"Cậu cho tôi uống cái gì đấy?!"Mạc Dương nghiến răng nghiến lợi quát, tay chân tìm cách chống cự nhưng đến một ngón tay cũng không thể nhấc nổi. Mấy viên thuốc vừa đưa vào miệng cậu liền tan rã, chảy vào cổ họng, mang đến cho cậu dự cảm tồi tệ.
"Hì hì, em đã bảo rồi, em sẽ làm Celtic ca ca yêu em. Nhưng mà trước đó thì em cần phải đạp đổ bức tường rào cản là anh đã." Nói xong, cậu thiếu niên vẻ mặt tinh xảo đang cười tà mị, bất chợt biến dữ dằn:"Thật không hiểu anh dùng thủ đoạn gì mà Celtic ca lại chấp mê bất ngộ anh như vậy?".
Cậu búng tay cái tách, rồi nhếch mép nói tiếp:"Tôi sẽ không để cho anh nhởn nhơ bước tiếp bên cạnh Celtic ca ca nữa đâu."
Lập tức có rất nhiều tiếng bước chân từ trong bụi rậm, cậu nghe được ra tất cả là ba người đàn ông. Cũng chính lúc này, Mạc Dương đột nhiên cảm thấy một luồng nhiệt từ bụng dưới. Là một thanh niên đã dậy thì nên cậu hiểu cảm giác này là gì, sau đó cậu liền hoảng hốt nhận ra ý đồ của Felix.
Mạc Dương dùng hết sức bình sinh cử động tay chân để tìm về tri giác mà chạy trốn. Trong lúc đấy, ba tên đàn ông lạ mặt cười da^ʍ tà tiến về phía cậu, một tên quay lại hỏi Felix:"Thiếu gia, chúng tôi hưởng dụng không có vấn đề gì chứ?"
Felix vẻ mặt đầy kɧıêυ ҡɧí©ɧ nói:"Cứ tự nhiên. Ta đi trước. Xong việc nhớ chụp ảnh kỉ niệm, tìm ta lấy thưởng. Để rồi xem người thích sạch sẽ, không chút tì vết như Celtic ca sẽ thấy sao khi có một hôn phu nhơ bẩn nhỉ? Mạc ca đoán thử xem, ha ha ha..."
Cậu thiếu niên vừa hoan hỉ cất bước, ba tên liền như sói đói lao về phía cậu. Mạc Dương cắn môi cố gắng kiềm chế du͙© vọиɠ đang bốc hỏa, mắt mở trừng trừng lườm ba gã, nghiến răng nghiến lợi quá:"Cút ra! Tránh xa ta ra! Ta nhất định sẽ gϊếŧ các..ưʍ.....ưʍ....."Cậu còn chưa nói hết một gã béo tròn liền bịt chặt miệng cậu lại. Mùi mồ hôi hôi hám tràn đầy khoang mũi cậu khiến cậu cảm thấy ghê tởm.
"Bọn tao "chơi" mày là phúc của mày đấy. Còn không nhìn lại mình xem. Cái thứ ca nhi thô kệch, xấu xí thế này còn đòi làm kiêu!"
Một tên tráng hán răng ố vàng cười sằng sặc xé tan áo sơ mi của cậu, lộ ra l*иg ngực mạch sắc, rắn chắc, chiếc áo gilet vẫn còn sót lại càng tôn lên đôi vυ' nhô cao. Ba gã nhìn cảnh này mà khựng lại nuốt nước bọt, một tên ý da^ʍ nói:"Cởϊ áσ ra xem ra cũng có chút tư sắc khà khà."
"Ưʍ..."Một bàn tay nào đó đưa ra ngắt đầu v* thâm nâu của cậu một cái khiến Mạc Dương do ngấm xuân dược người biến nhạy cảm bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ tê dại mà ưỡn cong người. Nhưng thật sự cậu không cảm thấy kɧoáı ©ảʍ mà chỉ cảm thấy đau đớn cùng ghê tởm. Có một bàn tay bẩn thỉu nào đó đang vuốt khắp người cậu. Thậm chí còn có tên cởϊ qυầи cậu, cách qυầи ɭóŧ cầm lấy du͙© vọиɠ đang cương cứng vì bị thuốc tác động của cậu. Tên gầy còn lại tay cầm máy quay tay sờ soạng chỗ đó của cậu:"Thật dâʍ đãиɠ! Chưa gì đã ướt rồi. Khà khà đừng cố gắng giãy dụa nữa, thả lỏng để các ca ca hưởng dụng."
Mạc Dương sợ hãi lắc đầu, muốn bỏ chạy mà cả cơ thể nhũn ra như không nghe sai sử, xuân dược khiến cậu phải kìm nén đến run rẩy, lại càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ mấy tên kia hơn. Chưa bao giờ cậu cảm thấy bất lực đến nhường này. Mạc Dương cắn chặt môi đến bật máu đỏ tươi, cố tìm về lí trí đang bị du͙© vọиɠ dần xâm chiếm.
Celtic.....Celtic cứu tôi với!!!!!!!
May mắn thay, ông trời như đáp ứng lời khẩn cầu của Mạc Dương, cậu nghe thấy tiếng Celtic quát lớn từ đằng xa: "Các người đang làm cái gì đấy?"
Ba gã tráng hán nghe thấy liền giật nảy mình, chưa kịp bật người bỏ chạy thì tên béo liền bị Celtic túm lại. Tay y liên tục thụi vào mặt gã làm cho khuôn mặt vốn đã béo lại càng sưng u tím bầm, nhìn không ra hình người. Ban đầu tên béo còn đau đớn gào khóc xin tha, về sau thì hắn chỉ có thể yếu ớt rêи ɾỉ, mà Celtic thì vẫn không chịu buông tha cho hắn. Nhìn thanh niên trẻ tuổi hai mắt đỏ ngầu trợn trừng, vẻ mặt dữ tợn như ác quỷ Tu La trước mắt, hắn run rẩy sợ hãi. Hắn cảm thấy hối hận vô cùng vì đã nghe theo hai tên kia nhận kèo này, chỉ sợ đòn tiếp theo của Celtic sẽ kết thúc mạng của hắn, hắn không thể thừa thụ thêm được nữa rồi.
"...A..."Nghe thấy tiếng Mạc Dương khó chịu rêи ɾỉ ở bên cạnh, biểu cảm của Celtic liền quay ngoắt 180 độ, y quay lại lo lắng nhìn cậu, rồi lại tức tối đạp một cước vào bụng gã béo, quẳng lại "con heo"kia nằm còng queo nơi đó, y lập tức vội vàng đến bên cậu. Celtic cởϊ áσ khoác che kín một thân rách nát, xanh tím của cậu, y ôm chặt thân mình đang run lẩy bẩy của cậu, dịu dàng xoa má cậu an ủi: "Tôi đây, tôi ở đây, xin lỗi vì tôi không đến sớm hơn..."
"Celtic, celtic...."Mạc Dương sà vào lòng kích động gọi tên Celtic, cậu hít vài hơi sâu cảm nhận mùi hương của y để xoa dịu nỗi sợ hãi trong lòng. Nếu Celtic không đến, cậu sợ rằng mình sẽ bị làm nhục, y sao sẽ chấp nhận một thân thể đã bị "dơ bẩn" như vậy chứ.
Celtic ôm chặt vỗ về lưng cậu, hôn lên má cậu an ủi, trong lòng áy náy càng sâu. Đôi mắt y chợt lóe qua một tia sát khí, y vừa ôm Mạc Dương vừa gửi mật lệnh cho lực lượng cảnh vệ lập tức đi bắt hai tên còn lại, rồi nhốt cả ba tên vào hầm, chờ y xử trí. Hừ, y nhất định sẽ tra ra mục đích của Felix. Nhớ lại lúc nhìn thấy Felix lén lút đi ra từ chỗ này, trong lúc y đang cuống cuồng tìm Mạc Dương, y đã xác nhận được kẻ chủ mưu chính là hắn.
Mạc Dương sau khi tâm tình đã bình ổn lại thì tình triều trở lại tɧác ɭoạи, lý trí của cậu kìm nén nãy giờ, bắt đầu lung lay đổ vỡ trước hơi thở của Celtic. Cậu định tách ra khỏi y để tìm về chút lý trí nhưng vừa mới đẩy vai y ra, tay liền không tự chủ được mà cầm bàn tay lành lạnh của y cọ lên gò má nóng hổi. A...Thật thoải mái...Mạc Dương lúc này giống như một con mèo nhỏ cọ lên tay y, cổ họng rung lên gầm gừ.
Celtic song vẫn chưa phát hiện biểu hiện khác thường của cậu, mà quy thành là biểu hiện cầu an ủi sau cơn sợ hãi tột độ, nên im lặng để mặc cậu cọ tùy ý.
Nhưng dần dần y bắt đầu cảm thấy có gì đó không ổn, Mạc Dương cầm tay y càng ngày càng đưa xuống thấp, từ cằm xuống cổ, từ cổ xuống xương quai xanh và dừng ở l*иg ngực rắn chắc đang phập phồng lên xuống liên hồi của cậu. Cậu dùng góc mặt nghiêng 45 độ nhìn Celtic lộ ra phần da cổ mạch sắc với những đường gân gợi cảm, đôi mắt đen ướŧ áŧ không chút tạp chất, cùng đôi môi đỏ lên yêu mị vì nhiệt độ cơ thể mấp máy khát cầu "Celtic....Nóng quá....Tôi muốn cậu...Cho tôi nữa đi...", khiến Celtic trợn mắt há hốc mồm (°ロ°)!!!
Đây...đây là hồ ly tinh nhà ai? Dương ngây thơ, thẹn thùng của y đâu rồi? 囧囧囧
Celtic mặc dù không chịu nhận thức lão bà nhưng tay thì vẫn ngoan ngoãn để Mạc Dương lôi kéo sờ ngực cậu. Đầu ngón tay mềm mại lướt qua khe ngực sâu vuốt lên bờ ngực nở nang. Celtic nuốt nước bọt cái ực cảm nhận xúc cảm ấm nóng, căng mềm quen thuộc dưới ngón tay, trong đầu có ngàn vạn con thảo nê mã chạy qua, lão bà bỗng nhiên bị hồ ly tinh nhập, y có nên nhân cơ hội xực luôn không? ლ(ಠ_ಠ ლ)
Celtic mải đắn đo suy nghĩ mà tay theo bản năng vân vê thứ gì đó thứ gì nhỏ như hạt đậu. Sau đó là một tiếng ưm a đầy dụ hoặc của Mạc Dương đánh thức y khỏi dòng suy nghĩ. Celtic đỏ mặt nhận ra hạt đậu mà mình vân vê là gì, y theo phản xạ định rút tay về lại bị cậu giữ chặt lại. Cậu tiếp tục dùng ánh mắt sũng nước nhìn y, dùng giọng nói trầm khàn hơi mang chút nũng nịu, nghe không hề ghê tai mà rất đáng yêu đồng thời có chút quyến rũ nói với y:"Celtic....Thật thoải mái....Sờ tôi nữa đi mà..."
Celtic:"...."
Mạc Dương lý trí đã bay sạch giờ chỉ còn lại khao khát du͙© vọиɠ từ trong bản năng. Nếu là cậu lúc bình thường sẽ không chủ động làm ra những hành động như thế này, trừ phi đó là mong muốn của Celtic. Ngay lúc này, cậu cảm thấy rất nóng, trong người cậu như có một cỗ tà hỏa đang thiêu đốt, nhưng cậu lại không biết làm sao để dập tắt nó ngoài việc dùng nhiệt độ của Celtic đến giảm bớt cơn nóng. Nhưng chưa đủ, chưa đủ, cậu muốn hơn nữa, cậu muốn bàn tay y đi khắp thân thể cậu để xoa dịu nhiệt lượng bên trong nó. Khi ngón tay mảnh dẻ của Celtic bấm vào đầu ngực của cậu, trước mắt cậu là một mảnh trắng xóa, cơn sốc điện nhè nhẹ làm cậu mơ hồ nhớ đến cái gì đó có thể giúp cậu giải thoát khỏi cơn đói khát này. Tuy nhiên chưa kịp nhớ ra thì Celtic đã rất nhanh rút tay về làm
cậu hụt hẫng.
Lúc đưa tay níu kéo y trở lại, bất chợt trong trí óc cậu tái hiện lại lần hai người "thân thiết" trên giường, cậu liền ngộ ra thứ mà cậu thật sự muốn là gì. Ánh mắt nhìn xuống đũng quần của Celtic chính là lời giải đáp trực tiếp nhất của cậu.
Thậm chí, cơ thể như tìm về cảm giác được thứ đó ma xát ngày trước mà ngứa ngáy hậu huyệt. Mạc Dương híp mắt nhìn thứ hơi lồi lên dưới lớp vải vóc, liếʍ môi đầy gợi cảm. Hiện tại cậu như một con mẫu thú mất hết lí trí một lòng chỉ muốn khêu gợi thú tính của bạn đời mình đến xâm lược mình, đến thỏa mãn cơn đói khát này của nó.
Tất cả biểu cảm hành động của cậu đều được thu hết vào mắt Celtic. Bị một cái liếʍ môi của cậu khiến y nơi đó vốn đã có dấu hiệu nay liền nóng hẳn lên, trướng căng cả đũng quần. Mạc Dương cười hài lòng nhìn lều trại màu xanh dưới mắt. Cậu định vươn tay định chộp lấy nó, thì đột nhiên bị y bắt lấy cổ tay, ôm vào trong lòng. Cậu bất mãn giãy dụa nhưng bị y ghìm chặt không tài nào cựa quậy được, cậu rêи ɾỉ có chút nũng nịu:"A...Celtic...Cho tôi đi mà...Tôi khó chịu lắm..."
Celtic cố gắng kiềm nén du͙© vọиɠ đang bị cậu khơi lên. Bây giờ thì y không còn hài hước nghĩ rằng người yêu mình bị hồ ly tinh nhập nữa, mà phán đoán ra được rằng cậu chắc chắn đã bị Felix chuốc thuốc kí©ɧ ɖụ©, không biết là loại nào nhưng với bổn phận là một lão công chu đáo, y phải đưa cậu về phòng để giải độc. Mặc dù dã hợp cũng có cái thú vị của nó, nhưng trên hết đây là đêm đầu của vợ mình, y không muốn cậu sớm mai tỉnh dậy biến thành con đà điểu xới tung cả cái vườn này lên, tìm hố chôn cái mặt xuống đất. Vậy nên kế hoạch "dã ngoại" sẽ được để dành trong dự định mai sau. Song trước hết là phải làm cậu an tĩnh lại trước khi y không thể nhịn được nữa mà thì tương lai sẽ bị biến thành hiện tại:"Ngoan nào, chúng ta về phòng mình trước đã."
Celtic vừa nói xong Mạc Dương liền tỉnh táo lại vài giây nhớ ra đây là khu vườn ngoài trời. Sau đó cậu ngoan ngoãn ngồi im trong lòng Celtic tỏ ra ngầm đồng ý, nhưng cánh tay vòng chặt lấy cổ Celtic cùng hơi thở dồn dập phả trên cần cổ y cho thấy cậu đang cố kiềm nén. Y cũng không chần chừ mà bế cậu rảo bước. Đến chỗ tiền sảnh, bước chân y đi tới đâu, đám đông huyên náo liền im lặng tới đó, song y vẫn ung dung bước tiếp không đoái hoài gì đến ánh mắt của họ. Tiếng cụng ly, tiếng cười nói dần tan biến chỉ còn lại là những tiếng hít sâu đầy khϊếp sợ
Trừ khuôn mặt vạn năm bất biến của tướng quân Brett, và vẻ mặt phấn khích của phu nhân Léona, toàn bộ hiện trường ai nấy hai mắt trợn tròn nhìn bóng lưng cao gầy, đầy mị lực của y, thoăn thoắt đi lên lầu. Họ không hiểu bằng sức mạnh nào mà y vẫn có thể trông thanh nhã, cao quý như một bạch mã hoàng tử bế vị công chúa nhỏ nhắn trên đôi tay mình, khi đang bế một nam nhân lực lưỡng gấp rưỡi y.
Ngoài kinh ngạc ra thì những nam thanh nữ tú này còn thấy ghen tị sâu sắc với Mạc Dương. Nếu họ quen Celtic thiếu gia sớm hơn thì lúc này người có vinh dự nằm trong vòng tay kia đã là một trong số họ, chứ không phải là một tên ca nhi nhìn không ra hồn ca nhi như thế kia. [Celtic: Phi, các người còn lâu mới đủ tư cách so sánh với Dương! 凸( ̄ヘ ̄)]