Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

Chương 371: Vương bài vs Vương bài!

Edit: Tuyết Dung Hoa

“Tiểu Tứ, chú ý khoảng cách của bọn Tề Long, đợi bọn họ tiến đến gần phạm vi tấn công, lập tức thông báo cho chị.” Trong lòng Lăng Lan đã có quyết định, liền nhanh chóng an bài, “Còn nữa, chuẩn bị khởi động khẩn cấp.”

“Đã rõ, lão đại! Khởi động khẩn cấp đúng không? Tiểu Tứ cam đoan nhất định sẽ trong thời gian ngắn nhất khởi động thành công.” Tiểu Tứ lập tức tiếp nhận mệnh lệnh.

Lúc nãy có thể trong nháy mắt khởi động cơ giáp tiêu diệt tiểu đội M đều nhờ vào Tiểu Tứ đã tiến hành cải tạo hệ thống của cơ giáp, làm cho cơ giáp có thể khởi động khẩn cấp trong 1 giây, chuyện này nếu để nhân viên nghiên cứu của Liên Bang biết được tuyệt đối sẽ khϊếp sợ vô cùng. Bởi vì bọn họ đã nổ lực nghiên cứu biết bao nhiêu năm, qua bao nhiêu thế hệ cũng không có biện pháp làm cho Vương bài cơ giáp khởi động khẩn cấp trong 3 giây….

“Phát hiện 3 giá cơ giáp không rõ lai lịch, trên không trung hai giá, dưới mặt đất một giá.” Tiểu đội Tề Long mới vừa tiến vào phạm vi tấn công, tất cả thành viên liền nghe được âm thanh cảnh báo của quang não, cấp bậc của cơ giáp chênh lệch làm cho bọn họ chạy đến đây mới phát hiện bóng dáng máy bay địch.

“Phóng to hình ảnh!” Trước tiên, mỗi người lập tức xác nhận cơ giáp của địch nhân, đến khi nhìn rõ ngoại hình của ba giá cơ giáp kia, trong lòng mọi người đều cả kinh, quả nhiên là địch nhân, hơn nữa giá cơ giáp dưới mặt đất kia còn là Vương bài cơ giáp, mà hai chiếc cơ giáp trên không trung cũng có cấp bậc cao hơn cơ giáp của bọn họ một bậc, đều là đặc cấp cơ giáp

“Tề Long, hiện tại làm sao bây giờ?” Hàn Kế Quân nhìn thấy ba giá cơ giáp, biểu tình càng trở nên lạnh lùng nghiêm túc, cậu là người đầu tiên mở miệng dò hỏi Tề Long, ở thời khắc mấu chốt, Hàn Kế Quân vẫn có thói quen làm theo quyết định của Tề Long.

“Tớ muốn tiếp tục đi tới, nếu đã biết lão đại ở nơi đó, cho dù có nguy hiểm, tớ cũng phải đi qua một lần xem sao.” Tề Long nhìn ba giá cơ giáp phía trước, cứ việc lần này đi có thể là cửu tử nhất sinh, nhưng nếu biết lão đại ở nơi đó, cậu liền không cho phép mình lùi bước.

“Các cậu cứ tùy ý!” Tề Long quyết định mạo hiểm nhưng cậu sẽ không ép buộc các đồng bạn cùng đi mạo hiểm, cậu muốn các đội viên chính mình đưa ra quyết định.

“Tôi cùng cậu đi.” Lý Lan Phong không chút do dự nói, anh đã từng thề, kiếp này sẽ không bao giờ vứt bỏ Thỏ con, cho dù có nguy hiểm, thậm chí là trả giá bằng sinh mệnh, anh cũng sẽ không vi phạm lời thề của mình.

Lý Lan Phong vừa dứt lời, những người khác trong tiểu đội sôi nổi đòi đi cùng, bọn họ đều không phải là những người hèn nhát, bao nhiêu năm tình nghĩa cũng đủ cho bọn họ cùng sinh cùng tử.

Lý Thì Du, người bị Lăng Lan hãm hại lừa gạt bắt cóc vào tiểu đội vẫn bảo trì trầm mặc. Khi mọi người cùng nhìn về phía anh, Lý Thì Du cũng chỉ nhàn nhạt nói:” Tôi nhất định phải phụ trách người bệnh của tôi, Tề Long đi nơi nào, tôi liền đến nơi đó…”

“Huynh đệ tốt!” Tề Long cảm động mà nói với Lý Thì Du, cậu còn định tiếp tục nói gì thì đột nhiên trên màn hình cơ giáp của tiểu đổi xuất hiện một tin tức

“Là lão đại!” Tề Long hưng phấn hô lên, đoạn tin tức kia là Lăng Lan thông qua năng lực Tiểu Tứ mà gửi đi, Lăng Lan thông báo cho bọn Tề Long, kêu bọn họ tấn công hai giá đặc cấp cơ giáp trên không trung, còn giá Vương bài cơ giáp kia, Lăng Lan đã nói rất rõ ràng, đó là con mồi của cô.

“Lão đại đã phân phối nhiệm vụ. Chúng ta nhất định phải hoàn thành!” Tề Long đột nhiên vung quyền lên hưng phấn mà nói. Nếu chỉ có hai giá đặc cấp cơ giáp có lẽ bọn họ có cơ hội.

“Tuân lệnh!” Lăng Lan xuất hiện, thành viên tiểu đội lập tức lên tinh thần, bọn họ trăm miệng cùng trả lời, tâm tình vốn thấp thỏm lo âu liền trở thành hư không. Ánh mắt trở nên kiên định đồng thời nhiều thêm một phần hung ác. Bọn họ rút ra vũ khí, một tay cầm kiếm quang, một tay cầm súng ánh sáng.

Bước chân vốn tạm hoãn lại lần nữa chuyển thành cao tốc, rất nhanh bóng dáng bọn họ liền xuất hiện trước mặt ba giá cơ giáp kia.

“Là một đám cao cấp cơ giáp. Vẫn là cơ giáp thực tập của trường quân đội.” Trên không trung cơ giáp yểm trợ cũng thăm dò được cấp bậc cơ giáp của bọn Tề Long, nhịn không được phỉ nhổ nói.

Vương bài sư sĩ nghe vậy, nhàn nhạt nói: “Vừa lúc, nhiệm vụ của chúng ta là giải quyết Kiều Đình cùng với tất cả quân giáo sinh ở nơi này, Kiều Đình trước mắt còn tìm không thấy, vậy trước hết giải quyết hết đám quân giáo sinh này cũng là giống nhau.”

Ở trong trường, học sinh có thể đạt tới cao cấp Cơ giáp sĩ thì phương diện điều khiển cơ giáp cũng là cực kỳ ưu tú, trong lòng Vương bài sư sĩ hiểu rõ, nếu như để những học sinh này trưởng thành, chỉ cần không chết, nhất định sẽ có một ngày trở thành Vương bài sư sĩ...Cho nên, có thể giải quyết hết những kẻ thù ưu tú này, Vương bài sư sĩ vẫn rất là vui lòng.

Bởi vì bảy người Tề Long cấp tốc chạy vội lại đấy, Vương bài sư sĩ còn cho rằng bọn họ sẽ trực tiếp tấn công hắn, nhưng lại phát hiện, khi chỉ còn cách khoảng mấy cây số, những cơ giáp này đột nhiên mở ra động cơ, từ mặt đất bay vυ't lên đánh vào hai cơ giáp yểm trợ trên không trung...

Là bởi vì phát hiện hắn là Vương bài sư sĩ cho nên không dám tấn công sao? Nhưng cho dù bọn họ thay đổi đối tượng tấn công, chẳng lẽ không sợ hắn tập kích sao? Quả nhiên là một đám quân giáo sinh không có kinh nghiệm chiến đấu, thế nhưng lại để lộ lưng cho địch nhân....

Vương bài sư sĩ thấy thế cười lạnh, thong dong từ sau lưng lấy một súng ngắm laser. Không sai, hắn là một tay súng bắn tỉa ưu tú, am hiểu nhất là tập kích từ xa.

Vương bài sư sĩ rất nhanh giơ súng lên ngắm bắn, nhắm vào khoang điều khiển của một trong bảy giá cơ giáp…

Lúc này, cơ giáp quang não của Lâm Trung Khanh đột nhiên xuất hiện cảnh báo khẩn cấp: “Nguy hiểm, cơ giáp bị ngắm bắn, thỉnh nhanh chóng tiến hành lẩn tránh…” Nếu ở thời khắc bình thường, Lâm Trung Khanh nhất định điều khiển cơ giáp tiến hành lẩn tránh, nhưng nghĩ đến những lời Lan lão đại nói, Vương bài sư sĩ phía dưới do lão đại phụ trách, cậu liền cắn răng, làm lơ quang não cảnh báo, vẫn như cũ dùng tốc độ nhanh nhất hướng thẳng mục tiêu mà phóng tới.

Lâm Trung Khanh không phải không nghĩ lẩn tránh, cũng không phải mù quáng tín nhiệm Lăng Lan, mà là một khi cậu lẩn tránh thì Lạc Lãng ở phía trước cậu nhất định trở thành mục tiêu công kích của đối phương, không thể không nói, tài bắn tỉa của Vương bài sư sĩ quá tinh chuẩn, một lần công kích, mục tiêu lại là hai cơ giáp. Cho dù là bảo hộ chính mình vẫn là bảo hộ chiến hữu, mặc kệ loại lựa chọn nào, một súng này bắn ra tuyệt đối không uổng phí trở về.

Nhìn thấy tên quân giáo sinh kia một chút cũng không lẩn tránh, trong mắt Vương bài sư sĩ lộ ra tiếc hận: “Thật nghĩa khí, đáng tiếc…”Hắn vừa định bóp cò liền cảm thấy bên sườn bay đến một đồ vật to lớn, hung hăng đánh trúng cánh tay phải đang cầm súng của hắn....

“Bang” một tiếng, một lực thật lớn đánh đến, trực tiếp đánh rớt khẩu súng. Vương bài sư sĩ phản ứng rất nhanh, trực tiếp vặn người nhanh chóng thối lui, nháy mắt nhảy xa mười mấy mét, lúc này, hắn nhìn về phương hướng công kích, liền thấy một giá cơ giáp Vương bài thực tập của trường quân đội xuất hiện ngay chỗ hắn vừa đứng lúc nãy, trên tay còn cầm một thanh đại kiếm.

“Ngươi quả nhiên ở chỗ này.” Vương bài sư sĩ nhìn đến đối thủ liền mở khuếch đại âm thanh nói, “Đường Ngọc Trung tá?”

Lăng Lan nghe được đối thủ dò hỏi liền biết bọn họ quả nhiên nhận sai mình nhận là Đường Ngọc, Lăng Lan đương nhiên sẽ không đi sửa hiểu lầm này, chính mình có thể ở trong thực chiến có được kinh nghiệm, lại có người thay cô làm tấm mộc, cô đương nhiên hết sức vui vẻ.

Vì thế, Lăng Lan bảo trì trầm mặc, cho dù đối phương muốn suy nghĩ như thế nào cô cũng không thể chủ động bại lộ.

“Không nghĩ tới, Vương bài tinh anh của Hoa Hạ thế nhưng lại ở trong một trường quân đội nho nhỏ, đi làm giáo viên cho đám thiếu niên choai choai, Hoa Hạ các người thật sự biết lãng phí nhân tài.” Lăng Lan trầm mặc cũng không làm giảm hứng thú nói chuyện phiếm của Vương bài sư sĩ, hắn lại lần nữa mở miệng trào phúng nói.

Lăng Lan thấy thế nhịn không được mà bĩu môi, lần này địch nhân sao lại thích nói nhiều như vậy chứ, hồi nãy cái Cơ giáp sĩ cao cấp kia cũng lảm nhảm vô cùng, hiện tại là Vương bài sư sĩ này cũng không thua kém nơi nào....Lăng Lan không nghĩ lãng phí thời gian, bởi vì các đội viên của cô còn đang khổ chiến, cô cần thiết nhanh chóng giải quyết tên Vương bài sư sĩ này rồi còn đi áp trận cho các đội viên nhà mình.

Nghĩ kĩ, Lăng Lan đột nhiên gia tốc, chớp mắt liền chạy tới trước mặt Vương bài sư sĩ, cự kiếm trong tay đưa lên, trực tiếp quét tới vòng eo đối phương.

Đều là Vương bài sư sĩ, cho dù sử dụng cự kiếm cũng không thể dễ dàng đánh bại như các cao cấp cơ giáp khác. Vỏ ngoài của Vương bài cơ giáp có lớp phòng ngự, bên trong còn có hệ thống tránh chấn động bảo vệ, sẽ làm cho uy lực của cự kiếm giảm tới mức tối đa, nhất định không thể một kiếm gϊếŧ chết, cho nên Lăng Lan cũng không trông cậy có thể một kích đắc thủ, mục đích của cô là làm cho đối phương mất trọng tâm, cho cô có cơ hội tiến hành tổ hợp công kích.

Bất quá, tính toán của Lăng Lan thất bại, Vương bài sư sĩ quả nhiên không hổ là Vương bài sư sĩ, ở thời điểm cự kiếm đánh úp, hai tay đối phương đột nhiên đánh về phía cự kiếm, mà cơ giáp theo một chưởng này, phối hợp với lực lượng động cơ, toàn bộ sườn cơ giáp liền di động mấy thước.

Mà cự kiếm bị lực lượng này đánh một cái đột nhiên dừng một chút, tuy rằng giây tiếp theo vẫn như cũ huy qua, nhưng chỉ cần mấy giây này, đối phương cũng đã đủ thời gian tránh né.

Một kích này của Lăng Lan trực tiếp đánh hụt, Lăng Lan khống chế tay phải của cơ giáp, lần nữa thu cự kiếm trở về. Lúc này đối phương cũng rút từ sau lưng ra một phen kiếm quang, thật lớn năng lượng phóng ra từ thân kiếm, Lăng Lan thấy thế quyết đoán thu hồi cự kiếm nhanh chóng đổi thành kiếm quang.

Cự kiếm công kích quả thật rất bá đạo, nó không sợ đối đầu với cơ giáp và các vũ khí sắt thép, nhưng nếu đối đầu với kiếm quang lại bó tay không biện pháp, bởi vì năng lượng phát ra trên kiếm quang là năng lượng cao điện lưu, năng lượng này rất dễ ăn mòn sắt thép đã cấu tạo nên cự kiếm, một khi hấp thụ năng lượng quá lớn sẽ làm cho cự kiếm mất đi độ cứng rắn vốn có, đây cũng là lý do khi nhìn thấy đối phương cầm kiếm quang cô cũng đổi thành kiếm quang, Lăng Lan luyến tiếc lãng phí một thanh vũ khí lạnh cường đại bá đạo như vậy.

“Phanh! Phanh! Phanh!” Liên tục mấy tiếng, hai chiếc cơ giáp nháy mắt va chạm với nhau, nối tiếp kiếm quang, kịch liệt va chạm mấy lần, mỗi một lần va chạm đều bắn ra vô số điện quang, thoạt nhìn lực lượng chiến đấu của hai người là ngang nhau, ai cũng không làm gì được ai……

Mà lúc này, ở không trung, hai cơ giáp yểm trợ đã bị bảy người Tề Long chia ra xử lý. Tề Long, Lạc Lãng, Tạ Nghi ba người vây quanh một đặc cấp cơ giáp, mà Lý Lan Phong bốn người còn lại thì công kích cơ giáp khác.