Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 382: Cha tới rồi!

Ba chữ Lăng tướng quân này giống như một đạo sấm sét nổ vang toàn bộ chiến trường, làm trong lòng mọi người chấn động mạnh.

Vốn dĩ hai bên địch ta đều đang trong trạng thái chiến đấu nhưng không hẹn mà cùng mà dừng lại, ngẩng đầu nhìn lên cơ giáp xuất hiện thình lình trên không trung kia.

Cơ giáp này so với hoàng cấp cơ giáp còn khổng lồ hơn, uy vũ hơn rất nhiều, vốn dĩ hoàng cấp cơ giáp đã lớn hơn so với cơ giáp bình thường, mà hiện tại, khi so sánh với đối phương lại trông như một thiếu nữ nhỏ nhắn xinh xắn, yếu đuối mỏng manh.

Bề ngoài của cơ giáp khác hẳn so với ngoại hình của các cơ giáp trước, trên ngực của nó là hình phượng hoàng trong biển lửa hừng hừng cùng với biểu tượng năm ngôi sao tượng trưng cho quốc gia trên cánh tay phải, đập vào thật sâu trong mắt mỗi người.

Tất cả điều này làm chấn động mọi người trong chiến trường, bất đồng chính là chiến sĩ Liên Bang Hoa Hạ kích động mà hò hét lên, những tiếng la Lăng tướng quân từ hỗn độn dần dần trở nên thống nhất, cuối cùng hoà hợp lại thành một thanh âm duy nhất…… Bọn họ vui sướиɠ như điên, thậm chí rất nhiều chiến sĩ vừa kêu vừa khóc.

Mà kẻ thù, vốn dĩ có thêm sự trợ giúp của hoàng cấp cơ giáp mà trở nên kiêu ngạo, thế mà trong nháy mắt khí thế không còn, thậm chí có vài chiến sĩ cơ giáp sợ hãi đến độ làm ra động tác lui về phía sau, có thể thấy được cơ giáp này đã khiến họ chấn động thế nào.

Nếu vừa rồi hai hoàng cấp cơ giáp xuất hiện làm toàn bộ chiến trường im lặng vài giây thì khi cơ giáp này xuất hiện liền trực tiếp làm cho cả chiến trường đình chỉ chiến tranh, đặc biệt là kẻ thù, căn bản không dám nhúc nhích dù chỉ một chút.

Bởi vì tất cả mọi người đều biết rằng, chiếc cơ giáp chính là một trong 12 thần cấp cơ giáp của Liên Bang, là thần cấp sư sĩ lợi hại nhất của Liên Bang, một trong mười đại tướng quân của Hoa Hạ - Lăng Tiêu!

Uy danh của Lăng Tiêu không chỉ ở giới hại trong Hoa Hạ mà còn trên toàn bộ thế giới nhân loại, đó chính là sự tồn tại mà mọi người nhìn lên đều phải hoảng sợ. Kẻ thù rất rõ ràng, chỉ cần chính mình hơi có dị động, Lăng Tiêu tuyệt đối có thể đánh bại họ trong nháy mắt. Đối mặt với loại vũ khí chung cực không thể ngăn cản này, bọn họ căn bản không có bất luận phần thắng nào.

Tại trung tâm bộ chỉ huy mặt đất, nhìn thấy Lăng Tiêu đột nhiên xuất hiện, chỉ huy hung hăng mà đánh vào mặt mình, đau đớn kịch liệt làm ông thanh tỉnh. Ông cất tiếng cười to, hai mắt đỏ hồng tự nhủ: “Đúng là Lăng Tiêu đại tướng, ngài ấy tới. Ngài ấy đã tới, thắng lợi nhất định thuộc về Liên Bang Hoa Hạ chúng ta.” Câu cuối cùng như hét ra có thể thấy được trận chiến này ông đánh với bao nhiêu là gian nan nghẹn khuất và thống khổ, giờ đây, rốt cuộc có thể phát tiết.

Tiếng hô này của ông cũng làm bừng tỉnh những người đang ở bộ chỉ huy lẫn các chiến sĩ đang ở chiến trường, bọn họ mừng như điên nhảy lên kêu gọi, chỉ trong vài phút ngắn ngủi, bọn họ đi từ tuyệt vọng đến hy vọng,

Lăng Tiêu chạy đến hiện trường, tầm mắt đầu tiên liền nhìn về phía khu dừng chân của Lăng Lan, cả khu dừng chân khói đặc nổi lên bốn phía, một mảnh hỗn độn, ánh mắt ông trở nên lạnh lùng, biết bản thân đã tới chậm một bước.

Trong lòng Lăng Tiêu ảo não và nôn nóng. Ông không biết con gái bảo bối nhà mình có xảy ra chuyện hay không, người luôn bình tĩnh như ông lúc này rốt cuộc không thể nhịn nổi mà nổi sát khí. Không chút do dự giơ lên súng ống trong tay nhắm ngay Hoàng cấp cơ giáp, kẻ đã tạo ra tình huống thảm thiết này.

Ông quyết không cho phép người có khả năng đã thương tổn đến con gái của mình - Hoàng cấp cơ giáp này thoát khỏi lòng bàn tay, ông nhất định sẽ làm hắn trả giá đại giới bằng máu!

“Lăng Tiêu, ông không thể làm như vậy.”Trong lòng Hoàng cấp sư sĩ dâng lên một cảm giác nguy cơ mãnh liệt, hắn biết đối phương đã động sát khí. Một khi tiến vào cảnh giới Hoàng cấp là có thể cảm giác được sát ý của đối phương.

Hoàng cấp sư sĩ rất rõ ràng, hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Thần cấp sư sĩ, đối phó với Thần cấp sư sĩ, trừ phi là đẳng cấp tương đương hoặc là dựa vào số lượng Hoàng cấp sư sĩ tương đương không sợ chết mà đồng quy vu tận thì mới có thể có khả năng đánh bị thương đối phương…… Nhìn rõ ràng, chỉ là đánh cho bị thương mà không phải phá huỷ. Tới cấp bậc này của bọn họ rồi, tuyệt đối sẽ không xuất hiện kỳ tích chiến đấu vượt cấp

“Ông gϊếŧ tôi thì đã làm trái với tuyên ngôn của cộng đồng thế giới.” Hoàng cấp sư sĩ vẻ mặt nghiêm khắc mà nói.

“Tại thời điểm mày lựa chọn nổ súng thì mày đã không còn tư cách nói những lời này.” Lăng Tiêu lạnh băng trả lời, có can đảm động đến con gái của ông thì liền phải có giác ngộ chịu chết.

Tay Lăng Tiêu đặt trên cò súng không chút do dự nhấn xuống, một chùm tia sáng màu lam nhạt từ trong họng súng phun ra, bắn thẳng đến cơ giáp đối phương.

Hoàng cấp sư sĩ trước tiên liền thao tác cơ giáp tiến hành né tránh, trong chớp mắt, Hoàng cấp cơ giáp chợt loé liền thoát ly cách chỗ hiện tại gần vài trăm mét. Tất cả mọi người trên mặt đất nhìn thấy chùm tia sáng Lăng tiêu bắn qua bị Hoàng cấp cơ giáp né tránh được, ngay lúc chiến sĩ Liên Bang nhịn không được muốn thở dài, địch nhân hoan hô thì giây tiếp theo, mọi người kinh ngạc mà nhìn Hoàng cấp cơ giáp kia.

Thì ra Hoàng cấp cơ giáp dù đã né tránh đến hơn cả trăm mét thế nhưng cánh tay phải của hắn cũng bị phá huỷ, vốn dĩ cánh tay phải đã chịu một kích tử vong nên cơ giáp của hắn không thể tiếp tục duy trì cân bằng, trực tiếp rơi xuống, nặng nề mà tạp xuống mặt đất phát ra một tiếng vang lớn.

Đây là có chuyện gì?

Những cơ giáp sĩ có phản ứng nhanh liền hiểu rõ, thứ phá huỷ cánh tay phải của Hoàng cấp cơ giáp tuyệt đối là phát súng của Lăng Tiêu, nhưng rõ ràng chùm tia sáng đó đã bị né tránh rồi, vì sao lại có thể đánh trúng cánh tay phải của đối phương chứ?

Dường như tất cả mọi người đều không cách nào hiểu rõ, bọn họ không nghĩ ra, bởi vì bọn họ không tin chính mình sẽ nhìn lầm, chỉ có một mình Đường Ngọc ánh mắt lóe lóe, trong ánh mắt như hiện lên một tia hoang hoang, lại như hiểu rõ cái gì, nhưng cố tình lại nói không được lý do tại sao.

Chỉ có Hoàng cấp sư sĩ bị trúng đạn tụ hiểu rõ hắn vì sao trúng đạn, bởi vì ngay lúc đối phương xạ kích đã sử dụng kỹ năng xạ kích tối cao —— hư ảnh thời gian!

Hư ảnh thời gian kỳ thật là một loại động tác giả để cho người bị công kích nhìn thấy, kỳ thật thứ mọi người nhìn thấy tất cả đều là giả, nói cách khác, tại thời điểm nhấn cò súng thì ảo giác đã bắt đầu. Loại năng lực này chỉ có Thần cấp sư sĩ mới có thể có được, Hoàng cấp sư sĩ sở dĩ hiểu rõ được điều này là bởi vì hắn từng được một vị Thần cấp sư sĩ ở quốc nội chỉ điểm.

Hoàng cấp sư sĩ cho rằng mình đã có thể né tránh được rồi, chỉ là sau khi né tránh, hắn mới phát hiện ra diều này.

Đây là Thần cấp sư sĩ, hắn căn bản không có đường sống nào mà chống cự! Hoàng cấp sư sĩ rốt cuộc thấu hiểu cảm giác vô lực của vương bài sư sĩ khi đối mặt với hắn…… Còn chưa chờ hắn phản ứng lại, một bóng dáng đã xuất hiện ở trước mắt hắn.

Bùm bùm bùm bùm! Liên tục bốn chùm sáng lạnh nháy mắt hiện lên, giây tiếp theo, hai chân cùng với cánh tay trái còn lại của Hoàng cấp cơ giáp bị chùm sáng này trực tiếp chặt đứt, 1 kiếm cuối cùng vô tình mà đâm vào khoang thao tác.

Kỳ thật dựa vào thực lực Lăng Tiêu thì hoàn toàn có thể trong một chiêu duy nhất liền gϊếŧ chết kẻ thù, chỉ là dùng một chiêu để giải quyết đối thủ không thể giải được mối hận trong lòng Lăng Tiêu……

Hoàng cấp cơ giáp lúc đầu diễu võ dương oai, uy hϊếp toàn bộ chiến trường cứ như vậy bị giải quyết một cách sạch sẽ, lưu loát, mọi người tại hiện trường bị một cảnh này doạ sợ. Tuy rằng vẫn luôn rõ ràng Thần cấp cơ giáp là vũ khí chung cực của thế giới nhân loại nhưng đó rốt cuộc chỉ là một loại truyền thuyết, rất nhiều chiến sĩ có khi cả đời đều không thể nhìn được khả năng chiến đấu của Thần cấp sư sĩ, căn bản không cách nào lý giải được ý nghĩa thâm sâu này. Lúc này chân chính nhìn thấy chiến lực của Thần cấp sư sĩ, họ rốt cuộc hiểu rõ vì sao chỉ có Thần cấp cơ giáp được xưng là vũ khí chung cực của thế giới nhân loại…… Hoàng cấp cơ giáp làm cho bọn họ kinh sợ ở trước mặt Thần cấp cơ giáp thì đều giống như các cơ giáp khác mà thôi, đến cả con kiến cũng không bằng.

Cơn giận của Lăng Tiêu cũng không vì giải quyết xong một Hoàng cấp cơ giáp liền thỏa mãn, giây tiếp theo, ông đã xuất hiện trên không nhóm bộ đội bọc thép của địch ở dưới đất.

“"Hệ thống Thần phạt" mở ra!” Con gái bảo bối của mình bởi vì kẻ xâm lấn lần này mà sinh tử chưa biết,trong lòng Lăng Tiêu một mảnh sát khí, không chút do dự phóng thích vũ khí khủng bố nhất của Thần cấp cơ giáp,hệ thống "Thần phạt".

“Belief tiếp nhận mệnh lệnh, "Thần phạt" mở ra!”Không đến một giây, sau lưng Thần cấp cơ giáp Belief đột nhiên nở rộ ra mười hai cánh chim mỹ lệ, cánh chim nhanh chóng hấp thu năng lượng, chớp mắt liền đạt tới đỉnh.

“Phóng ra!” Lăng Tiêu lạnh lùng mà nói, đồng thời vô tình mà ấn xuống cò súng trong tay, mười hai chùm tia sáng ngay lập tức quét về phía quân địch, nguồn năng lượng phát sáng quá mạnh khiến cho tầm mắt của mọi người bị chói đến không thể thấy gì …… Ngay khi chùm sáng biến mất, tầm mắt mọi người khôi phục bình thường thì liền thấy toàn bộ mặt đất bị phân ra thành 12 đường trống, bên trong đường trống đó nhìn không ra một chút phế tích gì, tựa như trong nháy mắt bốc hơi khỏi mặt đất.

Hoả lực khổng bố bậc này làm mọi người lần nữa hiểu rõ vì sao Thần cấp cơ giáp lại được xưng là vũ khí chung cực của thế giới nhân loại, không có bất cứ thứ gì có thể ngăn cản được hoả lực khủng bố bậc này

Một lần "Thần phạt" liền không sai biệt lắm đem địch tẩy sạch hơn phân nửa, toàn bộ trận địa của kẻ địch lập tức vắng vẻ. Lúc này lửa giận của Lăng Tiêu mới giảm bớt một ít, ông thu tay lại, quyết đoán chuyển lên kênh quân đội, ông hạ mệnh lệnh nói: “Tấn công toàn diện, rửa sạch chiến trường!” Nếu dám đến xâm lấn nhất định phải có chuẩn bị chịu chết, Lăng Tiêu căn bản không nghĩ tới để kẻ thù còn sống trở về.

“Vâng, tướng quân!” Nghe được mệnh lệnh của Lăng Tiêu, quân nhân Hoạ Hạ trên chiến trường kích động mà trả lời, trước đó vài phút bọn họ từ tuyệt vọng đến hy vọng, lại từ hy vọng lại trông thấy thắng lợi ngay ở trước mặt, lúc này bọn họ tràn ngập nhiệt tình, cảm giác nghẹn khuất lúc đầu bị đối phương đè nặng mà đánh rốt cuộc biến mất, tất cả các chiến sĩ đều bộc phát sức chiến đấu, giống như sói đói mà đánh về phía những cơ giáp còn sót lại......

Tất cả mọi người đánh về phía kẻ thù, chỉ có Đường Ngọc lựa chọn bay về phía Lăng Tiêu la lớn: “Lăng tướng quân, còn có một Hoàng cấp cơ giáp đã lẻn vào bên trong trường quân đội ……”

Lăng Tiêu vốn dĩ muốn đi khu nghỉ chân xem xét tình huống của Lăng Lan, nghe Đường Ngọc nói trong lòng đột nhiên cả kinh, một Hoàng cấp cơ giáp vứt bỏ thành quả chiến đấu sắp tới tay ở bên này lặng yên ẩn núp tiến vào quân giáo rốt cuộc là muốn làm gì đây?

Ngay lúc này, ý tưởng của Lăng Tiêu và Lăng Lan là giống nhau, đều cho rằng chuyện ở căn cứ Tấn Long đã bị phát hiện. Bất quá Lăng Tiêu thực nhanh đem cái khả năng này loại trừ, tuy trong khoảng thời gian này ông ở trường quân đội, nhưng đối với sự tình bên ngoài lại rõ như lòng bàn tay, căn bản không có phát hiện dấu hiệu gì là đế quốc Caesar phát hiện ……

Đúng lúc này, sắc mặt Lăng Tiêu hơi đổi, giấy tiếp theo ông liền biến mất trước tầm mắt của Đường Ngọc chỉ để lại giọng nói vang lên trong không trung: “Tôi sẽ xử lý.”

Lăng Tiêu không chút nào tiếc rẻ mà tiêu hao năng lương cơ giáp để sử dụng hệ thống thần phong, bởi vì ngay vừa rồi, ông nhận được tin tức con gái của mình, chỉ có một tọa độ, cùng với hai cái chữ to: Cứu mạng!

Lăng Tiêu nôn nóng, phẫn nộ, ông cơ hồ có thể xác định, Hoàng cấp cơ giáp đáng chết kia đang ở toạ độ này!

“Lan Nhi, cố gắng kiên trì năm giây, ba lập tức tới đây ~!” Lăng Tiêu tự tin, bằng hệ thống thần phong, năm giây sau ông nhất định có thể đuổi tới hiện trường. Nhưng ông đồng dạng biết, đối mặt với Hoàng cấp cơ giáp, thời gian năm giây rất có thể đã quyết định sinh tử của con gái mình……