờ:”Cậu có thể đoán ra rồi thì tôi không cần giải thích nữa. Nào, mau xoay mông về phía tôi đi, tôi sẽ làm trơn cho cậu.”Nói rồi, đầu lưỡi hồng vươn ra ngoài liếʍ ướt đôi môi mỏng đỏ như máu.
Hình ảnh này làm cậu khẽ rùng mình, hậu huyệt phía sau cũng theo bản năng kẹp chặt lại, cảm giác như vừa bị Celtic liếʍ khắp toàn thân.
“Không cần đâu… Như vậy…bẩn lắm…”Mạc Dương cả người phát hồng như tôm luộc, lúng túng giấu hộp sáp phía sau lưng.
“Khẩu giao tôi cũng làm cho cậu rồi, cậu còn ngại gì nữa. Hơn nữa, tôi biết cậu cũng có rửa sạch nơi đó mỗi ngày.” Thấy Mạc Dương vẫn ngập ngừng không chịu hành động, Celtic liền đưa ra đòn cuối cùng: “Nếu cậu không muốn thì hôm nay chúng ta dừng ở đây.”
“Tôi muốn! Tôi muốn mà! Tôi sẽ làm theo lời của cậu! Cậu đừng bỏ đi…”Quả nhiên vừa nghe Celtic nói không làm, Mạc Dương liền như bị giẫm phải đuôi, vội vàng xoay người.
Cái mông căng tròn, mượt mà cứ thế mà được dâng lên trước mặt Celtic. Mạc Dương để thuận tiện cho y, phục thấp hẳn người trên đùi Celtic.
Y hài lòng cảm nhận bờ ngực săn chắc dẻo dai giống như bóng cao su áp lên hạ bộ của mình, rãnh ngực sâu theo nhịp thở của chủ nhân mà liên tục co bóp, nhẹ nhàng kẹp lấy tiểu đệ sắp hồi sinh của y.
Chưa kể đến ở độ dốc hoàn hảo này, lớp áo trắng bị tụt sâu xuống, lộ ra phần eo gọn gàng, rắn rỏi với nửa lưng trần mạch sắc, đầy sức bật của cậu.
Celtic ngón tay thon dài như nghệ nhân, lướt dọc trên phần đùi, cảm nhận từng thớ cơ run lên vì căng thẳng, cuối cùng dừng lại ở hai cánh mông của cậu. Đôi tay trắng nõn vạch ra hai cánh mông, tìm đến nhụy hoa nâu thẹn thùng ẩn nấp. Miệng huyệt bị vạch ra, có thể nhìn thấy nội bích đỏ thẫm đang co bóp.
“Dương, mau bôi cao lên cho tôi xem.”Celtic không nhịn được mà thúc giục.
Pặc! Hộp sáp được mở ra cùng với mùi sen nồng đượm xông vào khoang mũi.
Ở phía sau, giọng Celtic vang lên:”Lần sau chúng ta đổi sang loại này đi, nó có mùi hương của cậu.”
“Mùi của tôi đây sao?”Mạc Dương kinh ngạc hỏi. Ca nhi sống cả đời có lẽ cũng không bao giờ biết mùi hương của mình như thế nào, chỉ các hùng nam mới có thể ngửi thấy. Mà cậu là trường hợp hiếm trong các ca nhi – gần như không có mùi.
Dạo gần đây, có một số hùng nam quen biết nói rằng có thể ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt từ cậu. Song vẫn chỉ có Celtic là người miêu tả được rõ nhất mùi của cậu là như thế nào. Giờ đã được đích mục sở thị, cậu vô cùng hào hứng ngửi thử mùi hương đã làm nên duyên phận của hai người.
Celtic thấy Mạc Dương bị mùi hương câu dẫn quên mất việc mình phải làm, liền buồn cười:”Khá giống thôi, mùi của cậu không nồng nặc như thế, nó thanh thuần hơn thế nhiều.”Nói rồi y đưa mặt đến gần ấn ký hoa sen nở rộ dưới đùi non, đầu lưỡi đỏ hồng khẽ liếʍ nhẹ.
“A~” Quả nhiên, hiệu quả rất tốt, Mạc Dương bị giật mình, hoảng đến đánh rơi lọ sáp ra giường. Thật may, sáp là đặc, không thì hôm nay dễ lại lãng phí một lọ thứ hai.
“A~ Celtic…A, chỗ đó…..Đừng mà~” Nơi nhạy cảm bị trêu chọc khiến cậu muốn khép đùi lại, nhưng lại bị cả cơ thể của Celtic chặn giữa thân, khiến ý đồ không thể đạt thành.
“Cậu làm tôi mất kiên nhẫn rồi đấy, cậu thích cái hộp đó hơn cả tôi hả?”Celtic giọng đầy uy hϊếp, đánh mông cậu một cái tét giòn vang.
Một cái đánh này tuy không đau nhưng lại khiến cậu ngượng chín người, lắp bắp nói:”K-không có… Tôi, tôi thích Celtic nhất…”
“Ngoan~”Celtic lấy tay xoa xoa chỗ mông bị đánh đỏ, rồi hạ giọng dẫn dắt:”Mau bỏ chỗ sáp đó vào cái miệng nhỏ của cậu đi, tôi muốn thưởng thức nó.”
Dưới da^ʍ uy của Celtic, Mạc Dương tay run run lấy sáp mỡ xoa lên miệng huyệt. Đến khi những nếp nhăn bắt đầu mềm ra, cậu mới nhẹ nhàng đâm một ngón tay vào trong mang theo không ít sáp mỡ vào. Thuốc mỡ vừa đi vào liền tan chảy, thấm vào thành vách.
Cậu chôn mặt trên đệm mềm, tay còn lại túm chặt lấy ga giường trắng noãn, gân xanh nổi đầy trên mu bàn tay vì cố kìm nén cảm giác vi diệu phía sau. Không hiểu sao lúc Celtic khuếch trương cho cậu thì cảm thấy rất thoải mái, mà bây giờ thì hệt như bị bác sĩ thọc máy nội soi vào trực tràng.
“Đến đây là được rồi, còn lại để tôi.”Thấy động tác cứng ngắc của cậu, Celtic tức thì ngăn lại, y là lo cậu sẽ tự làm tổn thương mình.
“Ưm ~”Mạc Dương tiếng thở dài còn chưa kịp thoát ra khỏi môi, bỗng hóa thành rêи ɾỉ. Celtic vừa đưa hai ngón tay vào bên trong, nội bích đang căng thẳng co cứng ngay lập tức mềm mại như tơ lụa, nịnh nọt mυ'ŧ lấy ngón tay y.
Celtic khuấy động nộn thịt bên trong, hai ngón tay hướng về hai bên trái ngược, kéo mở cái miệng nhỏ. Nơi bí ẩn nhất của cậu lập tức hiển hiện trước mắt. Nhục huyệt đỏ thẫm, mềm mại non nớt, lúc này oánh nhuận nước thuốc mỡ sáng bóng.
Từng gồ thịt non chập chùng bị cái nhìn của y kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà nhiệt tình nhúc nhích, không ngừng co bóp giống như một cái miệng nhỏ tham lam không ngừng đòi lấy. Celtic thấy phản ứng đáng yêu này không nhịn được mà hôn lên một ngụm.
“A!”Mạc Dương có cảm thấy có thứ gì đó mềm mại dán lên huyệt khẩu của mình, tạo thành tiếng “chụt” rất lớn. Mà nhục huyệt phía sau cũng không biết liêm sỉ mà khép mở giống như muốn tiếp hôn với y. Cậu hoảng sợ trước cảm giác kì lạ này, có xúc động muốn chạy trốn, nhưng sau đó lại ăn một cái tét mông vang dội của Celtic.
“Còn dám chạy?”
“Tôi không dám….Nhưng cái đó… Ô ô kì quái lắm…”Mạc Dương nức nở đáp lại, thân thể nhưng dịu ngoan nằm trở về, mặc y trêu đùa.
“Ngoan, cậu sẽ sớm quen thôi.” Celtic vỗ hai cánh mông sưng đỏ, ướt sũng nước sáp, vừa xoa nắn chúng thành đủ loại hình dạng, vừa nhẹ giọng an ủi cậu. Nhào đủ y lại tách mở hai cánh mông, tiếp tục công việc ban nãy. Cánh môi mân mê miệng huyệt mềm nhũn, đầu lưỡi vươn ra đảo lộng xung quanh nếp gấp.
“A!”Mạc Dương cong lưng ngửa đầu thét lớn. Có thứ đó mềm mềm đang chui vào bên trong cậu, giả động tác giao phối ra ra vào vào. Bên trong giống như bị kích điện, cậu thấy tê dại đến nhũn người, vừa ngứa thích, muốn né tránh nhưng lại muốn thêm càng nhiều. Trốn chạy không khỏi kɧoáı ©ảʍ, cậu nức nở khóc:”Ư ưm…Không…Kì quá… Ưm, không muốn…”
Đầu lưỡi ấm áp quét khắp nội bích, nhục huyệt cũng hứng khởi đáp lại mà mυ'ŧ lấy đầu lưỡi y, tựa như đang hôn nhau. Mùi sen ngọt ngọt, thanh thanh tràn ngập nhũ đầu, hòa lẫn với mùi hương của cậu khiến hương sen càng nồng đượm, chẳng mấy chốc đã lan tỏa khắp căn phòng.
Chính Mạc Dương cũng có thể ngửi thấy rõ, bình thường không thấy gì, nhưng hôm nay được biết “mùi vị” của mình cậu lại cảm thấy xấu hổ vô cùng. Hương sen vốn thanh khiết, cao quý là thế nhưng lúc này lại nhuốm đặc mùi tìиɧ ɖu͙©. Mà cậu thì giống một con cái đang phát tình, tỏa ra mùi hương câu dẫn con đực.
Celtic liếʍ được một hồi bên trong càng ngày càng ướt sũng, giống như có thể tích ra nước. Dịch ruột non ngọt dịu bắt đầu chảy ra, hòa lẫn với nước sáp và nước bọt của y tạo thành một tổ hợp mùi hương quyến rũ mà tao nhã. Hài lòng quan sát thấy huyệt khẩu đã nới lỏng, ngón tay y lại đâm vào chuyển hướng tới một nơi khác.
Ngay khi đầu ngón tay mềm nhẹ vạch ra vách ngăn nội âm, Mạc Dương liền khẽ kinh hô. Celtic lo lắng hỏi:”Đau không?” Sau thấy cậu lắc đầu, liền an tâm đi vào sâu hơn nữa. Ngón tay không đủ dài để đi vào được một nửa.
Lần đầu tiên, đi vào nơi này, đầu ngón tay mang theo thuốc mỡ hiếu kì đảo lộng khắp xung quanh. Nơi này còn mềm hơn trực tràng của cậu gấp bội, phấn nộn cùng ẩm ướt. Hơn nữa, cũng nhạy cảm hơn rất nhiều, y mới chỉ có chạm một chút đã mãnh liệt co rút, từ tử ©υиɠ phun ra nhiệt dịch trong suốt. Chẳng mấy chốc bên trong đã lầy lội dịch trơn mà không cần y phải bôi sáp.
Giờ y đã hiểu tại sao, nơi này là ao ước của bao nhiêu hùng nam. Chỉ tiếc thứ đầu tiên khai mở nơi này không phải y mà là con trùng nhân ghê tởm kia. Không kiềm chế được cảm xúc mà ngón tay lỡ bấm vào một điểm.
“A~”Nghe tiếng Dương kinh hô, y liền tỉnh hồn, vội vàng hỏi:”Tôi xin lỗi, có đau lắm không?”
“Không đau….”Mạc Dương giọng mang chút âm mũi, ngập ngừng nói:”Nhưng mà chỗ đó….”
“Chỗ đó làm sao?”Nói rồi, y quan sát thấy vành tai của cậu càng ngày càng đỏ, nhục phùng siết chặt lấy ngón tay. Hai mắt liền sáng ngời tỉnh ngộ, ngón tay càng thêm ác ý đâm vào điểm đó.
“A a~ Đừng mà….a a a….”Hoa tâm bị trêu đùa khiến Mạc Dương rêи ɾỉ càng thêm lớn giọng. Mông cũng không tự chủ mà lắc lắc phối hợp. Nước mắt sinh lý chảy ra ướt đẫm bờ mi đen, phân thân cuối cùng cũng chịu thua mà lần hai phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c vẩy lên cơ bụng lẫn cơ ngực săn chắc của Celtic.
Cậu mệt mỏi không trụ được nữa mà nằm rạp trên người Celtic. Y cũng nhẹ nhàng rút tay ra khỏi huyệt khẩu bị trêu chọc đến đỏ hồng khả ái. Thấy bộ dạng uể oải của cậu, y ôn nhu mát-xa eo lưng cho cậu, hỏi:”Nếu cậu mệt rồi thì hôm nay đến đây thôi nhé?”
Mạc Dương hai mắt đang lim dim vì thoải mái, nghe vậy lập tức nhảy cẩng lên:”Không thể! Cậu còn chưa bắn đâu ~”
“Vậy thì tiểu đệ của tôi đành nhờ cậu.”Celtic mỉm cười, môi mỏng hôn lên cánh mông vểnh của cậu.
Mạc Dương hiểu ý mà lồm cồm bò dậy, cậu xoay người, e dè nhìn tiểu Celtic hùng vĩ đang dựng đứng dưới thân mình. Khẽ nuốt nước bọt, lấy một tiếng trống cổ vũ tinh thần, cậu nâng mông đưa cây côn th*t nóng hổi vào lỗ nhỏ đang khép mở của mình.
“Ưm~”Mạc Dương cong eo ưỡn ngực rêи ɾỉ, cảm nhận thứ mình khao khát bấy lâu đang dần tiến vào trong thân thể. Cậu có chút vội vàng muốn nuốt sâu hơn mà ngồi hẳn xuống, sau đó phải trả giá bằng kɧoáı ©ảʍ đến ngộp thở. dương v*t vào đến tận cùng chạm đến điểm nhạy của cậu, nhiệt độ tăng cao khiến cậu gần như muốn hòa tan, Mạc Dương ngửa đầu thét dài.
“Hô a….Lớn quá, Celtic…”Cậu cố gắng lấy lại nhịp thở, hương sen ngọt ngào tràn vào buồng phổi làm cậu thấy hoa mắt. Hai mắt đυ.c ngầu hơi nước, cậu bắt đầu di chuyển thắt lưng lên xuống phập phồng.
“Ô ô ô…Celtic….Tôi yêu cậu…ô ô…” Nóng bỏng thịt hành không ngừng ma sát thịt huyệt nhu nộn, qυყ đầυ liên tục chạm đến tuyến tiền liệt, du͙© vọиɠ lấp mất thần trí khiến cậu càng thêm ra sức chuyển động.
“Tôi cũng yêu cậu, Dương của tôi, ừm~”Celtic cũng phối hợp với cậu, thỉnh thoảng nâng cao nhấp dương v*t vào nơi sâu nhất, làm ca nhi cường tráng trên thân y phải khóc lên. Hai cánh mông liên tục đánh vào âm nang, để lại vết hằn đỏ mê người.
Cánh môi dày dặn sưng đỏ bên trên
không ngừng phun ra tiếng rêи ɾỉ tiêu hồn, mềm mại tận xương, cái miệng bên dưới thì liên tục co bóp mυ'ŧ lấy côn th*t. Bên trong chảy ra chất lỏng trong suốt chạy dọc hành thân, biến lôиɠ ʍυ nhạt màu của Celtic thành một vùng ẩm ướt. Hơi thở hỗn loạn, tiếng da thịt mạnh mẽ va chạm cùng với mùi nam tính và vị sen ngọt ngào trộn lẫn trong không khí, xua tan mọi lúng túng hiểu lầm giữa hai người.
“Ô ô….Quá….kí©ɧ ŧɧí©ɧ…ô ưm…Tôi không chịu nổi nữa….”Mạc Dương bắt đầu đuối sức, gục người chống tay lên bụng y, mà thân dưới vẫn còn tham lam muốn thêm mà không bỏ được dừng lại. Cậu ngả người nằm sấp lên người Celtic, hàm răng run rẩy cắn một đầu nơ bướm trên cổ tay Celtic, giải phóng hai tay cho y, khóe mắt ửng đỏ, ướŧ áŧ khẩn cầu Celtic:”Ư ư…Celtic, giúp tôi….Tôi muốn nữa…..A muốn nữa…..”
“Như cậu mong muốn, bảo bối của tôi.”Celtic bật người, hai cánh tay ôm lấy đùi cậu, đảo khách thành chủ, đè lên người cậu. Y nhấp lút cán vài cái trong trực tràng của cậu, sau đó đổi hướng, trực tiếp đâm vào trong nội âm đã sớm sũng nước của cậu.
“Ưm! Ư ư….”Mạc Dương bị tấn công bất ngờ nhưng không thể kêu lên thành tiếng bởi lẽ Celtic đã chặn miệng của cậu bằng một nụ hôn, cậu chỉ có thể đứt quãng rêи ɾỉ thở dốc. Đầu ngón tay vì kɧoáı ©ảʍ đôt ngột mà bấm sâu vào lưng Celtic, kéo dài tạo thành vết trảo đỏ tươi
trên tấm lưng trắng nõn. Cảm giác đau đớn trên lưng càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ Celtic, y càng thêm điên cuồng va chạm, tính khí thô to ma sát hoa tâm của cậu
không ngừng nghỉ.
“Ô ô….Không…..A a a….Dừng….”Hai đùi dài mạch sắc như gọng kìm kẹp chặt lấy eo gầy của Celtic, đầu ngón chân giống như bị kích điện mà không ngừng quặp lại. Có mấy ai tưởng tượng được, thân thể thanh niên cường tráng, mạnh mẽ là thế, lúc này lại yếu ớt nằm rêи ɾỉ dưới thân thanh niên tuấn mỹ vóc người gầy hơn cậu một nửa. Celtic liếʍ cắn hai đầu v* nổi lên dưới áo, khiến lớp áo trắng bị nước bọt làm trong suốt, lộ ra hai điểm đỏ sưng đến đáng thương bên dưới.
“Oa ác….Nơi đó….Ô ô ô….Xin cậu, đừng a a a….” dương v*t tiến vào sâu hơn, chạm đến tử ©υиɠ nhạy cảm của cậu. Tử ©υиɠ cố gắng đẩy cao né tránh, nhưng không thể trốn thoát trước tính khí độ dài kinh người, bị người cuồng bạo đâm thọc đến khi phải chịu thua mà “khóc” không ngừng.
Dâʍ ɖị©ɧ mất khống chế phun ra tưới lên cây côn th*t, khiến nó ngày một trưởng thành mà căng phồng. Mạc Dương trợn mắt sợ hãi, vô lực giãy dụa, khoang sinh sản nhỏ hẹp bị trướng đến cực hạn. Cậu há miệng, cổ họng nghẹn lại kêu không thành tiếng, cảm nhận từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ ấm phun thẳng vào khoang sinh sản của cậu. Celtic gần như dùng hết mấy phút để bắn hết toàn bộ chỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã tồn trữ hai tháng vào trong nội âm của cậu, làm bụng cậu căng trướng phồng lên giống như đang mang thai đứa con của
y. Có không ít chất lỏng trào ra khỏi vách ngăn chảy ra ngoài, miệng huyệt sưng đỏ giống như đóa hoa hồng nở rộ bị người vẩy lên dịch trắng dâʍ ɖu͙©, khiến người muốn tiếp tục chà đạp nó.
Tuy nhiên, nghĩ cho tình hình sức khỏe của cậu, Celtic chỉ làm một lần. Lúc khuếch trương, y có nhận thấy khả năng tự tiết dịch trơn của cậu kém hơn hẳn trước đây, ngày xưa nơi này rất nhạy cảm có khi không cần bôi sáp cũng đủ để làm. Song hôm nay phải kí©ɧ ŧɧí©ɧ rất nhiều lần thì nơi này mới hết khô khốc, xem ra vẫn phải điều trị dài dài. Celtic yêu thương mà hôn lên môi cậu, ôn nhu vuốt mặt cậu. Nhìn cậu mệt mỏi ngủ thϊếp đi, lòng y thấy yên bình đến lạ….
Sau trận làʍ t̠ìиɦ đầy kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, Mạc Dương giống như được đút no mà thỏa mãn, tình cảm của hai người lại càng ngọt ngào, hài hòa, đi đâu cũng có nhau, mang theo bầu không khí màu hồng phấn chói mù mắt bao cẩu FA lẫn những kẻ có ý đồ chen chân…