Chương 638: Ghét bỏ?
Editor: Nguyên Mạc
Beta: Quân Mộ Thanh
Lăng Lan biết mình bị nghi ngờ, nhưng trong lòng lại không lo lắng. Trên thực tế, khi quyết định đi cùng công chúa Gullibaldo đến buổi đấu giá, cô đã chuẩn bị sẵn sàng khả năng bị bại lộ, chẳng qua bại lộ lại sớm hơn dự đoán của cô.
Dưới sự theo dõi của Tiểu Tứ, Lăng Lan cũng biết được công chúa và Đại tá Mục Hữu Vân đang ở đâu, phải nói việc sắp xếp chỗ ngồi đấu giá rất cẩn thận. Bọn họ ở ba hướng khác nhau hình thành một tam giác, lỡ công chúa có xảy ra chuyện gì, chỉ sợ bọn họ không thể đến cứu viện kịp.
Trong lòng Lăng Lan tính toán một chút, quyết định án binh bất động. Lăng Lan tin tưởng tuy rằng đám người Och ở hội đấu giá ngầm muốn gϊếŧ chết công chúa, nhưng bọn chúng không thể để công chúa và hội đấu giá đồng quy vu tận, nên chúng sẽ không động thủ ở hội đấu giá.. Rất có thể là trên đường rời khỏi, sau khi bọn họ lấy được quyền trượng Baro. Cho nên hiện tại công chúa chắc là vẫn an toàn.
Vì thế, đám người Lăng Lan thả lỏng tinh thần ngồi trên ghế lô thỏa thích vui cười ầm ĩ một trận, chẳng bao lâu sau hội đấu giá cũng bắt đầu.
Chỉ thấy tấm kính thủy tinh một mặt vốn được dùng làm bức tường đột nhiên sáng lên, hiện lên hình ảnh hiện trường hội đấu giá. Hiện trường hội đấu giá tiếng người ồn ào, không có chỗ ngồi, xem ra không phải ai cũng có thể được ngồi ở ghế lô, còn một phần lớn người ở hiện trường.
Lăng Lan âm thầm ném một ánh mắt cho Lý Lan Phong đang ngồi bên cạnh, trong lòng Lý Lan Phong hiểu ý. Trên mặt lộ ra vẻ tò mò, hưng phấn đi tới chỗ quang não, bắt đầu thao tác quang não lật xem tư liệu vật phẩm đấu giá.
Buổi đấu giá này có rất nhiều vật phẩm được đấu giá, tổng số lên tới 6.000 vật phẩm các loại, nhưng chỉ có 50 vật phẩm thực sự đủ tiêu chuẩn đấu giá tại hiện trường, tất cả đều là bảo vật khiến người ta phải tán thưởng khao khát. Đối với các vật phẩm khác, khi hội giá bắt đầu liền có thể ra giá, khoảng một giờ sau, trước khi cuộc đấu giá năm mươi bảo vật bắt đầu, người đưa ra mức giá cao nhất, vật phẩm đó sẽ được bán bởi nhân viên buổi đấu giá trên khán đài. Sau khi kết thúc sẽ được chuyển đến tận tay người mua, các thủ tục liên quan sẽ được hoàn thiện ngay tại chỗ.
Mấy người khác cũng đi qua nhìn, khi nhìn thấy Cơ giáp Vương bài của Quân đội Liên Bang xuất hiện trong danh sách đấu giá, bọn họ không khỏi kinh hô một tiếng. Ai cũng biết, Cơ giáp Vương bài ở Liên Bang thuộc về loại vũ khí cấm lưu hành trên thị trường, nếu Liên Bang biết có người lén mua Cơ giáp Vương bài, Quân đội tuyệt đối sẽ sử dụng thủ đoạn mạnh bạo để cướp đoạt trấn áp.
Để duy trì an ninh cho Liên Bang, những vũ khí cường hãn như Cơ giáp Vương bài có thể quyết định hướng đi của chiến tranh, tuyệt đối không thể để cho người dân nắm giữ, ngay cả những gia tộc thế gia đỉnh cấp cũng không được phép.
Không nghĩ tới, Cơ giáp Vương bài bị Quân bộ Liên Bang đề phòng lại bị ngầm công khai bán đấu giá trên một tinh cầu cách hàng triệu năm ánh sáng như vậy, không thể không nói đúng là có chút trào phúng.
Tất nhiên, vũ khí bị cấm không chỉ có Cơ giáp Vương bài của Liên Bang, mà còn có nhiều vũ khí uy lực của các quốc gia khác. Ví dụ như tư liệu chi tiết vũ khí được chế tạo mới nhất của đế quốc Caesar (đạn dung hợp hạt nhân), nghe nói có thể nghiên cứu phát minh thành vũ khí được đặt trong cơ giáp. Sức mạnh tối đa của một phát bắn có thể phá hủy chiến hạm.
Tuy nhiên, Caesar vẫn chưa thực sự chuyển đổi thành vũ khí cơ giáp mà chỉ có thể trở thành vũ khí của chiến hạm. Lăng Lan tin rằng có nhiều quốc gia sẽ động tâm với tư liệu này.
"Lão đại, đây cũng không phải là vũ khí mới nhất do Đế quốc Caesar nghiên cứu ra, mà phải nói là bản thiết kế KA đời đầu." Tiểu Tứ cảm nhận được lời cảm thán của Lăng Lan, vội vàng nói.
"Nam Đẩu không thể tạo ra KA từ phần tư liệu này sao?" Lăng Lan đương nhiên biết tư liệu này không phải là vũ khí mới được đế quốc Caesar chế tạo, Och và Caesar là đồng minh, cho nên tuyệt đối sẽ không bán kỹ thuật mới nhất của Caesar ra ngoài.
"KA có thể chế tạo ra nhưng các kim loại để duy trì hoạt đồng lại rất khó tìm. Ngay cả khi tìm thấy, việc chế tạo nó như thế nào cũng cần phải nghiên cứu lâu dài." Tiểu Tứ khinh thường nói.
"Quả nhiên, Caesar sẽ không để các nước khác có được những gì họ đã nghiên cứu một cách dễ dàng như vậy." Lăng Lan trả lời, cô nghi ngờ sự xuất hiện của KA có lẽ để giúp Och bù đắp hậu quả của sự xuất hiện một loạt các di chứng sau khi đưa Cơ giáp Vương bài Liên Bang ra đấu giá. Bằng cách này, ngay cả khi Quân bộ Liên bang phát hiện ra Cơ giáp Vương bài của họ bị buôn lậu ra khỏi đất nước để bán đấu giá, họ cũng không thể ra tay chống lại Och. Vì Och cũng lấy tư liệu nghiên cứu vũ khí mới nhất của Caesar ra bán đấu giá, đủ để chứng minh thị trường của Qch rất tự do, rất "trung lập".
"Đúng vậy, hiện tại Caesar đã nghiên cứu KA đến thế hệ thứ ba, cho dù một quốc gia mua tư liệu nghiên cứu trên cơ sở này thì cũng sẽ chậm hơn Caesar mười đến hai mươi năm, thậm chí lâu hơn nữa, cho nên Caesar vẫn dẫn đầu về vũ khí laser năng lượng hạt nhân như cũ. Hiện trạng thậm chí còn khiến các quốc gia khác không thể nghiên cứu vũ khí mới khác, nên chỉ có thể theo sau mông Caesar mà nghiên cứu vũ khí này." Tiểu Tứ lập tức đoán ra được ý đồ nham hiểm của Caesar khi tung ra thông tin này.
"Hy vọng Liên Bang của chúng ta sẽ không bị trúng kế." Lăng Lan nói.
"Báo cho chị một tin xấu. Em vừa mới thu thập thông tin của những khách hàng tham dự cuộc đấu giá lần này. Ít nhất có bốn nhóm người đến từ Liên Bang." Tiểu Tứ nói.
"Bốn nhóm nào?" Lăng Lan tò mò.
"Một người là thương nhân họ Khương từ Liên Bang. Lý lịch của hắn ta rất bí ẩn, dường như có lui tới hợp tác cùng Quân đoàn 03." Tiểu Tứ nói với vẻ cao thâm khó đoán.
"Bạch" một tiếng, Lăng Lan búng trán Tiểu Tứ, lạnh lùng nói: "Nói chuyện cho hẳn hoi, còn không phải là con rối đại biểu do Quân đoàn 03 cử đến."
Tiểu Tứ xoa xoa giữa lông mày, trong lòng buồn bực nói: "Lão đại, làm sao chị biết được?" Vốn dĩ muốn làm cho lão đại bất ngờ, không nghĩ chưa nói ra đã bị phát hiện.
"Ba vị Nguyên soái của Liên Bang, người mà ngay cả lão ba cũng không dám chọc, người có thể làm ăn với bọn họ cũng chỉ có thể là người của bọn họ." Càng lớn lên, Lăng Lan càng hiểu được nhiều điều. Kể từ lúc tiến vào Quân đoàn 23, tuy rằng mới có mấy tháng, nhưng cô cũng cảm nhận được thực lực của ba vị Nguyên soái của Liên Bang, nói một tay che trời cũng không ngoa. Đây cũng là lý do vì sao người kiêu ngạo tự phụ như lão ba Lăng Tiêu của cô cuối cùng vẫn lựa chọn trở thành cấp dưới của Đệ nhất Nguyên soái.
Tiểu Tứ bị Lăng Lan giáo huấn một trận nên không dám ra vẻ cao thâm nữa, lập tức nói chi tiết về ba nhóm còn lại: "Còn có hai nhóm khác là từ hai gia tộc thế gia trong Liên Bang của chúng ta, Lý gia và Diệp gia. Chỉ là không biết mục đích đến hội đấu giá lần này của họ là gì. Đám cuối cùng là Vân gia."
"Lý gia?" Lăng Lan trong lòng vừa động, không khỏi liếc nhìn Lý Lan Phong bên cạnh. Mặc dù Lý Lan Phong chỉ chi thứ nhà họ Lý, nhưng Lăng Lan luôn cảm thấy Lý Lan Phong được coi trọng hơn bình thường, tuy nhiên cô lại không hề cảm nhận được điều này ở trên người con cháu chi thứ Lý Tinh Hoằng..
Đây là trực giác của Lăng Lan, Lăng Lan tin vào trực giác của mình. Tuy nhiên, Lăng Lan sẽ không yêu cầu Tiểu Tứ điều tra chuyện của Lý Lan Phong, vì đây là việc tư của Lý Lan Phong, là bạn bè, cô sẽ tôn trọng Lý Lan Phong.
Lý Lan Phong dường như cảm nhận được ánh mắt của Lăng Lan, anh ngẩng đầu, trong mắt có chút khó hiểu?
Lăng Lan không khỏi bật cười, ánh mắt Lý Lan Phong chợt dại ra trong chốc lát, sau đó anh nhanh chóng cúi đầu nhìn xuống thông tin trên quang não. Hình ảnh nhìn như thấy ma đó khiến nụ cười của Lăng Lan đông cứng lại, giây tiếp theo, sắc mặt Lăng Lan đã lạnh như băng.
"Chẳng lẽ chị cười rất xấu à?" Lăng Lan nghiến răng nghiến lợi nói. Tuy cô không hay cười, nụ cười có hơi cứng ngắc mất tự nhiên, nhưng tuyệt đối sẽ không khiến đối phương cảm thấy mình giống như gặp ma đi.
Tiểu Tứ day day cái mũi nhỏ của mình, không biết có nên nói cho lão đại biết không, cô cũng cười quá.. Nghĩ lại nụ cười vừa nhìn thấy, Tiểu Tứ cảm giác như có luồng nhiệt sắp trào ra khỏi mũi. Để duy trì hình tượng tiểu đệ của mình, Tiểu Tứ nhất định phải ra tay trước. Về phần giải thích.. Dù sao thì người bị hiểu lầm không phải là Tiểu Tứ cậu mà là người họ Lý nào đó, hừ, dám tranh sủng với mình, Tiểu Tứ mới không tốt bụng giúp anh ta giải thích đâu.
Vì thế, Tiểu Tứ liền vụt ra khỏi ý thức hải của Lăng Lan.
Lý Lan Phong cảm nhận được khí lạnh toát ra từ Lăng Lan, trong lòng cảm thấy vô cùng ảo não. Anh không ngờ rằng khi mình thấy nụ cười của con thỏ lại nhìn đến choáng váng, đây là vấy bẩn con thỏ! Anh nghĩ tới mình, nếu người khác nhìn anh như vậy anh cũng sẽ rất ghét..
Con thỏ chắc phải ghét mình lắm! Lý Lan Phong hoảng hốt một hồi, tuy rằng tay vẫn thao tác quang não xem tư liệu nhưng đầu óc lại trống rỗng, trong lòng toàn ý nghĩ "nhất định đã bị Lăng Lan chán ghét" khiến Lý Lan Phong luôn bình tĩnh lập tức luống cuống chân tay.
"A, đừng lộn xộn." Lý Lan Phong bị đẩy mạnh sang một bên, cảm xúc tự chán ghét của anh cũng đồng thời bị đẩy đi luôn.
Chỉ thấy Lý Anh Kiệt tức giận chiếm chỗ của Lý Lan Phong, bắt đầu nghiêm túc nhìn thông tin về các vật phẩm đấu giá khác nhau trên quang não. Vừa rồi Lý Lan Phong tâm loạn nên chuyển trang quá nhanh, nên bọn họ không thể thấy rõ nội dung đã chuyển trang, một lần hai lần còn nhịn. Nhưng năm sáu lần thì không thể nhịn được nữa, Lý Anh Kiệt là người thiếu kiên nhẫn nhất trong số bốn người, cậu là người đầu tiên đứng ra hành động.
Lý Lan Phong ngay lập tức lấy lại bình tĩnh, anh nhìn Lăng Lan đứng một bên, suy nghĩ một lát liền đi đến gần: "Con thỏ, thực xin lỗi."
Lăng Lan liếc anh ta một cái: "Thực xin lỗi cái gì?"
"Vừa rồi, tôi nhìn cậu có chút đứng hình." Lý Lan Phong không phải người sẽ lùi bước.
"Có phải rất dọa người không?" Lăng Lan nhướng mày.
Lý Lan Phong cười khổ: "Ừ, thật dọa người." Nhất tiếu khuynh thành cũng không quá!
"Hừ hừ!" Lăng Lan buồn bực, theo giá trị nhan sắc của Lăng Tiêu và Lam Lạc Phượng, cô lớn lên chắc chắn sẽ không kém, nụ cười của Lăng Tiêu có thể sưởi ấm lòng người, nhưng đến lượt cô lại biến thành dọa chết người? Đúng rồi, Lý Lan Phong này cùng loại hình với lão ba mình, cười như tắm mình trong gió xuân, chẳng lẽ là vì bọn họ cười đẹp, nên mới khinh bỉ cô cười không tốt sao?
"Con thỏ, tôi nghĩ cậu nên để mặt lạnh thì tốt hơn." So sánh với anh có mặt nạ che giấy, thì vẻ mặt lạnh lùng của Lăng Lan che giấu tốt hơn, Lý Lan Phong biết rõ một số người có thế lực càng lớn, càng thích sưu tầm các loại mỹ nhân. Mặc dù Lăng Lan được Lăng Tiêu che chở cũng không quá sợ hãi, nhưng tốt hơn hết vẫn nên cẩn thận, bởi sẽ có người vì tư dục của mình mà làm những điều rất điên rồ.
Mặt lạnh tương đối tốt? Đây là hoàn toàn bị ghét bỏ? Lăng Lan lạnh lùng liếc nhìn Lý Lan Phong, nghiến răng nói ra một câu: "Con báo, thật cám ơn đề nghị của anh!"
Cô sẽ không tha thứ cho Lý Lan Phong, con báo chết tiệt! Lăng Lan quyết đoán quay đầu đi nhìn về phía Lý Anh Kiệt, không để ý đến Lý Lan Phong bên cạnh cô.
Lý Lan Phong chỉ cảm thấy từ trên người Lăng Lan phát ra một cổ lạnh lẽo càng lúc càng cường đại hơn.. Xem ra anh thực sự đã chọc giận con thỏ rồi.. Trên trán Lý Lan Phong đổ mồ hôi lạnh, trong lòng dâng lên một cỗ khủng hoảng chưa từng có.
Không được, anh nhất định phải đảo ngược hình tượng sắp sụp đổ trong lòng con thỏ! Lý Lan Phong thầm siết chặt hai tay.
Không khí quỷ dị giữa Lăng Lan và Lý Lan Phong vẫn chưa hấp dẫn được bốn người kia, bởi vì trong đầu bọn họ đã bị vật phẩm trên quang não giới thiệu kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nước miếng chảy ròng ròng. Đáng tiếc bây giờ bọn họ bên ngoài đóng giả người nghèo, cho dù là Lý Anh Kiệt giả làm phú nhị đại nông thôn thì cũng không đủ tiền mua những món đồ hàng chục triệu ở đây.
Cho nên bọn họ chỉ có thể nhìn đã ghiền, nhưng trong lòng không ít người đã quyết định lần sau đi nghỉ phải tìm cơ hội tiến vào đấu giá. Khi đó nhìn trúng cái gì, liền lớn mật dùng điểm danh dự mua.
Tất nhiên không phải tất cả các vật phẩm đấu giá đều đắt tiền. Một số vật phẩm nhỏ thú vị hoặc vật phẩm không rõ nguồn gốc không xác định được thành phần cũng sẽ xuất hiện ở đây. Giá của chúng rất linh hoạt, có thể lên đến hàng triệu, có thể chỉ có vài nghìn điểm danh dự..
Tốt, 1.000 điểm danh dự đã là giá thấp nhất ở đây. Bất kỳ thứ gì nhỏ hơn 1.000 điểm danh dự sẽ không xuất hiện trong phiên đấu giá ngầm này.
"Lão đại!" Tiểu Tứ - người đã biến mất nãy giờ đột nhiên xuất hiện trong ý thức hải với vẻ mặt nịnh nọt.
"Chuyện gì?" Mỗi lần Tiểu Tứ như vậy, chắc chắn sẽ không có chuyện gì tốt, Lăng Lan hết sức cảnh giác hỏi.
"Bang" một tiếng, trước mắt Lăng Lan hiện ra hình ảnh 3D của một vật phẩm, đó là một hình trụ không rõ nguồn gốc, màu nâu vàng, trên bề mặt có phủ một lớp bụi bẩn. Lời giới thiệu nói rằng không có biện pháp làm sạch được nó, nhưng được xác nhận nó không giống với chất bên dưới, các thành phần hiện ra là thể bẩn.
Cuối cùng, nhà giám định của phòng đấu giá ngầm Och xác định có lẽ là một công trình kiến trúc có từ thời đại nào đó, có thể đây chỉ là một phần của nó, bởi vì nó còn thiếu nên không thể xác định được chủ thể chính của nó là gì, vì vậy giá cả được định ra rất thấp, chỉ 3.000 điểm danh dự.
Hiện tại đã có vài người ra giá nhưng giá chỉ tăng lên 3280 điểm, có vẻ như nhiều người không xem trọng vật này. Mà người ra giá chỉ nghĩ dù sao cũng không tốn nhiều tiền, mua về nghiên cứu một chút cũng không tệ, dù có vô ích thì cũng chỉ phí hơn 3.000 điểm danh dự thôi.