Người Hùng Tà Ác

Chương 4: Bắt Đầu

Lớp 1 – 6 nằm ở tầng 1 Khu A, nơi 24 tân học sinh có số điểm thấp nhất cuộc thi đầu vào được tập hợp.

Văn Sinh vừa đến lớp thì từ bên trong đã truyền ra một tràn la hét giận dữ.

-Bốn tên thấp hèn các ngươi còn không cút ra ngoài? Chả lẽ phải đợi ta đá đít từng thằng các ngươi ra?

-Một người thuộc dòng tộc Thápkha cao quý như ta sẽ không bao giờ phải ngồi chung với các ngươi. Cút mau!

-Ngươi… ngươi thật quá đáng. Chúng ta đâu có làm gì ngươi. Chúng ta cực khổ lắm mới thi được vào trường Hoành Thiên, tại sao không cho chúng ta học chứ?

-Đúng đó. Ngươi tưởng ngươi sinh ra trong gia tộc Thápkha là giỏi lắm sao?

-Chúng ta không đi đâu hết.

-Hừ! Các ngươi không đi thì để ta đánh đến các ngươi phải đi!

Hù!

Ngay lúc mọi thứ trong lớp đang dầu sối, lửa bỏng. Cánh cửa tự động mở ra, Văn Sinh bước vào.

Mọi người trong lớp nhanh chóng liếc mắt nhìn hắn như phản xạ.

Hắn cũng nhìn mọi người, nhìn một thiếu niên hơi béo có phong thái quyền quý, nhà giàu đang đối chọi với ba nam, một nữ tuy cũng không phải dạng nghèo nhưng có phần kém cỏi hơn nhiều so với thiếu niên hơi béo thuộc gia tộc Thápkha.

Đã là S-Human, không ai có gia cảnh nghèo nàn, có chăng chỉ là ai giàu hơn, danh tiếng hơn, quyền lực hơn.

“Một ngôi trường nhưng thế giới bên trong hoàn toàn không khác một xã hội hiện thực”.

Văn Sinh thầm đưa ra kết luận.

Đúng lúc này, thiếu niên hơi béo, bụng có chút to bự, tên Khạp-co-Thápkha tạm tha cho bốn học sinh kia, quay gương mặt dữ tợn hỏi Văn Sinh.

-Mau xưng tên, tuổi, gia cảnh thế nào?

Văn Sinh không màn đến tên béo. Hắn lấy trong túi áo ra một chiếc khăn rồi đi đến vị trí gần cuối lớp, nơi thiếu nữ khá xinh vừa bị Khạp-co-Thápkha hăm dọa dùng vũ lực đuổi khỏi lớp đang thút thít nước mắt.

Hắn đưa chiếc khăn đến trước mặt thiếu nữ, nhàn nhạt nói.

-Không cần phải khóc. Nơi này từ bây giờ có tôi, tất cả sẽ được an toàn học tập.

Vô thức nhận chiếc khăn, thiếu nữ lập tức ngơ ngẩn nhìn hắn.

Mọi người xung quanh cũng ngỡ người khi nghe hắn nói.

-Ha ha ha…

-Hây dà da. Bạn học nì nói cái gì vậy chứ hả?

-Ý của cậu ta là sẽ bảo hộ cho bốn người này được ở lại trong lớp đó.

-Cái gì? Muốn gây sự với tên béo kia?

-Thú vị.

Mọi người trong lớp xì xào bán tán, nhưng phần lớn là chê cười vào sự ngu dốt của Văn Sinh khi dám gây sự với thành viên thuộc gia tộc Thápkha, một trong ba mươi gia tộc có danh tiếng lớn ở Vùng An Toàn số 15.

Để xem, Khạp-co-Thápkha sẽ xử lý tên bạn học ngáo ngơ này như thế nào.

Khạp-co-Thápkha trừng mắt lạnh về Văn Sinh, quát.

-Tên kia, ngươi điếc sao? Ta hỏi, ngươi không nghe?

Có lẽ sự tức giận của Khạp-co-Thápkha từ đầu khi vào lớp cho đến giờ đã thành đỉnh điểm. Nên ngay khi hắn vừa dứt lời, hai tay hắn cũng bộc phát lên hai ngọn lửa lớn, sẵn sàng tấn công bất cứ một ai hắn muốn.

Văn Sinh quay người, nhẹ nhàng nhưng cũng lạnh lùng bước đến chỗ của Khạp-co-Thápkha, mặt đối mặt trong gang tất với Khạp-co-Thápkha.

-Ê, sắp có đánh nhau thật, mau lấy Smartphone ra live stream đê mọi người.

Một số bạn học đã nhanh chóng móc điện thoại, máy quay ra quay trực tiếp lại tình cảnh căng thẳng giữa Khạp-co-Thápkha và Văn Sinh, đăng trên mạng xã hội lớn nhất thế giới - Tomo, để hàng ngàn, hàng triệu người có thể thấy.

-Đây là trường Hoành Thiên, ngôi trường S-Human danh giá nhất Vùng An Toàn số 15…

-Tên béo bên tay trái là thành viên của gia tộc Thápkha, gia tộc thuộc Top 30 của Vùng An Toàn số 15 chúng tôi…

-Người bên phải là một bạn học chưa biết tên, gia cảnh, nhưng nhìn nét mặt chắc là người mang dòng máu Trung Hoa…

-Sự tình căng thẳng là như thế này…

Ai nấy cũng đều bắt đầu bình luận, thêm vào các thông tin cần thiết cho clip của mình.

Khạp-co-Thápkha thấp hơn Văn Sinh vài cm, hắn hơi ngước tròng mắt lên, lạnh nói lần cuối trước khi đốt cháy người.

-Đây là cơ hội cuối cùng của ngươi. Hãy trả lời ta, ngươi…

Bốp!

Thế nhưng Khạp-co-Thápkha còn chưa nói hết lời, Văn Sinh đã tức thì tung ra một cú đấm trời giáng vào mặt Khạp-co-Thápkha, đánh cho Khạp-co-Thápkha răng môi lẫn lội, sống mũi dập nát cùng hai hàng máu chảy xuống, bước chân không tự chủ lùi về sau vài bước.

Văn Sinh đã hăng máu, dòng máu Lạc Hồng hùng dũng trong người hắn sôi lên sùng sục. Hắn bước mạnh chân về phía Khạp-co-Thápkha đang ôm mặt đau đớn, bàn tay chắc khỏe vươn ra nắm lấy đầu Khạp-co-Thápkha, kéo tên béo đến bục giảng của giáo viên.

Rầm!

Trong sự sửng sốt của mọi người, còn chưa hết ngây người khi Văn Sinh cho Khạp-co-Thápkha ăn một quả đấm quá nhanh thì Văn Sinh đã đập đầu Khạp-co-Thápkha mạnh vào chiếc bảng cực kỳ bền, cứng.

-Rác rưởi, mày nghe cho kỹ đây.

Rầm!

Trong ánh mắt sợ hãi, không dám nhìn cảnh tượng khϊếp tởm, máu me của nhiều bạn học, Văn Sinh vừa đập đầu Khạp-co-Thápkha vào bảng, vừa trầm giọng nói.

-Tao tên Văn Sinh.

Rầm!

-Tuổi tao cũng bằng mày.

Rầm!

-Tao là kẻ đơn thân, gia cảnh không có.

Rầm!

-Điểm thi vào trường cũng xếp hạng nhất từ dưới đếm lên.

Rầm!

-Nhưng tao sẽ là người chà đạp mày và những kẻ giống như mày ở dưới chân tao.

Rầm!

-Nếu anh, chị, bà con, cô, bác, cha, mẹ, ông, chú mày có vì mày mà bất công, than khóc đi đến tìm tao. Tao cũng sẽ đạp họ dưới chân tao như mày lúc này.

Rầm!

Lần thứ tám đập đầu Khạp-co-Thápkha vào bảng, nhuộm đỏ một vùng bảng, khiến Khạp-co-Thápkha bất tỉnh nhân sự. Văn Sinh nắm lấy cổ áo hắn, kéo lết ra khỏi phòng.

-Mọi người, đi theo.

-Bạn học này thật bá đạo, vậy mà dám thách thức luôn cả gia tộc Thápkha a. Quả nhiên là tuổi trẻ tài cao.

-Đây chắc chắn sẽ là tin hot nhất trường, hot nhất Vùng An Toàn số 15 và hót nhất cả thế giới!

Sáu bạn học gan góc, chỉ sợ không có trò vui chứ không sợ thế giới loạn liền cầm theo Smartphone, máy ảnh chạy theo Văn Sinh. Dù chỉ một giọt máu trơi trến đất cũng được học ghi lại.

Trên mạng xã hội Tomo, số lượt xem clip của sáu người nhanh chóng tăng lên một cách chóng mặt từ 1239 đến hơn 10000 lượt xem, và đang càng ngày càng tăng cùng với vô số lời bình luận đủ mọi loại cảm xúc.

Mulamlong (Vùng An Toàn số 5): Siêu nhân là đây!

Uso01 (Vùng An Toàn số 27): Thánh thể hiện:v

Omaicap salacap (Vùng An Toàn số 19): Đây thật sự là trường học chứ không phải lò gϊếŧ người?





Matlon779 (Vùng An Toàn số 42): Ghê tởm!

Buscugiare (Vùng An Toàn số 49): Đánh hay, đánh giỏi lắm. Gϊếŧ con mẹ tên súc vật đó đi!

Tokudasongmaitrongtim (Vùng An Toàn số 34): @Buscugiare ta sẽ tìm ra cả nhà ngươi, gϊếŧ chết tất cả!

Holygrap2 (Vùng An Toàn số 4): Đây là người Việt Nam mấy chế ơi. Người Trung Hoa ở đâu ra?





Halimama (Vùng An Toàn số 22): Bọn dị nhân nên chết hết. Các ngươi là súc sinh, không có tính người. Bạn Việt Nam trong clip giỏi lắm, đánh chết hắn đi!

Kenhaque (Vùng An Toàn số 36): Nếu ta là dị nhân, ta sẽ hủy diệt thế giới này!

Thápkha số zách (Vùng An Toàn số 15): Dám đánh em họ tao, tao sẽ đến trường và xé xác mày, thằng chó!!!

Slientman (Vùng An Toàn số 18): Xem tiếp đi mấy bánh bèo, bàn hoài.





Khoảng chừng một phút sau khi Văn Sinh lôi Khạp-co-Thápkha đi, chủ nhiệm lớp 1-6, một trung niên tầm 41 tuổi, ăn mặc đồ tây lịch thiệp, tóc để theo kiểu mái chẻ bên nhỏ, bên lớn mang theo vẻ mặt không vui bước vào lớp.

-Chào các em. Tôi tên Yang Huu Dong, hôm nay sẽ là chủ nhiệm chính thức của các em.

Đặt chồng tài liệu học sinh mà bản thân phụ trách lên bàn, Yang Huu Dong nhìn xuống dưới quát to.

-Hôm nay là ngày đầu tiên mà các em dám đem sơn đỏ, máu gà ra bôi khắp nơi? Tính giả làm máu hù giáo viên như tôi à? Hôm nay mỗi người làm một bản kiểm điểm cho tôi thì mới…

-Hu hu…

-Dã man quá…

-Oẹ… ọe…

Nhìn học sinh của mình dường như chẳng chú ý đến mình, mỗi đứa một bàn tỏ ra kinh hoảng, sợ hãi, nôn ọe,… Yang Huu Dong bất giác có một hồi ngớ người.

-What the hell?

-...